Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 82 Đều Là Hiểu Lầm Cả! Đại ca ca vô cùng tốt bụng nha!
Địa Linh vội hức một tiếng, sau đó liền im bặt, chớp lấy đôi mắt to tròn kháu khỉnh đáng thương nhìn lấy Lâm Tuyệt, nước mắt nước mũi vẫn không ngừng nhỏ dãi.
“Ta cũng không có làm gì tiểu thí hài này, là nó trước trêu chọc ta, nó chính là chủ nhân của toàn bộ tòa này bí cảnh, nghĩ thử xem, nó vậy mà cho phép đám người Sở Phàm tiến vào bên trong, riêng chúng ta bị ngăn cản ở bên ngoài, muội nghĩ xem có nên cho nó một trận hay không?”
Ngươi đây là đang muốn được khen sao?
Địa Linh không hiểu chuyện gì đang xảy ra, chỉ thấy trời đất quay cuồng một trận, mở mắt ra liền đã bị trảo thủ của Lâm Tuyệt bóp chặt lấy cổ họng.
“Ngươi là Địa Linh? Chủ nhân của nơi này sao?” Lâm Tuyệt không có mở miệng hỏi mà dùng thần thông vạn vật thông linh cùng đối phương câu thông giao tiếp.
“Tốt!” Lâm Tuyệt đè thấp trọng âm, tay phải hóa trảo chộp về phía của Địa Linh.
Tự dưng trong đầu truyền đến âm thanh khiến cho Địa Linh có chút hoảng hốt, nó trợn lên đôi mắt to nhìn chằm chằm Lâm Tuyệt, sau đó kinh ngạc hỏi: “Đại ca ca ấy vậy mà có thể cùng với ta tâm linh tương thông? Hơn nữa còn biết đến thân phận của ta?”
Hai cái tay nhỏ nhắn bụ bẩm không ngừng múa may loạn xạ, mong muốn làm cái gì đó để cho tên đại ma đầu này có thể hiểu rõ những lời nó nói.
Lâm Tuyệt không những có thể chạm mà còn dễ dàng bóp cổ khống chế nó, chỉ cần một ý niệm liền khiến cho khí linh như nó tan thành mây khói.
Lâm Tuyệt biết tiểu thí hài này tư duy có chút thấp, sẽ không làm ra mấy chuyện lừa dối tính toán nên hoàn toàn tin tưởng thả nó ra.
Lâm Tuyệt nhìn thấy tin tức đưa ra liền nhíu nhíu mày.
Nói cách khác là thứ hỗn trướng này từ ban đầu liền chướng mắt ta nên mới cố ý không cho ta đi vào?
Đây là một bộ pháp thuật chuyên môn đối phó với yêu ma quỷ quái, những sinh linh tồn tại dưới dạng linh thể hay khí linh gặp phải loại này pháp thuật, hoàn toàn sinh không nổi mảy may kháng cự, bị khắc chế toàn tập.
Ánh nhìn này khiến cho Địa Linh hoảng lấy một nhóm, giống như bị một đầu viễn cổ ác ma nhìn xuyên một dạng.
Địa Linh cứ ngỡ là Lâm Tuyệt đang khen nó, hớn hở vỗ ngực tự hào nói: “Đúng vậy! Chỉ cần là bên trong tiểu thế giới này, ta chính là sáng thế thần!”
Địa Linh rùng mình một cái, cố gắng nở nụ cười thật tươi, thật khả ái.
Nhìn thấy trạng thái không hợp thói thường, khùng điên nổi trận lôi đình Lâm Tuyệt.
“Ta làm gì dễ nổi giận như vậy được? Hơn nữa, ta nổi giận cũng không có đáng sợ a.” Lâm Tuyệt tự mình thanh minh nói lấy.
“Đối với ta không gì là không thể!” Lâm Tuyệt đạm mạc trả lời, sau đó nhìn về đạo cấm chế phía trước nói: “Đạo cấm chế này là do ngươi bày bố?”
Chủ nhân của toàn bộ nơi này?
Địa Linh lúc này đã bị dọa cho khóc “Oa Oa” lên:
“Huynh nói là thật?” Trần Tịnh Y có chút kinh ngạc hỏi, nàng mặc dù biết nơi này tự dưng xuất hiện một đứa nhóc liền không phải cái gì nhân loại, nhưng không nghĩ đến tiểu thí hài này lại có thân phận lợi hại đến vậy.
“Thật sao?”
“Quá khả ái đi!” Trận Tịnh Y si mê nói.
“Cái này...cái này...” Lâm Tuyệt vội vàng thu lại Thanh Sam Kiếm, lúng túng vô cùng gãi gãi đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Con mẹ nó!
Lâm Tuyệt dường như hiểu ra được căn nguyên, ánh mắt bắt đầu chuyển lạnh nhìn chằm chắm lấy địa linh.
Chương 82 Đều Là Hiểu Lầm Cả! Đại ca ca vô cùng tốt bụng nha!
Dựa vào thần thông vạn vật thông linh, Lâm Tuyệt cũng liền dễ dàng nghe hiểu Địa Linh đang nói cũng như muốn truyền đạt điều gì.
Được tự do, Địa Linh thoải mái nhào lộn vài vòng trên không trung rồi lao thẳng vào đạo cấm chế, chỉ trong chớp mắt, vô hình bình chướng liền tiêu tán đi, Lâm Tuyệt thấy vậy, không nói hai lời mang theo Trần Tịnh Y cùng nhau đi vào.
Nhận được câu trả lời khẳng định của Lâm Tuyệt, Địa Linh đã không còn lo lắng nữa, lúc này mới trở lại trạng thái vui cười vốn có.
“Đều là hiểu lầm cả, đại ca ca của ngươi tốt bụng vô cùng nha...” Lâm Tuyệt cười cười.
Ta chỉ đưa tay ra chộp nó một cái thôi a.
“Đại ca ca! Ngươi làm gì a? Đừng có g·i·ế·t ta! Bảo Bảo sợ a...!”
Lâm Tuyệt có thể làm được điều đó đương nhiên là do hắn tu luyện pháp thuật Trấn Hồn Diệt Ma Ấn.
Ngươi có gan trêu đùa ta liền không có gan bị ta hung hăn sao?
Địa Linh nghe hiểu được Lâm Tuyệt cùng với Trần Tịnh Y trò chuyện, nó lúc này dường như muốn tranh công, vội vàng lên giọng nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâm Tuyệt nhìn đến nàng đã bị sự khả ái của tiểu thí hài này đốn hạ cũng hết nói nổi. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Hì Hì...”
“Thật 100%!”
Địa Linh lúc này thật sự hoảng loạn tột độ, tuy là sợ hãi muốn c·hết nhưng không thể không đứng ra ngăn cản.
Nói như vậy, lỗi hoàn toàn là ở ta?
Dù sao những linh vật nhỏ nhắn, đáng yêu lại vô cùng khả ái này đối với phái nữ có thể nói là bạo kích chí mạng 100%.
Lâm Tuyệt có chút hiếu kỳ cái này tiểu thí hài dửng dưng xuất hiện trước mặt hắn, liền vận dụng nhãn thuật xem xét thông tin đối phương.
Mặc dù không biết Lâm Tuyệt tại sao lại làm vậy, nhưng hiện tại nó vô cùng sợ hãi.
Nghe điệu bộ của đối phương, Lâm Tuyệt liền có chút choáng.
Trận Tịnh Y cười lấy, sau đó muốn cùng một chổ lên án Địa Linh, nhưng khi nhìn đến dáng vẻ bụ bẩm đáng yêu này, nàng liền không dấy lên được bao nhiêu nổi giận, chỉ muốn ôm lấy tiểu thí hài này véo véo âu yếm mà thôi.
“Không phải là ta cho bọn hắn đi vào nha! Ta là sợ bọn hắn quấy rầy đến giấc ngủ của đại ca ca, khiến cho đại ca ca không vui, nổi giận lên...nên mới âm thầm phá giải cấm chế để cho bọn hắn vô thanh vô tức đi vào a, ta là đang âm thầm giúp đại ca ca đuổi đi ruồi muỗi a.”
Địa Linh nghe hắn nói liền xụ mặt ủy khuất nói: “Không đáng sợ mà chém nữa cái bí cảnh của ngươi ta, ta nếu như lúc nãy không lên ngăn cản, có phải hay không đại ca ca lại định chém thêm phát nữa?”
Trần Tịnh Y đừng gần bên quan sát không hiểu chuyện gì, nàng chỉ thấy tiểu thí hài này vô cùng đáng yêu, càng không nghĩ đến Lâm Tuyệt lại nhẫn tâm xuống tay với nó. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Dễ nói! Dễ nói! Chỉ cần tiểu đệ đệ giúp ta mở ra cấm chế, ta liền không làm khó tiểu đệ đệ.”
Nhưng giờ đây?
Tiểu hài tử này cũng quá nhát gan đi.
Nàng liền có chút không chịu được đi lên ngăn cản.
Vậy mấy đạo cấm chế này chẳng phải là do cái tiểu đậu bỉ này tạo ra sao? (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ta lừa qua muội sao?”
“Nì Ni! Po po ni ti pa pa? ní ní pa pa ka ka........” (Không thể! Đại ca ca muốn làm gì a? Đừng có lại chém a, tiểu đậu đậu sợ a.”
“Hả?” Lâm Tuyệt có chút mọng bức.
Thử hỏi xem bị như vậy làm sao có thể không sợ?
Làm gì xuống tay xuống chân ở đây?
[Địa Linh, linh hồn của bí cảnh cũng chính là chủ nhân của toàn bộ nơi này, trải qua thai nghén vô số năm tháng liền sinh ra linh trí, mang lấy hình hài của một tiểu thí hài, trí tuệ liền giống vậy một dạng, giám sát lấy toàn bộ tiểu thế giới này, ngủ một giấc trăm năm bí cảnh liền trôi qua cái chín ngàn năm,...]
“Sư huynh! Đứa nhỏ này cũng quá đáng thương đi, huynh vậy mà nhẫn tâm ra tay với nó sao?”
Mang lấy hình hài của một tiểu thí hài, thân thể trôi nổi bồng bềnh trong không trung, trên thân mặt lấy cái yếm nhỏ đỏ, mái tóc thắt gọn hai bên trong vô cùng bụ bẩm đáng yêu.
“Vậy đại ca ca thả ta ra, để ta giúp đại ca ca đi phá giải cấm chế.”
Lâm Tuyệt có đam mê với kiếm, cho nên hắn hầu như không dùng đến loài này pháp thuật, không nghĩ đến lần này lại có hiệu quả ngoài sức tưởng tượng.
“Vậy đại ca ca có thể hay không thả ta ra a?” Địa Linh đáng thương hỏi lấy.
Địa Linh nhìn thấy hai người đã thành công đi vào Huyền Vũ sơn cũng liền một đường đuổi theo, cấm chế cũng theo đó lại một lần nữa trở về nguyên dạng.
“Cái này thì không có nha!”
Chớp mắt liền na di lên trước người Lâm Tuyệt, âm thanh non nớt như hùng hài tử, miệng mồm tía lia không ngừng.
Bởi vì nó tồn tại ở dạng khí linh, người bình thường muốn đưa tay chạm vào người nó là chuyện không thể nào.
“Khóc cái gì mà khóc? Im miệng lại cho ta!” Lâm Tuyệt chừng mắt, mắng một câu.
Thôi thì ta người lớn, không chấp trẻ con.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.