Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 50 Ngàn tự vạn từ đều gói gọn thành 3 chữ: Ta Yêu Ngươi.
Lâm Tuyệt thần sắc không thay đổi, mở miệng nói: “Không có gì! Là hắn muốn tìm ta, ta cũng không muốn phiền lụy đến tông môn.”
“Tiên tử!” Lâm Tuyệt thâm tình gọi tên của nàng.
Sau khi Trình Hàn rời đi, Lâm Tuyệt cũng không nhìn lấy đám người Lam Hoàng Thiên tông mà vung kiếm đưa vài đạo kiếm ý đi vào thể nội của Cố Trường Thanh, phong tỏa toàn bộ linh lực khiến hắn có tu vi nhưng lại hoàn toàn không thể dùng lấy linh lực, như một phế nhân đồng dạng.
Thường Vô Hạng nhìn thấy không khí nơi này chỉ biết lắc đầu thở dài rồi nhanh chóng đi đến bên cạnh Thường Nguyệt tiên tử, động viên nói: “Nguyệt Nhi! Cố gắng nắm bắt, đừng để vụt mất cơ hội quý giá này.”
Lâm Tuyệt cũng không dám ép đối phương đến cùng đường mạc lộ, vui vẻ nhận lấy, không những vậy, Lâm Tuyệt còn vỗ ngực đảm bảo nuôi béo Cố Trường Thanh.
Bên trong chỉ có vài vạn viên thượng phẩm linh thạch, công pháp bí tịch cũng chỉ là vài cuốn địa cấp, đan dược tu luyện dành cho nguyên anh kỳ hoàn toàn không có, bên cạnh đó Tạo Thần đan cũng chỉ có một viên, pháp khí thì có vài cái tuyệt phẩm nhưng lại không có pháp bảo.
“Ta...ta không quan tâm, ta...ta...ta chỉ muốn biết thời gian qua ngươi sống thế nào, có...có hay không hận ta?” Thường Nguyệt tiên tử mím chặt môi nói, nàng âm thanh vô cùng nhỏ.
Sở Phàm không ngừng đánh chính lòng ngực của mình đến nổi thổ huyết.
Lâm Tuyệt mĩm cười nhìn nàng, sau đó nói: “Ta không có hận qua bất kỳ ai, càng không thể nào hận lên tiên tử, ta chỉ là không hiểu thấu nơi này rất đau nhói mà thôi.”
Lâm Tuyệt nghe Thường Nguyệt tiên tử gào khóc như vậy, cũng là một trận yếu lòng, hắn hai tay âu yếm ôm lấy vòng eo tinh tế của nàng, mở miệng nói: “Ta xin lỗi!”
Lâm Tuyệt yêu cầu không nhiều lắm, hắn chỉ muốn 500 viên ngưng nguyên đan( đan dược tu luyện dành cho cảnh giới nguyên anh kỳ tu sĩ) và 500 viên Tạo Thần Đan( đan dược tu luyện dành cho cảnh giới hóa thần kỳ đại năng).
Thường Nguyệt tiên tử lúc này mặt đã đỏ như quả cà chua, nàng cũng không có đẩy ra vòng tay của Lâm Tuyệt mà cúi thấp đầu xuống.
Đạo Thiên Kiếm tông có 3 vị phản hư kỳ, phó tông chủ Ngạn Đức Hải có tu vi phản hư sơ kỳ, tông chủ Trình Hàn tu vi phản hư trung kỳ, còn có một vị thái thượng trưởng lão tu vi cao thăm khó lường tọa trấn.
“Lâm Tuyệt!” Thường Nguyệt tiên tử gọi to tên của hắn, rồi không do dự nhào lên ôm trầm lấy hắn không ngừng gào khóc.
Âu Dương Hạo lúc này vô cùng hổ thẹn, thần sắc vô cùng lúng túng không được tự nhiên ôm quyền nói: “Lâm Tuyệt! Đa...đa tạ ngươi.”
Ta vậy mà không biết liêm sĩ ngộ lấy kiếm ý của hắn để đột phá.
Thường Nguyệt tiên tử cắn chặt môi mềm, hai bàn tay nhỏ nhắn túm chặt lấy góc váy, đắng đo một hồi lâu nàng quyết định nghe theo trái tim mách bảo, một đường bay đến Vô Danh phong tìm Lâm Tuyệt.
Mọi người nhìn thấy tông chủ quỳ như vậy cũng nao nao làm theo, toàn tông trên dưới đều cúi đầu quỳ gối hướng về phía Lâm Tuyệt.
Cũng đúng lúc này, Lâm Tuyệt liền phát hiện bên ngoài sơn phong đứng đó Thường Nguyệt tiên tử, nàng chỉ lẳng lặng ngự lấy trường kiếm đứng ở trước cửa sơn phong mà không dám vào.
Lâm Tuyệt cũng là vô cùng bắt đắc dĩ, hắn cũng không có sở thích làm cho người khác quỳ gối trước hắn.
“Ta có ngàn tự vạn từ muốn nói cho tiên tử, không biết tiên tử có thời gian để nghe không?”
Âu Dương Hạo lúc này hai mắt đã đỏ ngầu, khó khăn nói: “Là ta có lỗi với ngươi, toàn tông trên dưới đều nợ ngươi.”
Bên cạnh đó hóa thần kỳ trưởng lão có đến hơn 10 người, thực lực tổng thể của tông môn này có thể nói vô cùng khủng bố.
Mặc dù Lâm Tuyệt đã rời đi, nhưng đám phong chủ vẫn cứ giữ nguyên tư thế quỳ như vậy, bọn hắn thật sự không biết phải đối diện với thực tại này như thế nào, bọn hắn ước gì Lâm Tuyệt ngay lúc này giận dỗi không ngừng đánh bọn hắn, nếu như bị đ·ánh c·hết, bọn hắn cũng không dám oán thán nữa lời.
Lâm Tuyệt liền vội vàng đưa tay lau đi, giả vở ngu ngốc hỏi: “Ngươi không khỏe chổ nào sao? Là ta nói gì không đúng sao?”
Chỉ đành hẹn 2 tháng sau đích thân phái người đưa đến.
Mặc dù hắn là tông chủ của Thiên Đạo Kiếm tông, đây cũng là một trong những đại tông môn đứng đầu Đại Hạ hoàng triều, nhưng cũng không chu cấp nổi công phu sư tử ngoạm của Lâm Tuyệt.
Thường Vô Hạng dựa lưng vào tường thở dài.
Bọn họ lúc này hoàn toàn bị hành động của Lâm Tuyệt đốn gục. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thường Nguyệt tiên tử như c·hết lặng một dạng, nàng rất muốn đi đến bên cạnh Lâm Tuyệt, nhưng nàng thật sự không có mặt mũi để gặp hắn, lần cuối gặp mặt chính nàng còn tát qua hắn, nàng ngay lúc này chỉ muốn c·hết đi cho xong.
Lâm Tuyệt hít sâu lấy một hơi rồi nhìn về phía xa xa chân trời, hắn giờ phút này bóng lưng có chút cơ đơn, âm thanh có chút buồn bả nói: “Nơi này cũng là nhà của ta, hơn nữa nơi đây còn có người cực kỳ quan trọng mà ta muốn bảo vệ, ta đương nhiên có trách nhiệm bảo vệ bọn họ an toàn.”
Lâm Tuyệt cũng không có quan tâm, liên tục là vài cú đánh vào mặt khiến Cố Trường Thanh xưng thành đầu heo mới thỏa mản ném hắn qua một bên.
Lâm Tuyệt nhìn thấy vô cùng ghét bỏ, tức giận đạp đạp vài cái vào người của Cố Trường Thanh khiến hắn đau đớn tỉnh dậy.
Hắn chỉ có thể đưa ra 500 viên kim nguyên đan, 100 viên ngưng nguyên đan và 5 viên tạo thần đan mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trình Hàn chỉ là một đạo phân thân cho nên trên người cũng không có tài nguyên bồi thường cho Lâm Tuyệt.
Lâm Tuyệt nhếch miệng cười sau đó không do dự liền đánh ngất Cố Trường Thanh mới ung dung đi ra.
“Ngọa tào! Đừng đánh nữa! Ây da! Đứng có đánh mặt ta! Tên hỗn đản nhà ngươi...”
Lâm Tuyệt thấy vậy liền nhếch miệng nở nụ cười vô cùng thân thiện nhìn hắn, sau đó là một trận đ·ánh đ·ập rên rĩ không ngớt.
Lâm Tuyệt lúc này liền đóng vai thẳng nam chân chính, đẩy nàng ra nghiêm túc nói: “Tiên tử không nên ở đây, cô nam quả nử ở nơi này sẽ có người gièm pha.”
Đây đã là sự nhượng bộ lớn nhất của hắn rồi, nếu Lâm Tuyệt muốn đòi thêm, hắn chỉ có thể liều mạng.
Vô Danh phong.
Chương 50 Ngàn tự vạn từ đều gói gọn thành 3 chữ: Ta Yêu Ngươi.
Ta vậy mà không biết xấu hổ nhục mạ hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chỉ cần là ngươi nói, ta đều sẽ lắng nghe.”
Lâm Tuyệt trong lòng cũng là bất an vô cùng, hắn không biết liệu chuyện này có thể hay không gây thù với tông môn người ta, hắn bắt buộc phải giữ chặt lấy Cố Trường Thanh con tin này, chỉ cần hắn còn ở, Lâm Tuyệt liền an tâm tu luyện 10 năm, nếu có đầy đủ đan dược, Lâm Tuyệt tự tin trong vòng mười năm tấn thăng hóa thần đại năng.
Lâm Tuyệt trước tiên đánh ngất Cố Trường Thanh, hắn cảm thấy chuyện trong nhà không nên để người ngoài biết.
Lâm Tuyệt thâm tình hướng ánh mắt nhìn về phía Thường Nguyệt tiên tử nói: “Chỉ cần ngươi an toàn, ta có thể thế nào cũng không quan trọng.” Sau đó mang theo Cố Trường Thanh tiêu sái rời đi.
Lâm Tuyệt sử dụng thần thông di chuyển đến phía sau lưng của nàng, sau đó mở miệng nói: “Đêm hôm khuya khoắt, không biết tiên tử lấp ló trước cửa sơn môn của ta là có ý gì?”
Sau khi mang Cố Trường Thanh trạng thái bất tĩnh về động phủ, Lâm Tuyệt trước tiên liền soát đồ của hắn.
Sau nhiều lần cò kè mặc cả, Lâm Tuyệt cuối cùng nhượng bộ bắt giữ Cố Trường Thanh làm con tin mười năm.
Lâm Tuyệt đẩy nàng ra, sau đó nhu tình nói: “Ta yêu ngươi!”
Sau đó vội vàng đi lên nâng đỡ lấy Âu Dương Hạo, bắt đắc dĩ nói: “Ngài hà cớ chi phải làm vậy?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâm Tuyệt vừa định mang Cố Trường Thanh đi về Vô Danh phong thì Âu Dương Hạo liền đi lên ngăn cản.
Thường Nguyệt tiên tử nhìn thấy nụ cười buồn bả chứa đựng vô vàn cô đơn của Lâm Tuyệt, nàng không hiểu sao trái tim đau nhói vô cùng, nước mắt giàn giụa không ngừng chảy ra hai bên gò má.
Sở Phàm cũng là một trận tê tâm liệt phế.
Âu Dương Hạo nghe vậy càng khiến hắn hổ thẹn, cúi thấp đầu không dám nhìn thẳng vào Lâm Tuyệt, môi nhấp nháy cắn chặt hàm răng, không biết phải nói lời gì chỉ có thể cuối đầu quỳ gối.
Nói xong lời muốn nói, Thường Vô Hạng cũng liền rời đi.
Nếu như là trường hợp kia thì lại khác.
“Ân!” Thường Nguyệt tiên tử thút thít đáp.
Nhìn vào đối phương Lâm Tuyệt mở miệng hỏi: “Tông môn của ngươi có bao nhiêu cường giả phản hư kỳ?”
Cố Trường Thanh nghiêng đầu, không hề có ý định trả lời Lâm Tuyệt.
Cố Trường Thanh lúc này mới ngoan ngoãn hỏi gì nói nấy.
Ta không xứng làm người.
Có Trường Thanh ôm lấy khuôn mặt bầm dập thút thít ngồi trong góc tường.
Trình Hàn nghe vậy suýt nữa té bật ngửa.
Toàn tông trên dưới lập tức vỡ òa, đặc biệt là nữ đệ tử. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thường Nguyệt tiên tử nức nở nói: “Ngươi hoàn toàn không có lỗi! Là chính ta đã không tin tưởng ngươi, ta hoàn toàn không xứng với những gì mà ngươi đã làm cho ta.”
Ta vậy mà hận chính người đã âm thầm cứu vớt toàn bộ trên dưới chính đạo tu sĩ.
Thường Nguyệt tiên tử bị Lâm Tuyệt đột nhiên xuất hiện liền giật nảy mình, suýt nữa thì té ra sau, Lâm Tuyệt vội vàng đi đến ôm lấy vòng eo của nàng xoay vài vòng mới tiếp đất.
Lâm Tuyệt đưa tay lên xoa lấy vị trí tim của mình, nụ cười thấm đậm ưu sầu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.