Dị Nữ - Nhàn Xuất Ma Cô Quân
Nhàn Xuất Ma Cô Quân
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 2: Chương 2
Sau đó, cảnh tượng đột nhiên yên tĩnh trở lại. Tất cả mọi người đều ngồi im lặng bên ngoài từ đường, dường như đang chờ đợi điều gì đó giáng xuống.
Phụ thân ta giận tím mặt: "Các ngươi đều là phế vật sao? Có người xông vào mà còn để hắn chạy thoát?"
Chương 2: Chương 2 (đọc tại Qidian-VP.com)
Ta lại đập cửa, nhưng lúc này đã không còn ai để ý đến ta nữa. Ta bị nhốt trong phòng hơn mười ngày, trong mười ngày này, dường như ta luôn nghe thấy thanh âm kia, tựa như cầu cứu, lại tựa như phát cuồng.
Mẫu thân đặc biệt sai người đến nói với ta, đây là dấu hiệu khi nguy cơ đã được giải quyết, lệnh cấm túc hẳn là sẽ lập tức được gỡ bỏ. Người còn chuyển lời, bảo ta thu lại thứ tâm trạng kia, ngày mai đưa trưởng tỷ xuất giá.
Ta đứng bên cửa sổ, bịt miệng thật chặt, phát ra vài tiếng kêu nghẹn ngào. Gã sai vặt lập tức móc chìa khóa mở cửa, thừa cơ hội này, ta chui tọt xuống gầm giường, nín thở.
Nghi hoặc vây khốn lấy ta, ta muốn ra ngoài xem sao. Vừa mở cửa đã bị hai gã sai vặt hung hăng chặn đường.
Giãy giụa, r.ên rỉ, oán hận. Cho đến tận khi tuyệt vọng.
Trước đây phụ thân luôn nói Mạnh gia chúng ta là thủ phú một châu, đình viện rộng lớn sánh ngang phủ đệ vương công tử đệ, nhưng ta chưa từng để ý. Giờ phút này mới thấm thía, từ chỗ ta ở đến chỗ của đại tỷ, khoảng cách lại xa xôi đến vậy.
Nữ quyến Mạnh gia xưa nay bị cấm tùy tiện tiến vào từ đường, ta gần như chưa từng đến đây, nhưng ta không hiểu sao lại cảm thấy nơi này hết thảy đều vô cùng quen thuộc. Tựa hồ có vô số ngày đêm, ta đều từng bị giam cầm ở nơi này.
Đại bá duỗi tay, ngăn lại tiếng ồn ào: "Bất kể là cuối cùng món quà của thần lonh rơi vào tay ai, nam đinh Mạnh gia chúng ta phải nhớ kỹ đoàn kết một lòng, tiếp nối tài phú và vinh quang của cả tộc Mạnh thị."
Trực giác mách bảo ta, đó là thanh âm của trưởng tỷ. Cho đến đêm trước khi Thái thú phủ đến nghênh thân, cuối cùng mọi chuyện mới yên ắng trở lại.
Ta vòng một vòng ra phía sau từ đường, men theo cây đại thụ bên góc tường leo lên, nhảy vào trong viện. Cũng may lúc này tất cả nam đinh Mạnh gia đều ở bên ngoài từ đường, không ai phát hiện ra sự tồn tại của ta. Ta tìm khắp từ đường cũng không thấy bóng dáng đại tỷ, cho đến khi một cánh cửa gỗ màu đỏ đóng kín xuất hiện trước mặt ta. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tỷ ấy vẫn mặc bộ y phục ta thấy lần cuối kia, nhưng y phục đã không còn hình dáng và màu sắc như lúc ban đầu. Vết máu từ vô số vết thương rỉ ra, không biết là do roi da hay lưỡi dao tạo thành, có chỗ đậm màu, có chỗ lạinhạt.
Ta vội hỏi: "Trưởng tỷ đâu? Tỷ ấy có khỏe không? Có an toàn không?" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tam tiểu thư, lão gia đã dặn, trước khi sự việc được giải quyết, tất cả nữ quyến Mạnh gia không được rời khỏi phòng."
Sau đó như lâm vào đại địch, phái tất cả hạ nhân còn lại đi từng viện một để tìm kiếm kẻ xâm nhập. Từ đầu đến cuối, cũng không nhắc đến ta dù chỉ một câu, hiển nhiên là ông để ý đến kẻ xâm nhập hơn là ta - người bị kẻ xâm nhập bắt đi.
Trên đường ta cẩn thận tránh né những hạ nhân đang canh giữ các phòng khác, vất vả lắm mới đến được viện của đại tỷ, lại phát hiện bên trong không một bóng người.
Đại tỷ vốn tính ham chơi, năm xưa khi chưa xuất giá đã từng cải trang thành gã sai vặt lẻn ra ngoài. Sau này, khi nàng gả đi rồi, liền tặng bộ y phục kia lại cho ta. Không ai ngờ tới, ta lại đang trốn trong đám hạ nhân đang lục soát khắp viện.
Ta nghĩ mãi không thông, sao tự dưng lại xuất hiện nguy cơ. Rõ ràng phủ đệ vẫn bình yên vô sự, nguy cơ từ đâu mà đến?
Trên mặt bọn họ mang theo ý cười, tuyên bố với mọi người : "Mạnh Tình đã từ bỏ kháng cự, nảy sinh ý định tự vẫn, chắc hẳn tối nay sẽ tự sát." (đọc tại Qidian-VP.com)
Còn có trưởng tỷ nữa, chẳng phải tỷ ấy đã đến thư phòng của phụ thân rồi sao? Từ thư phòng đến phòng của tỷ ấy, nhất định phải đi qua chỗ ta. Vì sao lại không thấy tỷ ấy trở về?
Hai tên hạ nhân thấy tình hình này, càng không dám hành động thiếu suy nghĩ, cẩn thận tiến lên bẩm báo tin ta mất tích.
3.
Cho dù có nguy cơ, vì sao không cho nữ quyến được biết, mà đám nam nhân lại như thể đã sớm biết từ trước, vừa nghe thấy tiếng còi đã đi đến từ đường?
Bóng tối ập vào tầm mắt. Ta nhìn thấy trưởng tỷ. Tứ chi gân mạch của tỷ ấy bị người ta cắt đứt, thân hình gầy guộc, nằm trên mặt đất trong tư thế kỳ dị lại rời rạc.
Hai gã sai vặt liếc mắt nhìn nhau: "Đương nhiên rồi, Đại tiểu thư đang ở trong phòng của mình rồi."
Quả nhiên là hắn mắc bẫy, thấy cửa sổ bị đập vỡ, trong phòng trống không, lập tức nhảy qua cửa sổ đuổi theo. Ta không dám chậm trễ, nhanh chóng bò ra khỏi gầm giường, lẻn ra khỏi phòng, thẳng tiến đến viện của đại tỷ.
Nhưng cũng nhờ vậy mà ông hoàn toàn không phát hiện, ta đang đứng ngay dưới mí mắt mình.
Đột nhiên, ta thấy hai tên sai vặt trông coi ta vội vã chạy về phía từ đường. Ta lặng lẽ theo sau, vừa đến bên ngoài từ đường, liền thấy phụ thân và mấy vị thúc bá đi ra.
Bọn họ dùng cách này tra tấn trưởng tỷ, bắt tỷ ấy nếm trải mọi đau khổ, nhưng lại giữ tính mạng của tỷ ấy.
Nguy cơ cứ như vậy mà được giải quyết sao? Giải quyết như thế nào? Giải quyết cái gì?
Lúc này, ta đột nhiên nghe thấy từ đằng xa truyền đến một tiếng thét chói tai của nữ tử. Chưa kịp lên tiếng thì đã bị gã sai vặt đẩy vào phòng, cửa cũng bị khóa sập lại.
Cả căn phòng nồng nặc mùi tanh tưởi. Ngoài máu, còn có cả nước muối.
Ta bất an nhìn cánh cửa đang giam giữ mình, trong lòng ẩn chứa có một loại hoảng sợ chưa từng có.
"Tam tiểu thư, có chuyện gì vậy?" Gã sai vặt ngoài cửa hỏi vọng vào.
Thế mà mọi người lại lớn tiếng hoan hô.
Ta muốn một đáp án.
Ta lấy cớ đói bụng, đuổi một tên sai vặt đi xuống bếp. Sau đó chộp lấy chiếc ghế đẩu bên giường, dốc hết sức lực đập mạnh vào cửa sổ, cửa sổ vỡ toang ngay lập tức. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ta lấy hết dũng khí, đẩy cánh cửa màu đỏ kia ra, phía trên vẽ những đường hoa văn quái, giống như thú dữ ăn thịt người đang há to cái miệng đầy răng nanh nhỏ nước dãi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.