Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 2: Thí Thần Kiếm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Thí Thần Kiếm


Thế giới này nó thay đổi rồi chị à.

Hệ thống Systorm cũng nhịn không được khen: "Con mẹ nó, anh bạn hên thật đấy, ba thứ vật phẩm này đã vượt qua khỏi phạm trù người thường rồi!"

Ngồi cùng bàn với gã còn có mấy người, bọn chúng lập tức đứng lên hò hét trợ uy.

Cả đội trợn mắt kinh hãi, điều này cũng khiến tất cả tầm mắt của người ở đây hướng về Dương Đế.

Mô tả: Người sở hữu thần kỹ này sẽ có khả năng chiến đấu đỉnh chóp nhất tạo hóa!

Huy trông thấy gã tiến đến liền mở miệng mắng to: "Sao hả thằng c·h·ó? Mày muốn chơi à? Lại đây!"

Ba thứ vừa rồi vừa nhìn liền biết bất phàm, nhân phẩm của gã bạo phát rồi sao?

【Thần khí - Thí Thần Kiếm】

Trong đội này, ai cũng biết rằng Dương Đế rất đáng tin cậy, nhiều lúc khó khăn, gã luôn là người đứng ra giải quyết vấn đề ổn thỏa, chỉ đứng sau anh Vũ.

Mô tả: G·i·ế·t một người, sẽ thu thập linh hồn kẻ đó bán cho Chúa Quỷ, đổi loại một lượng thuộc tính nhất định, hiệu ứng có thể điệp gia vô hạn!

Lập tức, một chuỗi vật sáng bay vào đầu gã.

Lúc này, cánh nữ trong đội không ngừng co cụm lại với nhau, cố gắng nép về phía anh Chợ.

Huy đắc ý cười gằn, nói: "Ở đây thằng nào là lãnh đạo, quỳ xuống đầu hàng tao, đầu nhập vào băng Thanh Chương của tao, nếu không thì đừng trách tao."

Gã chỉ nói một câu: "Tao không nói nhiều đâu, không g·iết thì bị g·iết, tụi mày lên đi."

Mỗi cái có xuất phát điểm là 10, đối với mấy người tập luyện thì tốt hơn một ít, tỉ như Dương Đế lúc này có tập gym mỗi ngày, sức mạnh và thể lực đều ở mức 20.

Cái đầu của gã Huy nằm gọn trên bàn, thân thể gã ta thì mất đi tự chủ ngã nhào xuống sàn. (đọc tại Qidian-VP.com)

【Thần kỹ - Chung Cực Giác Đấu】

Dương Đế lấy điếu thuốc ra, nhã ra một khói trắng.

"Đ*t con mẹ tụi mày! Tao là Huy của băng Thanh Chương, tụi mày thấy cái gì đây không?!"

"Cái gì đang diễn ra vậy trời." Đội trưởng Nguyễn Văn Chợ xoa trán, cầm lấy cây tua vít lên.

Thế giới thường nhật bỗng chốc chém chém g·iết g·iết, lại có kẻ nói là dẫn mày đi chém lộn để thành công, mày tin nổi không?

Khiến cho một nhóm người sợ xanh mặt, không ngừng lùi về sau. (đọc tại Qidian-VP.com)

Một là sợ, hai là chưa kịp thích ứng.

Dương Đế ngậm điếu thuốc vào miệng, tay vừa trống liền nắm lấy đầu của gã Huy, tay kia rút Thí Thần Kiếm ra, sau đó gã ấn mạnh đầu tên Huy xuống bàn.

Đến tận lúc này, vẫn còn nhiều người chưa chấp nhận được sự thật.

"Còn bình tĩnh? Anh Chợ, bây giờ chạy không? Chúng ta ai về nhà nấy đi." Yến Nhi sợ hãi nói.

"Có nó trong tay thì mày đã bỏ xa lũ cùng lứa hàng chục năm!"

"Đế, qua đây ngồi, ngồi gần nhau đi!" Huỳnh Thúy Vân bất ngờ hô nhỏ.

"Cố gắng g·iết nhiều vào, giải phong ấn cho nó. Chỉ cần quay trở lại trọng lượng 18 tấn, ha ha, lúc đó mày cầm nó đập người ta cũng c·hết, chém cũng không cần chém."

【Thần kỹ - Khế Ước Chúa Quỷ】

Hành động của gã lại khiến một nhóm hoảng sợ, lục tục đứng dậy, có người muốn chạy trốn, không ngừng lùi về sau.

【Thần kỹ - Chung Cực Giác Đấu】

"Nó không gãy cái bàn à?" Dương Đế nghi hoặc.

Hệ thống gangster im bặt, khinh thường trả lời.

Dương Đế từ đầu đến cuối vẫn ngồi yên trên ghế, ném đôi mắt bình tĩnh nhìn gã Huy la hét.

"Đu má tụi mày dám chơi không? Xách mấy con dao quèn đó lên đây!" Gã ta quát to.

Là đao? Kiếm? Mã tấu hay là dao?

Phập một tiếng.

Trông nó giống như một thanh dao yếm, nhưng cán cầm dài hơn, được quắn băng đen, phần lưỡi dao cũng dài gần nửa mét.

Đang lúc tất cả không biết nên làm thế nào, một tiếng cười điên cuồng bất ngờ vang lên, một nam tử đứng phất dậy, hét to:

Dương Đế nhếch môi cười, gã có phải đang bật hack không?

Nghe vậy, Dương Đế liền xem thông tin thanh v·ũ k·hí.

Nếu không muốn nói là đéo ngán bố con thằng nào.

Chẳng biết sao, kể từ lúc mở hòm quà ngẫu nhiên ra, gã giống như đã trải qua mấy đời mấy kiếp luyện võ, cảm giác như đối với cận chiến, gã tự tin vô cùng.

Vừa nói gã vừa rút thanh katana sáng bóng lên, sau đó hung hăng chặt xuống bàn bên cạnh, chỉ một nhát liền chém văng một góc bàn gỗ.

Một cái biến Dương Đế có kỹ năng chiến đấu tốt nhất tạo hóa, một cái trực tiếp giúp gã tăng cao thuộc tính cá nhân.

Thuộc tính cá nhân cũng đơn giản mà thôi, sức mạnh, thể lực, tốc độ, phản xạ, khả năng hồi phục.

Máu đỏ văng lên mặt Dương Đế, hai mắt gã từ đầu tới cuối không hề gợn sóng.

Giang Văn Trường vỗ vai hắn, trấn an: "Bình tĩnh đi Giàu, có khi vậy cũng tốt, vợ con tao cũng vậy mà, ít nhất họ không bị cuốn vào cuộc chiến vô nghĩa này."

"Em hãy giữ bình tĩnh." Dương Đế nhắc nhở.

"Có tốt như vậy?!"

Thí Thần Kiếm này nặng 18 tấn, sao giờ lại trông nhẹ nhàng thế kia?

Trông thấy không khí ngày càng căng thẳng, Dương Đế tranh thủ xem lại hai cái kỹ năng vừa rút được.

Mô tả: Kiếm này nặng 1 vạn 8 nghìn cân, nhưng chủ nhân sở hữu lại cảm giác rất vừa tay.

Ở trạng thái phong ấn hoàn toàn, Thí Thần Kiếm chỉ còn lại bản chất sắc bén của mình, trên có thể trảm thiên đạo kim tinh, dưới có thể thái sơn đoạn thủy, không gì có thể cản.

"Tao sẽ dẫn dắt tụi mày đi đến thành công! Tụi mày biết là s·ú·n·g óng đã tạm thời biến mất hết rồi đúng không? Bây giờ tao có thanh katana này, tao cân hết!"

Dương Đế mở to mắt, kinh ngạc tới cực điểm.

Dù vậy, sự thật nó vẫn đang hiện hữu, đội trưởng Chợ nhỏ giọng nhắc nhở: "Mọi người cầm v·ũ k·hí lên đi."

【Thần khí - Thí Thần Kiếm】

Systorm lập tức giải thích: "Mày quên là nó bị phong ấn à?"

Chứng kiến cả đội và những người xung quanh còn nhắm mắt cảm thụ, Dương Đế cũng vội vàng xem kỹ thông tin ba thứ vừa rồi.

"Mày nên chú ý xưng hô, Systorm." Dương Đế khinh thường.

"Anh Chợ ơi em sợ." Ngô Thị Châm run giọng nói.

Bất quá lúc này không ai chú ý đến cây dao của gã, dao dài thì làm được gì? Có thể bảo toàn tính mạng không?

Trạng thái: Phong ấn (Tế máu của 1.000 người để giải khai phong ấn tiếp theo)

Tình huống lúc này cực kỳ căng thẳng, toàn bộ người có mặt tại quán coffee đều nắm v·ũ k·hí trong tay, đề phòng nhìn nhau, vẫn chưa biết phải làm gì.

Dương Đế nào đáp lại lời hắn ta, gã vẫn giữ đều nhịp bước tiếp cận tên Huy, miệng nhã ra khói trắng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dương Đế nhất thời không biết nên gọi nó là gì, mang danh kiếm nhưng trông không khác một con dao yếm khổ lớn.

Ồ!

Thí Thần Kiếm có phần thân dao dày vô cùng, bên trên khắc rất nhiều ấn tự, lưỡi dao đặc biệt sáng bóng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mà lại, trên bàn coffee của đội Dương Đế không ngừng xuất hiện các loại v·ũ k·hí khác nhau, đa phần là dao găm, chỉ có ít ngoại lệ là nĩa ăn, thậm chí là tua vít.

Theo cô nghĩ, bây giờ ngồi gần nhau mới có thể bảo vệ nhau, khiến cho những kẻ khác không thấy sơ hở.

"Chém c·hết mẹ tụi nó đi anh Huy!"

Nương theo lệnh của Dương Đế, mô hình gói quà trước mắt gã được mở toang.

Dương Đế lại vung Thí Thần Kiếm chém xuống.

"Làm sao đây Đế?" Giang Thúy Kiều nhỏ giọng hỏi hắn.

"Sao? Còn nhìn à?" Huy trợn mắt.

Gã Huy lúc này chỉ biết chới với nắm lấy cạnh bàn, miệng ra máu không ngừng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thằng điên này không sợ?

Còn làm sao ư?

Thoáng một cái, Thí Thần Kiếm dài hơn nửa mét xuất hiện trên mặt bàn trước mặt Dương Đế, bản thân nó không ngừng tỏa ra khí tức lạnh lẽo vô cùng.

Sau khi trông thấy khả năng phi thường của Thí Thần Kiếm, gã yêu thích nó không buông tay.

Lợi dụng khoảng trống này, Dương Đế hung hăng đâm tới, chỉ nghe xọc một tiếng, máu tươi tung tóe, Thí Thần Kiếm xuyên qua bụng gã Huy trổ ra sau, ngọt như gọt tàu hủ.

Đằng sau, Thúy Vân nói riêng, cả đội nói chung, họ ném ánh mắt bất khả tư nghị nhìn bóng lưng cao lớn của Dương Đế.

Dứt lời, gã liền vung kiếm chém xuống.

Nào ngờ Dương Đế lại tinh chuẩn dùng Thí Thần Kiếm đón đỡ, hất văng katana của gã Huy sang hướng khác.

Gặp thần trảm thần, gặp quỷ trảm quỷ!

Thanh âm này như hồi trống đánh mạnh vào tim toàn bộ người có mặt tại đây.

Thanh niên tóc xoăn Lý Tự Trọng chửi bậy: "Má, thằng Đế nó rút ra cây dao ớn hồn thiệt, dài cả mét!"

Dương Đế không trả lời, gã chỉ móc gói thuốc ra, châm một điếu rồi rít hơi dài, sau đó đứng dậy, tay kia nắm lấy Thí Thần Kiếm.

Đùa, đó giờ có chém ai bao giờ? Gã có thể mạnh miệng cũng vì nắm trong tay thanh katana mà thôi. Không thấy những kẻ khác đang sợ hãi gã sao?

"Ồ được, đại ca." Systorm bất ngờ nghe lời.

Kengg!

Giới thiệu ngắn gọn xúc tích.

Gã ta trợn mắt kinh hãi, miệng ọc máu tươi.

Chương 2: Thí Thần Kiếm

Tuy nhiên, Yến Nhi vừa dứt lời thì hệ thống gangster liền đáp: "Nhà? Nhà của bọn mày bây giờ là căn cứ! Trở về đó bảo vệ căn cứ của bọn mày đi. Còn nhà à? Tất cả người thân của bọn mày đã được kéo đi thế giới song song rồi, muốn gặp lại họ thì cố gắng đặt chân vào Hội đồng tối cao đi."

"Con mẹ nó hệ thống lỏ!" Võ Đức Giàu nổi nóng mắng. "Vợ tao mới đẻ thằng con mấy tháng, chẳng lẽ tao không thể gặp lại mẹ con nó sao?!"

Gã quay mặt lại nhìn đội trưởng Chợ, cả đội cũng nhìn lấy gã.

Gã Huy lại hung hăng vung kiếm chém gãy chiếc ghế kế bên, quát: "Tao đếm đến ba, không hàng thì c·hết!"

Đối với lời nói của gã, không ai đáp lại.

Miệng thì nói thế, nhưng gã ta đã đổ mồ hôi lạnh đầy mặt.

Mũi kiếm cạ lên mặt bàn phát ra tiếng bén nhọn êm tai.

【Thần kỹ - Khế Ước Chúa Quỷ】

"Tụi mày ngon lên đây!"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Thí Thần Kiếm