Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tối Cường Phụ Thân
Unknown
Chương 12: Cuộc họp hệ mặt trời.
Chương 12: Cuộc họp hệ mặt trời.
Khi Itami đang trò chuyện với các thanh tra về kế hoạch phòng thủ trước sự t·ấn c·ông của "tụi nó".
Thì trong lúc ấy Duy Khang cũng đã liếc nhìn Itami.
" Tên này... Không tầm thường! "
Duy Khang đã chú ý Itami từ khi lắng nghe được cuộc trò chuyện của ba người ở quầy cảnh sát.
Một người dân bình thường không thể có can đảm đưa ra yêu cầu thẳng thừng như thế. Trong lời nói của Itami, không đơn thuần chỉ là vì giải cứu người.
Mà còn có "cấp trên" giọng.
Nói thẳng ra là ra lệnh.
Nhìn ngoại hình Itami cùng với chiếc điện thoại màu sắc sặc sỡ có thể đoán sơ được thân phận của Itami là một Otaku.
Nhưng nếu chỉ nhìn ngoại hình chỉ là vô ích, bởi bản năng sau khi được cường hoá nhờ Bán Chiến Sĩ cảnh giới đã giúp Duy khang nhận biết được mức độ sức mạnh của mọi sinh vật sống.
Bất ngờ thay, từ bản năng, Duy Khang biết được mình lại có thể bị Itami g·iết nếu trong trường hợp buông lỏng cảnh giác hoàn toàn.
Phải biết, hắn hiện tại là nắm giữ toàn bộ chỉ số là cực hạn của loài người vậy mà vẫn có thể bị g·iết?
Nhưng Duy Khang cũng không có suy nghĩ gì, bởi từ những hành động của Itami, hắn biết Itami cũng đang vì cứu người nên không quá quan tâm.
Vấn đề hiện tại là Duy Khang không biết rõ số người mình đã cứu, vả lại hắn cũng không khả năng kiểm soát tình hình ở mọi nơi.
Nên không khỏi nghĩ đến trường hợp nhiệm vụ thất bại.
Nhưng điều may mắn là không hề có thông báo nhiệm vụ thất bại nào hiện ra.
Nên có thể biết nhiệm vụ khả năng cao sẽ hoàn thành.
Tay chạm vào người con bé, thấy Sally vẫn còn ngủ, Duy Khang thì thầm:
" Sally, con sẽ hồi phục sớm th- "
*Rầm ~*
Chưa kịp nói hết câu, cả người Duy Khang bỗng nhiên dần trở nên vô lực rồi lăn đùng ra nằm ngửa trên nền cỏ.
Cùng may, hắn đã nhanh xoay mình nằm sấp nên Sally vẫn còn ngủ tốt.
Nhưng Duy Khang không biết rằng mình sắp phải hứng chịu một thứ kinh khủng.
Cơn đau từ các cơ bắp bất ngờ truyền thẳng tới thần kinh, để Duy Khang cảm nhận được con đau khủng kh·iếp nhất trong đời.
" A . . . ! "
" Hệ Thống! Đang có chuyện gì xảy ra!? "
[ Xem ra, Kí Chủ vẫn chưa hiểu nhiều về Bán Chiến Sĩ cảnh giới ]
[ Ở người thường khi xuất hiện tình trạng mỏi cơ Sẽ ngay lập tức được truyền tới thần kinh cảm giác mỏi ]
[ Để dừng ngay việc hoạt động để tránh khỏi c·hấn t·hương tệ hơn là căng cơ nặng ]
[ Nhưng ở Bán Chiến Sĩ cảnh giới, khi đạt tới cực hạn, dây thần kinh trong cơ thể sẽ tự động ngắt kết nối để không ảnh hưởng đến hoạt động ]
[ Và Tất nhiên cũng có trả giá, Kí chủ có thể yên tâm, giá là ngất đi cho đến khi phục hồi lại cơ bắp. ]
Giờ đây, sau khi hệ thống giải thích thì ý thức của Duy Khang cũng đã chìm vào bóng tối, điều mà khi thấy cuối cùng là người dân xúm lại đưa hắn lên xe c·ấp c·ứu.
Itami hơi nuối tiếc thì thầm từ xa: "Đang khoẻ mạnh tự nhiên lăng đùng ra ngất? Vẫn còn quá ít thông tin về người này...! "
Nhưng Itami có thể chắc chắn mình và Duy Khang có thể gặp lại nhau bằng "thân phận" mới trong tương lai không xa.
Chính phủ không thể nào cho một kẻ có năng lực phi thường không nằm trong tầm kiểm soát.
Nếu công khai giam giữ rất có thể sẽ bị người dân lênh án. Vì việc làm của Duy Khang đã cứu rất nhiều người.
Nên biện pháp duy nhất chỉ có thể là "Phong Hàm".
Ha, một bộ hạ mạnh hơn cả mình?
Không hiểu sao, Itami lại có chút mong chờ đến cảnh tượng đưa hết công việc cho Duy Khang rồi tận hưởng cuộc sống ~
-+-+-+-
Trong một căn phòng trắng xoá, có một chiếc bàn tròn đặt giữa trung tâm căn phòng.
Xung quanh chiếc bàn được xếp ngay ngắn tám chiếc ghế.
Đột nhiên, bảy luồng ánh sáng đủ màu khác nhau xuất hiện và bay đến các chiếc ghế.
Sau khi ánh sáng ảm đạm đi, từ trong đó, thấy được bảy thân ảnh.
Ai nấy cũng đều có một màu sắc riêng biệt, kích thước, ngoại hình khác biệt.
Điểm chung là ánh sáng ai cũng chói mắt đến độ không thể nhìn ra khuôn mặt.
Bầu không khí bỗng trở nên "thần thánh" hoá.
Một người nhỏ nhắn, ánh sáng trắng xen lẫn một chút đen có chút nhát gan hỏi:
" Các anh, có ai biết lí do tại sao 'đại ca' lại mời chúng ta đến đây không? "
Một người có thân hình to lớn, xung quanh có một vòng tròn đất đá xoay tròn, ánh sáng màu vàng nhạt trả lời:
" Tụi anh không biết, tên kia tuy hơi kiêu ngạo, nhưng vẫn rất nhiệt tình trong việc bảo vệ hệ mặt trời nên đôi khi sẽ đột nhiên có thông báo họp mặt bất ngờ ".
* Rầm~ *
Một người có ánh sáng màu xanh đậm tức giận đập bàn:
" Cái tên đó đang khinh thường chúng ta ư? Thân là người mời nhưng lại đến trễ nhất! "
Một người to lớn nhất trong tất cả mọi người, tuy không thể nhìn được khuôn mặt nhưng vẫn có thể cho cảm giác đây là một cái mập mạp tốt bụng gia hoả.
Nhưng giờ, hắn đang cảm nhận như tên đó đang lườm mình và cũng không sai biệt lắm, tên đó nói:
" Sao Hải Vương, đủ rồi! Suốt ngay ôm mình ngồi co rút ở một góc thì có tài cán gì so với Trái Đất! "
" Sao Mộc, ngươi chẳng qua chỉ được giao trách nhiệm bảo vệ cho tên đó thôi! Đừng tỏ ra quá thượng đẳng! "
Khi bầu không khí trở nên căng thẳng, một người có ánh sáng xanh da trời nhạt lập tức lớn tiếng:
" Dừng lại cả hai, chúng ta đến đây là để họp, chứ không phải đi đánh nhau, chờ có sinh vật sống trên hành tinh thì kêu mấy tên đó đi đánh nhau cho hả giận! "
Thấy hắn khuyên như vậy, Sao Mộc và Sao Hải Vương im lặng quay về chỗ ngồi.
Nhưng Sao Hải Vương vẫn có chút không cam lòng nói:
" Nhưng ngươi nhìn xem, Sao Thiên Vương, đã đủ bảy người, thêm người nữa là đủ để bắt đầu cuộc họp, vả lại chỗ họp cũng đâu phải xa xôi ở tận vũ trụ đâu? Mà tên đó lại chậm như vậy! "
Vừa nói xong, một bóng người có ánh sáng hai màu chủ đạo xanh lá và màu xanh nước biển xuất hiện ngay tại chiếc ghế cuối cùng.
Người đó nói: "Sao Hải Vương, Bạn có chuyện gì tìm Trái Đất tôi hả? "
Sao Hải Vương thấy vậy, im lặng một chút rồi nói: "Không có chuyện gì, chỉ là thấy ngươi hơi đến chậm nên ta thắc mắc ".
Trái Đất: "Xin lỗi mọi người, dù sao mỗi ngày phải liên tục quan sát gần tám tỷ sinh vật bậc cao nên cũng rất mệt mỏi
Vì thế đi trễ là đều dễ hiểu nên mong mọi người thông cảm ".
Mọi người cũng gật đầu thông cảm cho Trái Đất, nói không ngoa khi trái đất là hành tinh trung tâm của sự sống ở cái hệ mặt trời này.
Nhưng không hiểu sao, từ lời nói của trái đất, mọi người cứ có cảm giác tên này đang nói xạo.
Trái đất tiếp tục nói: "Nhưng trước khi chính thức bắt đầu cuộc họp, tôi xin phép được trò chuyện với Sao Hoả ".
Sao Hoả tuy có chút đắn đo nhưng vẫn nói: "Có chuyện gì, Trái Đất? "
" À, không có gì quá nghiêm trọng, chỉ là mấy sinh vật đáng yêu trên hành tinh của tôi đang có ý định chuyển sang sống ở trên hành tinh của bạn ".
" Đám sinh vật đáng yêu đó suốt ngày không lo phát triển, cứ suốt ngày muốn di cư sống ở hành tinh khác vì lo sợ một ngày tôi sẽ bị phá hủy ".
" Mà không hề biết rằng, trong vòng một ngàn năm nữa, tôi sẽ chính thức thăng lên Trung Cấp Thần, sẽ sống lâu hơn, mấy sinh vật đáng yêu đó cũng theo đó mà tiến hoá "
Sao Thiên Vương, Sao Hải Vương, Sao Kim, Sao Thổ suy nghĩ trong lòng:
" Cái gì, Trong một ngàn năm sẽ trở thành Trung Cấp Thần!? "
Quay lại nhìn Trái Đất, cả bốn hành tinh cảm nhận được địa vị của mình trong tương lai có thể sẽ bị đe doạ hơn bao giờ hết.
Nên chìa khoá để bắt kịp tên đó chỉ có thể là, có sinh vật sống trên hành tinh của mình.
Trái Đất vẫn tiếp tục nói:" Mặc dù khá là không thích hành động bỏ cũ nối mới của bọn chúng, nhưng đã đồng hành cùng hơn cả vạn năm nên tôi cũng thể trơ mắt nhìn bọn chúng đi được ".
Quay đầu, Trái Đất như có mắt mà nhìn chằm chằm Sao Hoả mà cảnh báo:
" Vì thế, cậu có thể làm mọi cách để hành tinh của mình mà con người không thể sống được không? "
" T-tất nhiên là được! " Sao Hoả có chút sợ hãi đáp.
Trái Đất cảm nhận được bốn ánh mắt nhìn chằm chằm mình, bảo:
" Mọi người, không phải là tôi muốn độc chiếm sự sống duy nhất trong hệ mặt trời, nhưng mọi người biết mà, chỉ có hành tinh của mình đạt đủ điều kiện hoặc có một sinh vật hoàn toàn mới,
đột phá khỏi thể xác cacbon mới có thể sinh tồn ở điều kiện khắc nghiệt ở hành tinh chỗ mọi người ".
" Nếu tùy tiện di cư, có thể xảy ra đột biến hoặc mất đi sinh mệnh không cần thiết, tôi nói đúng không? "
Bảy hành tinh miễn cưỡng trả lời: "Đúng ".
" Vậy thì cũng nên bắt đầu cuộc họp "
" Đại Hội Hệ Mặt Trời Lần Thứ XXX Chính Thức Khai Mạc! "
" Tôi xin phép được mở đầu với thông tin của mình, hai năm trước Tổng Bộ Thanh Tra Vũ Trụ đã liên lạc với tôi "
" Cái gì, Tổng Bộ Thanh Tra Vũ Trụ!? " Sao Thiên Vương bị bất ngờ.
Tổng Bộ Thanh Tra Vũ Trụ không phải chỉ là mấy tảng thiên thạch bay trong không trung là có thể nhìn thấy, mà là một siêu cấp thế lực.
Nắm giữ quyền kiểm soát đa vũ trụ, hiếm khi xuất hiện ở các ở vũ trụ chớ nói chi là một hệ mặt trời nhỏ bé như vậy?
" Đúng, lúc ấy tôi cũng khá bất ngờ, thậm chí lo lắng hệ mặt trời chúng ta đã làm nên sai lầm gì ".
" Cũng may, chỉ là sắp có vũ trụ song song sắp v·a c·hạm với vũ trụ của chúng ta mà thôi ".
Sao Kim trầm tĩnh nãy giờ đột nhiên hỏi: "Vậy Trái Đất, ngươi có biết gì về vũ trụ chúng ta sẽ v·a c·hạm không? Và bao lâu nó sẽ v·a c·hạm? ".
" Từ Tổng Bộ Thanh Tra Vũ Trụ, tôi biết được vũ trụ ấy tên là [ GATE ] "
" Khoảng bao lâu? Cái đó tôi không biết "
" Ờ mà khoang đã, vũ trụ song song? Tức là nó giống hệt chúng ta? " Sao Thiên Vương Thắc Mắc.
" Vậy thì hẳn cũng sẽ có hệ mặt trời, tức là cũng có trái đất? " Sao Thổ nói.
Sao Hải Vương: Hai tên Trái Đất!? Tha cho ta!!!