Dị Giới Trọng Sinh Lục
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 2: Học Viện Trung Cấp Tinh Thần, 2000 năm Thiên Vân Tinh tân kỷ nguyên
Rất nhanh xe liền đi tới nội thành, nhìn lướt qua từng dãy cao ốc, Lâm Thu Nguyệt trong xe cùng Hạ Phong líu ríu hết hỏi cái này lại hỏi cái kia, mà Hạ Phong thì rất cưng chiều mà cùng nàng giải thích. Nói chuyện một đường xe dừng lại ở một kiến trúc rất lớn trước cổng, mà trên cổng là một bảng hiệu ghi từng chữ rồng bay phượng múa «Học viện trung cấp Tinh Thần».
Chương 2: Học Viện Trung Cấp Tinh Thần, 2000 năm Thiên Vân Tinh tân kỷ nguyên
“Đúng vậy tiểu Phong, trù nghệ có phải hay không lại tiến bộ ? Ừm lại cho mẹ một bát” Lâm Thư Vũ đã ăn xong bát bún măng gà hỏi Hạ Phong.
Lâm Thu Nguyệt nghe vậy liền bật phốc dậy vào phòng nhanh chóng thay một bộ quần áo mới, màu trắng váy ren liền áo cùng tất chân trắng, quả nhiên Nguyệt nhi rất đáng yêu! P/s: tới từ siscon nào đó (Hạ Phong: ta không phải siscon (¬_¬*))
Học viện Tinh Thần chia ba khối ứng với ba năm học: năm nhất, năm hai, năm ba. Mỗi khối chia 5 ban, mỗi ban đều có giáo viên chủ nhiệm riêng.
Cùng Hàn Văn tán gẫu đôi câu, Hạ Phong liền một người trầm ngâm chờ đợi thời gian trôi qua. 15 phút sau, học sinh đã ngồi đầy lớp. Một vị trung niên giáo viên nam mang theo kính lão bước chầm chậm tới lớp.
“Chính xác là vào ngày 28 tháng 12 cùng năm, vô số các cánh cổng không gian xuất hiện trên Thiên Vân Tinh mà lớn nhất gồm 108 cánh cổng còn lại là các cánh cổng cỡ trung và cỡ nhỏ. Chúng kết nối với nơi mà chúng ta gọi là «Thâm Uyên».” (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Hán Nguyên nói xong chỉ tay vào một nữ sinh ngồi bàn đầu cười nói.
Tiếp đó tới lượt Lâm Thu Nguyệt, lần này thì đến lượt nam tính trong lớp cảm thán.
“Nhưng rồi khi nó kết thúc, những nhà khoa học thời đó đã nhận ra sự kỳ lạ, các số liệu địa chất không còn chính xác nữa. Mà khoảng cách các lục địa cũng xảy ra những thay đổi lớn, ngoài ra còn xuất hiện những khu vực bí ẩn chưa được ghi nhận trên bản đồ.”
Lâm Thu Nguyệt ngồi bên cạnh có chút thẹn thùng cúi xuống đầu, tại sao nghe người khác nói mình cùng ca ca là người yêu thì lại có chút hưng phấn đây?
“Xin chào, tôi tên là Hạ Phong, không có gì quá ưa thích, cũng không có gì quá ghét bỏ, rất vui được làm quen với mọi người.”
Dung mạo của Hạ Phong vốn là rất soái, lúc này đứng lên liền mê đảo 9 phần nữ tính trong lớp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hạ Phong cũng không thấy lạ về chiếc xe mà kiếp trước chỉ dám mơ này, dù sao từ khi thứ đó xuất hiện thì nhân loại phát triển thật nhanh kể cả về nhiều mặt.
“Thông qua nhiều đo lường thì họ đã xác nhận một việc kinh hãi, bề mặt hành tinh của chúng ta nở ra gấp mười lần.”
“Ca ca quá ngon rồi, so với món hôm qua còn ngon hơn!” Lâm Thu Nguyệt vừa ăn một miếng thịt gà vừa nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Không những thế, vào thời điểm đó các động thực vật bắt đầu theo những phương hướng khác nhau biến dị, có gấu mọc ra làn da sắt, có bọ ngựa to lớn hơn và mọc ra cánh, các loài thực vật cũng phát triển linh trí.”
Người phụ nữ này chính là Lâm Thư Vũ, mẹ nuôi của Hạ Phong và Lâm Thu Nguyệt, giờ phút này nàng cùng Lâm Thu Nguyệt đều mang theo vẻ mặt hưng phấn chạy vội ngồi xuống bàn ăn.
Cả lớp trầm mặc lại, bầu không khí đều trang nghiêm hơn không ít. Chỉ nghe Trần Hán Nguyên bắt đầu nói
“Ừm, để mẹ đưa hai đứa đi” Lâm Thư Vũ cũng đổi lại trang phục chính thức cùng hai anh em nói một tiếng.
“Được rồi, mọi người đã biết lẫn nhau, vậy giờ trước khi vào học chính thức thì chúng ta nói một chút về lịch sử của tân kỷ nguyên.”
“Mẹ, tụi con đi đây.” Lâm Thu Nguyệt hướng về phía Lâm Thư Vũ vẫy vẫy tay nhỏ, người sau cũng cười vẫy tay với nàng sau đó lên xe đi.
“Và những dị thú đó bắt đầu công kích địa bàn của nhân loại. Tuy nhiên, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn thì nhân loại đã kịp phản ứng, các loại v·ũ k·hí thời đó dư sức trấn áp đám dị thú chỉ sơ bộ biến dị này.”
Một học sinh ngồi phía sau hai người tính tình thoải mái hướng cả hai hỏi thăm “Xin chào, ta tên Hàn Văn, có thể mạo muội hỏi một chút hai người là người yêu sao ?” Nghe Hàn Văn hỏi thăm thì tên thiếu niên bên cạnh hắn cũng hướng ánh mắt tò mò lại đây.
Lâm Thu Nguyệt đợi không thấy bóng dáng của xe sau liền cầm lấy tay của Hạ Phong tiến vào học viện Tinh Thần. Hạ Phong một mặt ung dung cùng nàng dắt tay, dù sao từ nhỏ tới lớn đều là dạng này dù có nói thì nàng cũng không bỏ đành mặc kệ.
Hạ Phong chỉ cười gật đầu, trù nghệ tiến bộ là thật, do kiếp trước ký ức thức tỉnh mang tới kiếp trước trù nghệ cùng kiếp này học lại dung hợp.
“Xin chào các bạn học, tôi tên là Trần Hà, yêu thích đọc sách, không có gì không thích, rất vui được làm quen với mọi người.”
Ông nhìn lướt qua các học sinh trước mặt, mọi người cũng yên tĩnh lại cùng nhìn về phía ông. Lúc này thì ông mới hắng giọng nói
Nghe Hạ Phong nói vậy, toàn bộ nam tính trong phòng học đều thở phào nhẹ nhõm, trong lòng thì đang hò hét “Cái này anh vợ ta nhận định rồi!”
“Xin chào mọi người, tôi tên là Lâm Thu Nguyệt, là em gái của Hạ Phong, ưa thích… ừm món ăn mà ca ca làm, không có không thích, rất vui được làm quen mọi người!”
“Tiểu Phong, thật thơm quá đi, con nấu món gì đấy ?” Lâm Thư Vũ nước bọt đều sắp chảy ra nhìn Hạ Phong hỏi, từ 10 năm trước thưởng thức món ăn của Hạ Phong thì nàng dường như đã nghiện hương vị đó rồi.
Hạ Phong cùng Lâm Thu Nguyệt đều là học sinh ban 5 năm nhất. Kiểm tra một chút bản đồ trường học, Hạ Phong dắt tay Lâm Thu Nguyệt hướng về phòng học mà đi. Mở cửa vào lớp hai người nhất thời cũng gây nên học sinh ngồi ở trong chú ý. Đầu tiên là dung mạo như thiên tiên của hai người, tiếp theo nhìn thấy hai người dắt tay nhau liền trong đầu hiện ra các loại suy đoán rồi xôn xao bàn luận.
“Tôi tên…”
Nữ sinh kia đứng lên tự giới thiệu
Bữa ăn kéo dài nửa tiếng, Lâm Thư Vũ và Lâm Thu Nguyệt ôm bụng lười biếng trên ghế sopha mặt b·iểu t·ình thỏa mãn, Hạ Phong ngồi đối diện uống chút cafe.
Lâm Thư Vũ cùng Lâm Thu Nguyệt sáng mắt lập tức cầm đũa thưởng thức mỹ thực, vừa ăn vừa khen không dứt miệng.
Hạ Phong uống hết ly cafe nhìn đồng hồ một chút nói với mẹ cùng em gái “Mẹ, Nguyệt nhi, nên tới trường rồi.”
“Chào các em, giới thiệu một chút, thầy tên là Trần Hán Nguyên, là giáo viên chủ nhiệm năm nay của các em, các em có thể gọi thầy là Trần giáo viên hay lão Trần hay thầy Hán Nguyên đều được. Đầu tiên thầy rất vui mừng cùng các em trở thành thầy trò vào năm nay, tiếp theo thì để lớp chúng ta cùng nhau tự giới thiệu một chút để có thể quen thuộc lẫn nhau. Nào vậy mời bạn học ở bàn đầu tiên này bắt đầu đi.”
Vài phút sau, từ nhà bếp truyền tới một hương thơm nức mũi, tiếng bước chân từ tầng hai vọng lại đây. Chỉ thấy Lâm Thu Nguyệt tay nắm tay cùng một người phụ nữ đi tới. Người phụ nữ mang dung mạo như chỉ mới đôi mươi nhưng khí chất thành thục từ trên người lại nói rằng không phải như vậy.
Hạ Phong ôn nhu cười sau đó múc hai bát lớn bún măng gà đặt trước mặt hai người “Đây đây, ăn từ từ kẻo nóng”
“Mẹ, Nguyệt nhi, hai người đợi chút, hôm nay con nấu bún măng gà, mà cũng rất nhiều, có thể ăn đủ cả ngày hôm nay.” Hạ Phong nhìn một lớn một nhỏ hai cái tham ăn mèo cười nói.
“Những tưởng b·ạo l·oạn đến đây là kết thúc, thế nhưng sau dị thú t·ai n·ạn thì một t·ai n·ạn khác lại tiến đến.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Rất nhanh liền tới vị trí của Hạ Phong, cậu liền đứng lên nói
“Hơn 2000 năm về trước, Thiên Vân Tinh hoàn toàn là địa bàn của nhân loại, chúng ta đứng trên đỉnh chuỗi thức ăn, tùy ý chi phối tài nguyên của hành tinh. Thế nhưng, trận địa chấn đó đã thay đổi tất cả.”
Hạ Phong cũng ôn hòa cười đáp “Xin chào, ta tên Hạ Phong, đây là em gái ta Lâm Thu Nguyệt.” Hạ Phong cũng chỉ giới thiệu mình cùng Lâm Thu Nguyệt thôi, không trả lời vế sau, dù sao cũng tiết lộ Lâm Thu Nguyệt là em gái mình rồi.
Hai anh em lần đầu hiện diện trước mặt các bạn học, hiện giờ gần như cả lớp đều đang suy nghĩ làm sao lấy lòng anh vợ (em chồng) này đây!
“Nhanh nhanh đi ca ca, em không thể đợi nữa rồi!” Lâm Thu Nguyệt thúc giục nói.
Lâm Thu Nguyệt thấy mọi người nhìn mình cùng ca ca không hiểu cảm thấy chút ngượng ngùng, khuôn mặt đỏ đỏ cùng Hạ Phong ngồi xuống một vị trí gần cửa sổ.
Náo náo một chút thì giới thiệu phân đoạn đã kết thúc, mọi người cũng coi như quen biết lẫn nhau. Mà Trần Hán Nguyên lúc này bỗng nghiêm mặt lại nói với mọi người
“Tôi tên Càn Vũ…”
“Chính xác là vào ngày 21 tháng 7 năm 2899 theo tiền lịch, một trận địa chấn đã xảy ra trên toàn bộ bề mặt của Thiên Vân Tinh, may thay trận địa chấn đó tuy mạnh chút nhưng lại không gây ra t·hương v·ong.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.