0
“ Làm sao ? “ hăn bây giờ sợ nhất là tên kia không biết rèn .
“ Hắn khả năng không phải không muốn làm thợ rèn, mà là không muốn làm thợ rèn cho ngài mà thôi “ Thomas ái ngại “ Muốn thuyết phục hắn e là không có cách nào “
“ Tại sao chứ ? Ta làm gì hắn sao ? “ James kinh ngạc, một tên thợ rèn sao lại có thù với mình như vậy ? Rõ là hai người còn chưa gặp nhau nữa
“ Không ! Ý thần là hắn có lẽ là không muốn làm việc cho quý tộc “ Thomas nói
Sau đó Thomas liền đem lí do nói với James . Hắn thông qua mấy tên đi cùng biết được, thợ rèn kia là Ein nghe nói trước đó là thợ rèn của nhà nam tước Oak . Bọn hắn đúng thật là làm v·ũ k·hí, thậm chí tay nghề cũng không tệ . Vợ mất sớm, hắn một mình nuôi hai nữ nhi khôn lớn.
Nhưng đột nhiên đến năm ngoái, con gái của hắn thức tỉnh năng lực . Mặc dù tận lực giấu kín, nhưng vẫn là truyền đến tai vị Nam tước kia . Ein cực khổ đến cầu xin nam tước tha cho con gái mình . Nam tước cũng hứa sẽ không đuổi bọn họ ra khỏi lãnh địa .
Nhưng sau đó không biết vì sao, nam tước này hủy bỏ lời hứa, dẫn cảnh binh đến bắt con gái của Ein đi mất . Từ đó, hắn chán nản rời bỏ lãnh địa gốc, mang theo con gái lên đường lưu lạc . Cuối cùng đến đây .
James nghe xong câu chuyện thì thấy có chút không biết nói sao . Người khác đắc tội ngươi, ngươi lại trút giận lên ta . Ta trêu ai, chọc ai đâu .
“ Đại nhân, chúng ta bây giờ . . .” Thomas thăm dò . Hắn biết nếu chiêu mộ được tên thợ rèn này thì thực sự công lao của mình không nhỏ chút nào . Gapo cũng là người của tây trấn, nếu Ein cũng là người tây trấn thì chỗ đứng của mình trong lãnh địa không cần nói cũng biết .
“ Nếu chuyện đã là từ thức tỉnh giả, vậy . . . “ James vuốt vuốt cẳm “ Katz, ngươi đi gọi Art đến đây . . . “
Sen đi một lúc mới có thể về đến hắc thạch lĩnh, dựng Ola dậy, hai chị em nhanh chóng đi tìm tước sĩ nhà mình .
“ tại sao lại như vậy ?”
Đến trước cửa phòng, sen đã nghe thấy tiếng quát của Wohl từ trong phòng vọng ra . Bình thường giờ này Sen nghĩ đại nhân nhà minh đang họp với dân chính quan, bây giờ nóng nảy như vậy chắc là có chuyện không tốt xảy ra rồi .
“ Hầm mỏ năng suất sụt giảm chẳng lẽ ngươi không biết nghĩ cách sao ? Nếu chuyện gì cũng cần ta đích thân nhúng tay thì ta cần ngươi làm gì ? “
Cốc Cốc Cốc
Khi mấy vị quan chức đang bị mắng đến máu chó đầy đầu thì bỗng vang lên tiếng gõ cửa . Sau đó cửa được mở ra, là tì nữ kiêm thư kí của lĩnh chủ - Sen . Vốn tước sĩ và nàng lúc nào cũng dính nhau như hình với bóng, Wohl nếu có bực dọc thì trong lãnh địa chỉ có nàng mới có thể khuyên bảo hắn một chút . Nhưng bọn họ chịu lấy cơn thịnh nộ của đại nhân từ sáng đến giờ lại không thấy nàng đâu . Thật sự là người câm ăn hoàng liên mà
“ Đại nhân, ta đã về “ Sen hành lễ
“ Thôi thôi thôi . . . Các ngươi đi hết đi . Trước ngày hội họp trước đông của cực tây, các ngươi nhất định phải nghĩ ra cách cho ta . Nếu không thì đừng trách ta vô tình “ Wohl bực dọc cầm giấy tờ lên bàn lên liền ra lệnh đuổi người
Đám quan chức như được đặc xá liền cúi chào rồi nhanh chóng lui ra ngoài . Khi đi qua còn không quên cho Sen một ánh mắt cảm ơn . Nữ nhân này thật là thiên sứ của thần minh đưa đến để cứu bọn hắn mà .
Người đi hết rồi, phòng chỉ còn lại hai người Sen mới từ cửa đến ngồi trước bàn làm việc của Wohl . Thấy đại nhân mình đang bực dọc thở phì phì, Sen không khỏi cảm thấy đau lòng cho hắn . Lãnh chúa công việc nặng nề, hắc thạch lãnh địa lại cằn cỗi, không thể trồng trọt gì, chỉ có hắc thạch làm nguồn thu chính. Mấy năm nay hắc thạch càng khai thác càng ít, lãnh địa cũng gặp vấn đề càng nhiều .
“ Thế nào? Đi đường thuận lợi chứ ? “ Wohl lấy giấy tờ ra xem, mắt không nhìn lên người trước mắt .
“ Cũng rất thuận lợi, công tước nói rất sẵn lòng để ngài ngày mai đến đó “ Sen vuốt nhẹ mái tóc dài ra phía sau, để lộ ra khuôn mặt thanh tú “ Lãnh địa lại ra chuyện gì sao ?”
“ Mỏ đá hiện nay đã sắp đến mức cạn kiệt, Colin bên kia có thể sắp tới sẽ đòi tăng thêm thuế đông “ Wohl thở dài “ Cứ tình hình này, ngân khố của chúng ta sắp không trụ nổi nữa rồi “
Hắc thạch lĩnh lệch về phía tây nam của tay gấu công quốc, ngăn cách với vô tận sa mạc bằng dãy Trường Bạch . Chỗ này núi cao đất ít, mọi việc canh tác cấy hái đều rất khó khăn, cả lãnh địa đều dựa vào việc khai thác đá và xây nhà để làm kế sinh nhai . Bây giờ nếu mỏ đá cạn kiệt hắc thạch thi chẳng mấy chốc lãnh địa của bọn họ cúng sẽ hoang tàn .
“ Những việc này ngươi không cần để tâm, ta sẽ giải quyết .” Wohl thu lại giấy tờ trong tay, mệt mỏi ngả lưng xuống ghế . Sen cũng đứng dậy tiến về sau lưng Wohl, đưa đôi tay ngọc ra bóp lấy đôi vai đang cứng đờ của hắn . Gánh vác cả một cái lãnh địa mấy vạn người chưa bao giờ là một điều dễ dàng .
“ Cứ từ từ, rồi mọi chuyện sẽ tốt thôi “ Sen cúi người, thì thầm vào tai Wohl
“ Mong là vậy “ Wohl nắm nhẹ tay người đẹp đằng sau lưng mình “ Ngươi thấy thế nào về công tước James Napolis ?”
“ Là cái hùng chủ “ Đôi mắt xanh ngọc của Sen khẽ sáng lên “ Hắn cai trị lãnh địa rất có phương pháp . Người dân ở đó thực sự là đang xây dựng cuộc sống mới rất tốt “
Nàng nhớ lại những gì thấy ở trên đường, từ trong xe nhìn ra, nhà cửa tuy đổ nát xiêu vẹo không thể so được với hắc thạch lĩnh, nhưng con người lại lạc quan vui vẻ, sinh động có trật tự . Dù là lưu dân đang thành đàn tràn vào cuồng sa lĩnh nhưng cũng không vì thế mà làm cuộc sống trở nên lộn xộn .
Không phải một người có tài quản lí thì không thể làm được như vậy !
“ Mong rằng bánh mì đúng như đám Kent nói, là đồ ăn thường ngày của bọn họ “ Wohl trầm ngâm “ nếu đạt được thiện cảm của hắn, từ đó có được con đường mới để làm ăn thì tốt biết mấy .”
“ Ta e là chuyện này chưa chắc đúng đâu đại nhân à “ Bàn tay đang bóp vai cho Wohl bỗng nhiên hơi ngừng lại “ Ta cùng Ola đên cuồng sa lĩnh, không gặp chỗ nào bán bánh mì cả “
Hôm qua, nàng cũng được Wohl chia cho bánh mì, dư vị của nó thực sự khiến người ta say mê lắm . Hôm nay nàng đến không thấy, quả thực có chút thất vọng
“ Vậy sao ?” Wohl thở dài, không biết lại nghĩ gì
“ Nhưng hắn tặng ta một thứ khác, ngài xem “ Nói rồi Sen lấy từ trong túi ra xà phòng . “ Lát nữa ngài chia cho ta một ít xà phòng này nhé . Ola cô gái nhỏ kia rất thích đâu “
Ngửi thấy mùi hương xà phòng phát ra, vẻ mặt Wohl bỗng căng cứng !
Thơm! Thật thơm quá !
Hắn liền đưa tay cầm lấy cục xà phòng chỉ bằng lòng bàn tay xem xét, lật trái quay phải . Thứ này trông như cục sáp ong, tại sao lại thơm được như vậy .
“ Sen! Chuyện của chúng ta có chuyển cơ hay không, phải nhìn vào chuyến đi ngày mai rồi “ Wohl đưa lại xà phòng cho Sen . Trong lòng thì vô cùng chờ mong . Không biết cuồng sa lĩnh còn có thể đem đến cho mình bao nhiêu bất ngờ nữa đây
. . .
Chủ tớ mấy người James đi bộ từ lâu đài ra tiến về tây trấn . Đường đi không tránh được người người hành lễ . Mọi người lúc này đã từ xưởng chuẩn bị trở về, có người là từ tường rào phía đông bắc đi đến . Thêm vào đám lưu dân đang được người của sở dân chính kê khai thông tin cho nữa .
Lãnh địa về chiều bình thường đều yên ả nay lại rộn lên tiếng cười, nói, trẻ con khóc rống lên .
James vừa đi vừa quan sát hai bên đường thì thấy nhà cửa thực sự đã sắp không thể ở được rồi . Hiện giờ thợ thuyền trong lãnh địa thực sự là quá ít, vừa phải xây chuồng trại, vừa phải xây tường . Không biết làm cách nào mới trước khi tuyết rơi xây dựng được xong .
Bốp !
Bất ngờ, có mấy đứa trẻ đang chạy chơi trên đường va trúng vào người James . Nhìn bộ dạng của chúng chắc là con của lưu dân mới đến, mấy đứa bé vừa nhìn đã biết người minh đâm vào chắc là quý tộc lão gia, lập tức hoảng loạn muôn bỏ chạy.
Chỉ có bé gái vừa va vào James lúc này c·hết trân tại chỗ, sợ đến da mặt tái mét không còn một tia huyết sắc nào, tôi mắt to tròn ầng ậng nước . James cười khổ, mình có đáng sợ như vậy sao? Dù ở thế giới này quý tộc đẳng cấp là đè c·hết người nhưng mình cũng chưa nói gì mà
“ Em gái ! người nhà ngươi đâu ?” james cố nở một nụ cười hắn cho là rất hòa nhã hỏi nhẹ
Oa Oa Oa !
Tốt ! phản tác dụng rồi
Bé gái vừa nghe hỏi đến mình lập tức òa lên khóc, nước mắt rơi lã chã đánh động mọi người xung quanh . Ai cũng nhìn lại chỗ này, nhưng tuyệt không ai dám tiến lại xem xét tình hình .
Dù sao, từ xưa đến nay, dính đến quý tộc chắc chắn không có việc gì tốt .
James đối diện bé gái đang khóc lóc cũng không có cách nào, hắn không thể bỏ đi cũng không biết làm sao an ủi, đành ngồi xuống từ trong túi áo lấy ra khăn tay, lau đi khuôn mặt nhem nhuốc bởi khói lửa và nước mắt của cô bé
“ Nào, đừng khóc, ta không phải người xấu “ James thấy mình lúc này quả thực giống mấy quái thúc thúc kiếp trước chuyên dụ dỗ trẻ con
“ Không được bắt nạt em ấy “
Bỗng nhiên một âm thanh non nớt nhưng cứng rắn vang lên . Một cái bóng người nhỏ bé vọt ra chắn trước mặt James, đưa bé gái ngăn ở sau lưng mình .
Là một cậu nhóc khác .
Cậu trai một mặt quyết liệt trừng mắt nhìn chằm chằm vào đám người james, một bộ dáng không chút nào nhượng bộ, kết hợp tuổi của hắn chắc chỉ bảy, tám tuổi thực sự có chút đáng yêu .
“ Ồ ! Ngươi lại là ai nữa ? “ James hứng thú hỏi .
“ Ta là Thanes, kị sĩ tương lai “ Cậu bé rất kiêu hãnh ngẩng cao cổ lên “ Còn ngươi, ngươi là ai ? “
“ Ta là James Napolis “ James cũng học theo thằng nhóc, vươn cao cổ, hài hước nói còn không quên bổ sung “ Lĩnh chủ của cuồng sa lĩnh “
Rõ ràng, Thanes nghe được trước mặt mình là lĩnh chủ đại nhân thì đã có chút chột dạ, người vô thức hơi co rút lại . Nhưng chỉ ngay sau đó, hắn liền cố sức lần nữa gân cổ lên
“ Dù ngươi có là ai, ta cũng không sợ . Kị sĩ sẽ đánh bại hết thảy, dù ta chưa phải kị sĩ, nhưng cũng sẽ không lùi bước chút nào đâu !”