Triều hội sau đó đều biến thành đại hội tìm đồ, hết lượt từ địa chính quan đến sử quan đều tranh nhau nói chuyện . Ai cũng nói đã tìm được “ thứ đó “ nhưng mặc nhiên lại không hề đề cập “ thứ đó “ là gì . Mãi đến gần trưa, chuyện này mới tính là kết thúc
Mọi người cùng nhau tan đi, tam hoàng tử cùng cận thần của của mình là nam tước Vecxai sóng vai đi về phía dinh thự của mình ở bên ngoài cung điện
“ Tam điện hạ, vừa rồi ngài có thấy bệ hạ là lỡ lời hay không “ Vecxai nghi hoặc nói
“ Chuyện gì ? “
“ Lagul rõ ràng nói sẽ đền bù thiệt hại 20 đồng, bệ hạ nói thêm 5 đồng mà lại bảo tổng là 30 đồng .” Vecxai gãi gãi đầu “ như vậy không phải là nói sai sao ? Nhưng ta cảm giác bệ hạ chính là cố tình nói như vậy “
“ Ngươi còn trẻ, có thể nhìn ra điểm này đã là không tệ rồi “ Tam hoàng tử vỗ vai Vecxai “ Phụ hoàng nói 30 đồng, 5 đồng kia chính là Lagul phải tự mình bỏ ra “
“ Bây giờ chúng ta không phải lo việc này, việc chúng ta cần lo là vật kia làm thế nào đây . “
“ Vương tử, ngài có chủ ý gì sao ? tiểu nhân cảm thấy, chúng ta tốt nhất là nhanh chóng đến đó tìm trước người khác . Nếu ta đi ngay trong hôm nay, vậy thì có thể chiếm được tiên cơ . “ Vecxai tài lanh nói
“ Hừ, hữu dũng vô mưu ! “ Tam hoàng tử vỗ mạnh vào trán của Vecxai nói “ Ngươi nghĩ mấy người anh em của ta không nghĩ đến chuyện này sao ? “
“ Ta đoán bọn hắn bây giờ cũng sẽ trở về liên lạc với người nhà để tìm được thứ đó dâng lên phụ hoàng . Ngươi cứ chờ xem, không đến ba tiếng nữa, cổng thành chắc chắn sẽ có ngựa phóng đi về phía tây cảnh, hơn nữa không chỉ một con đâu “
“ Vậy điện hạ, chúng ta phải làm sao ? “
“ Chúng ta lấy xa đánh gần, tất nhiên sẽ gặp bất lợi . Chi bằng chúng ta lấy gần thắng xa, viết thư cho một tên lãnh chúa ở cực tây cảnh, nói hắn đi tìm vật đó, đồng thời giá·m s·át đám người mà đại hoàng tử cũng mấy tên kia gửi đến . Hễ tìm được thì phải ra tay c·ướp lấy hoặc là báo về cho chúng ta biết . “
“ Điện hạ cở trí !” Vecxai kêu lên “ nhưng chúng ta phân phó cho ai mới được ? Rốt cuộc nhà của sinh mẫu ngài có thế lực chủ yếu là ở trung bộ vương quốc cùng với ở nanh sói công quốc . Ở tây cảnh chúng ta cũng không có bao nhiêu người “
“ lần trước yến hội, không phải có tên nam tước của cực tây cảnh, muốn đến xin làm khai thác quý tộc đó sao . Hắn tên gì nhỉ …. “ Tam điện hại cố nhớ lại
“ Là Colin “ Vecxai lên tiếng nhắc
“ À ! ừ đúng rồi, Colin … “ Tam hoàng tử nhớ ra “ Chúng ta chỉ cần dùng hắn là có thể thực hiện được, dù sao hắn cũng là con riêng của Betic, thế lực ở cực tây cảnh không nhỏ chút nào “
“ Ngộ nhỡ….Hắn nổi lòng tham, chiếm lấy vật kia …. Không phải chúng ta sẽ trở thành công dã tràng sao ? “
“ Chuyện này cũng không phải lo, đừng nói là hắn, đến chúng ta đi tìm thứ đó cũng không biết là để làm gì. Hắn sao có thể biết được, dù hắn có biết đấy là vật báu, cũng sẽ không quá mức để ý đâu . Cùng lắm sẽ phải tốn chút phí tổn mua lại mà thôi . Không đáng ngại “
“ Dạ vâng, thần sẽ đi sắp xếp người đi báo tin ngay “ Vecxai hồ hởi
Tam hoàng tử nhìn theo bóng lưng của Vecxai chạy vội ra đi, hắn không khỏi mỉm cười nhìn ra ngoài ban công của vương cung
Ánh mặt trời bên ngoài đã dần bị che khuất bởi biển mây xám mờ mịt, hắn như nhìn thấy phản ứng của từng vị công chúa hoàng tử sẽ có trong ngày hôm nay. Ai cũng muốn tranh cho mình một nước tiên cơ, bọn họ biết, chỉ có lấy được vật kia, mình mới có thể là người đi xa nhất trong cuộc đua khốc liệt này .
…
Trở lại Cuồng Sa Lĩnh
James mất cả buổi sáng để xử lí công việc đã tồn lại từ lâu . Lúc hắn ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện ra lúc này đã bắt đầu bữa ăn trưa .
Dân cư cuồng sa lĩnh đã không còn chuyện phát cháo vào thức ăn từ sớm . Bây giờ, bất kể lưu dân mới đến hay là dân cư cũ, đều dùng lao động đổi lấy cái ăn . Không hề có ai không làm lại có thể đạt được lương thực . Thế cho nên, giờ ăn của lãnh địa được quy định đồng nhất, dùng cái chuông lớn ở quảng trường làm báo hiệu
James định qua mùa đông sẽ tìm đến một thợ đồng hồ, Lãnh địa này cũng nên có đồng hồ đi thôi . Hăn bỏ hết giấy tờ trong tay xuống, ra khỏi phòng đi về trên lầu .
Lúc này, Lyn cùng với Ashley và Art đang dọn dẹp phòng mới, để Lyn chuẩn bị dọn vào lâu đài ở .
Lyn từ khi biết hai người này cũng giống nàng, đều là năng lực giả, thì đã trở nên thân thiết nhanh chóng . Bọn họ không hề giống với những gì chị mình nói, đối xử với mình vừa hà khắc vừa chèn ép, khiến bản thân sống vô cùng đau khổ . Ngược lại hai người này lại rất thân thiện, nàng mới đến đã được chào đón .
Hai người Ashley thấy vẻ ngoài của Lyn thì vô cùng thích thú . Dù bọn họ cũng là năng lực gia, nhưng vẻ ngoài thú thực không hề khác biệt gì so với lúc trước, có chăng chỉ là da càng thêm trắng, ngũ quan càng thêm tinh xảo mà thôi .
Đâu có như Lyn, cả một đôi tai thỏ dài trắng muốt, kết hợp với vẻ ngoài đáng yêu vốn có, chỉ cần liếc nhìn đã vô cùng được yêu thích .
James đi lên đã là lúc mọi người dọn sắp xong . Hắn vừa bước vào đã lên tiếng gọi
“ Lyn ! chúng ta cùng nhau ăn cơm thôi “
Cả ba người lúc này cùng nhau nhìn lại về phía cửa, nơi James đang đứng . Ashley không hổ là chị cả, vừa liếc nhìn đã thấy ánh mắt James nhìn Lyn có chút gì đó khang khác, không hề giống với khi hắn nhìn các nàng . Trong lòng không khỏi có chút đắc ý cười trêu
“ Đại nhân, chúng ta ở đây có đến ba người đây . Ngài vậy mà chỉ mời mình Lyn đi ăn, có phải là đã có mới nới cũ rồi không ? “
“ Đúng đúng “ Art ở một bên phụ họa “ Ngài như vậy thật không công bằng “
Hai người kẻ trước người sau cùng nhau nói làm Lyn đứng một bên ngượng ngập đến đỏ bừng hết mặt . Hồn nhiên không biết mình bị trêu đùa, lắp bắp nói
“ James không có ý đó, ngài ấy chắc là muốn… là muốn gọi tất cả chúng ta, nhưng mà …. Nhưng mà ta là khách, thế nên… thế nên mới …. “
Nàng ăn nói vụng về, hoàn toàn không biểu hiện được hoàn toàn ý mình muốn nói ra, nhưng như vậy càng làm bộ dáng lúng túng thêm đáng yêu . Khiến hai chị em cười khúc khích nhìn con thỏ đang hốt hoảng .
“ Lyn! Em đừng bênh ngài ấy “ Ashley vẫn không chịu buông tha “ Ngài ấy chính là như vậy, có mới nới cũ “
“ Đúng! Có mới nới cũng ! “
Còn muốn trêu ta ?
James hơi nhướng mày lên . Hắn đi nhanh về phía ba người, rồi cầm lấy tay Lyn kéo đứng bên cạnh mình rồi nhìn nhìn hai tên nữ thuộc hạ của mình không chớp mắt
“ Ồ ! Ashley, ngươi muốn ta mời đi ăn sao ? Thế mà ta cứ nghĩ ngươi cùng với Dante có hẹn cơ đấy “
Chiêu này của James mười lần dùng thì trúng cả mười lần, ngay lập tức đến lượt Lyn hiếu kì nhìn Ashley, còn mặt Ashley thì đỏ như đít khỉ .
“ Ngài… ngài nói gì vậy ! bọn ta đâu có “ Ashley lắp bắp
“ Ế ! thế mà ta cứ tưởng Dante đi xa về,tâm trạng không ổn định, thân lại nhiều lần b·ị t·hương. Cần ngươi đến chăm sóc một chút chứ ? “ James ra vẻ nghĩ ngợi “ là ta nghĩ sai rồi sao ? “
Ashley nghe được Dante tâm trạng không tốt thì có chút cuồng quýt . Từ trước khi hắn rời khỏi cuồng sa lĩnh đã có một đoạn thời gian luôn chau mày ủ dột, nàng có nói gì hắn cũng chỉ ậm ừ cho qua chuyện . Vốn dĩ tính cách Dante đã ít nói, không giống với Lucas gặp ai cũng xưng huynh gọi đệ, nhưng như bây giờ lại càng đáng lo hơn .
Ashley vội vã kéo Art đi ra ngoài thì James đã gọi với theo
“ Các ngươi tâm tình nhớ để ý thời gian, chiều nay nhất định phải sớm trở về để khám cho Lance đấy nhé !”
Người đều đi hết, trong phòng chỉ còn có James và Lyn . Hắn lúc này gian kế đã thực hiện được liền cười cười nhìn Lyn . cô nàng mặt vẫn chưa hết đỏ, cứ ngẩng mặt lên nhìn hắn rồi lại cúi gằm mặt xuống . Hai tay vo nhẹ chiếc váy đầy những miếng vá trên người .
“ Được rồi, đi ăn thôi ! “ James quyết định nhanh
Hôm nay nhà bếp dọn lên không có quá nhiều đồ ăn, dù sao mùa đông vừa mới bắt đầu, lãnh địa sẽ còn phải nhận thêm cư dân đến liên tục . James cần đề phòng cho mọi việc có thể xảy ra . Nếu không đột ngột hết lương thực, lãnh địa tất sẽ rơi vào nội loạn .
James vừa đưa canh cá lên uống, vừa đảo mắt sang cô gái bên cạnh . Lyn đối với đồ ăn có hứng thú rất lớn, nàng ăn uống từ tốn cẩn trọng, giống như hôm trước, dù rất đói nhưng hoàn toàn không hề ăn uống vồ vập . Một bộ cảnh đẹp ý vui khiến James bất giác đưa tay lên xoa nhẹ mái tóc màu nâu sáng .
“ Thế nào, phòng mới có thích không ? “
“ thích … thích lắm . “ Lyn ngẩng đầu lên “ cảm ơn ngươi, James “
“ Thích là tốt rồi . Mấy ngày gần đây có thể ta sẽ không có quá nhiều thời gian, lãnh địa vào đông có rất nhiều việc còn cần phải xử lí, nên tạm thời ta để Ashley cùng Art đưa ngươi đi thăm quan một chút, cũng thích ứng thêm cuộc sống ở lãnh địa . Chờ mấy ngày bận rộn qua rồi, ta dẫn ngươi ra ngoài chơi “
“ Được …. Như vậy có phải quá phiền phức hay không ? “ Lyn nghiêng nhẹ đầu, nàng rất sợ bản thân sẽ cản trở công việc của mọi người
“ Không có gì là phiền cả . Miễn ngươi thích là được . “ James từ tốn “ Sau này nếu có cần gì, cứ nói với Katz hoặc các hầu nữ khác . Đừng ngại “
Hai người hiểu ý nhau cứ như vậy ăn hết bữa trưa, James vốn là còn muốn ở cùng Lyn một chút, nhưng công việc vẫn còn quá nhiều, đành dặn người hầu chăm sóc cho Lyn thật tốt, còn bản thân mình thì quay lại văn phòng
0