0
Mọi người ai nấy dều đi về vị trí của mình . James nhìn từng hàng xe ngựa chạy dần dần ra khỏi con đường của lâu đài, mang theo từng nồi thịt ma thú lớn mang về không khỏi cảm thấy lo lắng . Không biết qua đêm nay, còn có bao nhiêu người có thể sống xót .
James quay người vào trong lâu đài, đến gian phòng của Fel . Đến nơi, hắn thấy fel đang chuẩn bị hành trang, không biết là muốn rời đi hay là ….
“ Cô chuẩn bị đi đâu sao ? “ James lên tiếng
“ Chuản bị theo mấy người Lucas xuất chinh . “ Fel không hề nhìn về phía James mà nói, khuôn mặt lạnh tanh không có chút biểu cảm nào
“ Còn giận sao ? “ James tiền đến ngồi xuống bên giường “ Vì chuyện mấy người đó à ? “
“ Không phải “ Fel vẫn giữ nguyên giọng nói bình bình không có tình cảm gì “ Lãnh địa là của ngài, ngài muốn xử lí ra sao thần dân của mình đêu là tùy ý . Ta một cái người ngoài sao dám có ý kiến gì “
“ Nói cho cùng vẫn là giận “ James lắc đầu “ cô biết ta cũng là không còn cách nào nên mới làm như vậy kia mà ? “
“ Đúng, ngài là không còn cách nào . Ngài lo sợ người khác học theo bọn họ cuối cùng dẫn đến nguy cơ t·ai n·ạn . Những chuyện này ta đều hiểu “ Fel nói có chút mất kiểm soát mà hét lên với james “ Nhưng ngài nhất định phải đối xử với bọn họ như phạm nhấn, sau đó lấy đi tính mạng của bọn họ như vậy sao . Chẳng lẽ một chút lòng nhân từ cũng không thể để cho bọn họ hay sao chứ ? “
Trong nhận thức của nàng, bị quý tộc bắt đi chỉ có một con đường c·hết, không phải làm khổ sai cực nhọc mười mấy hai chục năm thì cũng là lập tức bị treo cổ lên trước quảng trường, xưa nay chưa từng, và có lẽ không bao giờ sẽ có mototj tên quý tộc nào sau khi bắt bớ lại trả lại một con người nguyên vẹn như lúc đầu
James nghe được nàng nói thì cười khổ, quý tộc thế giới này thật sự hoàn toàn không lan truyền một chút khái niệm hình pháp nào . Chẳng trách kiếp trước đêm trường trung cổ lại đáng sợ như thế . Thử nghĩ mọi chuyện đều theo ý của một người, kẻ này luôn luôn là vui buồn thất thường làm việc theo ý riêng của mình .
Như vậy chẳng lẽ không đáng sợ hay sao ?
James không giải thích gì mà trực tiếp nhìn thẳng vào fel mà cho ra đáp án
“ Tin tưởng ta một chút được không? Ta sẽ có sắp xếp cho họ . Không để ân nhân của cô gặp bất kì chuyện gì đâu “ James đột nhiên nắm lấy tay của fel “ Dù cho bọn họ đã làm gì, chỉ riêng việc bọn họ cứu được các ngươi mà nói, ta đã không thể xử tội được rồi “
Hành động bất ngờ của James làm cho Fel trong phút chốc không biết phải làm sao . Có chút gì đó trong lòng như rớt xuống, làm nàng như không thể khống chế được tâm trạng của mình . Nàng sắc mặt vội vàng nghiêm nghị lại rút tay ra . Làm bộ như không hề để ý tới hắn mà tiếp tục chuẩn bị hành lí
James cũng không ngăn cản . Từ động tác cùng nét mặt của nàng đã đoán được, người ta đã không còn giận dỗi nữa .
“ Đợi khi cô về, chúng ta sẽ cùng nhau sắp xếp cho bọn họ, cô thấy được không ? “
“ Tùy …. Tùy ngươi đi “ Fel ngập ngừng . Sau đó lập tức nàng thấy không hiểu, quay lại nhìn James “ lần này sao ngươi không cản ta ? “
“ Chuyện gì chứ ? “ James thắc mắc
“ Lúc ta muốn đi cứu viện người tên Kater kia, ngươi còn có ý muốn cản lại . Tại sao bây giờ không điểm danh muốn ta đi tham gia đội đột kích mà thấy ta sắp đi lại không ngăn cản “
Mạch suy nghĩ của cô gái này thực sự đã thách thức đến khả năng suy luận bình thường của James . Lúc mình cản nàng, nàng cũng có ý khó chịu . Lúc không ngăn cản, nàng lại thắc mắc . Cũng có thể là do con gái khó chịu đi
“ Là sai khiến quen tay thôi “ James ngả ngớn đáp “ không được sao ? “
“ Hả “ Fel không tin vào tai mình, trố mắt ra nhìn James
“ Ha ha ha “ James cười “ Nói đùa một chút với cô thôi . Chính như ta đã nói . Đại ma thú đã đem cư dân toàn bộ lãnh địa của chúng ta khóa lại hết rồi . Dù cho có chạy đến chân trời góc bể, đều sẽ không chạy thoát truy lùng của nó . Ta để cô đi, có thể cô sẽ c·hết, có thể Lucas hoặc Dante, hoặc Ashley cũng sẽ như vậy “
James im lặng một chút rồi giữ lấy hai bên vai của Fel, xoay qua để cô mặt đối mặt với mình “ Có hể là tất cả các ngươi đều c·hết sạch . Rồi sau đó, sáng ngày mai đến lượt tường thành thất thủ, ma thú tràn vào trong lãnh địa, trắng trợn tàn sát tất cả mọi người . Đến lúc đó, ta cũng sẽ cùng mảnh đất này, trở thành một vị lãnh chúa bi thương như trong lịch sử của nó . “
“ nhưng mà có một điều, ta sẽ không tước đoạt quyền được đấu tranh để sống của bất kì ai . Dù là trước đây, bây giờ hay là sau này “
Lời nói của James thực sự khiến Fel giây phút này có chút tò mò . Vị công tước đại nhân này rốt cuộc lớn lên trong hoàn cảnh như thế nào . Tại sao khi nói ra những lời không hề phù hợp với thân phận của hắn như vậy . Trước đó thì là những lời với cô nàng tai thỏ kia, nàng ở trong bóng tối quan sát hai bọn họ anh anh em em, vốn còn cho rằng đây chỉ là trò lừa gạt cô nàng chưa trải sự đời kia .
Nhưng bây giờ hết thảy xem ra, đều là suy nghĩ chân thực của vị này !
“ Được … Ta … ta đã hiểu rồi …. Ngươi mau buông ra đi “ Đè xuống mấy suy nghĩ đâu đâu trong đầu, Fel lần này mặt không còn giữ được vẻ lãnh đạm nữa, thay vào đó là lúng túng ấp úng nói không lên lời .
James thấy cô gái này đã hoảng đến mức ấy thì không tiếp tục trêu đùa nữa mà buông tay ra, sau đó hai người đối với đối phương cũng không còn xa lạ như lúc đầu nữa, đôi bên đã có thể giao lưu với nhau một cách bình thường .
Nói chuyện mấy câu, James mới biết hóa ra fel là người của bắc cảnh chứ không phải dân bản địa tây cảnh . Còn người nhà nàng như thế nào, vậy thì đến cùng vẫn chưa được biết rõ .
James có cảm giác, cuộc nói chuyện này làm mối quan hệ của hai người càng thêm gần nhau hơn nữa . Có lẽ, tiến thêm một bước chỉ còn chờ một ngọn gió đông .
“ Đại nhân, đại nhân …. Không ổn rồi ! “ Tiếng Ein hốt hoảng kêu lên làm hai người còn đang chìm trong thứ cảm xúc mập mờ bỗng nhiên bừng tỉnh . Lúng túng nhìn nhau, rồi vẫn là James cần chủ động đứng dậy
“ Vậy cô chuẩn bị kĩ càng một chút “ James đứng dậy, sau đó liền quay lại “ Ta đưa cô thứ này để phòng thân “
Nói rồi, hắn lấy từ bên người ra một khẩu súng ngắn . Đây là loại súng hắn đặc biệt phỏng theo Đại bàng sa mạc làm ra . Có thể nói là đã vắt hết tâm sức của EIn vào một khẩu súng duy nhất . Toàn thân đều là hợp kim chắc chắn, tay cầm có lót hỗn hợp nhựa cây và sáp . Uy lực hắn đã thử qua, thông quá tối ưu hóa thì càng vượt hơn kiếp trước . Phải nói cũng may tự nhiên chi lực của Lucas thao túng đủ khéo léo mới có thể giúp cho Ein đem khẩu súng này làm ra được . Còn nếu chỉ bằng vào thủ công tinh xảo, chế tạo một khẩu súng có độ khó cao như vậy căn bản là không thể nào .
“ Đây chẳng phải là khẩu súng ngươi để Ein làm sao ? “ Fel thắc mắc . Nàng theo dõi bọn họ từ lúc bắt đầu, đã nắm được đôi ba phần về thứ v·ũ k·hí này . Lúc thử nghiệm, chính nàng cũng nấp ở gần đó để quan sát . Chỉ thấy uy lực kinh người của nó, chỉ “ bằng “ một phát đã đem một cây cổ thụ to đục ra một cái lỗ lớn “ Ngươi cứ giữ bên người đi, đưa cho ta làm gì ! “
“ Đừng lo lắng, súng ngắn trong lâu đài còn có một khẩu nữa . Ta đưa cô để trong lúc tác chiến thử nghiệm luôn là có thể từ trong không gian đen trắng mà cô nói, trực tiếp t·ấn c·ông được không ? “ James lấy một cái cớ rất hợp lí, dúi khẩu súng vào tay Fel “ Ta đoán chắc là cô đã biết dùng rồi . Súng này độ giật không lớn lắm đủ để cô xử dụng không cần lo lắng gì . “
Nguyên bản, khẩu súng này đem đến lực lượng lớn bao nhiêu, vậy thì sức giật càng tăng bấy nhiêu, nhưng không biết tại sao, lúc dùng tấm nhựa được Lucas sử dụng da được làm theo phương pháp đặc biệt thuộc lại, đem lót vào thì êm đến lạ thường, sức giật gần như không còn nữa .
Tiếng hô hoán của Ein càng ngày càng gấp gáp . Làm james không thể không nhanh chóng chạy ra ngoài . Để lại Fel ngẩn ngơ cầm khẩu súng trong tay, vừa nhẹ nhàng vuốt ve thân súng, vừa suy nghĩ chuyện gì đó .
“ Sao vậy ? Có chuyện gì rồi ? “ James chạy dọc theo hành lang, nhìn đến bóng người của Ein mới chạy ngay đến, đỡ lấy thân hình cao lớn đang nhễ nhại mồ hôi của hắn .
“ Đại nhân, Freie … con bé… con bé bắt đầu thức tỉnh rồi “ Ein vừa thở hồng hộc vừa nói .
Bộ dáng thở không ra hơi của hắn làm James cũng hấp tấp theo, vội vàng bảo hắn dẫn đường đưa mình đến gian phòng của Freie .
Phòng của Freie được James chỉ định trực tiếp ở trên tầng ba của lâu đài, cũng là tầng cao nhất . Hắn không muốn sơ xuất gì, nhỡ có ai không kín miệng nhìn thấy sẽ vô cùng phiền phức .
Hai người chạy vào đến nơi, cảnh đạp vào mắt bọn họ thực sự có chút làm người ta khó mà tin được .