Đỉnh Cấp Lưu Manh
Lý Tiếu Tà
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 584 : Kinh khủng (2)
Hướng Nhật hơi ghé đầu lại:
Hướng Nhật cười bất đắc dĩ, trong lòng nẩy ra ý trêu đùa, cố ý ra vẻ khẩn trương, như kiểu sợ bị người khác nghe trộm vậy:
- Mặc kệ cô, tôi đi đây, cô cứ thong thả ở chỗ này chơi đi.
Hướng Nhật không khỏi có chút buồn cười, tiểu mỹ nữ này xem ra cũng không dễ đối phó, cười hắc hắc, nói:
- Ngươi lại ở chỗ này. . .
Có thể là lần này Hướng Nhật nói rõ ràng hơn, cũng có khả năng là vì đèn pin chiếu vào khoảng đất ở giữa hai người, tiểu mỹ nữ cảnh sát có thể loáng thoáng nhìn thấy bóng dáng Hướng Nhật, mặc dù vẫn còn sợ, nhưng đã có thể dè dặt mở miệng hỏi:
Phép khích tướng này chỉ có tác dụng với đám thanh niên máu nóng không có đầu óc, đối với Hướng Nhật không có nửa điểm tác dụng, hắn không nhịn được tiếp tục khoát khoát tay:
Tiểu mỹ nữ cảnh sát trong nháy mắt ngây người, cảm giác lạnh sương sống từng đợt từng đợt lan khắp toàn thân, sau đó không tự chủ được nhớ lại sự tình quỷ dị lúc nãy, lúc ấy rõ ràng sau lưng có tiếng ho khan nhưng khi chiếu đèn pin ra sau lại không thấy bóng ai cả. Lẽ nào. . . Đêm nay mình thực sự gặp ma?
Tiểu mỹ nữ cảnh sát ra vẻ uy h·iếp, cứ như nam nhân mà kháng cự thì còn là tội lớn hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Đúng là tôi.
- Cảnh quan tiểu thư, cô mau trở về đi thôi, ở đây tối như vậy, vạn nhất xảy ra điều gì ngoài ý muốn thì không hay đâu.
- Vấn đề sinh lý?
Có thể đúng như Hướng Nhật suy nghĩ, tiểu mỹ nữ cảnh sát cho rằng hắn đã bỏ đi, cũng có thể nàng còn có ý nghĩ kinh khủng gì khác, đột nhiên hét lên một tiếng, chạy thật nhanh về phía đầu con hẻm.
- Cảnh quan, có một số việc phải bảo mật, không thể nói với người khác nhất là với một người khác phái xinh đẹp.
Hướng Nhật trịnh trọng nói.
- Là ngươi!
- Vì sao ngươi lại ở chỗ này? Có phải theo dõi ta hay không? Còn nữa, chứng cứ có phải bị ngươi lấy đi hay không? (đọc tại Qidian-VP.com)
Hướng Nhật cũng không lên tiếng, hắn đang đợi, chờ tiểu mỹ nữ cảnh sát gọi mình chán hoặc cho rằng mình đã đi, lúc đó nàng ta sẽ chủ động bỏ đi.
Hiểu ra rằng đang bị đối phương trêu chọc, tiểu mỹ nữ cảnh sát quyết định không khách khí nữa, căm hận chỉ vào Hướng Nhật rồi nói:
- Cảnh quan tiểu thư, không nhận ra tôi sao?
Tiếp nhận đèn pin, tiểu mỹ nữ cảnh sát rõ ràng rất sửng sốt, nhưng mắt thấy đối phương thực sự bỏ đi, nàng cũng không quản nhiều nữa, đột nhiên lao tới, định tóm lấy hai tay Hướng Nhật vốn đang vắt sau lưng.
Hướng Nhật tiếp tục dùng tiếng Anh.
- Ngươi là ai?
- Cảnh quan, bắt người phải có chứng cứ, tôi nghĩ, cô thân là một cảnh sát, hẳn là phải rõ điều ấy hơn tôi.
Hướng Nhật rất bội phục thứ tinh thần này, nhưng áp dụng trên người mình thì tất nhiên không được:
Một loạt động tác rất nhanh lại lặng yên không một tiếng động, tiểu mỹ nữ cảnh sát căn bản không phản ứng kịp. Nàng chỉ biết, khi tay mình khi sắp chạm vào nam nhân thì nam nhân lại biến mất trong nháy mắt, không thấy bóng dáng đâu cả, cứ như là vốn không có mặt ở đó vậy.
Hướng Nhật đứng ở ban công tầng ba, vừa vặn ngay trên đỉnh đầu tiểu mỹ nữ cảnh sát, nhưng đáng tiếc là đối phương cũng không ngờ tới điểm này, chỉ chiếu đèn quanh mặt đất, hình như không có ý chiếu lên trên.
- Không cần khẩn trương, tôi là người.
Tiểu mỹ nữ cảnh sát có phần ngây người, có thể là vì chưa từng bị người ta trêu như vậy, cho nên nhất thời không rõ nam nhân đang nói gì.
- Giờ ta không cần chứng cứ, chỉ cần bắt ngươi về là được.
- Nói mau!
- Vậy thử xem.
- Ngươi là. . .
Đã xác định đối phương là người, không phải là ma quỷ kinh khủng gì đó, tiểu mỹ nữ cảnh sát nhất thời quên mất chuyện vừa rồi khi nàng chiếu đèn pin vào đối phương thì đối phương biến mất, xoen xoét hỏi Hướng Nhật, như là cảnh sát thẩm vấn n·ghi p·hạm vậy:
Không thể nào nói hết câu, khuôn mặt tiểu mỹ nữ cảnh sát đỏ ửng.
Hướng Nhật cười hì hì, điệu bộ trông rất ngứa mắt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hướng Nhật cười nói, hắn đương nhiên có thể nghe ra sự phẫn nộ trong giọng nói của đối phương, nhưng sau khi chứng kiến cảnh tiểu mỹ nữ cảnh sát biết rõ là không thể tìm được gì nhưng vẫn không chịu bỏ cuộc, Hướng Nhật căn bản không đi so đo với nàng.
Tiểu mỹ nữ cảnh sát sửng sốt, hiển nhiên là không ngờ đối phương dám phản bác lại, nhưng ngay sau đó lại giận dữ truy hỏi:
- Vậy sao ngươi lại xuất hiện ở chỗ này? Đã khuya thế này rồi, ngươi đến đây làm gì?
- Lẽ nào ngươi dám kháng cự?
Thấy đối phương dùng tiếng Anh trả lời, Hướng Nhật cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, giao tiếp được là ổn. Hắn chiếu đèn pin lên vách tường bên cạnh mình, bởi vì tường sạch hơn mặt đất, hơn nữa còn có màu xám tro, cho nên có thể làm cho không gian càng sáng thêm.
Thấy nam nhân tỏ vẻ thần bí, lòng hiếu kỳ đặc trưng của phái nữ lại bị khơi dậy, nhưng tiểu mỹ nữ cảnh sát rất nhanh ý thức được là bản thân đang có thái độ quá thân thiện với t·ội p·hạm, bèn làm bộ hung hăng:
Tiểu mỹ nữ cảnh sát hiển nhiên hết sức phẫn nộ, cảm thấy có phần bị coi thường, bỗng nhiên nắm chặt song quyền, lao đến trước mặt Hướng Nhật, tư thế sẵn sàng chiến đấu.
- Nếu như ngươi không dám đánh với ta một trận, vậy ngoan ngoãn theo ta về cục cảnh sát đi.
Hướng Nhật có thể cảm giác được tiếng gió thổi phía sau, không đợi tiểu mỹ nữ cảnh sát chạm vào mình, thuấn di một cái, di chuyển đến phía sau nàng, sau đó lại nhân cơ hội nhảy lên chỗ ban công vừa rồi.
Đang định nói thẳng ra, đối phương đột nhiên chỉ vào hắn, run run nói:
Lời khuyên bảo đầy thiện ý, nhưng khi lọt vào tai tiểu mỹ nữ cảnh sát, nàng lại cho là đối phương coi thường mình, tưởng nam nhân căn bả không để mình vào mắt, nhất là câu cuối cùng "Vạn nhất xảy ra điều gì ngoài ý muốn" nàng xem như là nam nhân ngầm uy h·iếp mình, điều này làm nàng rất tức giận, nhưng chưa tới mức động thủ ngay, trái lại còn khích tướng:
Hướng Nhật sắp không còn gì để nói, tiểu mỹ nữ cảnh sát này không biết có phải xem quá nhiều phim cảnh sát bắt c·ướp hay không, giờ lại coi mình như vật thí nghiệm cho mấy lời thoại của nàng.
Nói xong, trả đèn pin lại cho tiểu mỹ nữ cảnh sát, xoay người rời đi.
Trước hàng loạt câu hỏi của tiểu mỹ nữ cảnh sát, Hướng Nhật thực sự không biết nên trả lời cái nào, đành nói:
- Cảnh quan tiểu thư, cô nói tôi theo dõi cô, còn nói tôi lấy đi chứng cứ gì gì đó, những việc này cô thấy tận mắt sao?
- Ngươi c·hết chắc rồi, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi! (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiểu mỹ nữ tăng thêm can đảm, hét lên một câu, đồng thời dùng đèn pin chiếu xung quanh.
- Được rồi, cho dù cô bắt người không cần chứng cứ, vậy cũng phải hỏi xem tôi có chịu theo cô về hay không chứ?
Hướng Nhật lúc này mới trở xuống mặt đất, hắn buồn cười không thôi, sau đó lắc đầu, cầm hai túi vải bố trong tay, theo đường cũ trở lại phòng làm việc.
- Là gì?
Hướng Nhật ra sức trợn mắt, tiểu mỹ nữ cảnh sát này sẽ không ngu ngốc như vậy chứ? Mình nói rõ ràng như vậy rồi, thể mà nàng còn không hiểu?
- Được rồi, tôi có thể nói cho cô hay, thế nhưng cô không thể nói cho người khác.
- À. . . Kỳ thực tôi tới nơi này để giải quyết vấn đề sinh lý.
Tiểu mỹ nữ cảnh sát rất cố chấp, đã nhận định gì là tuyệt đối không thay đổi, cũng giống như hành vi vừa rồi của nàng, cho dù biết có khả năng tốn công vô ích, nhưng vẫn lục tung mọi ngóc ngách trong núi rác.
- Nửa đêm nửa hôm ngươi lại đi một mình đến đây, nhất định có vấn đề, giờ ta muốn bắt ngươi. Những lời ngươi nói có khả năng sẽ trở thành bằng chứng trước tòa, ngươi có quyền giữ im lặng, nhưng nếu như làm như vậy, ngươi nhất định phải c·hết!
Tiểu mỹ nữ cảnh sát đã bớt sợ hãi, đứng lên, nhưng khi đột nhiên nhìn thấy khuôn mặt một nam nhân ở ngay sát nguồn sáng, nàng sợ đến nỗi định rúc vào góc tường, tuy nhiên thoáng cái lại nhận ra chủ nhân khuôn mặt này là ai, trong vẻ kinh ngạc còn kèm theo cơn phẫn nộ:
Hướng Nhật cười ha hả, tuy đối phương phản ứng hơi chậm, nhưng chung quy cũng thu được hiệu quả như mong muốn. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Ngươi đi ra cho ta!
- Ngươi không nói? Được lắm, ta có thể tố cáo ngươi có ý đồ q·uấy r·ối ta.
- Đương nhiên không dám, kháng cự là tội lớn chứ đùa à, nhưng tôi có thể chạy, cô nhất định bắt không được tôi.
Nói xong, rất tự nhiên đưa tay sờ ngang hông, có thể là lấy còng tay hoặc s·ú·n·g lục gì đó, nhưng lại thấy không có gì hết, lúc này mới nhớ ra bản thân đã thay cảnh phục, còng tay và s·ú·n·g cũng để trong phòng làm việc.
Tiểu mỹ nữ cảnh sát cho rằng nam nhân đang có hành vi phạm tội gì đó không thể phơi bày trước ánh sáng, lập tức phát huy bản sắc một người đầy tớ nhân dân của mình.
Thấy cảnh ấy, Hướng Nhật lại biết thêm một điều, tiểu mỹ nữ cảnh sát trước mặt này không chỉ khó đối phó, còn là một nữ cảnh sát b·ạo l·ực. Biết cứ vậy mãi thì có khả năng không kết thúc được việc này, Hướng Nhật khoát tay nói:
- Ngươi không được đi!
Chương 584 : Kinh khủng (2)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.