Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 12 Là Nam Nhân Không Nên Tự Tiện Vào Phòng Nữ Nhân A.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 12 Là Nam Nhân Không Nên Tự Tiện Vào Phòng Nữ Nhân A.


Ngoại trừ phụ mẫu ra, nam nhân không thể quỳ gối trước mặt người khác, thiên địa cũng không thể nhưng nếu như nương tử lại khác nha.

Hạ Ngưng Tuyết nhìn thấy Vô Danh phong đơn sơ đến phát sợ, càng không nghĩ đến nơi ở của phong chủ mạnh nhất Lam Hoàng Thiên tông lại là bộ dạng này.

Không phải lúc trước luôn luôn theo đuổi nàng sao?

Hạ Ngưng Tuyết nghe vậy khóe miệng cũng là giật giật, sau đó gật gật đầu đáp: “Vậy chổ này đi.”

Âu Dương Hạo nhận xong linh thạch cũng không thèm gây khó dễ cho Lâm Tuyệt, hắn mĩm cười nhìn lấy Lâm Tuyệt cùng với Hạ Ngưng Tuyết rồi biến mất.

Mặc dù là nàng từ chối Lâm Tuyệt, nhưng nhìn hắn bây giờ một dạng xa cách, cảm giác cũng là vô cùng khó chịu a.

“Cái này làm sao mà ta biết a, đồ vật hắn cho ta bao nhiêu ta đều đưa hết cho ngươi rồi, ngươi cũng đừng tìm đến ta hỏi quà cáp a, ta thật không có a.” Lâm Tuyệt vô cùng thành thật nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lâm Tuyệt cũng chẳng buồn quan tâm nàng tâm trạng lúc này thế nào, hắn chỉ muốn nhanh chóng tu luyện đến kim đan, sau đó đến nguyên anh kỳ rồi đột phá đến hóa thần kỳ, lúc đó hắn muốn tìm đến Thường Nguyệt tiên tử đòi lại danh dự.

“Ngươi thấy nơi đây thế nào?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nói xong Lâm Tuyệt cũng là chuồn đi về động phủ của mình, bỏ mặc lấy Hạ Ngưng Tuyết đứng trơ trọi trước cửa hang.

Nhưng động phủ thì lại không có bao nhiêu cái, dù sao làm ra động phủ chẳng qua là nơi ở nghỉ ngơi tu luyện tránh nắng che mưa mà thôi.

Hạ Ngưng Tuyết tiếp nhận dụng cụ cũng là mộng bức, mở to đôi mắt đẹp nhìn lấy Lâm Tuyệt chớp chớp nói: “Là ta tự mình làm sao? Sư huynh không phải giúp ta sao?

Lâm Tuyệt nhìn Âu Dương Hạo hỏi:

Sau khi Thường Nguyệt tiên tử rời đi.

Lâm Tuyệt thấy nàng vội vội vàng vàng như vậy không khỏi tò mò.

Nơi này cách động phủ của Lâm Tuyệt cũng khá xa, mặc dù Lâm Tuyệt yêu thích sắc đẹp nhưng cũng không muốn bị làm phiền, liền chọn một nơi linh khí đậm đặc đủ cách xa Lâm Tuyệt là được.

Vô Danh phong tuy chỉ có một mình Lâm Tuyệt một người, nhưng cũng không thể so với các phong khác nhỏ.

“Là ta sơ soát, để ta dẫn ngươi tiến vào bên trong tìm lấy động phủ đi.”

Hạ Ngưng Tuyết không còn cách nào khác, đành ấm ức tự mình dọn dẹp lấy.

Là vì phong chủ Thường Nguyệt tiên tử sao?

“Trên người ta hiện tại chẳng còn sót lại thứ gì cả, đợi sự tôn lão nhân gia trở về, người tìm hắn đòi a.”

“Đúng vậy! Không ngờ Lâm Sư Huynh lại là đệ tử đời hai của Vô Danh phong nha~” Hạ Ngưng Tuyết cũng hơi mĩm cười nói.

Lâm Tuyệt lắc đầu nói: “Không có, ngươi cảm thấy thích chổ nào liền xây chổ đó a.”

...

Một là chổ ở của sư tôn Vương Tiêu Dao

Nghe vậy, Lâm Tuyệt ho khan 2 tiếng, sau đó nói:

Sau hơn nữa ngày, Hạ Ngưng Tuyết cuối cùng cũng đã có riêng cho mình một tòa động phủ.

Vô Danh phong to lớn như vậy cũng chỉ có 3 tòa động phủ.

Con mẹ nó chứ, ngươi làm cái người a? Có phải hay không nói nữa thành ta mượn ngươi 5 ngàn thượng phẩm linh thạch a.

“Chẳng phải đệ tử bái nhập môn hạ đều sẽ thu lấy quà lần đầu sao?”

Lâm Tuyệt đem lấy tổ tiên Âu Dương Hạo chửi một lần.

Lâm Tuyệt nghe thấy tiếng gọi cũng là mở cửa đi ra.

Mới không gặp 5 năm liền thay lòng đổi dạ?

“Đúng vậy! Là ngài nhớ nhầm.”

Con mẹ nó, mượn có 5 ngàn sao bây giờ thành 5 vạn rồi? Lâm Tuyệt trong lòng chữi bậy.

Lâm Tuyệt khóe miệng giật giật lúng túng nói: “Ta thật sự không còn a, sư tôn lúc đi chỉ để lại cho ta 10 viên để làm của hồi môn a, thật sự không còn a.”

“Tông chủ đại nhân, ngài cũng không nên bóc lột ta a, ta lúc trước chỉ xin ngài có 5 ngàn viên a.”

Sau khi Âu Dương Hạo rời đi, Lâm Tuyệt lúc này mới quay sang bắt chuyện với Hạ Ngưng Tuyết.

Chiêu thu vài ngàn tên đệ tử vẫn là dư dả.

Lâm Tuyệt lúc này mới để ý đến Vô Danh phong ngoại trừ Âu Dương Hạo ra còn đứng đó một thân ảnh xinh đẹp quen thuộc ở trong lòng hắn, Hạ Ngưng Tuyết.

“Rất rộng lớn, rất yên tĩnh a” Hạ Ngưng Tuyết cảm khái nói.

“Ý ta muốn hỏi ngươi cảm thấy nơi này tạo thành động phủ cho ngươi có ổn không?”

“Lâm sư huynh có ở đây sao?”

Nam nhân đều là như vậy sao?

“Vậy công pháp, võ kỷ, bí tịch thì sao? Cũng nên cấp cho ta chứ?”

Quỳ gối trước mặt nương tử không phải là nhục mà đây là sự yêu thương tôn trọng lẫn nhau a.

“Cái này sao có thể? Ai biết được khi nào thì hắn trở về.” Hạ Ngưng Tuyết không vui nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đúng vậy! Ngươi sắp xếp chổ ở cho nàng đi, có thời gian ta sẽ tự mình đến truyền giáo.”

“Còn nữa.” Âu Dương Hạo đưa bàn tay phải lật ngửa ra sau đó nhìn Lâm Tuyệt không nói gì thêm.

“Ngưng...Hạ sư muội, đã lâu không gặp a.” Lâm Tuyệt định thân mật xưng hô là Ngưng Tuyết nhưng lại đổi thành Hạ sư muội, dù sao hắn cũng không muốn làm liếm cẫu, lúc trước chẳng qua là tình thế bắt buộc mà thôi.

“Ồ! Hình như lúc trước ngươi mượn ta 5 vạn viên hạ phẩm linh thạch thì phải?”

“À! Cái này thì sư muội ngươi có thể tự mình đi vào động phủ đằng kia tự do học lấy, toàn bộ đều để ở trong đó.”

Lâm Tuyệt dẫn nàng đến chổ một ngọn núi, linh khí tràn ngập liền mở miệng hỏi:

“Quà gặp mặt của ta đâu?”

Nào là ngự thiện phòng, đan dược phòng, công pháp phòng, diễn võ đài, tu luyện tràng các kiểu con đà điểu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nàng lúc này liền tìm đến động phủ của Lâm Tuyệt cất cao giọng.

“Phải không? Ta nhớ nhầm sao?”

Hạ Ngưng Tuyết nhìn hắn xòe ra bàn tay nhỏ nhắn xinh xắn không xương nói:

Ba là nơi cất giữ công pháp bí tích.

Hạ Ngưng Tuyết nhìn lấy Lâm Tuyệt, cảm thấy hắn càng ngày càng trở nên khác lạ.

Không như các sơn phong khác có đầy đủ tiện nghi.

“Sư huynh lúc trước chỉ nói mình là chân truyền đệ tử, cũng không có nói rõ là phong nào a.” Mặc dù có chút buồn bực nhưng Hạ Ngưng Tuyết vẫn là mĩm cười nói.

“Khục khục”

Nghe vậy Hạ Ngưng Tuyết mắt liền sáng lên, cũng không kịp cáo từ Lâm Tuyệt liền chạy đến động phủ.

“Ồ! Hình như là vậy, ngươi không phải mượn ta 5 vạn viên hả phẩm linh thạch mà là mượn 5 ngàn trung phẩm linh thạch a.”

Lâm Tuyệt bật mode thanh niêm nghiêm túc nói: “Lúc nhỏ phụ mẫu dặn dò, là nam nhận không được tùy tiện đi vào phòng ở của nữ nhân, ta vẫn luôn ghi nhớ điều đó, cho nên thật có lỗi, ta không thể giúp gì được a.”

Chương 12 Là Nam Nhân Không Nên Tự Tiện Vào Phòng Nữ Nhân A.

“Lâm Tuyệt, tên c·hết bầm nhà ngươi, dám đối xử với ta như vậy, đừng hòng sau này ta tha thứ ngươi, nếu có ngày rơi vào tay ta, đảm bảo ngươi thê thảm a.”

“Có chuyện gì sao?”

“Ngươi chẳng lẽ ở ngoại môn không được cấp cho công pháp sao? Bên trong đó cũng toàn là hàng rởm, có gì mà vui mừng đến vậy chứ?”

Hai là chổ ở của Lâm Tuyệt.

Hắn cũng không suy nghĩ nhiều vì sao Lâm Tuyệt lại có thứ đồ này, bởi vì sư thúc Vương Tiêu Dao thần bí khó dò, tu vi thâm sau, trong người có chút tài nguyên rất là bình thường, huống hồ Lâm Tuyệt lại là đệ tử duy nhất của nhân gia, đưa hắn vài viên cực phẩm linh thạch cũng hợp tình hợp lý. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau đó Lâm Tuyệt lấy ra dụng cụ đưa cho Hạ Ngưng Tuyết, mỗi tòa ngọn núi đều sẽ tự có lấy hang động, chỉ cần mang theo kiếm, cuốc dọn dẹp cây cỏ bên trong là có thể vào ở.

“Ta lúc trước chưa nói qua sao?” Lâm Tuyệt bình tĩnh hỏi, không hề có một chút rung động khi nói chuyện với nàng.

“Quà gì?” Lâm Tuyệt mộng bức hỏi.

“Vô Danh phong không có động phủ riêng sao?”

Lam Hoàng Thiên tông cũng không phải tông môn nghèo nàn, thượng phẩm linh thạch có thể có rất nhiều, nhưng cực phẩm linh thạch thật sự quá hiếm, khoáng mạch thật sự rất khó để kết tinh ra một viên, chỉ có ở những nơi linh khí cực kì cực kì nồng đậm mới có thể tạo ra.

Nhưng sự thật là vậy sao? Hoàn toàn sai a, Vương Tiêu Dao thần bí là sự thật, tu vi cao cường cũng là sự thật, nhưng hắn chỉ cho Lâm Tuyệt vài chục viên trung phẩm linh thạch cùng ngàn viên hạ phẩm linh thạch a, ngoài ra chẳng còn cho Lâm Tuyệt thêm thứ gì cả.

“Đây là toàn bộ gia sản của ta a, xin ngài làm ơn tha cho ta a, nếu còn bóc lột nữa, thì đến cả cái quần lót ta cũng không có để mà đưa a.”

Sau đó khổ sở lấy ra năm viên cực phẩm linh thạch để lên tay của Âu Dương Hạo nói.

Lâm Tuyệt đi trước dẫn đường, Hạ Ngưng Tuyết thanh thoát đi theo sau.

Nàng nắm chặc cán rìu không ngừng vung xuống, miệng lẩm bẩm nói:

“Nàng thật muốn bái nhập Vô Danh phong sao?”

“Đây là...”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 12 Là Nam Nhân Không Nên Tự Tiện Vào Phòng Nữ Nhân A.