0
Trận mưa có thể coi là cuối cùng trong năm sau bao nhiêu chờ đợi của mọi người cũng đã bắt đầu rơi xuống . Hơn thế nữa vừa bắt đầu mưa là mưa liên tục hai ngày mới tạnh, làm tất cả mọi việc ngoài trời ở lãnh địa đều gặp khó khăn .
James ngồi đối diện với cửa sổ lớn, lưng tựa nhẹ vào ghế nhìn ra thị trấn đang chìm trong nước mưa . Mưa bị gió cuốn bay lên tung tóe đập vào cửa sổ được lót giấy kín . Từng giọt nước bắn trên khung cửa rồi tan đi tạo nên một ô tròn nhỏ trên lớp giấy dầu, thông qua đó, James có thể nhìn thấy lờ mờ quang cảnh của trung trấn ở trước mặt .
Lâu đài của hắn không có trang viên từ trên tầng ba gần như có thể nhìn thấy khung cảnh của toàn bộ trấn nhỏ . Cả trung trấn lúc này vì không có hệ thống thoát nước bài bản nên đối mặt với mưa lớn không dứt lúc này đã có chút ngập úng . CŨng may James đã sớm cho sửa sang lại con đường chính dẫn đến lâu đài, cho lát lại hết bằng gạch đúc cho nên không đến nỗi lênh láng nước bùn .
Những rặng núi xa xa che mờ trong làn hơi nước vẩn đục của mùa đông, vừa không nhìn được lại như thấy rõ, có chút giống như người lạc trên sa mạc, nhìn thấy ốc đảo vậy
Nói ra thì cũng trùng hợp, văn phòng nhìn ra ngọn núi này ở chính giữa hướng đông, nếu như từ ban công bên cạnh nhìn ra có thể nhìn thấy mặt trời dần lên từ phía xa xa . Phong cảnh này nếu ở hiện đại, chỉ cần xây dựng ra một cái khách sạn lớn rồi để cho thuê, đảm bảo ngày kiếm núi vàng núi bạc không phải chuyện đùa .
Nhưng bây giờ, với khung cảnh này, James chỉ mong nhìn thấy được từng cái ống khói lớn chọc thẳng lên trời, từng rừng nhà cao tầng bê tông mọc lên san sát . Cơ sở hiện đại hóa của cuồng sa lĩnh nếu như hắn ngủ dậy liền hoàn thành, vậy thì thực là nằm mơ cũng có thể cười mà tỉnh dậy .
Nhưng mộng tưởng thì đẹp đẽ mà thực tế thì gian nan . Dù trời mưa rầm rã nhưng mọi công việc vẫn phải tiếp tục tiến hành . Tường thành cần được gia cố, pháo cần được rèn đúc, thuốc nổ cần được chế tạo …. Nhất là tin tức giáo hội và mấy vị công tước hầu tước từ ít nhất 100 năm rước đã có thuốc nổ và hỏa dược thực sự khiến niềm vui có pháo của hắn giảm đi rất nhiều .
Lúc này, James đang tụ tập đám “ Thầy, cô giáo “ tương lai của lãnh địa ở sảnh tiệc trong lâu đài để bọn họ có thể đem những gì đọc sách chưa hiểu ra hỏi lại hắn . James đều từng thứ từng thứ một trả lời bọn họ .
“ Đại nhân, trong sách nói xung quanh chúng ta bao quanh bởi một loại khí . Thậm chí thành phần của chúng nó không hề giống nhau . Điều này có thật không ? “ Một người lớn tuổi đứng lên hỏi
“ Quả thật là như vậy, chúng nó không chỉ khác nhau rất xa về tính chất, mà còn được biểu hiện cũng rất khác nhau nữa “ James kiên nhẫn giải thích “ Các ngươi bình thường ngửi được mùi hương khác nhau là do trong không khí có lẫn các chất khác nhau mà thành . Nhưng cũng có thể là đặc trưng riêng của từng loại khí thể . “
“ Làm sao để biết được ? “ James giải thích rồi, mấy người này vẫn không tin . Cũng phải, đột nhiên ngươi tìm đến nói với bất kì ai rằng xung quanh bọn họ chứa đầy những thứ vô hình đang chuyển động không ngừng, có là ma e rằng cũng sẽ không tin ngươi .
“ Được, vậy chúng ta sẽ dùng thức nghiệm để chứng minh . “ Hắn đã biết từ sớm, nếu chỉ dùng miệng nói sẽ khiến bọn hắn dễ cho là tà thuyết, đám người này dù biết chữ, nhưng nhận thức vẫn là người cổ đại thôi . Ngược lại chứng minh thực tế sẽ có thể khiến cho bọn họ không còn nảy sinh nghi ngờ gì nữa .
James lấy ra một ngọn nến cùng một cái li thủy tinh hắn mới đốt ra từ trong phòng thí nghiệm . Nói ra cũng kì lạ, thế giới này thủy tinh được dùng vô cùng hạn chế, chỉ có thể là hàng xa xỉ phẩm, nhưng thủy tinh của bọn họ đều chỉ là thủy tinh trắng, so với kĩ thuật làm thủy tinh màu của hắn không thể so sánh được, nhưng Baron thấy hắn làm ra thủy tinh như đã thấy nhiều thành quyen, không có chút bất ngờ nào cả .
Hắn đem ngọn nến đốt lên rồi để lên bàn . Sau đó quay về phía đám người đang ngồi phía dưới hỏi
“ Theo các ngươi, nếu như ta để mặc ngọn nến này cứ như vậy mà cháy tiếp, nó có thể cháy đến bao giờ “
“ đến khi sáp nến chảy hết “ Một người tương đối trẻ tuổi lên tiếng
“ Chính xác ! Nếu như không có biến cố gì xảy đến, đích thật là ngọn nến này có thể đốt cháy đến khi sáp nến chảy ra hết . Nhưng nếu …. “ James vừa nói tay vừa cầm đến chiếc cốc thủy tinh “ Ta úp chiếc cốc này vào đây thì chuyện nó sẽ cháy đến bao giờ đây ? “
Vừa nói James vừa úp luôn cái cốc thủy tinh vào cây nến đang cháy dở . Ngọn nến cháy được thêm một lúc rồi yếu dần và tắt hẳn . Hắn nói :
“ Như vậy chúng ta đã có thể xác định, xung quanh cây nến này có một thứ gì đó có thể làm cho cây nến luôn cháy được . “ James vừa nói vừa chỉ vào cái cốc “ Bây giờ ta úp cái cốc này vào, cũng như ngăn cản thứ khí ấy, khiến cho không khí bên ngoài không lọt vào được . Sự cháy tiêu hao làm thứ khí duy trì kia dần dần cạn kiệt . Và cũng làm ngọn lửa yếu đi “
“ Đại nhân, sự cháy tiêu hao không khí không có gì là lạ “ Một người đứng dậy phản bác, ánh mắt hắn có một sự tinh anh không phải ai cũng có được “ Giống như chúng ta bị nhốt trong một môi trường kín thì sẽ bị ngạt c·hết mà thôi . “
“ Sao ngươi dám phản bác lời đại nhân nói “ Baron không chịu được có ai bất kính với James thì đứng một bên quát “ Ngươi quên thân phận của mình rồi sao ? “
Tên kia nghe được tiếng quát của lão quản gia thì sợ hãi rụt người lại. Hắn say mê tìm hiểu mọi thứ đến có chút mụ mị rồi, lại quên đi thân phận của mình chỉ là một tên lĩnh dân quèn. Nếu như công tước đại nhân vì câu nói này mà ghi thù với mình thì cuộc sống sau này chẳng phải sẽ ….
“ Baron, ta nhắc nhở ngươi lần này là lần cuối cùng “ James đột nhiên trầm giọng lên tiếng “ Giai cấp phân chia không phải tất cả mọi thứ . Trong tranh luận học thuật, mọi người đều bình đẳng, không vì người này đúng, kẻ kia sai mà bẻ cong tri thức . Không vì người tôn quý hay kẻ thấp hèn mà thay đổi tư duy . Nếu như ngươi còn như vậy một lần nữa, đừng trách ta không báo trước “
James thật sự đã có chút bất lực với lão quản gia nhà mình rồi . Phong trào học tập của lãnh địa còn đang khai sinh, hắn không thể để mọi thứ vì thân phận mà bị dập tắt từ trong trứng nước được .
“ Thần biết tội “
“ được rồi, ở đây không còn chuyện của ngươi nữa, ngươi đi ra ngoài đốc thúc mấy người của sở dân chính lo chuyện thành lập xưởng dệt và xưởng may đi . “ James dịu giọng lại rồi vậy tay cho Baron ra khỏi phòng .
Baron vâng lệnh đi rồi, James mới quay lại chỗ của mấy tên học sinh còn đang sững sờ, không ngờ đại nhân sẽ vì bọn họ mà trách mắng lão quản gia .
“ Chúng ta vừa nói đến đâu rồi nhỉ “ James hỏi
“ Dạ đại nhân . Vừa nãy nói đến người ngạt khí thì sẽ c·hết “ Thanh niên vừa mới phản bác James tỉnh khỏi cơn choáng váng vội vàng nói
“ À đúng rồi . Ngươi nói rất đúng . Nếu như hết khí thì việc cháy cũng sẽ không còn . Nhưng các ngươi có bao giờ tự hỏi : Nếu như khí để cháy đã hết, vậy thì trong này còn lại thứ gì chưa ? “
Mọi người nhất thời cứng miệng chưa biết nói sao . Đúng là tự thân bọn họ chưa bao giờ đối với loại vấn đề này mảy may muốn đi tìm gốc rễ, hiển nhiên là cũng chưa ai suy xét qua .
“ Có lẽ các ngươi đều cho rằng, đốt hết là hết, bên trong lúc này đã không còn chút khí nào . “ James lấy ra lọ nước vôi trong đã chuẩn bị từ lâu “ Vậy thì bây giờ ta sẽ chứng minh rằng có một thứ khí thể khác tồn tại trong cốc này “
“ Đây là nước vôi trong, nó là sản phẩm của quá trình tôi vôi, chính là thứ sơn lên bức tường bên ngoài nhà của các ngươi đó . “
Nói rồi hắn rót nước vôi vào trong cái khay gốm có để ngọn nến .
“ các ngươi hãy nhìn cho kĩ, lúc này nước vôi đã ngập qua mép của của cốc, nhưng vẫn trong trẻo vô cùng . Nhưng nếu, ta làm như vậy ….” Nói rồi James bất ngờ rút chiếc cố thủy tinh ra “ Thì sẽ có chuyện gì đây “
Mọi người còn chưa hiểu ra sao thì thấy, làn nước vốn đang trong vắt, ngay sau khi chiếc cốc bị nhấc ra thì lại dần chuyển sang màu trắng ngà . Gần như ngay khoảnh khắc James dể không khí bên ngoài tiếp xúc với ngọn nến thì hiện tượng này liền xảy ra .
“ Đại … đại nhân… cái này …. “ Mọi người đều như là tìm được một chân trời mới vậy, liền nhìn nhìn ngó ngó vào chiếc khay gốm, muốn hoàn toàn lí giải được hiện tượng này .
“ Chuyện này đều đã có trong sách giáo khoa hóa học rồi, các ngươi có thể cầm lấy xem để được giải thích “ James tự tin cười nói “ Câu hỏi tiếp theo “
….
Công cuộc giảng dạy kéo dài đến gần 4 tiếng đồng hồ mới tạm ngưng, mọi người trở về tự do nghiên cứu sách tiếp . Đến chính James cũng bất ngờ về độ ham học của mấy người này . Bọn họ trước đây chỉ là nông nô chân đất, biết được một chút chữ nghĩa mà thôi . Không ngờ tiếp xúc với tri thức rồi, ngược lại ai nấy đều ham mê học tập không ngừng nghỉ
Quả thật là mị lực của tri thức không thể coi thường được !