Toàn Chức Pokemon
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 25: Trong lòng Aoi suy nghĩ
Từng hạt đậu nành xanh ngon lành được đổ ra nửa chén cơm.
Nấu xong Mì Trộn Hành, Lục Hoàng cũng không lập tức đem ra ngoài, mà từ tủ lạnh lấy ra một túi đậu nành lớn.
Hình thể Pokemon không lớn, thấp hơn Aoi một cái đầu, cao khoảng 1m7, làn da màu vàng, cơ thể phủ một lớp băng lụa màu hồng, gương mặt hiền lành, lại còn rất thánh thiện.
Từng hạt đậu nành tròn mập căng cứng, màu sắc vô cùng tươi mới, bề mặt không có chút nào phủ sương lạnh từ tủ lạnh, có thể nói tủ lạnh từ hệ thống gửi đến, giống như một nơi cung cấp nguyên vật liệu tươi sống chứ không phải đồ đông lạnh.
Bật mí: Hụ hụ, Lục Hoàng là tên em trai tác, tác tên Lục Mi Vân, em trai tác tên Lục Minh Hoàng
Aoi càng tôn trọng Lục Hoàng hơn, ở cái thế giới này, nghề nghiệp chia ra rất nhiều lớp nghề, ví dụ như Reymon có nghề nghiệp là Dancer, thuộc hạng trung lưu, tuy lên cấp không khó khăn gì, nhưng cũng không thể xem thường, ngoài mặt nhìn rất tào lao, nhưng để trở thành một Dancer chuyên nghiệp càng có nhiều điều kiện cần phải trao chuốt kỹ lưỡng.
Quay lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giống như bầy Swanna, đang dùng Feather Dance phô diễn.
Không thể nào nghi ngờ, Pokemon của Aoi chắc chắn có liên quan tới hệ Fairy. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chọn Pokemon ăn cùng sao? Lại còn có thể loại này.” Aoi lẩm bẩm, càng cảm thấy hứng thú dâng trào.
Lục Hoàng chậm rãi đặt xuống dĩa sứ và chén sứ trước mặt Aoi, từng chữ trong lời nói rất bình tĩnh, sau đó lại đi vào phòng bếp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Aoi say mê, hắn bây giờ đã đồng ý với ý kiến của Reymon, mỗi một muỗng đi vào miệng, cảm giác khó cưỡng đôi tay ngừng lại, Reymon nói không sai, coi như đầu bếp nhà hắn mà làm cơm cà ri này, không thể nào bì kịp.
Làm cho Aoi chỉ biết đắm say hưởng thụ cảm giác này.
Mùi thơm nồng nặc vậy mà chưa tan, Aoi cầm lên muỗng sứ, múc một miếng cơm, cạnh bên, con Pokemon của hắn cũng bắt đầu cầm lên muỗng sứ nhỏ múc một miếng nước sốt lên, cùng lúc bỏ vào trong miệng.
Aoi hít sâu một hơi, từng làn hương chui vào trong mũi, cơn đói lại như cào xé trong bụng.
Trong lúc Aoi vẫn còn suy nghĩ, mùi luồng hương thơm từ trong phòng bếp lập tức bay ra.
Lục Hoàng thờ ơ, nâng một mâm sứ Bát Tràng trong tay, vô số làn khói đong đưa ở trên.
Còn về tác dụng ở thế giới này sao, Dancer là một nghề cũng xem như đặc thù, khi nhảy múa hoặc kết hợp với kỹ năng của Pokemon, có thể tăng cao nhiều loại thuộc tính khác nhau.
“Trong thế giới Pokemon có hai ngọn núi song song đứng thẳng hàng ở một nơi rất ít người biết tới, cũng do nơi này có quá nhiều cấp Ma thú đáng sợ, còn có không ít Pokemon sống thành bầy bao quanh nơi này. Đậu nành cỏ xanh mọc leo xung quanh phía dưới đỉnh núi, mỗi ngày hấp thụ ba mươi phút nắng cực nóng, chiều tắm ba mươi phút mưa cực lạnh, ở đỉnh giữa khe núi mỗi ngày chỉ hứng được ba giọt sương, khi hạt đậu nành vừa mới nhú ra khỏi khe núi, sẽ bắt đầu ngắt xuống, nếu để nó dính lấy giọt sương thứ tư, sẽ không thể giữ được độ tươi mới cùng với năng lượng Grassy Terrain.”
Và tên tiếng anh của tác là Vita ^^ hahaha
Lục Hoàng lạnh nhạt nhìn tướng ăn như c·h·ế·t đói cả tuần của Aoi, khóe miệng lại nhỉnh lên không ít, có thể nói, ở trước mặt một món ăn ngon, bỏ qua ngươi có là chức cao, quý tộc hay thường dân, dù cho cả hoàng đế, cũng có thể trở thành tù binh của một vị đầu bếp chân chính.
Nhưng mà Aoi có cảm giác, Mr. Rime của chủ tiệm này, hành vi và dáng dấp kia, khác với tổ chức kia, với lại Mr. Rime dùng kỹ năng không hạn chế, không liên kết giao ước gì với chủ tiệm trước khi t·ấn c·ông, có lẽ không có liên quan gì với tổ chức kia.
…
… (đọc tại Qidian-VP.com)
Múc một muỗng cơm cà ri vào miệng, hương vị nồng đậm không nói, trứng lòng đào tan chảy hòa cùng từng hạt cơm trắng, mới là thứ mà Aoi yêu thích, từng chút nước sốt cà ri kéo dài xuống dĩa cơm, cùng với mùi thơm thảo mộc bên trong nước sốt, giống như một đám mây dày đặc ôm trọn không bị gió thổi tan
Ví dụ như Keith, nghề nghiệp là Gambler (Con bạc) ở thế giới này vẫn được xưng là nghề nghiệp, tuy nằm ở bậc thấp lưu, thăng cấp cao nhất, cũng chỉ ba sao, nhưng lại có đặc thù hết sức kỳ lạ, mỗi khi bắt Linh thú để giao ước, sẽ có tỉ lệ nâng cao tiềm lực hoặc đặc tính của Pokemon.
Chương 25: Trong lòng Aoi suy nghĩ
Mặc dù hắn không biết Aoi có thân phận gì, nhưng cơ bản hắn cũng chẳng quan tâm, bởi vì nguyên nhân chỉ có một, Aoi là khách hàng của hắn, vậy là đủ rồi.
Ánh sáng đỏ chói chớp sáng lên, một con Pokemon có hình thể tương đối xuất hiện, vừa mới xuất hiện, ánh mắt rung động của nó đã không thể nào chớp mắt.
“Mùi đồ ăn rất hấp dẫn!” Aoi xúc động lên tiếng.
Hương thơm bay nhẹ qua mũi Aoi, hắn bỗng nhiên trợn to mắt, cảm giác trong bụng đột ngột sôi sục.
Một lúc sau, một thân thể cao gầy đi ra khỏi phòng bếp.
Do đó, ban đầu Aoi rất ngạc nhiên, còn nghĩ Lục Hoàng chính là một Sinh Dưỡng Sư, mới có thể chế biến ra được thức ăn cho Linh thú.
Reymon nói xong, vừa nhắm mắt, vừa móc Pokeball trong ngực ra, mang ra Colileaf và Milkoo ra, Milkoo cho mì trộn, Colileaf chắc chắn cho ăn đậu nành xào.
Reymon hâm mộ Aoi ăn Cơm Cà Ri Trứng Nồng, hương thơm của món ngon cứ bay qua mũi hắn, vô số tiếng ùng ục vang lên trong bụng hắn, Lục Hoàng nấu ra món ăn này, không hiểu vì lý do gì, đã bước vào tu luyện rồi, lại bị cơn đói làm lu mờ tâm trí.
Cảm giác đói tới!
Nghề nghiệp của Lục Hoàng, chính là đầu bếp, nó nằm ở bậc thượng lưu, nhưng từ 5 sao trở xuống cũng không có gì đặc biệt, có thể có cũng chỉ làm ra nhiều thức ăn ngon, nhưng từ 6 sao trở lên, bọn họ có thể thăng cấp nghề nghiệp, trở thành Sinh Dưỡng Sư (Carer) có thể nói là tiến hóa của nghề đầu bếp.
Rõ ràng, Mr. Rime của chủ tiệm là một dạng Pokemon thuộc cấp Truyền Thuyết, còn lại là loài có trí óc, không thể là pokemon của tổ chức sắp tắt thở kia.
Bên trong không chỉ có một loại hương thơm, còn càng là nhiều hương vị say mê chồng chất.
Mà chủ tiệm này lại có một con Mr. Rime có lực lượng Psychic quá mạnh, sử dụng liên tục Confusion và Telekinesis không ngừng nghỉ, phải biết rằng, mỗi loài Pokemon, khi điều động kỹ năng, đều có hạn chế. Không biết có liên quan gì tới tổ chức kia không? (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà Reymon bên cạnh tuy trầm mê vào mùi thơm từ phòng bếp bay ra, vừa nhắm mắt vừa nói: “Aoi công tử đã suy nghĩ dùng bữa với Pokemon nào của ngươi chưa đó, tới khi đồ ăn tới, lo nghĩ chọn lựa, tới lúc đó đồ ăn sẽ nguội mất.”
…
Hương vị mãnh liệt, bạo động bên trong khoang miệng của Aoi và Pokemon của hắn.
Lục Hoàng xoay người, vào trong phòng bếp, rất nhanh kéo xuống bịch bột mì, nhào bột, kéo sợi, cắt mì, cuối cùng thả vào nồi luộc, chuẩn bị đầy đủ nguyên liệu gia vị trộn vào chén, vớt mì đã chín vào, dùng đũa trộn, một chén Mì Trộn Hành nóng hổi cứ thế ra lò.
Hệ thống cũng đã từng giới thiệu hắn túi đậu nành, trong đầu Lục Hoàng bắt đầu hồi tưởng lại.
Vội vàng đưa tay chạm qua từng quả cầu Pokeball, cuối cùng dừng lại ở quả thứ tư.
Aoi từng gặp một tổ chức, chuyên sùng bái và nghiên cứu các Pokemon hệ Psychic, lực lượng của nhóm tổ chức này cũng rất lớn, trải dài từ Vita Region tới các Region khác, tiếng tăm cũng rất nổi.
“Đây là phần Cơm Cà Ri Trứng Nồng của quý khách, còn đây là phần nước sốt ăn kèm dành cho một Pokemon của quý khách, chúc ngon miệng.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.