Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tối Cường Phụ Thân
Unknown
Chương 14: Quyết định của Nhật Bản.
Chương 14: Quyết định của Nhật Bản.
[ Cảnh giới: Chung Cực Chiến Sĩ ( 1% ) ]
[ Nhận xét: Sử dụng hai viên đan sinh mệnh, liên tục đột phá hai đại cảnh giới, vì thế tinh thần, trí tuệ vẫn chưa được cường hoá hoàn toàn. ]
[ Ngôn Ngữ Giao Tiếp: Việt (Bắc-Trung-Nam đều hiểu) ]
Há hốc mồm trước thông tin mà hệ thông cung cấp, Duy Khang liên tục suy nghĩ đến hình ảnh Sally trong trong tâm trí của hắn và "Sally" trước mắt.
Sự khác nhau một trời một vực khiến hắn không thể chấp nhận đây là Sally.
Không, giọng nói có chút giống, chỉ là trưởng thành hơn tí, mà hình như. . . Cũng dễ nghe?
*Lộc cộc ~*
Bất chợt, có tiếng chân truyền từ ngoài hành lang vào phòng, thấy tình huống không ổn Duy Khang liền nói với Sally:
" Con nói mình là Sally đúng không? "
" Vâng, đúng rồi ba ạ! " Sally Trả lời một cách vui tươi với khuôn mặt dí dỏm.
" Vậy, nếu là Sally thì sẽ nghe lời đúng không? "
" Dạ! "
" Vì vậy, ba nói với con, chúng ta sẽ chơi một trò chơi trốn tìm nha? "
" Vâng, mà ai là người tìm hả ba? "
" Người ở ngoài hành lang " Lấy tay chỉ ra ngoài phòng, Sally cũng nhanh hiểu được.
" Còn ba? " Sally hỏi.
Duy Khang trả lời: "Ba sẽ là người đánh lạc hướng nên con có thể yên tâm đi trốn"
" Bây giờ thì 1. . .2. . .3! Bắt đầu trò chơi! "
*Cốc cốc ~ *
" Anh Ashako, chúng tôi có thể vào rồi chứ? "
" Mời mấy anh vào " Từ tiếng chân, Duy Khang nhận ra ở đây có ít nhất ba người ở đây, nhưng từ cánh cửa mờ, hắn chỉ thấy được chỉ hai bóng người.
Tuy có chút cảnh giác, nhưng Duy Khang vẫn đón tiếp.
*Két ~*
Cửa phòng mở ra, ngay sau đó Duy Khang được gặp mặt với hai người lính Nhật.
Cả hai đều mặc một bộ đồng phục dã chiến, một người bước lên, trên tay mang theo ba bộ đồ dã chiến đưa cho Duy khang, nói:
" Anh Ashako, không, chính xác bây giờ là Thượng Sĩ Ashako, đây là đồng phục tác chiến của ngài "
" Cái gì! ? " Duy Khang còn chưa hiểu tình huống gì đang diễn ra, thì trần nhà như đang rung lắc, mảng xi măng trên đó rớt xuống ngay trước mặt hắn.
Người lính nhìn lên thì thấy hai bàn tay và các ngón chân "đâm lủng" trần nhà trông vô cùng dị thường.
" Đây là. . . "
" Là tôi trong lúc rảnh rỗi không có gì làm rèn luyện sức bền ấy mà! "
Anh lính đằng sau im lặng từ khi bước vào, đột nhiên cất tiếng: "Đúng là quá khủng khiếp, đây chính là sức mạnh đã cứu mạng hàng ngàn người dân trong cuộc bạo loạn hôm trước đây sao! ? "
" Anh quá khen! " Duy khang dặn dò mình phải là một khiêm tốn thiếu niên.
Duy Khang thầm thở dài vì pha nguy hiểm vừa rồi, chỉ có điều, Chung Cực Chiến Sĩ mạnh như vậy sao?
Sally di chuyển thay đổi từ vị trí trên trần nhà xuống ngay dưới giường của hắn, thế mà chỉ có Duy Khang là thấy được điều đó.
Hai anh lính khi thấy không có vấn đề gì thì định quay đi thì một trong anh quay lại nói với hắn như cách gọi thần tượng:
" Ngài Ashako! Tôi là Fan của ngài, nếu may mắn được ở chung đội với ngài, nhất định ký tên cho tôi nha! "
" Đ-được! " Khi nói xong, Duy Khang nhớ ra mình có câu hỏi nên nói:
" Khoang đã, các anh có thể giải thích tại sao tôi được gọi là ' Thượng Sĩ ' và lí do tại sao tôi ở đây? "
Anh lính khi nãy đưa đồ cho Duy Khang
xoay đầu lại nói: "Chuyện là như vậy. . . "
-+-+-+-
" Ngài hãy nghĩ kĩ lại đi! "
" Tên đó sở hữu những khả năng phi thường mà loài người không thế làm được "
" Từ việc kiểm tra máu của hắn, tôi thấy được tiềm lực 'siêu huyết thanh' có thể tạo nên những chiến binh có sức mạnh khổng lồ như thế "
" Dr.Jack ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần, là tuyệt đối ta sẽ không hợp tác với ngươi "
Thông qua phiên dịch viên, biết được hắn nói gì, Thủ Tướng Houjou Shigenori trả lời.
Mắt đeo mắt kính, tóc vàng, khoác một cái áo trắng, đôi mắt xanh dương chàng trai có chút điên cuồng nhìn chằm vào một bản tài liệu.
" Ung thư gan giai đoạn cuối mà lại có thể tung tăng vừa chiến đấu với thú nhân vừa giải cứu người dân. . . "
" Ngoại hình thay đổi hoàn toàn từ vài ngày trước. . . "
" Vào ngày hắn thay đổi hoàn toàn lại trùng hợp vào ngày sau khi 'người máy' tấn công siêu thị. . . "
" Thủ Tướng, ngài giải thích như sao vì các sự kiện trùng hợp đến bất thường này? "
Thông qua bản tài liệu, đôi mắt xanh dương sắc sảo như con dao sắc bén nhìn qua Thủ Tướng Nhật Bản như cá nằm trên thớt, tùy ý liền có thể mổ xẻ.
Tuy nhiên, Dr.Jack có lẽ quên rằng mình là một cái người nước Mĩ chính cống nên lập tức bị Thủ Tướng Nhật phản bác:
" Vậy, anh sẵn sàng phản bội tổ quốc để chỉ thỏa mãn ham muốn nghiên cứu ư? "
*Rắc ~*
Như đã dự đoán được lời nói, dưới ánh mắt kinh ngạc của Thủ Tướng Nhật Bản Dr.Jack chậm rãi lấy từ túi quần "tấm thẻ xanh" mà mọi ai trên thế giới cũng muốn có, bẽ gãy như bẽ một vật tầm thường và nói với giọng điệu buồn bã:
" Ôi trời, tôi lỡ bẽ gãy bằng chứng tôi là người Mĩ rồi, liệu có một Thủ Tướng tốt bụng nào như ngài sẽ thu nhận vị tiến sĩ tội nghiệp này không? "
Dù hơi bất ngờ vì hành động vừa rồi, nhưng Thủ Tướng vẫn không lung lay nói:
" Tôi biết, anh rất đam mê nghiên cứu nhưng lỡ như. . . Chỉ lỡ như Tổng Thống nước Mĩ không buông tha anh sao? "
" Hơn hết, Anh là một vị nghiên cứu sinh vật thiên tài, Tổng Thống Mĩ sẽ đứng ngồi không yên khi biết rằng một người như anh sẽ làm việc cho nước Nhật chúng tôi"
" À, việc đó ngài khỏi lo, xác toàn bộ thú nhân, dù c·h·ế·t hay sống đều đã được đưa căn cứ thí nghiệm của Mĩ tiến hành mổ xẻ "
Thủ Tướng Nhật vẫn phản bác: " Nhưng, cánh cổng vẫn còn ở nước Nhật một ngày nào thì Mĩ sẽ không giờ dừng lại, thậm chí là tiếp tục tư tưởng tiền nhiệm của Mĩ ngay bên kia đặc khu "
" Ngài tưởng, nhân tài ở Mĩ thật sự chỉ có nhiêu đó ư? "
Thủ Tướng Nhật: "C-chẳng lẽ. . .?
" Trước khi đến, tôi cũng đã hoàn thành mọi việc mà mình được giao nên không có lưu luyến ở đó nữa "
" Nhưng, từ ánh mắt của anh, tôi thấy đó không chỉ vì nghiên cứu "
" Phải, tôi không chỉ vì nghiên cứu những thứ bên kia cánh cổng, mà còn là hắn "
" Trong lúc ấy, khi thấy các con vật đã từng là gia s·ú·c, nhưng giờ đây thì với trí tuệ không kém con người, hai chi sau của bọn chúng đứng thẳng lên thì ta đã không chịu được cảm giác mang lên tiến hành giải phẫu rồi! "
" Tưởng chừng cuộc đời ta sắp kết thúc trước một cái chùy gỗ, thì một bóng người đột nhiên xuất hiện, dùng một thanh kiếm cắt ngang cổ con thú nhân "
Trước khi rời đi hắn Chỉ để lại một câu: "Anh còn đang ngơ ngác gì? Chạy trốn đi "
" Ta nhớ được hình bóng ấy, ta nhớ được cách hắn dùng kiếm dễ dàng cắt xuyên da thịt tên thú nhân, nhớ được mùi máu trên người hắn. . .! "
" Khi ấy, ta không biết bản thân như thế nào nữa, suy nghĩ muốn hỏi hắn là ai, sức mạnh từ đâu ra, liên tục trong đầu ta xuất hiện "
" Nhưng không hiểu vì sao, thân thể như đã mất quyền kiểm soát, lần đầu tiên ta hận bản thân tại sao không thể nói, không thể hành động nhất trong đời! "
" Được rồi, tâm sự chuyện xưa đủ rồi, vì thấy được thành ý của anh nên tôi sẽ đền đáp " thấy vị tiến sĩ gần như muốn nổi điên, Thủ Tướng Nhật ngoắc ngoắc đầu ra hiệu với trợ lí của mình.
Trợ lí của Thủ Tướng cũng nhanh nhạy, mang chiếc va-li mà hắn mang theo nãy giờ để lên trên bàn.
Chiếc Va-li mở ra, từ bên trong thấy một ống máu đường kính 5 cm, máu trong ống không hề đen đại biểu cho máu còn tươi.
" Xin lỗi, dù đang ngủ, nhưng hình như bản năng hắn vẫn ở đó, nên khi lấy được bao nhiêu thì phải dừng lại "
" Không sao ~ " Dr.Jack cầm lên ống máu, mắt cứ dán thẳng vào, nhìn nó như một món bảo vật đắt tiền.
Thủ Tướng Nhật Bản bắt đầu cảm thấy hơi lạnh gáy nên muốn nhanh chóng kết thúc cuộc gặp gỡ bất đắc dĩ này.
Thủ Tướng đưa tay ra:" Được rồi, chúc hợp tác thành công " .
Dr.Jack bắt tay như chào lại: " Tôi cũng vậy ".
Sau đó, Dr.Jack hấp tấp rời đi.
Thủ Tướng Nhật Bản cảnh giác nhìn thân ảnh đó cho đến khi biến mất khỏi tầm nhìn, mới nói:
" Thật không biết, tên này sẽ mang đến đất nước này thứ gì ".
Trợ lí khi nãy nói: "Thưa ngài, vậy chúng ta sẽ làm gì để kiểm soát được tên đó? ".
" Biện pháp, ta đã có rồi, việc này cũng sẽ giúp tên đó nhanh chóng bị khoá chặt nhờ quan hệ với mọi người trong quân đội ".
" Tên đó, sẽ không có cớ gì phản bội, từ bỏ nước Nhật này, Ta dám chắc như thế ".
Trợ lí thắc mắc: "Vậy, người sẽ chỉ huy hắn sẽ là ai? ".
Thủ Tướng nhìn trợ lí của mình một chút rồi nói: "Youji Itami".
" Là tên Otaku đó? Ngài có dám chắc không, tuy là biệt kích thành viên nhưng cũng đã thất bại vài lần mới lên được! ".
" Itami, ta cảm nhận được trên người hắn có thứ gì đó đặc biệt, nếu muốn làm Otaku hắn hà tất gì phải đi cứu người
Trong đợt bạo loạn hôm qua? Cứ lợi dụng khả năng của mình, rồi chạy xa khỏi cuộc tấn công là không phải lên báo chí, từ Thiếu Uý được thăng lên Trung Uý? ".
" Nghe việc nâng hàm này rất tuyệt vời, nhưng thực chất, quyền lợi càng cao đi đôi với đó là trách nhiệm, hắn hiểu được chuyện đó nhưng vẫn làm ".
" Vậy, còn Ashako? " .
" Ta định, cho hắn lên Thượng Sĩ "
" Ngài. . . "
" Đây là quyết định của ta, tuy hắn còn nằm trên giường bệnh, mặc dù việc phong hàm như thế này chưa từng xảy ra nhưng ít nhất người dân sẽ cảm thấy hài lòng về việc này "
Trợ lí: Ngài là tốt nhất!