Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ngoại truyện 1: Mãi mãi, luôn luôn và... vĩnh hằng!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Ngoại truyện 1: Mãi mãi, luôn luôn và... vĩnh hằng!


Mà Hạ Phong càng chạy thì trong lòng tâm tình càng lúc càng rõ ràng, cuối cùng, xuyên qua một bụi cây lớn, đập vào mắt của cậu... là một bé gái. Bé gái có vẻ trạc tuổi cậu, nhưng lúc này đang ngồi tựa vào đại thụ phía sau, ăn mặc đơn bạc, chiếc váy giống như chỉ choàng lên một mảnh vải, làn da vì lạnh mà trở nên trắng bệch. Nàng ngước mắt nhìn vừa xuất hiện trước mặt mình bé trai, một ánh mắt này, xung quanh thế giới như chỉ còn lại hai thân ảnh, Hạ Phong nhìn nàng, nàng cũng nhìn Hạ Phong, trong mắt cả hai dường như có gì đó khác lạ lóe qua.

...

"Tiểu Phong, chịu đựng chút nữa nhé chúng ta sắp tới nhà rồi" Bên cạnh Lâm Thư Vũ mang chút áy náy nói, nàng mấy năm khắp nơi chạy loạn quen thuộc nên nhất thời không thấy gì nhưng mới nhớ ại giờ mình mang thêm một đứa bé mới ba tuổi, có lẽ nên tìm một chỗ định cư, Lâm Thư Vũ trong lòng nghĩ đến. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngoại truyện 1: Mãi mãi, luôn luôn và... vĩnh hằng!

Nói trở lại, Hạ Phong rốt cuộc thoát khỏi cơn bão tuyết, thở phào nhẹ nhõm, thế là cùng mẹ mình chậm rãi hành tẩu trong khu rừng. Khu rừng mọc lên chủ yếu là một loại cây nào đó tán rất rộng, nhưng tại cái hoàn cảnh nên lá đều khép lại cả, trên cành đầy rẫy những cột băng tạo ra do nước trên cây chảy xuống mà đóng băng, cho nên vào buổi sáng có mặt trời thì khu rừng trông lấp lánh như ánh sao.

Ngoại truyện 1: Một ánh mắt. Một đời

"Ách xì!" Giữa đầy trời bão tuyết, Hạ Phong gánh vác thân thể nhỏ nhắn cùng Lâm Thư Vũ hành tẩu. GIờ phút này cậu chỉ mong mẹ nhanh một chút về nhà, thật sự thì quá lạnh!

Đi thêm được vài chục phút, Lâm Thư Vũ cùng tiểu Hạ Phong rốt cuộc tới một khu rừng đầy tuyết, trụ sở tạm thời được Lâm Thư Vũ xây dựng tại đây, chỉ cần đi vào trong rừng một hai cây số nữa liền tới. Hạ Phong lúc này ký ức vẫn trong trạng thái chưa thức tỉnh nên cậu bây giờ như là một đứa trẻ con đang tìm hiểu cuộc sống bằng tầm nhìn của một người trưởng thành vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chợt tâm trí cảm thấy trầm trọng, bé gái thân thể dần ngã xuống, nàng không nhớ sau đó có chuyện gì, chỉ biết thân thể chợt thấy ấm áp... còn có...vài giọt nước nóng hổi rơi trên mặt. Sau này nàng cũng hỏi Hạ Phong chuyện này nhưng luôn bị cậu mượn cớ trốn tránh, không biết sau đó thì nàng có biết không nhưng Hạ Phong đích thật dỗ rất lâu.

Lâm Thư Vũ luôn nói nơi này rất đẹp, Hạ Phong cũng cảm thấy như thế, nếu nơi này không có bão tuyết liên miên thì định cư ở đây cũng không tệ. Chợt, Hạ Phong trong lồng ngực trái tim hơi nhảy lên, cậu như cảm giác gì đó mà nghiêng đầu về bên phải nhìn qua. Thế nhưng bởi vì cây cối và trong tầm nhìn không có gì. Hạ Phong định mặc kệ mà đi tiếp, thế nhưng mới bước ra thì trong ngực nhói dữ dội khiến khuôn mặt Hạ Phong hơi biến đổi. Lại nhìn về hướng đó, lúc này một cảm giác thôi thúc Hạ Phong, trong lòng không hiểu sao lại có cảm xúc kích động, mong chờ, áy náy mấy loại này.

"Con không sao! Tuy cảm nhận lạnh một chút nhưng áo khoác này vẫn giữ ấm tốt" Hạ Phong dùng thanh âm trẻ con nói. Mà cũng như vậy, chiếc áo mà Lâm Thư Vũ đưa cậu có tác dụng kháng tổn thương do lạnh giá gây ra nên cậu cũng chỉ hơi lạnh một chút khi gió luồn vào áo thôi.

Tại một không gian toàn là tuyết

- • - • - • - (đọc tại Qidian-VP.com)

Hành động luôn mang theo sự thành thục nhưng cũng không thiểu chút hành động đáng yêu của trẻ con, như lúc trước một lần cậu đang giúp Lâm Thư Vũ quét dọn căn nhà đang ở một chút nhưng có vài chỗ khó chạm tới với thân thể trẻ con, thế là cứ cố rướn người, nghiêng eo phải chạm bằng được, kết cục là được tặng nguyên cục u nước mắt đều chảy ra nhưng cố nén không khóc, đợi tới khi Lâm Thư Vũ phát hiện mới khóc lên. Sau này Hạ Phong nhớ lại đều cảm thấy trên mặt ngượng ngùng, lão tử cái người trưởng thành vậy mà làm chuyện ngu ngốc như thế? (đọc tại Qidian-VP.com)

"Mãi mãi, luôn luôn và... vĩnh hằng!" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Chúng ta sẽ không bao giờ chia lìa chứ?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Ngoại truyện 1: Mãi mãi, luôn luôn và... vĩnh hằng!