“ Ngài còn nói không trốn, bình thường ta đều thấy ngài ở quân doanh luyện binh, hoặc là đến kiểm tra đội dân binh, bét lắm cũng là ngồi ở trong văn phòng tạm trước lâu đài . Hôm nay đặc biệt chạy đến đây, còn nói dối sao ? “ Ashley nhẹ nhàng trả lời .
Nàng không giấu diếm chút nào việc mình quan sát lịch trình hằng ngày của Dante, có lẽ mỗi sáng thức dậy, việc đầu tiên nàng muốn làm là nhìn qua ô cửa của lâu đài, hướng mắt về phía tòa nhà tạm của sở quốc phòng màu xanh đặt ở phía không xa với lâu đài, mong chờ thấy dáng người rắn rỏi của đối phương dẫn theo binh lính chạy bộ trong sân .
“ Cô biết rõ như vậy sao ? “ Dante cũng có chút bất ngờ
“ tất nhiên, ta luôn chú ý đến ngài mà “ Ashley không nghĩ ngợi gì liền buột miệng nói ra .
Trong giây phút sau khi câu nói ấy phát ra ngoài, không khí giữa hai người bỗng dưng ngại ngùng đến kì lạ . Rõ ràng đôi bên không phải trẻ con, đều đã trải qua cảm giác sinh tử một vài lần rồi, nhưng giờ khắc này lại lúng túng như gà mắc tóc, Dante thậm chí mặt còn đỏ lừ như đít khỉ, nhưng không hiểu sao lần này vẫn nhìn Ashley không hề quay đi
“ Gần đây còn nằm mơ thấy ác mộng nữa sao ? “ Dante không nhẹ không nặng mà nói một câu
Gió đông buốt lạnh thổi xuyên qua từng cành cây, cuốn theo lá vàng đã rụng từ lâu bay lả tả . Lá kia không biết làm sao, rõ ràng đang ở trước mặt, lại như bay vào trong lòng của nàng mà cọ nhẹ . Làm trái tim vốn đang đập thình thịch của Ashley càng như nhảy ra ngoài .
Nàng chỉ nói thoáng qua lúc mới đến lâu đài rằng ban đêm mình thường xuyen mơ thấy ác mộng mà thôi, chính nàng cũng không còn nhớ về chuyện đó nữa rồi . Không ngờ Dante lại có thể để tâm đến như vậy . Chẳng lẽ …
Ashley đang định mở lời thì bỗng nhiên Dante vì không đợi được câu trả lời của nàng mà tự mình xoay người đi về phía đình nghỉ mát nhìn về phía bờ sông . Nàng cũng không kịp nói gì, chỉ biết lẽo đẽo đi theo .
Hai người cùng sánh vai nhau đi vào trong đình rồi ngồi xuống . Thời tiết mùa đông không lấy gì làm dễ chịu, nhưng hai người cũng không để ý chuyện này lắm mà đều tập trung vào đối phương . Cho dù cả hai không ai nói với ai câu nào, bọn họ cũng lờ mờ đoán được trong đầu người kia đang nghĩ gì .
“ Cô … “
“ Ngài …”
Hai bên đồng loạt muốn nói gì đó, cất tiếng cùng một lúc, nhưng vừa nghe đến đối phương cũng có lời liền đồng loạt im lặng, bối rối nhìn nhau .
“ Hay là … ngài nói trước đi . “
“ Thôi, cô nói trước đi … “
hai người ai cũng không muốn mình là người mở lời trước, đều đồng lòng muốn đối phương nói trước mình . Khung cảnh ngượng ngùngg bỗng phút chốc lâm vào bế tắc .
Giằng co một lúc, cuối cùng vẫn là Dante không thể chịu nổi không khí này nữa mà mở miêng
“ Người nhà cô, mấy hôm nay vẫn tốt chứ ? “
“ vẫn … vẫn tốt . Đại nhân cũng có chỗ chiếu cố đến họ, bà ngoại mấy hôm nay đã nhận việc ở xưởng dệt . Liy đợi qua đông cũng sẽ đi học “ ashley tự nhiên đáp lời “ Lần trước ta trở về, Liy còn nói rất muốn gặp lại ngài nữa đó “
Dante nhớ lại lần trước đến gặp gia đình của Ashley chính là ngày mà đại nhân thử nghiệm thuốc nổ, lúc đó bọn họ thực sự là hoạn nạn mà không chết, liên tiếp mấy ngày đều sống trong sợ hãi không cách nào ngủ yên được nhưng cô lại luôn giữ vẻ mặt bình thản không hề run rẩy . Mãi đến khi đại nhân bảo hắn đưa cô về nhà, gặp lại người thân mới thấy cô rơi nước mắt
Trước đó, cô chỉ như con rối gỗ làm theo những gì đại nhân sai bảo . Về sau, cô mới thực sự là một người có linh hồn
“ Ta cũng rất muốn gặp nàng, nhưng công việc dạo này quá sức bận rộn, vẫn luôn không có thời gian … “ Dante thấy có lỗi “ Đợi một thời gian nữa, công việc đi vào ổn định rồi chúng ta cùng đi xem nàng “
“ Lúc đó Liy sẽ rất vui đấy ! “ Ashley cười duyên
Nụ cười của nàng lúc này mềm mại mà trong sáng, hoàn toàn không còn sự lạnh lùng bàng quan như ở trong ngục đá ngày đầu tiên bọn họ gặp nhau nữa, cùng với ánh sáng yếu ớt những ngày đầu đông như đọng lại trên mí mắt, ánh lên nơi khóe miệng của Ashley khiến trái tim Dante không khỏi hẫng lên một nhịp .
“ Còn ngài thì sao ? Gia đình ngài ở đâu vậy ? “ Ashley bất ngờ hỏi .
Dante ánh mắt xa xăm nhìn vào mặt suối lúc nãy đã chảy rất chậm, có chỗ đã thấy hơi băng nhẹ giọng nói
“ Cha ta… Hắn … là một tên thần quan …. Còn mẹ ta thì là năng lực gia “ .
Chỉ một câu nói thôi đã như một quả bom nổ tung, thông tin này qua thực khiến Ashley không biết phải làm sao nói tiếp . Cái mối quan hệ này định trước sẽ là bi kịch, dù theo cách nào đi nữa, rất khó để có một kết cục nào khác
Ashley im lặng nhìn Dante, đợi hắn đem chuyện này kể ra ngoài . Thì ra mẹ hắn ban đầu không phải năng lực gia . Năm hắn lên 8 tuổi đột nhiên có một ngày nàng đã thức tỉnh .
Cha hắn vốn là thần quan trung cấp của nhà thờ - áo xanh thần quan, không chấp nhận nổi chuyện vợ mình nghe theo lời dẫn dụ của ma quỷ liền định sẽ thiêu sống mẹ hắn . Lúc đó hắn muốn mẹ mình dẫn theo hắn cùng anh trai rời đi . Nhưng đi chưa được bao lâu cả ba bọn họ đều đã bị bắt lại
“ Tại … tại sao chứ ? “ Ashley sững sờ
“ Ban đầu ta cũng không biết tại sao bị phát hiện …. Nhưng là sau đó, cha ta luôn đối xử với ta vô cùng hà khắc . Thường xuyên đánh đập cùng chửi bới, nói ta là thứ ti tiện, con trai của ma quỷ chi nữ . Có một lần cha ta không cẩn thận nói ra ta mới biết được, thì ra là em trai ta vì muốn lấy lòng cha nên mới đem vị trí của chúng ta đưa ra bên ngoài “
“ anh trai ta lúc đó mới 12 tuổi . Thật khó cho hắn, khi đó đã nghĩ đến chuyện sau này làm thần quan của giáo hội muốn tìm cách làm giáo đồng đến độ hi sinh chính mẹ ruột của mình đây . “ Dante cay đăng mà cười cười
Ashley đưa tay nắm lấy tay hắn . Nàng nghĩ bản thân mình đã đủ đáng thương rồi, nhưng không ngờ Dante còn có một khoảng quá khứ như vậy . Nàng còn có bà ngoại cùng em gái, Dante thì mẹ hắn kết cục không cần phải bàn đến, cha và anh trai đều là chó sắn trung thành của giáo hội, cộng đồng với nhau bài xích hắn . Người như vậy có thể không thấy cô độc được sao ?
“ Xin lỗi, đại nhân …. “ Ashley nói nhẹ
“ Không sao, cũng là chuyện từ lâu rồi ! “ Dante siết tay cảu Ashley lại rồi ngẩng đầu lên, ánh mắt có chút hơi nước “ Ta cũng từ lâu đã không nghĩ đến những chuyện cũ này rồi . Sau này ta bỏ chạy khỏi căn nhà đó đến vương đô. Tình cờ được lão công tước đại nhân cứu sống, sau đó gia nhập đoàn kị sĩ của gia tộc Napolis thôi “
Hắn đem mọi chuyện kể ra từ đầu đến cuối đều nhẹ nhàng không chút lay động nào, nhưng Ashley có thể hiểu được, trong lòng hắn chất chứa bao nhiêu đau khổ . Chỉ là tính cách quá mức độc lập của hắn không cho phép bản thân mình thể hiện cảm xúc ra ngoài với người khác trong câu chuyện này thôi .
Hai người lúc này chỉ nhìn nhau mà đồng thời thầm quyết định sẽ không tiếp tục nhắc đến chủ đề này nữa, liền nói lảng sang chuyện khác .
Mấy việc của sở quốc phòng, huynh đệ có tức cười ra sao, tên nào bị phạt, người nào được khen . Ashley cũng đem những chuyện thú vị nhỏ trong công việc hằng ngày nói với Dante . Hai người nói chuyện bỗng chốc tự nhiên rất nhiều, không còn quá sức lúng túng nữa .
Nhưng có điều cả hai đều không để ý hoặc là không muốn nhắc đến, chính là tay của bọn họ đều không có chút nào ý định buông ra, từ đầu đến cuối đều để ở đó, nắm chặt lấy tay của người kia .
….
“ Tình hình trận tuyết thứ 3 vẫn chưa có dấu hiệu bắt đầu sao “ James lúc này ngồi ở văn phòng nói . Nhiệt độ xuống ngày càng thấp làm hắn phải ra lệnh nhanh chóng đưa gỗ đến tây trấn làm thành than rồi chuyển đến các nơi trong lãnh địa .
“ Đại nhân, trận tuyết thứ 3 thường cách trận thứ 2 không quá lâu, chúng thần dự đoán sẽ trong hôm nay hoặc là ngày mai thôi sẽ rơi “ Baron bình tĩnh đáp lời .
“ Nhanh chóng đốc thúc các phân xưởng vũ khí và quân nhu cấp tốc làm việc, đội dân quân cũng phải vào trạng thái chiến đấu cao nhất, quân đội phái đi đến phòng thủ tường thành . “ James ra lệnh
Ma thú không phải lúc nào cũng là xông đến từ rừng rậm bên kia . Không ít lần đám người của cuồng sa lĩnh đã thấy, đột nhiên giữa khoảng không rách ra một cái khe hở sau đó không đầy mấy phút, một đàn ma thú đã lao ra bên ngoài .
James khi nghe được cái thông tin này thì gần như rụng rời hết cả tay chân, sao ở vương đô trước đây chưa từng nghe nói đến chuyện này vậy ? Kể cả đứng bên cạnh hắn Baron và Guiler cũng phải hỏi lại mấy lần, bản thân bọn họ cũng chưa bao giờ nghe đến việc ma thú đột ngột xông ra từ hư vô .
Nhưng không chỉ một người nói đã từng chứng kiến sự việc ấy, làm đám người ai nấy đều không thể không tin được nữa, cũng vì thế James mới đành phải đặt đội dân quân vốn chỉ lập ra để giữ gìn trật tự của dân cư vào trạng thái chiến đấu.
Đây cũng đã là đến mức sơn cùng thủy tận rồi .
“ Vâng, thần đã để các đội trưởng tiến hành gia cố cùng tập huấn phương thức báo động và xây dựng chướng ngại vật trong khu dân cư rồi ạ “ Baron mẫn cán nói “ ein bên kia đã đúc được cơ bản đầy đủ 12 khẩu pháo nữa, đạn dược cũng đã có hơn 200 viên, sẽ tiếp tục được sản xuất . Về vũ khí cầm tay thì Ein nói nhờ các máy móc ngài thiết kế, bây giờ hiệu suất tăng lên khá tốt, đã có 7 khẩu súng nữa được thử nghiệm đạt chuẩn rồi “
“ Tốt ! Vũ khí cầm tay thì cứ để các đội trưởng phân phát trước đi . Còn lại vẫn lấy vũ khí lạnh làm chủ “
“ vâng “
Bất ngờ, một luồng gió mạnh từ phía bắc thổi ngược đến, làm lá cờ bay phấp phới trên quảng trường đột ngột đổi luôn hướng bay . Cả Baron và James không hẹn mà cùng nhìn ra cửa sổ .
Một vài bông tuyết trắng muốt đã bắt đầu rơi xuống !
0