Địa Ngục Mười Tám Tầng : Ở Đây Cấm Nói Dối
Nhị Lưỡng Bạch Khai
Chương 60 : Thu Ý Nùng Kỹ Năng!
Thu Ý Nùng từ trên đất tỉnh lại.
Trong cơ thể nàng mang theo ký ức của nữ nhân trung niên, khđại thúct do dự đi đến trước gương, để lại cơ chế tuần hoàn của mật thất.
Nhưng mà.
Khi thấy chữ viết trên gương không giống với những chữ mà mình đã để lại trong mật thất trước đó.
【 Ta đã nói, lúc đập vỡ viên thủy tinh, vì sao phải niệm cái khẩu hiệu kỳ lạ kia.】
【 Thì ra khẩu hiệu kia là giả!】
【 Vậy người đã lưu lại chữ trong mật thất của ta tại sao lại làm vậy?】
【 Với tình hình trước mắt, ta ngồi trên ghế, khi bị đ·iện g·iật sẽ niệm nó.】
[Nói cách khác 【 Ta đang giúp mọi người tìm lại trí nhớ và thân thể.】]
【 Phù hợp với tình hình lúc đó của ta, khi niệm lên có lẽ cũng không có vấn đề gì.】
【 Nhưng, nếu ta ngồi trên ghế và niệm nó trước khi c·hết thì sẽ có vấn đề.】
【 Thì ra là vậy!】
Nữ nhân trung niên xóa hết chữ trên gương, viết những chữ mà Trần Nhiên đã để lại ở mật thất của mình vào đây.
Chỉ là, khi viết đến khẩu hiệu.
Cô đã đổi 【 Ta đang giúp mọi người tìm lại trí nhớ và thân thể.】 thành…
【 Ta là Vương Thúy Phân.】
【 Nếu không phải người trong mật thất này lừa ta thì là những người ở mật thất khác lừa ta.】
【 Giờ ta trả đũa!】
Hiệu ứng cánh bướm là một sự rung động nhỏ bé, một chút một chút tạo nên những thay đổi to lớn, khiến mỗi khẩu lệnh trong từng mật thất liên tục bị sửa đổi.
Kết quả của thao tác này là, hầu như mọi người đều suy luận ra:
【 Nếu mất trí nhớ và trao đổi linh hồn, thì sao người đã viết lại biết tên của ta? Chắc chắn có vấn đề!】
Kết quả là.
Những người hợp với thân xác, ký ức đều không dám ngồi lên ghế để trao đổi ký ức.
Mà những người có thân xác và ký ức không hợp nhau lại kiên quyết, sẽ không đọc khẩu lệnh, mà tiếp tục ngồi lên ghế trao đổi ký ức.
Dần dần.
Số 1 ký ức và thân xác đã khớp với nhau.
Số 2 ký ức và thân xác đã khớp với nhau.
Số 4 ký ức và thân xác đã khớp với nhau.
Số 8 ký ức và thân xác đã khớp với nhau.
Mỗi mật thất, vốn là thân xác và ký ức r·ối l·oạn, lại một cách thần kỳ được lập lại trật tự, khiến cho những người này không dám đi vào các mật thất khác.
Cho đến khi, số 18 và 20 có thân xác và ký ức khớp với nhau.
Ký ức của mười người đã hoàn toàn khôi phục, bao gồm cả ký ức về vòng tuần hoàn mất trí.
Đồng thời.
Mười mật thất hợp thành một, mọi người cùng xuất hiện trong một mật thất.
Trong mật thất này.
Có 10 chiếc ghế, một tấm gương, một chiếc ghế sofa, một cái bàn trà.
Trên bàn trà có 10 cuốn sách.
Mọi người nhìn nhau, nhưng gần như trong nháy mắt, mật thất tối sầm lại.
Bốn tiếng súng vang lên.
“Sát Hoang Giả ꔷ Giọt Nước Trong Biển Cả!”
“Sát Hoang Giả ꔷ Hải Đường Mùa Thu!”
“Sát Hoang Giả ꔷ Dẫn Dắt Từng Bước!”
“Sát Hoang Giả ꔷ Từng Bước Thăng Tiến!”
Bốn kỹ năng Sát Hoang Giả, lại đồng thời được sử dụng, sáu người còn lại lập tức nhớ lại hình dáng của mười người khi mười mật thất hợp thành một.
Trần Nhiên nhíu mày.
【 Chuyện gì xảy ra?】
【 Vì sao trong trí nhớ của ta, ta lại nhớ hình dáng của tám người?】
【 Vậy người thứ chín là ai?】
【 Nói cách khác, trong bốn kỹ năng vừa rồi, có một kỹ năng có thể xóa đi hình dáng trong đầu người dùng, hoặc làm giảm khả năng nhận biết sự tồn tại.】
【 Haizz, Nghiệp chướng!】
【 Trong lúc mất trí nhớ, ta đã để lại khẩu lệnh hố người ở cả bốn mật thất.】
【 Chắc chắn Thu Ý Nùng cũng vậy.】
【 Có nghĩa, tám người chơi có đến bốn người đã nói dối.】
【 Bốn người này, sợ bị phát hiện, nên đã nhanh chân dùng kỹ năng Sát Hoang Giả.】
Không lâu sau.
Mật thất khôi phục ánh sáng, cảnh tượng trước mắt khiến người ta muốn nhắm mắt làm ngơ.
Trong mật thất đã…
Có thêm hơn 100 người, Trần Nhiên đếm thử, khá lắm, có năm người giống mình, kể cả bản tôn là sáu người.
Trong số 10 người, có 9 người bị tạo ra 5 bản sao… Chỉ có một người, không những không bị sao chép, mà khi mọi người phát hiện ra hắn thì.
Ngay một khắc sau, liền quên mất hắn.
Sau đó, khi họ lại nhìn hắn, để chắc chắn dáng vẻ hắn thế nào thì chỉ cần vừa quay đi đã quên mất.
Quên đến mức không còn gì.
Mọi người nhíu mày, vậy mà phát hiện ra 2 kỹ năng Sát Hoang Giả, còn hai kỹ năng nữa đâu?
Lúc này.
“Mọi người nói xem, khi đến Địa Ngục rồi, người thân, bạn chí cốt và người yêu của chúng ta đang sống ra sao?”
Người nói, bị những huyễn tưởng che khuất, họ không thể phân biệt được ai đang nói.
Nhưng ngay sau đó.
Trần Nhiên mở to mắt, số người trong mật thất lại tăng lên, hắn nhìn thấy…
Cha mẹ của hắn!
Bạn học của hắn!
Bạn bè của hắn!
“Nhiên, không phải ngươi c·hết rồi sao? Có phải ta đang mơ không?” Trần mẫu mắt đỏ hoe tiến về phía Trần Nhiên.
【 Kỹ năng này, dường như có chút giống kỹ năng của Bách Lý Mạnh Sinh?】
【 Nhưng, có vẻ mạnh hơn.】
【 Vừa rồi, sau khi nghe thấy người kia nói, ta đã vô thức nghĩ đến cha mẹ, bạn bè thân thích…】
【 Hơn nữa.】
【 Vừa rồi khi mật thất tối sầm, ta đã lập tức nhớ lại hình ảnh của mười người.】
Nếu 【 Năm người còn lại giống ta, vậy họ sẽ cũng nghĩ đến hình ảnh của mười người.】
【 Vừa đúng 60 người!】
【 Nói cách khác, kỹ năng này có thể tạo ra huyễn tưởng trong tâm trí của người chơi.】
Giờ phút này, trong mật thất đã có gần 200 người, điều kỳ lạ là, mật thất càng lúc càng lớn theo số người.
Lúc này, Thu Ý Nùng đến trước mặt hắn, nhíu mày hỏi: “Giờ làm sao?”
Trần Nhiên không quan tâm cô.
【 Lý do ta chọn Thu Ý Nùng làm đồng đội là vì tính cách của nàng.】
【 Khi không cần hợp tác, nàng tuyệt đối sẽ không làm phiền ta, giống như tàng hình vậy.】
【 Khi cần hợp tác thì chỉ một ánh mắt, nàng sẽ hiểu ý ngay.】
【 Thu Ý Nùng thật sự sẽ không đến gần ta và hỏi: Nên làm gì?】
Trần Nhiên không nhìn mẹ mình đang đứng trước mặt, mà nhìn chăm chăm vào một huyễn tưởng vô danh.
【 Nhìn chằm chằm hắn!】
【 Ta đang nhìn hắn làm gì?】
【 Nhìn chằm chằm hắn!】
【 Hắn là ai?】
【 Nhìn chằm chằm hắn!】
【 Nhìn ai?】
Trần Nhiên không ngừng tự nhủ với bản thân, và đưa tay sờ lên khẩu Sát Hoang Giả bên hông.
Sông Thành nhìn thấy mọi người đang chĩa mắt về phía mình, thì hoảng sợ.
Hắn không biết nên đối mặt với ai, liền thẳng miệng chửi: “Mẹ kiếp sao lại ngu thế, sao có thể có kỹ năng như vậy, làm nổi bật cái ngu của tao à? Tao phục rồi đấy!”
Hắn thật sự tuyệt vọng.
Kỹ năng của Sông Thành là giọt nước trong biển cả, có thể làm giảm cảm giác về sự tồn tại… Dù là người chơi, hay là kỹ năng Sát Hoang Giả, đều rất khó nắm bắt được hắn.
Nhưng mà.
Ở đây lại xuất hiện một kỹ năng có thể tạo ra huyễn tưởng trong tưởng tượng của người chơi.
Thật quá bất lợi.
Mấy người khác thì đều có huyễn tưởng, có bạn bè và người thân.
Chỉ có mình hắn là không, cho dù hắn có làm cho người khác khó nhận biết đến đâu, thì với cái kiểu nổi bật như thế này, thì cũng khó tránh được sự chú ý.
Sông Thành nhìn gần 90 khẩu Sát Hoang Giả đang chĩa vào mình, bất lực giơ một ngón tay: “Một đám đồ ngu!”
“Ngươi nói dối.”
90 người cùng lúc đọc khẩu lệnh, và cũng cùng lúc bóp cò, chỉ có chín tiếng súng vang lên.
【 Người chơi lại biến thành 90 người?】
【 Có lẽ ba người đã dùng kỹ năng Sát Hoang Giả, và tạo thêm hình ảnh của mười người mà ta đã nghĩ tới.】
【 Nếu không họ sẽ dễ bị phát hiện.】
Lúc này, có người lên tiếng: “Các ngươi nói lời dối trong tương lai, sẽ không phán xét những người nói dối ở vòng tuần hoàn, chúng ta sẽ thu hồi kỹ năng, nếu không…”
Lời nói này, rất quen thuộc.
Nếu đồng ý, thì có nghĩa là ở trong phó bản này, cũng không thể phán xét họ.
Không một ai lên tiếng.
Kỳ thật, mọi người đang chờ đợi phản ứng của ba người: Trần Nhiên, Thu Ý Nùng và nữ nhân trung niên.
Dù sao, ba người đang có kỹ năng, cũng là đồng đội của ba vị đội trưởng.
Nữ nhân trung niên không quan tâm, kỹ năng Sát Hoang Giả của cô đã bị lộ, điều cô muốn làm lúc này là giảm sự chú ý của bản thân.
Còn lại là Trần Nhiên và Thu Ý Nùng, Trần Nhiên thì đương nhiên không thể sử dụng Vĩnh Hằng Quốc Độ.
“Hừ…”
Một trong chín Thu Ý Nùng, tay cầm khẩu Sát Hoang Giả đen kịt, đi đến trước mặt Trần Nhiên.
Khẩu Sát Hoang Giả này rất đẹp, màu đen pha trộn với những sắc màu sặc sỡ, như bầu trời đêm đầy sao.
“Trước đó ta không nói cho ngươi kỹ năng của ta là gì, vì khẩu hiệu kỹ năng của ta rất đặc biệt.”
Nói đến đây, cô không còn vẻ mặt lạnh lùng nữa, trong mắt hiện lên một thứ cảm xúc nào đó.
“Ngươi biết không, khi có được kỹ năng này rồi, ta đã từng nghĩ, trên thế giới này sẽ không ai phán xét được ta!”
Cô giơ súng lên, chĩa về phía mọi người.
“Ta nói dối!”
“Sát Hoang Giả ꔷ Vòng Xoáy Thời Gian!”