Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 2 Sự khác biệt giữa thiên tài và phế vật
Lâm Tuyệt tức điên cả người chữi “Bạo rạp cái tiên sư nhà ngươi a, 6 ô có đến 4 ô là số 1, ngươi bảo ta lắc làm sao a.”
Lâm Tuyệt nhập vai diễn vô cùng tốt, vẻ mặt đau thương cùng hiu quạnh xen lẫn 1 tia quật cường.
Tại thổ nạp quá trình bên trong, kiên nhẫn cảm thụ thiên địa linh khí.
“Tu luyện 1 đêm ấy vậy mà hơn trước kia khổ tu một năm a, đây chính là sự chênh lệch giữa thiên tài cũng phế vật sao? Nếu không có hệ thống, có lẽ cả đời này ta cũng không cảm nhận được niềm vui khi tu luyện a.”
Chính vì lẽ đó mà Lâm Tuyệt mặc dù tu luyện phế vật cũng không bị đám phong chủ, trưởng lão kia làm gì làm nọ, mà cứ mặt hắn tự sinh tự diệt ở Vô Danh phong, chỉ có Vô Cực phong cùng Vô Danh phong đời trước có tranh chấp nên đời sau phong chủ Lưu Sùng rất không vừa ý Lâm Tuyệt.
Lâm Tuyệt lúc này muốn mở miệng xin thêm vài món pháp bảo nhưng nhìn thấy dáng vẻ muốn ăn thịt người Lưu Sùng thì lại thôi.
“Hệ thống ta hôm nay có bao nhiêu lần cường hóa a.”
Ngũ hành linh thể, chú trọng năm hệ linh căn cân đối phát triển, thể nội phải bồi dưỡng được năm loại thuộc tính linh lực, mặc dù quá trình tu luyện so đơn thuộc tính linh căn muốn rườm rà, nhưng Lâm Tuyệt giờ phút này tư chất đã được cường hóa tuyệt đỉnh, có thể bù đắp cái chênh lệch này. (đọc tại Qidian-VP.com)
...
Không đến vài giây, Lâm Tuyệt liền cảm nhận được trong không khí tràn ngập thổ linh khí, mộc linh khí, thủy linh khí.
“Móa nó, xúc xắc bình thường không phải đều là 1-6, 2-5, 3-4 sao? Cớ sao thứ đồ này lại là 1-1, 1-2, 1-3 rồi.”
“Vậy 5 ngạn hạ phẩm linh thạch...được chứ?” Lâm Tuyệt hạ thấp giọng xòe ra 5 ngón tay nói.
“Lâm Tuyệt, mau chóng đến đại điện gặp ta.”
[Tại kí chủ không chịu hỏi trước, hệ thống cũng không phải bảo mẫu, không có khả năng nhắc nhở]
“Ngươi đừng có mà muốn mặt.” Lưu Sùng tức giận chặn lời của Lâm Tuyệt, quát lớn.
Bên trong đại điện lúc này không chỉ có tông chủ Âu Dương Hạo còn có cả phong chủ Vô Cực phong, Lưu Sùng.
“Vậy tông chủ, ta có thể xin ngài mượn chút ít tài nguyên được không?” Lâm Tuyệt khó khắn cúi đầu hỏi.
Nhìn thấy Lưu Sùng, Lâm Tuyệt trong lòng bất an càng dâng lên, nếu như nói thân phận, hắn có lẽ là không thua kém gì phong chủ Lưu Sùng, chẳng qua sư tôn của hắn vẫn còn đó chưa chịu thoái vị mà thôi.
[Kí chủ có thể tự lắc xúc xắc để trải nghiệm]
Chương 2 Sự khác biệt giữa thiên tài và phế vật
“Cũng đã 6 năm tông chủ chưa tìm đến ta, không biết vì việc gì mà gọi ta đến nhỉ?” Lâm Tuyệt có chút thấp thỏm lo lắng, dù sao hắn ở nơi này hưởng lộc của tông môn mà chưa từng làm ra cống hiến gì, bây giờ cấp trên triệu hồi nên trong lòng vô cùng bất an.
Mặc dù không thể rèn đúc vô thượng đạo thể, Lâm Tuyệt cũng có thể dựa theo phương pháp thổ nạp của môn chân kinh này để tu luyện.
[Kí chủ vận khí bạo rạp, lắc được ô đối diện số 3, chúc mừng kí chủ được 1 lần cường hóa]
Một đêm trôi qua, Tô Đàm từ trong tu luyện thở ra một ngụm chọc khí, âm thầm cảm khái nói:
Lâm Tuyệt thất vọng không thôi, hắn hiện tại trên người chẳng có thứ gì đáng giá để cường hóa, nên mới tính để dành sau này có thứ tốt rồi dùng sau, ai ngờ hệ thống này là hàng rởm chỉ dùng trong ngày, qua ngày liền hết hạn a.
Chương 2 Sự khác biệt giữa thiên tài và phế vật (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ngươi..ngươi tại sao không nhắc nhở ta?” Lâm Tuyệt buồn bực hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâm Tuyệt một đêm không ngủ cũng không cảm thấy mệt mỏi mà phấn chấn lạ thường, đứng thẳng người thực hiện vài động tác thể d·ụ·c của kiếp trước.
Hỗn đỗn thần thể lại đơn giản hơn nhiều, bởi vì khởi nguyên của vạn vật, tất cả tạp chất hỗn loạn đều quy về hỗn độn, linh khí đều quy về hỗn độn nên chỉ cần sở hữu loại thể chất này là có thể hấp thu tất cả các loại linh khí, vật chất đều quy đổi thành hỗn độn.
Hắn giờ phút này có thể hiểu rõ từng chữ trong câu văn mà không phải ngu dốt như trước kia không hiểu chữ gì.
Âu Dương Hạo nhìn thấy dáng vẻ của Lâm Tuyệt rất là hài lòng gật đầu nói: “Tốt lắm, hy vọng ngươi đừng khiến ta thất vọng, dù sao ngươi trước kia cũng là kỳ tài được mọi người đồn là tiên thần chuyển thế a.”
Lâm Tuyệt nghe vậy vui mừng vội vàng giơ lên 1 ngón tay nói: “Không nhiều chỉ 1 vạn...”
Trước mắt Lâm Tuyệt xuất hiên hoạt ảnh màn hình 3D, phía trên có nút [lắc] và 1 cái xúc xắc. (đọc tại Qidian-VP.com)
[Số lần cường hóa không có cộng dồn, nếu kí chủ không dùng hết liền sẽ tự động về reset về 0]
Năm loại linh khí đều đạt đến luyện khí tầng 9 viên mãn, mới có thể trúc cơ!
“Lâm Tuyệt, Vương sư thúc chỉ có 1 mình ngươi là chân truyền, ta không hy vọng Vô Danh phong bị hủy hoại trong tay ngươi a, chuyện nữ nhi tình trường ta không quản, ngươi cũng không nên bỏ bê tu luyện a.”
Đinh!
Mà hỗn độn chân khí ở đâu, cái này Lâm Tuyệt hoàn toàn không biết, kể cả Lam Hoàng Thiên tông hay toàn bộ Đông Vực sợ cũng không có người biết.
Lâm Tuyệt nhìn thấy cái xúc xắc này khóe miệng ngay lập tức giật giật chữi bậy (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâm Tuyệt một mặt mộng bức: “Con mẹ nó chứ, ta khổ tu mười mấy năm không ai thấy, vừa mới tỏ tình thì bị ngươi tố giác, ngươi cũng nên làm cái người a.” Lâm Tuyệt trong lòng ấm ức không thôi, nhưng không có nói ra, dù sao có nói hay không nói cũng gán cho hắn cái mác phế vật a.
Hơn nữa sư tôn của Lâm Tuyệt thân phận và địa vị vô cùng lớn, là người đời trước, đến cả tông chủ Âu Dương Hạo gặp hắn cũng phải cung kính nhường ba phần mặt mũi.
Đinh!
Âu Dương Hạo gật đầu nói: “Trước tạm cho ngươi mượn 5 ngàn linh thạch a.”
Lam Hoàng Thiên tông diện tích rất lớn, Lâm Tuyệt trèo núi đi đường rất lâu mới có thể tới đại điện.
...
Đinh!
Sau đó thân mật câu thông hệ thống
Lâm Tuyệt cảm khái nói: “7 giây, vỏn vẹn không đến 7 giây ta liền có thể cảm nhận được sự hiện diện của linh khí đang vờn quanh, thế mà trước kia ta ngày ngày đêm đêm khổ tu mất hơn 3 năm mới cảm nhận, rồi tốn thêm 10 năm mới chậm chạp hấp thu thổ linh khí tu luyện đến luyện khí tầng 2.”
Lưu Sùng trước tiên mở miệng quát lấy.
Đinh!
Lâm Tuyệt tinh thần phấn chấn, khoanh chân ngồi xuống bắt đầu tu luyện.
Lâm Tuyệt bị hệ thống đã kích vô cùng khó chịu, hứng khởi chờ mong đã không còn, tuyệt vọng gối đầu lên giường đi ngủ.
Lâm Tuyệt mở ra thuộc tính danh sách, phát hiện số lần cường hóa vậy mà về 0, hắn liền chữi ầm lên.
Lâm Tuyệt đang ảo não thì đột nhiên có một đạo âm thanh uy nghiêm tuyệt đối vang vọng khắp Vô Danh phong.
Ngày hôm sau.
Âu Dương Hạo trừng lấy Lưu Sùng khiến hắn liền ngậm mồm lại sau đó nhìn Lâm Tuyệt mở miệng hỏi: “Ngươi muốn bao nhiêu?”
Lúc này Âu Dương Hạo cũng mở miệng nói:
“Móa hệ thống, hôm qua cường hóa rõ ràng là 1 bây giờ sao lại về 0 rồi.”
“Chỉ là thời gian qua ta quá cô đơn, ta cứ nghĩ là bị sư tôn ruồng bỏ, sau đó 1 tia hy vọng cuối cùng cũng bị nàng từ chối, đêm dài đằng đẵng ta cuối cùng đã có sở ngộ, ta hiện tại rất muốn vươn mình nhưng đáng tiếc ta đã không còn tài nguyên để tu luyện.”
Lâm Tuyệt nhớ lại những tháng ngày cay đắng trước kia, khiến hắn không kiềm được nước mắt, nếu như tiện nghi sư tôn của hắn nói hắn tư chất ngu dốt không thể tu luyện, hắn đã không phải khổ sở miệt mài lâu như vậy.
Nhìn thấy hệ thống cũng không thèm phản ứng hắn, Lâm Tuyệt biết khiếu nại như thế nào đều không thành, đành thành thành thật thật lắc.
“Lâm Tuyệt, ngươi thân là người kế vị sau này của Vô Danh phong, không lo tu luyện lại ở bên ngoài treo ghẹo nữ nhân, ngươi xứng với tông môn kỳ vọng ngươi sao? Xứng với Vô Danh phong sao? Ngươi xem ngươi bây giờ là tu vi gì? Luyện khí tầng 2, vậy mà có mặt mũi ra ngoài phóng túng sao?”
Sau khi cải biến được tư chất, Lâm Tuyệt việc đầu tiên là đọc lấy hỗn độn chân kinh.
“Ngươi cả ngày ăn không ngồi rồi còn không muốn mặt mở miệng hỏi mượn linh thạch?” Lưu Sùng khó chịu nói, hắn lần này tố giác tông chủ, chủ yếu muốn trách phạt Lâm Tuyệt, không ngờ tên tiểu tử thúi này còn đến hỏi mượn tông chủ tài nguyên a.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.