Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 17 Trong mắt của ngươi ta nhìn thấy sự thánh thiện, đã như vậy ta liền giúp ngươi đi.
Lâm Tuyệt lúc này cũng là có chút hơi hoảng.
Lâm tuyệt cũng không có thả nàng mà cúi đầu xuống để trán của hắn chạm vào trán của nàng, sau đó mở miệng nói:
Ma tu kim đan kỳ chớp lấy thời cơ, sử dụng tuyệt học nhanh chóng lao đến vồ lấy Lâm Tuyệt.
Hố c·h·ế·t lão tử.
【 Hạ Ngưng Tuyết, đệ tử Thiên Ma tông, cơ thể trúng phải đan độc Ách Độc Đan, thân phận cô...】
Cảm nhận được ánh mắt muốn chiếm đoạt của bọn hắn, Lâm Tuyệt không tự nhủ cảm thấy nổi da gà, khép đít lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ha ha...ngươi vậy mà có thể may mắn tránh thoát được một kích tùy tiện của ta, ta có lời khen cho ngươi.”
“Khí tức này?”
“Không!”
【 Công pháp: Lam Hoàng luyện khí quyết(có thể tu luyện đến luyện khí 9 tầng) Lam Hoàng Thiên kinh( bản thiếu có thể tu luyện đến trúc cơ 9 tầng, Ngự kiếm thuật, Thủy Nhược Ảnh kiếm( Hoàng cấp cực phẩm) 】
Ma tu kim đan kỳ cảm thấy Lâm Tuyệt tuyệt không dễ chơi, liền vội vàng lui ra một khoảng cách đề phòng lấy.
Nhìn thấy một màng này, Hạ Nhưng Tuyết không khỏi thở phào, nở nụ cười xinh đẹp như tiên tử nhìn lấy Lâm Tuyệt, đôi tay nhỏ nhắn còn không ngừng nắm chặt lấy Lâm Tuyệt.
Lâm Tuyệt không do dự, từ trong không gian giới chỉ lấy ra trích liên kiếm tuyệt phẩm kháp khí sử dụng Tuyệt kỹ kiếm pháp trảm thiên bạt kiếm thuật.
Lâm Tuyệt lần đầu sử dụng kỹ năng đánh nhau cũng là mới biết được điều đó, trong nội tâm cũng là hoảng cực kỳ, liền bắt đầu sử dụng miệng lưỡi để câu giờ.
Đám đệ tử ngoại môn lúc này trong lòng vô cùng chấn kinh.
Hai bên nhìn nhau giằng co một thời gian cũng không có ai trước tiên xuất thủ.
Ma tu biến thái như vậy sao?
Hạ Ngưng Tuyết bị hành động của Lâm Tuyệt làm cho có chút hoang mang, cũng không có vội giãy dụa, khuôn mặt ửng đỏ mở miệng nói:
“Cẩn thận phía sau!”
【 Huyết mạch: Huyền Vũ( Chưa kích hoạt)】
Lâm Tuyệt cũng là âm thầm chửi bậy lên.
“Đơn giản tùy tiện một chiêu liền quét sạch đám ma tu.”
Cũng đang trong lúc đám đệ tử đang phân vân lo lắng không biết phải làm thế nào thì Lâm Tuyệt bỗng nhiên quát lớn.
Đám đệ tử lúc này sợ hết hồn cũng liền bắt đầu cảnh giác lên.
Muốn chửi hắn, nhưng không biết phải nói gì, liền quay đầu bỏ chạy.
“Lâm sư huynh quá mạnh rồi, không hổ là đệ tử chân truyền a.”
Cái này là muốn chạm vào nghịch lân của ta sao?
“Là...là...là trúc cơ kỳ ma tu!”
Khuôn mặt của Hạ Ngưng Tuyết lúc này đã đỏ tới mang tai, hơi hơi giãy dụa muốn thoát khỏi Lâm Tuyệt, âm thanh lí nhí nói: “Huynh...huynh trước tiên thả ta ra trước đã.”
Lúc này trong tầm mắt của Lâm Tuyệt hiện lên dòng chữ.
“Vị sư huynh này mạnh biến thái a.”
Trúc cơ viên mãn toàn bộ bạo phát, một luồng khí tức khủng bố tràn ra.
Về đến tông môn, Hạ Ngưng Tuyết lại trở về một dạng kiêu ngạo, không thèm ngó ngàng đến Lâm Tuyệt nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng lần này tên ma tu kim đan kỳ đã không thể may mắn tránh né như lần trước, cơ thể từ trong hư không bị chém ra làm đôi, nhưng lại không có bất kỳ một giọt máu nào chảy ra, thân thể tách rời ngã xuống.
Lâm Tuyệt ánh nhìn đăm chiêu sau đó lẩm bẩm nói: “Trong mắt của ngươi ta nhìn thấy sự thánh thiện, đã như vậy ta liền giúp ngươi đi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Lam Hoàng Thiên Tông.
【 Chủng tộc: Phàm Nhân 】
Đơn giản kiếm chiêu, rút kiếm thu vào vỏ nhìn không có một chút lực sát thương nào nhưng không ngờ lại khiến cho một đám ma tu bị chẻ ra làm hai.
Hai tay nàng đều bị 2 tay của Lâm Tuyệt khóa chặt lấy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hạ Ngưng Tuyết thấy vậy liền vội vàng hô: “Sư huynh cẩn thận phía sau.”
Ánh mắt vô cùng tham lam nhìn lấy Lâm Tuyệt.
Phần chân cũng bị Lâm tuyệt cho đính trụ, không thể nhúc nhích. (đọc tại Qidian-VP.com)
【 Pháp thuật: Không 】
Tên đệ tử ngoại môn phản ứng chậm một bước liền bị một thanh phi đao bắn xuyên đầu, c·hết ngay tại chổ.
【 Linh căn tư chất: Cực Phẩm thủy linh căn】
“Đệ tử Lam Hoàng Thiên tông! Các ngươi một tên cũng đừng hòng thoát.”
Lâm Tuyệt nhìn theo bóng lưng của nàng âm thầm thở dài.
“Ngươi không cảm thấy Lâm sư huynh lại còn quá đẹp trai sao? Hơn nữa Hạ sư tỷ cùng Lâm sư huynh quả thật rất xứng đôi, như là trời sinh một cặp.”
Cái này mà là một đám luyện khí ma tu?
Ở cự ly khoảng cách cực gần, mùi thơm nhàn nhạt từ Hạ Ngưng Tuyết tỏ ra, cùng với hơi thở của phái nữ kèm theo âm thanh ngọt ngào như vậy đố ai mà chịu nổi.
【 Tu vi: Luyện khí tầng 7 】
...
Hạ Ngưng Tuyết ủy khuất đến chảy cả nước mắt nhìn lấy Lâm Tuyệt.
“Bên ngoài lạnh lùng băng sương, nhưng nội tâm lại thánh thiện hồn nhiên.”
Tiên sư nhà ngươi Âu Dương Hạo.
Đám đệ tử Lam Hoàng Thiên tông lúc này là hoảng lấy một nhóm, tay chân run lẩy bẩy.
“Muội còn nhớ nơi này sao?”
Bởi vì Lâm Tuyệt chỉ có mỗi một chiêu Trảm thiên bạt kiếm thuật, mỗi lần sử dụng kỹ năng cần đợi một thời gian ngắn để hồi countdown bổ sung linh khí a.
“Ta vì nàng hao tâm tổn trí đến quên cả thì giờ.”
【 Tính danh: Hạ Ngưng Tuyết 】
Hạ Ngưng Tuyết thoạt đầu nhìn thấy đối phương là cao thủ kim đan kỳ, nội tâm vô cùng bất an lo lắng, rất sợ Lâm Tuyệt xảy ra chuyện, nhưng nhìn thấy Lâm Tuyệt có thể nhẹ nhõm đối phó đám ma tu này, trong lòng cũng liền buông bỏ xuống tản đá, thở phào nhẹ nhõm.
“G·i·ế·t sạch bọn chúng, rồi hấp thụ lấy tinh huyết.”
Chương 17 Trong mắt của ngươi ta nhìn thấy sự thánh thiện, đã như vậy ta liền giúp ngươi đi.
Đúng rồi! Phải nên như vậy chứ!
【 Mị lực: Tiên tư 】
Lâm Tuyệt cũng chẳng thèm quan tâm đến đám quần chúng này, mở miệng nói: “Các ngươi nhanh chóng lục soát vết tích trên người bọn hắn, rồi lát nữa còn phải đem dân chúng bên trong thành trì hỏa tán đi, sau đó liền hồi tông môn.”
Huyết tinh từ trên không trung rơi tung tóe, Lâm Tuyệt lúc này cũng ko lo nghĩ nhiều đến việc lần đầu tiên g·i·ế·t người mà nhìn chằm chằm vào tên ma tu kim đan kỳ, tùy thời sử dụng thân thủ chạy trốn.
“Hơn nữa tên cầm đầu dường như bộc phát ra tu vi kim đan kỳ a.”
“Đúng nha! Nếu ta mà là nữ nhân ta cũng sẽ yêu lấy Lâm Sư huynh a.”
Cảm nhận được tuyệt chiêu đã có thể lại dùng, Lâm Tuyệt giả vờ như là muốn chạy trốn, quay lưng về phía ma tu.
“Ngươi theo sát ta.” Lâm Tuyệt nắm chặt lấy tay của Hạ Ngưng Tuyết, hắn có thể không để ý đám đệ tử kia nhưng Hạ Ngưng tuyết dù sao cũng là người của Vô Danh phong, hơn nữa hắn cũng không muốn thấy nàng xảy ra chuyện.
Rõ ràng đều là trúc cơ kỳ ma tu, hơn nữa tên cầm đầu rõ ràng là kim đan kỳ ma tu a.
Cũng là kinh nghiệm thực chiến không có, Lâm Tuyệt nhờ vào tu vi trúc cơ viên mãn nhẹ nhõm mạc sát 9 tên ma tu trúc cơ kỳ, nhưng tên cầm đầu tu vi kim đan kỳ lại may mắn tránh được.
Con mẹ nó chứ! Ngay cả nam nhân như ta cũng muốn chơi?
Đây cũng chính là lý do các tu sĩ đều sẽ không chọn học một môn võ kỹ luyện đến thành thục, mà phải chọn thêm vài môn để phòng hờ.
Chỉ là nhiệm vụ cấp độ dễ liền gặp ma tu kim đan kỳ cũng quá là đen đi.
Bị cắn cho chảy máu, Lâm Tuyệt mới trong cơn mê đẩy nàng ra.
“Ta vì nàng làm đủ trò hề, chỉ để nhìn thấy nụ cười rạng rỡ.”
“Tại nơi này, có một người con gái đã khiến cho ta vừa thấy đã yêu a.”
“Huynh làm gì vậy? Mau thả muội ra a!”
【 Thể chất đặc thù: Không 】
“Sư huynh! Cứu bọn ta a.” Đám đệ tử nhìn thấy Lâm Tuyệt như là bắt được ngọn cỏ cứu mạng, vội vàng bu lấy hắn.
Lâm Tuyệt cũng là như vậy, chưa kể dung mạo của Hạ Ngưng Tuyết lại vô cùng xinh đẹp.
Hạ Ngưng Tuyết bị Lâm Tuyệt cưỡng hôn cho hóa đá, nàng vội vàng vùng vẩy đẩy Lâm Tuyệt ra, cảm thấy không thể đẩy được liền dùng răng cắn mạnh vào môi của Lâm Tuyệt.
Lâm Tuyệt thấy vậy cũng là lắc đầu bật cười, sau đó tự mình hồi ức nói:
Lâm Tuyệt nhếch miệng nở nụ cười, sử dụng thân pháp viên mãn dễ dàng né tránh sau đó liền rút kiếm, lại là chiêu thức rút kiếm quen thuộc.
Lâm Tuyệt không kiếm chế liền cưỡng hôn nàng.
Công việc mò thi, nhặc xác loại này Lâm Tuyệt tuyệt đối không làm, hắn kiếp trước thanh niên trai tráng nam tử hán nhưng lại cực kỳ sợ ma, vừa rồi tiện tay g·i·ế·t vài tên ma tu trong lòng hắn cũng không có cảm giác nao núng hay bồn chồn, có lẽ là sống hai đời nguyên nhân hoặc là hoàn cảnh thay đổi, nhưng bảo hắn nhìn chằm chằm vào xác c·h·ế·t thì thật không dám.
Một tên trúc cơ ma tu cũng đủ để mạt sát bọn hắn, lần này lại đến mười tên.
Không những không sợ mà còn vui mừng.
“Khặc khặc...”
Hạ Ngưng Tuyết nghe vậy, đỏ mặt cúi đầu nhưng cũng không có buông tay Lâm Tuyệt ra.
Nói nói, sau đó Lâm Tuyệt liền đẩy nàng tựa sát vào vách tường.
“Bởi vì nụ cười của nàng hồn nhiên trong sáng, đôi mắt tinh xảo xinh đẹp động lòng người.”
Đám ma tu động tác cũng là chậm lại, lui ra một khoảng cách.
【 Thần thông: Không 】
Lâm Tuyệt âm thầm cười lạnh.
“Để xem ngươi có thể tránh được chiêu thứ hai này hay không?” Lâm Tuyệt giả vờ thủ thế muốn sử dụng tuyệt chiêu.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Lâm Tuyệt cũng chẳng muốn che giấu tu vi nữa.
“Chật.” Lâm tuyệt cũng là vô cùng bắt đắc dĩ, đồng đội thì không thấy, chỉ thấy toàn quả tạ.
Xác định c·h·ế·t chắc rồi.
Mặt dù Lâm Tuyệt trong lòng đậu đen rau muốn nhưng bên ngoài vẫn luôn bình tĩnh quan sát, tay nắm chặc trường kiếm tùy thời liền xuất thủ.
Đám đệ tử lúc này miệng năm miệng mười nói.
Mẹ kiếp.
Mười tên ma tu tu sĩ cũng lần lượt xuất hiện bao vây lấy bọn hắn.
【 Tuổi thọ: 21】
“Muội có thể thành thật trả lời ta một câu hỏi sao?”
“Ta vì nàng ngày ngày đêm đêm xuất ngôn thành thơ.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.