Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 21 Sư huynh lại trêu chọc ta, có tiền liền xưng huynh gọi đê.
“Ta...ta không sao! Đã lâu...đã lâu không được gặp sư huynh a.” Trần Tịnh Y khuôn mặt ửng đỏ nói năng lấp bấp.
“Vậy sư đệ đến đây tìm sư huynh là có chuyện gì sao?” Liễu Viêm nhận xong linh thạch liền thay đổi cách xưng hô vô cùng thân mật.
Bởi vì nàng có hỏi qua nhưng không ai biết thân phận của Lâm Tuyệt, cũng như chưa từng biết hay thấy qua, dù sao với thân phận nội môn như nàng muốn tìm hiểu thân phận của Lâm Tuyệt vô cùng khó, cũng bởi vì chỉ có các cấp bậc phong chủ hay trưởng lão mới biết được, nhưng nàng làm sao có thể cùng với đám người cấp bậc loại đó giao du.
“Sư huynh phải chăng muốn mua đan dược gì? Tiếp tục là cơ linh đan sao?” Trần Tịnh Y mở miệng hỏi.
Trần Tịnh Y không có nhận lấy linh thạch, mà nở nụ cười xinh đẹp cười nói: “Cảm ơn sư huynh, ta hiện tại rất vui, sư huynh cũng không cần phải trêu chọc ta a.”
Lâm Tuyệt lúng túng cười nói: “Có đan dược nào thích hợp cho tu sĩ kim đan kỳ sao?”
Nếu không, tại sao lại liên tiếp 2 lần muốn trêu chọc ta? (đọc tại Qidian-VP.com)
Cũng không lâu lắm, Trần Tịnh Y mang lấy đan dược cùng hạ phẩm linh thạch còn dư đưa cho Lâm Tuyệt, sau đó nàng thẹn thùng hỏi:
Sư tôn ít gì cũng là phong chủ loại kia a.
“Ngươi chẳng lẽ đã quên cọ ta động phủ rồi lén chuồn đi không nói tiếng nào sao?” Liễu Viêm lớn tiếng hỏi.
Lâm Tuyệt khóc không ra nước mắt, nhưng ngại vì thân phận, cũng thật không tiện hỏi.
Trần Tịnh Y nhận được câu trả lời, hạnh phúc không thôi, nàng lúc này khuôn mặt nụ cười rạng rỡ, còn đầu những tháng ngày bơ phờ như trước kia.
Lâm Tuyệt lúc này đầu đầy dấu ???
Vị sư huynh này lại muốn trêu chọc ta?
Đủ tiện a.
Mặc dù đây chỉ là lần thứ hai Lâm Tuyệt tiến vào hỏa diễm phong, nhưng đám đệ tử đã từng nhìn thấy qua hắn lại không bao giờ quên, dù sao dung mạo của hắn cũng quá soái đi, bây giờ lại thêm trích tiên khí chất, khiến một đám đệ tử hỏa diễm phong quăng đến ánh mắt hâm mộ.
Hắn bây giờ thực lực đã có, hoàn toàn không cần phải câu nệ.
Vậy mà lại không biết tu sĩ kim đan kỳ tu luyện đan dược gì sao?
Vị sư muội này cũng quá có thể nói a, làm gì đều được, vậy có phải...
Lâm Tuyệt nhìn thấy vị sư muội này cứ như mất hồn liền lay gọi: “Sư muội! Ta đến mua đan dược a.”
Lâm Tuyệt nhìn nàng mĩm cười rời đi sau đó truyền âm: “Vô Danh phong, Lâm Tuyệt.”
Rời đi Đan Dược các, Lâm Tuyệt cũng không có vội trở về Vô Danh phong mà lại đi đến đại điện tìm tông chủ Âu Dương Hạo, không may mắn là Âu Dương Hạo lúc này không có ở trong tông môn.
Nhưng Lâm Tuyệt làm gì có sư tôn phụ cấp truyền thụ, nên hoàn toàn không biết gì cả.
Đệ tử hạch tâm, mỗi tháng đều sẽ được các vị phong chủ cấp cho.
...
Chương 21 Sư huynh lại trêu chọc ta, có tiền liền xưng huynh gọi đê.
Lâm Tuyệt lại không hề biết rằng, đan dược các chỉ cung cấp đan dược cho cấp bậc tu sĩ từ kim đan kỳ trở xuống, lên trên nữa thì hoàn toàn không có.
Lâm Tuyệt cũng không có bị chữi mà tức giận, tiện hề hề cười nói: “Chút thành ý, mong phong chủ nhận cho, cũng nên bớt giận a.” Lâm Tuyệt lấy ra 5 viên cực phẩm linh thạch đưa cho Liễu Viêm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi xác nhận thật không phải mơ, Trần Tịnh Y hạnh phúc không thôi, nàng cứ nghĩ sẽ mãi mãi không được gặp lại vị sư huynh này nữa chứ.
Liễu Viêm nghe vậy cũng không có nghi ngờ, dù sao lão nhân gia ông ta quá thần bí.
“Như vậy đi, lần này ta muốn mua 200 mai đan dược a.” Lâm Tuyệt chỉ nói mua đan dược mà không nói ra tên, dù sao hắn cũng không biết tên đan dược gọi là gì, việc này để người bán tự hiểu a.
Con mẹ nó, ta nói sai gì sao?
Lâm Tuyệt không suy nghĩ nhiều, liền vung nồi cho sư tôn.
“Ngươi lần này đến đây phải chăng muốn cọ ta điểm tốt?” Liễu Viêm nhăn nhó nói.
Lâm Tuyệt được một vị đệ tử dẫn tiến vào đại điện, không bao lâu thì cửa động mở ra, Lâm Tuyệt một người tiến vào.
Trần Tịnh Y cũng không có đi vào chuẩn bị đan dược mà mở to đôi mắt nhìn chằm chằm Lâm Tuyệt.
Lâm Tuyệt suy tư trong phút chốc liền chuyển hướng đễn hỏa diễm phong, dù sao hắn cũng chỉ quen thân được mỗi vị phong chủ này.
Nàng hiện tại rất hạnh phúc a, vị sư huynh này cũng quá biết bày trò đi, tuy có chút ngốc nghếch nhưng lại vô cùng đáng yêu a.
Huynh ấy cũng thích ta hay sao?
Trần Tịnh y lúc này cũng phát hiện được trong lời nói của mình có gì đó sai sai, nhưng nếu như Lâm Tuyệt muốn thật làm chuyện gì đó với nàng, nàng đều sẽ bằng lòng a.
Bởi vì kim đan kỳ tu sĩ không phải là đệ tử hạch tâm thì cũng là cấp bậc trưởng lão, đan dược loại này vô cùng quý hiếm, muốn luyện chế nó cũng không phải dễ dàng, chính vì lẽ đó chỉ có thể lấy điểm cống hiến để trao đổi mà thôi.
Mặc dù hỏi lấy nhưng tay của hắn cực kỳ mau lẹ, đem linh thạch cất kỹ vào túi, sợ bị người khác đoạt mất.
“Khụ khụ...” Lâm Tuyệt vội vàng ho hai tiếng để bớt lúng túng, sau đó nói: “Ta nhìn thấy sư muội không được vui nên cố ý tạo chút không khí để tránh ngột ngạt a, nếu sư muội không thích bị trêu chọc thì cho sư huynh xin lỗi.”
“Ngươi tại sao có thể nói ta như vậy?” Lâm Tuyệt không vui nói.
Lúc này nàng đang thẩn thờ đăm chiêu nhìn về một phương xa thì nghe đến âm thanh vẫy gọi, nàng còn tưởng là đang nằm mộng, dù sao nàng cũng hay nằm mộng, trong mộng đều muốn nghe thấy âm thanh quen thuộc này.
“Sư muội yên tâm, linh thạch ta vẫn là có a.” Sợ đối phương không tin, Lâm Tuyệt tiện tay lấy ra 3 viên cực phẩm linh thạch đưa cho nàng.
“Khụ khụ...chuyện đã qua lâu, ngươi còn nhớ làm gì a.” Lâm Tuyệt lúng túng ho khan.
Công hội các.
Trần Tịnh Y bị Lâm Tuyệt hỏi cũng là khá lúng túng, Lâm Tuyệt là thân phận gì? Là chân truyền đệ tử, hơn nữa có thể lấy ra cực phẩm linh thạch, chứng tỏ thân phận cực kỳ cực kỳ cao a. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hay là nàng không tin ta không đủ linh thạch để mua?
Chính vì điều đó nàng mới chờ ở nơi này, đợi Lâm Tuyệt tìm đến mua đan dược, đợi mãi ròng rã hơn nữa năm cũng sinh ra bệnh tương tư a.
Đối với Lâm Tuyết bế quan nữa năm như cái chớp mắt nhưng đối với Trần Tịnh Y lại là thiên thu tuế nguyệt a. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Tịnh Y bị lay cho tức giận, muốn quay sang mắng mỏ thì trước mắt nàng lại là thân ảnh khiến nàng ngày nhớ đêm mong, nàng lúc này cơ thể run rẩy dụi dụi đôi mắt ấp úng nói: “Sư..sư huynh! Là ta đang mơ sao?”
“Vâng! Sư huynh đợi một lát.” Trần Tịnh Y mĩm cười đi chuẩn bị đan dược cho Lâm Tuyệt.
Lâm Tuyệt không khỏi liên tưởng đến cảnh ân ái liền vội vàng lắc lắc đầu.
Lâm Tuyệt bị lời nói của Trần Tịnh Y làm cho mộng bức.
Lâm Tuyệt thuận đường đi đến, hắn lần này chủ yếu mua lấy vài món pháp khí rồi nhanh chóng rời đi, dù sao pháp khí loại này cực đắt, cho nên đệ tử lui tới nơi này cũng không nhiều, Lâm Tuyệt cũng tránh đi rất nhiều phiền phức.
“Sư muội tên là Trần Tịnh Y, không biết có thể được biết tên của sư huynh hay không?”
Cũng không thể nhận là không biết, Lâm Tuyệt liền cố gắng nở nụ cười thân thiện nói: “Vậy ta cũng không trêu chọc sư muội nữa, ta muốn mua thêm 100 viên cơ linh đan a.”
Có tiền thì xưng huynh gọi đệ.
Lâm Tuyệt cũng là vô cùng bắt đắc dĩ, hắn ngày ngày cẩu ở Vô Danh phong tu luyện, cũng không có ai tận tình dạy bảo kiến thức cơ bản a, hắn chỉ biết đại khái đôi chút, còn sâu xa hơn thì thật bó tay.
Đi được nữa đoạn đường, Lâm Tuyệt cảm thấy hay là vẫn nên ghé qua đan dược các, tìm xem có đan dược trợ giúp kim đan kỳ tu luyện hay không, bởi vì Lâm Tuyệt cảm thấy trực tiếp hấp thụ đan dược tốt nhanh a.
Lâm Tuyệt cũng nỡ nụ cười: “Cũng mới hơn nữa năm a.”
Lâm Tuyệt không biết làm sao, cứ tưởng vị sư muội này trong người không khỏe, liền mở miệng hỏi thăm: “Sư muội có chổ nào không khỏe sao? Ta lại đến mua đan dược a.”
“Sư huynh đây là đang thăm dò sư muội sao?” Trần Tịnh Y lúng túng hỏi.
Nhận được linh thạch, Liễu Viêm khó tin nhíu mày nói: “Ngươi từ đâu có được thứ đồ tốt này?”
“Ngươi nhỏ mọn như vậy, hèn gì không có đạo lữ.” Lâm Tuyệt bĩu môi nói.
Trong lòng Lâm Tuyệt vô cùng đắc ý, ta không tin với 3 viên cực phẩm linh thạch liền không đủ a.
Không tiền thì đến cữa cũng không cho vào.
Vì quá lúng túng, Lâm Tuyệt đành đánh sang chuyện khác.
“Con mẹ nó còn nói chuyện đã qua lâu, vậy ít ra ngươi cũng nói với ta một lời, đằng này gặp ta liền tránh liền né, bây giờ lại muốn đến nơi này, khỏi nghĩ cũng biết là đến cọ ta.” Liễu Viêm khó chịu nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâm Tuyệt bị ánh nhìn của nàng làm cho vô cùng lúng túng.
Trần Tịnh Y có mơ cũng không dám nghĩ đến vị sư huynh đánh cấp phương tâm của nàng lại vì nàng mở lời trêu chọc, nàng khuôn mặt hạnh phúc đỏ ửng, e thẹn nói: “Không! Không! Sư huynh nói gì, hỏi gì sư muội đều sẽ vui vẻ tiếp nhận, chỉ cần sư huynh muốn làm gì sư muội, sư muội đều đồng ý.”
Lâm Tuyệt nho nhã chấp tay.
“Lão Liễu, đã lâu không gặp a.” Lâm Tuyệt cười hì hì tiến đến nói.
Lâm Tuyệt cũng bị tốc độ trở mặt của lão già này làm cho choáng váng.
Trần Tịnh Y kể từ lúc gặp được Lâm Tuyệt, nàng một bộ thẩn thờ không phương hướng, làm việc hay tu luyện đều không còn hiệu quả, nhưng vì dung mạo nàng xinh đẹp cho nên chấp sự của đan dược các không có đuổi nàng, vẫn để nàng tiếp tục lưu lại nơi này, dù sao hắn còn cần đến khuôn mặt này để hút khách a.
Cô nương a, ta không có đang trêu chọc ngươi a, ta là nói thật a.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.