Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 87: Đỉnh cao

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 87: Đỉnh cao


Rõ ràng, Hoàn Vũ đang mở đường cho cô, theo lộ trình mà họ đã vạch ra, chắc chắn là muốn đưa cô trở thành ảnh hậu.

Mấy năm đầu mới vào công ty cô vẫn thường gặp những chuyện như vậy.

Từ Thu nghi hoặc: “Chuyện gì?”

Trong lúc đợi Lâm Sơ Dao trả lời, cô tiếp tục lướt xuống xem những tin nhắn chưa đọc.

Văn Đàn lấy lại tinh thần: “Không có.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong giới giải trí có không ít quy tắc ngầm. Khi mới vào nghề, Văn Đàn đã từ chối rất nhiều, lần đầu tiên còn bị dọa sợ, là chị Mạch đã ở bên cạnh an ủi cô rất lâu. Chị ấy nói với cô những chuyện này đều là bình thường, chỉ cần cô không muốn, cùng lắm là ăn cơm uống rượu, tuyệt đối sẽ không có chuyện gì khác.

Vì vậy, ngay cả khi rời khỏi Hoàn Vũ, bị Hoàn Vũ công khai ám chỉ, anh ta vẫn có tài nguyên và quan hệ riêng trong giới giải trí, ngoài việc thỉnh thoảng bị đối thủ lôi ra chế nhạo, cũng không bị ảnh hưởng nhiều.

Chị Mạch nói: “Sau khi đến Hoàn Vũ, em cũng đừng có không tranh không giành giống như trước đây. Muốn thành công thì không thể bỏ qua bất kỳ cơ hội nào.”

Trước đây Văn Đàn chỉ đóng mấy bộ phim chiếu mạng nhỏ, Quý Tư Tư thì là nữ hoàng phim hot, nữ đỉnh lưu, chưa bao giờ có ai đặt hai người lên bàn cân so sánh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Văn Đàn tưởng rằng cơ hội mà chị Mạch nói đại khái là cố gắng hơn nữa, nắm bắt từng vai diễn, đừng có giở tính khí kiêu ngạo không cần thiết, khi nào cần hạ mình thì phải hạ mình.

Mạnh Trần An: [Tiểu Đàn, dạo này em khỏe không?]

Văn Đàn khẽ lắc đầu: “Không có gì, có lẽ em nghĩ nhiều rồi.”

Mạnh Trần An: [Anh thấy em lên hotsearch, nghe nói em vừa quay phim ở sa mạc về.]

Văn Đàn nằm trong bồn tắm, mở điện thoại, thấy có khá nhiều tin nhắn.

Sau này, vì chuyện với Mạnh Trần An mà cô bị bệnh, khi chị Mạch lần nữa bảo cô đi, cô đã nổi trận lôi đình, mới chấm dứt hoàn toàn những chuyện tương tự.

Lâm Sơ Dao: [Chương hai: Giành lại tất cả những gì thuộc về tôi!]

Mỗi khi có chuyện nghĩ không ra, Văn Đàn cần làm việc gì đó để phân tán sự chú ý.

Hai tiếng trước, Mạnh Trần An đã gửi cho cô vài tin nhắn.

Ra khỏi văn phòng của Chu Kế Quang, Từ Thu thấy Văn Đàn cúi đầu không nói gì, tưởng cô vẫn đang nghĩ đến chuyện đó, lên tiếng nói: “Sếp Chu chỉ đùa với em thôi. Bộ haute couture của Ethereal đúng là không phải chị giúp em mượn, cũng không phải Quý Hồi, nhưng mà… sau này em sẽ biết.”

Ánh đèn đường bên ngoài lướt qua từng cái một, chỉ còn lại một vệt mờ ảo.

Văn Văn hiểu ý nói: “Vậy chắc là do chị đột nhiên nổi tiếng nên chưa quen. Không sao đâu, với diễn xuất và nhan sắc của chị, nếu không phải Sáng Mỹ hạn chế sự phát triển của chị, chị đã nổi tiếng từ lâu rồi, nói không chừng còn nổi hơn cả Quý Tư Tư bây giờ nữa.”

“Không cần đâu, chị tự làm được.”

Mạnh Trần An: [Là phim của đạo diễn Lưu à?]

Sau đó anh ta đã đi hỏi thăm, Văn Đàn không chỉ đóng phim của Quách Thụ, mà còn tham gia bộ phim thảm họa của Quý Hồi, nghe nói còn được Đặng Văn Sơn đánh giá cao, thêm cho cô vài cảnh quay.

Chắc là thấy cô không trả lời, mười phút sau lại gửi thêm một tin nữa.

Lần cuối cùng chị Mạch đến tìm cô đã nói vài câu, lúc đó cô hoàn toàn không để tâm, nhưng hôm nay nghe Chu Kế Quang nói những lời này, cô lại bất chợt nhớ lại.

Vì vậy, sau khi phim được phát sóng, cô ta được khen ngợi hết lời về diễn xuất, khả năng xây dựng nhân vật, và sự đồng cảm với vai diễn.

Có lẽ trong những năm Mạnh Trần An và Văn Đàn là người yêu hợp đồng, tuy anh ta thích vẻ ngoài của cô, nhưng trong lòng lại khinh thường cô, cảm thấy địa vị của cô hoàn toàn không xứng với mình, cũng ngầm thừa nhận việc fan nói cô đang dựa hơi mình.

Đến khi dọn dẹp xong xuôi thì trời đã khuya. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau khi Văn Văn rời đi, cô bắt tay vào làm ngay. Cô dùng dây buộc tóc ra sau đầu, mở từng chiếc vali, bắt đầu dọn dẹp.

Nếu trước đây Mạnh Trần An còn cho rằng Văn Đàn chỉ là bông hoa được nuôi trong nhà kính, không chịu nổi sóng gió, thì bây giờ, bất kỳ ai có chút đánh giá về thị trường đều có thể nhận ra, không gì có thể ngăn cản được ánh hào quang của Văn Đàn, tương lai của cô vô cùng rộng mở.

Lại nửa tiếng trôi qua.

Hôm đó, trước khi bước lên thảm đỏ, thấy Văn Đàn và Quách Thụ quen biết nhau, ban đầu anh ta còn tưởng cô đã leo lên giường Quách Thụ, tâm trạng khá phức tạp, vừa thất vọng vừa vỡ mộng, cảm thấy cô cũng chỉ có vậy, vẻ ngoài thanh cao và lạnh lùng trước đây chỉ là giả vờ mà thôi.

Vì vậy, Mạnh Trần An quyết định bắt đầu tấn công.

Quý Tư Tư thuộc kiểu nhan sắc rực rỡ, vai diễn của cô ta trong bộ phim hot kia lại mang hình tượng trầm lặng, nhẫn nhịn, nhưng cũng rất kiên cường và đáng yêu, hoàn toàn trái ngược với con người thật của cô ta.

Văn Văn giơ hai tay lên cảm thán: “Cuối cùng cũng được về nhà! Những ngày ở sa mạc cứ như một giấc mơ, suýt nữa thì bị phơi thành xác ướp rồi.”

Sau khi rời khỏi sa mạc, họ chuyển đến những nơi khác quay phim nửa tháng. Tuy điều kiện không còn khắc nghiệt như vậy, nhưng cũng không khá hơn là bao, dù sao cũng đều quay ở gần vùng hoang mạc.

Nhưng Văn Đàn bây giờ, thật sự có thể sánh vai cùng anh ta trên đỉnh cao.

Văn Đàn đặt vali xuống: “Em về nghỉ ngơi trước đi, mấy thứ này để lát nữa chị tự dọn.”

Chương 87: Đỉnh cao

Chuyện này, ngay cả Minh Trạc cũng chưa nói, cô đương nhiên sẽ không nhiều lời.

Trên đường về, Văn Văn thấy Văn Đàn vẫn im lặng thì hỏi nhỏ: “Chị Văn Đàn, sếp Chu có nói gì với chị không?”

Mạnh Trần An: [Bộ phim đó đề tài khá hay, thiết lập nhân vật nữ chính cũng tốt, anh cảm giác chắc em sẽ rất thích.]

Những tài nguyên mà Hoàn Vũ dành cho cô, dù chỉ là một vai nhỏ, cũng là thứ người khác mơ ước.

Hôm qua Văn Đàn đã nhờ dì giúp việc đến dọn dẹp nhà cửa. Khi cô và Văn Văn về đến nhà, mọi thứ đều sạch sẽ gọn gàng, trên bàn còn có một bó hoa tươi.

Bây giờ thật sự có cảm giác như vừa trải qua một kiếp nạn.

Lâm Sơ Dao: [Chương một: Về nước.]

Văn Văn nói thật, không hề có ý tâng bốc.

Mạnh Trần An dù sao cũng đã hoạt động trong giới nhiều năm, bản thân cũng là nửa nhà đầu tư, còn cùng bạn bè mở công ty điện ảnh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Văn Văn nói: “À, thực ra em cũng không mệt lắm, em dọn giúp chị rồi về.”


Mạnh Trần An: [Tiểu Đàn, khi nào em rảnh, chúng ta cùng nhau ăn cơm nhé?]

Văn Đàn cười, gửi cho cô ấy một tin nhắn thoại: “Cậu được nghỉ rồi à?”

Nhưng mãi đến khi thấy cô đi cùng Quý Hồi trên thảm đỏ, Mạnh Trần An mới chợt nhận ra, không chỉ tin đồn bên ngoài sai sự thật, mà phán đoán của anh ta cũng sai.

Hoàn Vũ không hề cấm sóng hay chèn ép cô, thậm chí còn định lăng xê cô. (đọc tại Qidian-VP.com)

Văn Đàn ngẩng đầu lên: “Em… đang nghĩ đến một chuyện khác…”

Phần lớn thời gian Văn Đàn đều cố gắng tránh né, trừ khi thật sự không thể từ chối, có chị Mạch đi cùng thì cô mới đi, cụng ly với mọi người một vòng rồi tìm cách chuồn êm.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 87: Đỉnh cao