Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 10: linh kiếm phong chủ, Phượng Thanh Ca cơ duyên.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: linh kiếm phong chủ, Phượng Thanh Ca cơ duyên.


"Nhưng mà! nếu ngài muốn làm khó dễ sư muội ta, thì giữa ta và ngài sẽ khó tránh khỏi có một trận chiến !"

Nói đến đây Trần Dạ trên thân cũng tỏa ra uy áp kinh khủng hơn, cùng với bán thánh uy áp của linh kiếm phong chủ, tạo thành thế bất phân thắng bại, thậm chí còn ẩn ẩn có chút áp chế đối phương.

"Yêu vương, yêu hoàng cũng bị ngài diệt sát vài tôn, có thể nói nếu ngài lại mở thêm vài trận đồ sát, yêu thú sâm lâm liền có thể đổi tên thành bạch cốt sâm lâm được rồi."

"Nếu phong chủ muốn làm khó ta, ta có thể hiểu và tiếp nhận được, dù sao thì đúng là ta đã g·i·ế·t đệ tử của ngài."

"Huynh ấy làm như vậy, xem ra cũng ý với ta đi, nhưng lúc nãy ta đều ám chỉ rõ như thế, tại sao huynh ấy còn trốn tránh đâu ?"

Sau nữa giờ phi hành, Trần Dạ cũng đặt chân đến bách thú sâm lâm, vừa đi vào không lâu hắn liền phát hiện gần trăm gốc nhị phẩm, tam phẩm linh dược, tứ phẩm cũng có vài gốc, tuy phẩm chất không được cao lắm, chỉ có hạ và trung phẩm.

Nói đến đây trên thân hắn liền tỏa ra tràn ngập bán thánh chi uy, mà tất cả uy áp này đều dồn ép xuống người Trần Dạ.

"Không nghĩ tới sư huynh sẽ làm như vậy, huynh ấy quá đơn thuần, cũng sẽ không nghĩ tới, ta có thể nhìn lén huynh ấy từ xa đi."

Mà đối diện hắn, linh kiếm phong chủ thấy cảnh này, cũng không nhịn được trợn mắt kinh ngạc, hắn lập tức thả ra thần thức quan sát thật kỹ trạng thái hiện tại của Trần Dạ.

Trần Dạ hắng giọng một cái, lạnh giọng chất vấn.

Trần Dạ nghe thế cũng liền nhanh chân bước vào đại điện.

Nàng dùng ngón trỏ chạm vào môi mình, rồi lấy ra một số lưu ảnh thạch khác, nỉ non nói.

"Ừm, đã phát triển rất tốt, cũng lớn mà, vậy tại sao huynh ấy lại trốn tránh chứ, huynh ấy đang cố kỵ cái gì sao ?"

"Đại hoang tù thiên chỉ, nhất chỉ tù thiên địa."

Sau một lúc dằng co qua lại, linh kiếm phong chủ cũng thu lại uy áp của mình, mà Trần Dạ thấy thế cũng tán đi uy áp, hắn nheo mắt đầy nghi ngờ nhìn linh kiếm phong chủ.

"Ừm có chút ngọt, cũng không biết sư muội sử dụng son môi gì ?"

Nói xong nàng liền nhìn xuống cơ thể của mình, có chút phiền muộn nói.

Sau khi Trần Dạ rời đi, chúng đại yêu cũng thở phào nhẹ nhõm, nghĩ thầm trong lòng, cái mạng nhỏ này xem như nhặt về được rồi, sát thần cũng tiễn đi được rồi, chỉ là tội nghiệp cho những nạn nhân, không đúng nên gọi là nạn yêu tiếp theo thôi.

"Vị đại năng nhân tộc này, xin hãy rủ lòng từ bi mà tha cho chúng ta !"

Vừa bước vào trong hắn liền đảo mắt tìm kiếm Phương Thanh Ca, nhưng sau đó hắn liền nhíu chặt lông mày, vì không tìm thấy sự hiện diện của nàng, lúc này hắn đưa mắt lên nhìn thẳng vào đạo thân ảnh, đang ngồi uy nghiêm trên bảo toạ kia.

"Vào đi !"

Trong lúc hắn đang định mở miệng hỏi đối phương, thì thanh âm hệ thống lại vang lên.

"Tinh! phản hồi bạo phát, chúc mừng ký chủ tu vi tăng đến thiên thần cảnh sơ kỳ."

Sau khi con đại yêu kia nói xong, chúng yêu xung quanh cũng đồng thanh rống lên cầu khẩn.

Nhưng hết thảy đều vô dụng, tất cả công kích của bọn chúng vừa đến gần cự chỉ kia, liền tiêu tán không còn chút gì, sau đó bọn chúng cũng bị toà cự chỉ kia rơi xuống trấn áp, mà phi hôi yên diệt, Trần Dạ cũng thuận lợi thu lấy gốc ngũ phẩm bảo dược kia.

Mà đối phương dường như đã đoán trước được những gì mà Trần Dạ tìm kiếm hiện tại, hắn khẽ nhíu mày, giọng nói có chút không hài lòng nói.

Trần Dạ cốt linh khoảng hai mươi tả hữu, liền có tu vi thiên thần cảnh, hơn nữa là khí tức mà hắn đang tỏa ra hiện tại, đã vượt xa tu sĩ chuẩn thánh cảnh cửu chuyển thông thường, khiến cho chính hắn cũng ẩn ẩn cảm nhận được, một tia nguy hiểm đến từ Trần Dạ.

Trần Dạ vừa trở về thánh địa, liền nhận được thông báo, phong chủ của linh kiếm phong đã xuất quan rồi, lại còn đích thân đi đến vấn đạo phong để tìm hắn và Phượng Thanh Ca nữa.

Bên trong đại điện rộng rãi mà trang nghiêm, cũng không kém phần xa hoa lộng lẫy, hai bên bức tường còn được trang trí, bằng từng thanh linh kiếm tinh xảo, đẹp mắt.

"Tinh! Mục Ninh Tuyết sau nhiều ngày tu luyện, hậu tích bạc phát, tu vi đạt tới linh hải đỉnh phong, đang phản hồi."

Sau một lúc tản bộ và thu thập linh dược, Trần Dạ cuối cùng cũng bước vào khu vực trung tâm, mà vừa đi vào không xa, hắn liền bị mười mấy tôn đại yêu bao vây, trong đó còn có ba tôn đỉnh phong đại yêu, và một tôn sắp đột phá yêu vương.

"Vị đại năng này, xin ngài hãy tha cho chúng yêu, trong yêu thú sâm lâm bọn ta, từ sau những lần ngài đến đây, chúng đại yêu số lượng đã giảm đi một nữa."

Trong lúc hắn còn đang chấn kinh, thì Trần Dạ đã đứng thẳng người dậy, nhìn hắn với biểu cảm lạnh nhạt mà nói.

Thanh âm của hệ thống vừa kết thúc, vô số kiến thức tu luyện và cảm ngộ tràn vào đầu hắn, tu vi của hắn cũng liền tăng lên đến thiên thần cảnh sơ kỳ, lập tức một cổ lực lượng bá đạo, bạo phát ra từ cơ thể hắn, đánh tan hết thảy mọi uy áp trên người hắn.

"Đệ tử Trần Dạ, tham kiến linh kiếm phong chủ."

Chúng đại yêu đồng thanh thê lương rống nhẹ lên.

Nói rồi hắn lại hướng về yêu thú sâm lâm độn không mà đi, nhưng có lẽ hắn không biết là, tất cả những gì hắn vừa làm và những gì hắn vừa nói, đều bị Cơ Thu Nhã nhìn thấy và nghe rõ hết thảy.

Sau một lúc đi sâu hơn vào trong khu vực trung tâm, hắn cũng thu được mấy gốc ngũ phẩm bảo dược và hơn chục gốc tứ phẩm linh dược, có phẩm chất thượng phẩm và cực phẩm, còn thu hoạch được một số nguyên liệu nấu ăn cao cấp nữa.

Trần Dạ cảm nhận được uy áp đang phủ trên người mình, cũng không khỏi cảm thán, bán thánh cảnh cường giả quả nhiên cường đại, với thực lực hiện tại của hắn, nếu như đối đầu với loại tồn tại này, nhiều nhất chỉ có thể bảo mệnh đào vong, không có chút phần thắng nào.

Đến tận đây hắn mới hài lòng mà trở về thánh địa, trên đường đi hắn còn ghé qua vài chỗ mua bán bảo vật, để đổi lấy tài nguyên tu luyện và một số linh dược, bảo dược cần thiết cho mấy sư muội và sư tôn.

Nói đến đây hắn chợt tỉnh táo lại, nhớ lại những gì mình vừa làm, Trần Dạ vừa lấy hai tay che mặt, vừa xấu hổ lắc đầu liên tục nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mà lúc này Trần Dạ đang trên đường đến nơi, mà mấy con đại yêu kia vừa cung cấp, bách thú sâm lâm, sở dĩ gọi là bách thú sâm lâm, là vì trong đó có hơn một trăm loại yêu vương chủng tộc, thậm chí còn có hơn ba mươi loại yêu hoàng chủng tộc, cũng có lời đồn là nơi này còn có yêu thánh chủng tộc cư ngụ.

Mà linh kiếm phong chủ thấy thế, trong lòng cũng âm thầm kinh hãi mà cảm thán, đệ tử của hắn c·h·ế·t dưới tay Trần Dạ cũng không oan, dù sao chính hắn cũng không nắm chắc có thể đánh bại Trần Dạ.

"Còn xin ngài phát lòng nhân từ, mà tha cho chúng yêu một con đường sống, chúng ta nguyện dâng lên thiên tài địa bảo, cũng xin thề từ nay về sau, sẽ không làm hại nhân tộc đi vào yêu thú sâm lâm nữa."

Hắn đưa ngón tay lên nhìn, rồi nhớ lại hình ảnh đôi môi đỏ mọng nước của Cơ Thu Nhã, bất tri bất giác hắn liền đưa ngón tay ấy chạm vào môi của mình rồi lẩm bẩm.

Sau khi lên tới đỉnh linh kiếm phong, Trần Dạ liền thuấn di đến trước cửa đại điện, hắn cúi người hành lễ một cái, rồi lớn tiếng nói.

Trần Dạ chỉ một ngón tay trấn áp về chúng đại yêu, mà lạnh nhạt nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Dù sao đi nữa, ngươi mới kẻ đã g·i·ế·t đồ nhi của ta !"

Sau khi rời khỏi phòng của Cơ Thu Nhã, Trần Dạ liền tựa lưng vào cái cây gần đó, hắn đang cố gắng bình ổn lại nội tâm của mình, thì chợt nhớ tới ngón tay vừa đặt lên môi của nàng.

Hắn vừa nói dứt lời, cánh cửa đại điện cũng liền mở ra, bên trong còn phát ra thanh âm đầy uy nghi và cường đại.

Đang lúc hắn lâm vào hoàn cảnh khó khăn, thì thanh âm của hệ thống lại vang lên.

Lúc này trên thương khung bỗng xuất hiện, một cái cự chỉ trấn áp xuống chúng đại yêu, mà bọn chúng thấy thế cũng không cam chịu yếu thế, tế ra đủ loại yêu pháp, yêu thuật để chống lại cự chỉ kia.

Mà Trần Dạ lúc này cũng đã hiểu được đại khái vấn đề bây giờ, xem ra là hắn là tới nơi này săn bắt nhiều quá, nên sắp làm cho chúng yêu trong nơi này tuyệt duyệt rồi.

Nàng đang nằm sấp trên giường, hai tay chống cằm, hai chân đong đưa lên xuống một cách nhịp nhàng, mà nhìn chăm chú vào hình ảnh, đang được chiếu trong tấm kính trước mặt.

Chương 10: linh kiếm phong chủ, Phượng Thanh Ca cơ duyên.

Chuyển cảnh đến yêu thú sâm lâm.

Sau khi xem xét xong, biểu cảm của hắn liền chuyển từ kinh ngạc sang chấn kinh, cũng không thể trách hắn được, dù sao sự thật ở trước mắt hắn quá mức kinh người.

Mà Phượng Thanh Ca cũng đã theo hắn đi về linh kiếm phong một chuyến, đến bây giờ còn chưa có tin tức gì, cũng chưa thấy nàng xuống núi, vừa nghe vị đệ tử kia nói, hiện chưa có tin tức gì của Phượng Thanh Ca, hắn liền tức tốc phi lên linh kiếm phong.

Mà tất cả những gì mà Trần Dạ vừa làm và nói đều bị Cơ Thu Nhã dùng lưu ảnh thạch lưu lại, nàng mỉm cười hạnh phúc, mỹ nhan ửng đỏ.

"Còn xin ngài tha cho con đường sống !!!"

"Bẩm đại nhân, chúng yêu vương và yêu hoàng đều sợ vừa nhìn thấy ngài, đã bị ngài xuất thủ diệt sát, nên mới cử thuộc hạ chúng yêu đến gặp ngài."

Mà Trần Dạ thấy thế liền thả ra thần thức cảm ứng xung quanh, sau đó hắn cũng phát hiện một gốc ngũ phẩm cao cấp bảo dược, đang được bọn chúng bảo vệ phía sau, không nói hai lời hắn liền xuất thủ tiêu diệt mấy con đại yêu kia.

"Thế này gọi là hôn gián tiếp nhỉ ?"

"Đệ tử của vấn đạo phong, Trần Dạ đến tham kiến phong chủ của linh kiếm phong."

"Không cần tìm nữa, cũng không cần lo lắng, ta còn không có hẹp hòi tới mức, đi làm khó dễ một tiểu nha đầu đâu, mà nếu có làm khó dễ đi nữa, thì đối tượng cũng chỉ có thể là ngươi thôi!"

Trần Dạ cúi người hành lễ với đối phương, không tự ti không kiêu ngạo nói.

Mà chúng đại yêu nghe hắn chất vấn, mồ hôi lạnh đổ ra liên tục, trong lòng thầm than không ổn, đúng lúc này con đại yêu đứng đầu lại kia lên tiếng.

"Tinh! Phượng Thanh Ca đạt được cơ duyên, thu hoạch được chí tôn khí, hoả phượng kiếm, cùng chí tôn kiếm pháp, phượng hoàng kiếm quyết ."

"Khụ, ta cảm nhận được khí tức của vài tên yêu vương và yêu hoàng, nếu muốn cầu hoà tại sao bọn chúng lại không đến !?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Nói đến đây biểu cảm của hắn cũng trở nên lạnh lùng, giọng nói trở nên nghiêm trọng hơn mà nói.

Trần Dạ nghe thế ngẫm lại thấy cũng đúng, nên hắn cũng không tiếp tục để ý đến vấn đề này nữa, hắn liền nhận lấy thiên tài địa bảo mà chúng đại yêu dâng lên, cũng tiện thể hỏi chúng một chút, nơi nào có nhiều yêu thú hoặc hoang thú rồi rời đi.

Nhưng nên biết đây chỉ là vòng ngoài của bách thú sâm lâm mà thôi, mà những thứ này nếu đặt tại yêu thú sâm lâm trước đó, liền được coi là bảo vật khó tìm rồi, ở nơi này lại sinh trưởng một đống lớn, còn bị xem như hoa cỏ dại mà bỏ qua.

Càng nghĩ nàng càng cảm thấy có khả năng này, sau một lúc không xác định được kết quả, nàng liền quyết định trước không đánh cỏ động rắn, ngồi yên chờ đợi cùng quan sát thêm một thời gian nữa.

"Ta vừa làm gì thế này, không được rồi, càng nghĩ càng loạn, ta cần phải đem sự chú ý dời đến chuyện khác thôi."

Bỗng nhiên nàng chợt nhận ra điều gì đó, theo như mấy ngày nay nàng tìm hiểu, với tính cách của đại sư huynh, thì hẳn là sẽ cố kỵ việc nàng còn nhỏ tuổi đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần Dạ nghe thấy bọn hắn cầu khẩn, liền có chút ngẩn người, trong lúc hắn còn chưa hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, một con đại yêu có thực lực mạnh nhất tiến lên hành lễ với hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tuy không biết thực hư của lời đồn, nhưng có một điều có thể chắc chắn, là nơi này rộng lớn hơn và cường đại hơn yêu thú sâm lâm không chỉ một hay hai cái cấp bậc, thiên tài địa bảo cũng sẽ có phẩm chất cao hơn và số lượng cũng nhiều hơn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: linh kiếm phong chủ, Phượng Thanh Ca cơ duyên.