0
Trước mặt bọn họ không xa, mười mấy người đang vây lấy xung quanh cửa vào của một căn nhà . Bọn họ mặc trang phục đều là thống nhất, chính là q·uân đ·ội của quý tộc . Ai nấy cũng lăm lăm thương giáo, giáp da đứng thành hàng
Dẫn đầu là hai người . Một tên trông như con chuột cống vậy, mặt quắt mõm nhô, 2 chiếc răng cửa dài tràn cả ra ngoài, hình dung rất xấu xí . Còn người kia đoán chắc là quý tộc, cả người quần áo lòe loẹt sặc sỡ, cân nặng dễ phải lên đến hơn trăm cân .
Hai người đứng cạnh nhau, tạo thành đối lập có thể nói là rất rõ ràng
Carlo nhìn thấy tên mặt chuột kia thì kinh hoàng vội vàng chạy về phía nhà mình. Phía sau đi sát theo đó còn có mấy người của James
“ Row, ngươi đến đây làm gì ? “ Carlo quát hỏi
Row nhìn thấy Carlo trở về thì có chút chột dạ, nhưng hắn nhớ đến người đi cùng hắn là ai thì đã không còn một chút lúng túng nào mà là đầy mặt vẻ cáo mượn oai hùm .
“ Ta đến đây làm gì sao ? Ta được đại nhân Oban ra lệnh, đến đây tìm bạn gái ngươi theo lệnh của ngài ấy, đây là sứ giả đại nhân “ Row vênh váo đưa tay giới thiệu người bên cạnh .
“ Cái kia tuyệt sắc mĩ nhân ngươi nói đang ở trong nhà này sao ? “ Tên sứ giả nghi ngờ nhìn về phía Row . Hắn không tin lắm, người đẹp có thể ở lại khu ổ chuột này sao ?
“ dạ đúng, nàng đang ở tại đây, ta thường thấy hắn ra ngoài rồi khóa cửa lại, nhốt nàng ở trong nhà . Oban đại nhân lần này hành động, chính là cứu vớt cuộc đời một mĩ nhân đấy ạ “ Row cười hề hề, rất là nịnh hót nói .
“ Ta không biết Oban nào cả, Lance cũng không gặp người lạ, xin mời các ngươi về cho “ Carlo bực tức nói
“ Chuyện này không phải ngươi có thể quyết định, người đâu, mở cửa “ Tên to béo vô cùng kiêu ngạo hất hàm ra lệnh cho đám lính phía sau
Nhận được cấp trên mệnh lệnh, đám lính đồng loạt tiến lên . Ba tên tiến lên muốn lục soát người carlo tìm chìa khóa nhà . Carlo liên tục lùi lại phía sau tưởng là sẽ bỏ chạy thì bất ngờ hắn chộp lấy cây gậy gỗ bên cạnh đánh mạnh vào một trong ba tên đang tiến lên .
Tên này có chút bất ngờ nhưng cũng đã là tay lão luyện, không phải nông dân xung bừa làm binh lính . Hắn chỉ hơi nghiêng người đã né được cây gậy gỗ của Carlo . Carlo tuy ra tay thất bại nhưng không lui bước hét lên một tiếng
“ Ta liều mạng với các ngươi . “
Một tiếng vừa dứt, hắn không s·ợ c·hết lao lên . Mấy tên vệ binh thấy vậy như là nhìn được truyện cười, khúc khá khúc khích chế nhạo hắn không biết lượng sức . Quả không ngoài dự đoán, cây gậy trong tay Carlo vung vẩy nhìn thì rất lợi hại nhưng một cong lông của kẻ trước mặt cũng vụt không trúng, ngược lại bị tên kia dễ dang bắt lấy v·ũ k·hí
Hắn chỉ hơi xoay cổ tay liền đã đoạt đi thanh gậy gỗ kia . Phải nói đã huấn luyện qua chính là so với loạn cào cào đánh đấm mạnh hơn rất nhiều . Tên binh lính kia chỉ vừa ra tay đã chế phục được Carlo, đề nghiến hắn xuống đất một trận đấm đá túi bụi
James đứng bên ngoài nhíu mày nhìn . Bị đánh đến mức này e rằng thật sự không phải đóng kịch . Nếu mình còn không cứu hắn, e rằng sẽ ra chuyện mất . Tên Carlo này có khả năng do thám cùng phán đoán rất mạnh, mình còn đang thiếu người như vậy, tuyệt dối không thể để hắn có việc gì được .
Lúc này, James tiến lại quát lên
“ Dừng tay “
Đám người Row theo tiếng quát nhìn lại, thấy ba cái người đang đứng cách đó không xa, hai người đứng sau cao lớn vạm vỡ khác thường, đặc biệt cái tên to con kia phải cao đến 2 mét . Còn người đứng đầu thì nhỏ con hơn nhưng ăn mặc đồ vật quý giá .
Nhưng bọn họ thân là Oban tước sĩ thủ hạ, ở lâu đài mùa đông này đỉnh tháp quyền lực, mặc kệ ngươi là ai đều không đủ gây sợ
“ ngươi lại là ai ? chuyện của chúng ta không đến lượt ngươi xía vào, khôn hồn thì mau cút đi “ Tên sứ giả kia không coi James ra gì, phảng phất như đang đuổi đi một con ruồi vậy .
Tên lính đang đánh Carlo nghe thấy lời ấy thì tiếp tục động tác đang ngừng lại . Một quyền định giáng xuống thì bàn tay đã bị ai đó bắt lại
“ Đại nhân nhà ta bảo ngươi dừng tay, tai ngươi điếc sao ? “ Dante lúc này không chút b·iểu t·ình nói
Tên kia thấy tay mình bị nắm chặt, còn định giằng ra rồi cho tên không biết trời cao đất dày này một bài học thì thấy cánh tay như bị kìm sắt kẹp lại, dù hắn dùng hết toàn bộ sức lực cũng không mảy may động đậy gì cả
“ Ngươi tên chó hoang này, mau thả ta ra “
James đứng đó thầm than không ổn . Dante từ ngày b·ị t·hương đến nay tâm trạng không tốt, suốt cả ngày cứ lầm lầm lì lì . Không luyện kiếm thì cũng là rèn luyện tự nhiên chi lực, đám thuộc hạ nhìn đến hắn cũng sợ mất mật, dù là đang ra ngoài cũng không ngơi tập luyện . Trước đó hắn sáng tạo ra chiêu thức kia nếu so với chiêu số của lucas thực sự là ánh nến so với mặt trời . Vốn còn nghĩ dùng kĩ thuật đánh bại đối phương, bây giờ xem ra bản thân mình đã bị bỏ đến khá xa, liền cả ngày sầu tư phiền não
James còn nghĩ khi trở về phải nói với Ashley để hai người lên rừng xuống biển gì đó thả lỏng một chút . Vừa hay lãnh địa không thiếu những nơi này .
Dante nghe được lời tên lính nói, một cỗ lửa giận vô danh từ trong đầu truyền đến, hắn giận quá lại cười, nụ cười như tử thần trong địa ngục bước ra
Dante lật tay một nhát, bàn tay vốn đang giữ chặt cổ tay của tên lính nọ nhanh như chớp nắm lấy cổ của hắn nhấc bổng lên .
Tên kia không ngờ sức lực của người trước mặt lại lớn đến như vậy, một mặt kinh hoàng nhìn đối phương, hai tay nắm chặt lấy cánh tay cứng như thép nguội đang b·óp c·ổ mình . Đôi chân không tự chủ được đạp đạp loạn xạ trong không khí .
Hắn lúc này đã như con rắn nước bị người ta nắm lấy gáy, muốn thoát cũng thoát không được . James không muốn gây ra án mạng trên đất của kẻ khác, liền tiến lên vỗ vỗ vào vai của Dante để hắn thả người .
Tên kia được thả ra thì ngồi phịch luôn xuống đất thở hồng hộc, cố gắng hít lấy từng ngụm không khí mang theo mùi ẩm mốc nồng nồng vào trong phổi
Lúc này Carlo b·ị đ·ánh cho bầm dập đến hôn mê đang được Lucas chăm sóc, tên này không biết từ đâu học được chiêu dùng tự nhiên chi lực chữa bệnh, giờ càng ngày càng thuần thục . Carlo chỉ mấy phút đã từ từ tỉnh lại, dù mặt mũi sung tấy nhưng chí ít còn chưa có chỗ nào bị gãy xương .
James nhìn tình hình của Carlo rồi hướng về phía mấy tên lính kia
“ Ta là công tước James Napolis, cận thần của hoàng đế vương triều Radian Hames đệ tam . Các ngươi là thuộc hạ của ai, sao dám trái lệnh của ta ? “
“ Ngươi nói ngươi là công tước thì là công tước thật hay sao ? Ta chưa từng nghe đến . Hôm nay ta nhận mệnh của Oban tước sĩ, đến tìm cô gái trong nhà kia, ngươi khôn hồn thì mau tránh ra . Nếu không dù ngươi có là ai, cũng không gánh nổi lửa giận của Oban tước sĩ đâu “
James nghe đến thì nhếch mép . Hắn tuy hiện nay nghèo chút, nhưng cũng vẫn đường đường Công tước, dù cho đối phương có giống như Colin, là một đứa con riêng của của công tước nào đó, hắn cũng chẳng sợ . Chứ đừng nói sẽ có nhiều công tước đưa con riêng đi ra ngoài làm tước sĩ như vậy sao ?
“ Vậy sao ? Ta ngược lại muốn xem, lửa giận của tên tước sĩ nhà ngươi có thể làm gì được ta đây ? “ James mang theo Lucas đang dìu Carlo tiến về phía ngôi nhà trong ánh mắt nguy hiểm của tên sứ giả
Vượt qua đám lính đi đến trước cửa nhà, James ra hiệu cho Carlo mở cửa, còn mình thì lấy chân vẽ ra một đường kẻ dài trên mặt đất . Sau đó hắn vỗ vỗ vào vai của Dante
“ Ngươi lấy cái vạch này làm mốc, bất cứ ai không có lệnh của ta mà đi qua cái vạch này thì ngươi thay mặt bổn công tước dạy cho hắn một bài học. Chân trái bước qua thì ngươi chặt chân trái, chân phải bước qua thì người chém chân phải. Một người bước qua thì ngươi chém một người 10 người bước qua thì chém cả 10 cho ta . Nếu ngươi mới chỉ chém có 9 thôi thì cũng đừng quay về nữa . “ James cố tình nói to lên cho cả đám cùng nghe thấy “ Để ta muốn xem, một tên tước sĩ nho nhỏ, có thể đổ lửa giận lên đầu ta hay không . “
Sau đó hất hàm cho Lucas
“ Ngươi, để rìu lại cho hắn “
Lucas nghe xong, nhanh chóng gỡ xuống một thanh rìu lớn vẫn luôn đeo ở trên lưng, nhẹ nhàng đưa cho Dante . Dante thuận tay tiếp nhận . Rìu dễ có đến 100 cân, Dante cầm còn có chút đầm tay mà Lucas cầm lại phi như bay, đủ thấy hắn khủng bố đến mức nào
“ Thần biết rõ, tên nào bước qua vạch này, thần sẽ cho hắn biết thân phận của mình “ Dante vừa nói, rìu vừa gõ mạnh xuống đất làm mặt đất rung lên nhè nhẹ . Lớp đất lẫn đá dưới chân đám người lúc này đã sụt ra một cái hố nhỏ .
Đám người của tước sĩ Oban kinh hoàng nhìn mấy kẻ trước mặt . Đám quái thai này từ đâu ra vậy, hung hãn như thế . Hở chút là muốn cắt tay chặt chân người ta . Không có chút phẩm hạnh của quý tộc nào sao ?
Tên sứ giả lúc này lâm vào cảnh tiến thoái lưỡng nan . Tên kia nhìn là biết không dễ chọc vào, vốn còn muốn dọa chạy đám ngoại lai quý tộc này, không ngờ bọn hắn trực tiếp lựa chọn b·ạo l·ực như vậy . Bây giờ thì hay rồi, tên của chủ nhân cũng nói ra, lời độc ác cũng tuôn ra không ít . Giờ nếu đánh thì chưa chắc đánh lại đối phương, mà quay người đi thì danh tiếng chủ nhân xem như mất hết
“ Hừ ! các ngươi đợi đó, ta sẽ về báo với tước sĩ đại nhân “ Lúc này Row ở một bên không hổ là chuột thành tinh, chỉ liếc mắt đã nhận ra tên bên cạnh mình đã sinh lòng thoái ý . Liền thuận miệng buông một câu hung ác xem như dắt thang leo xuống “ Ngươi nói ngươi là quý tộc, vậy chuẩn bị ngày mai hội họp bị tố cáo đi “
“ Đúng đúng, đại nhân chúng ta phẩm đức cao thượng chứ không như đám man rợ biên giới các ngươi. Nhất định sẽ tố cáo ngươi trước hội quý tộc, đem các ngươi loại bỏ ra khỏi hội họp “ Tên sứ giả béo ú như tóm được phao khi sắp c·hết đ·uối, ném lại một câu rồi dẫn người chạy mất dạng .