Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 90 Vạn Huyết Thập Đồ Sát Trận.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 90 Vạn Huyết Thập Đồ Sát Trận.


Bởi vì, nếu như hắn đoán không sai, thì trận pháp này vẫn chưa thật sự mở ra sát trận. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ha ha...không phiền! Không phiền!" Cơ Dạ không có vì Vân Thanh Trúc hửng hờ mà khó chịu, xua tay cười cười nói.

Điều này khiến nàng cảm thấy có chút an lòng cũng có chút bận tâm.

Bọn hắn không bị trận pháp vây nhốt tại đây, các ngươi hẳn phải vui mới phải chứ?

Đám người nghe vậy cũng là trong mông nhìn sang, dù sao ở đây, Cơ Dạ hiện tại chính là người có khả năng cứu sống mọi người nhất.

Nhưng dù sao trận pháp này đã được Tạ Diệm chuẩn bị sẵn từ lâu, hơn nữa còn tốn không ít công phu, cho nên mặc dù có thể nhìn ra vài điểm mấu chốt, nhưng trong thời gian ngắn, Cơ Dạ thật sự phá không nổi. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ta đã nhìn thấu tường tận cái này sát trận, nó tên là Vạn Huyết Thập Đồ Sát Trận, không đến một canh giờ, ta chắn chắn phá tan thứ rác rưỡi này."

"Liệu rằng Lâm kiếm tiên cũng sẽ bị cuốn vào bên trong chứ?"

Đám người Lam Hoàng Thiên Tông lúc này thì có chút méo mó bất lực.

Giả dụ lúc này trên mi tâm của nàng vẫn còn lưu lại đạo tàn niệm của Lâm Tuyệt, dăm ba cái trận pháp này liệu có đủ sức để vây nhốt bọn nàng sao?

Vẫn có thể trụ lại cái vài canh giờ, tốt hơn nhiều so với đám tiểu tông môn kia.

Đám đệ tử phát hiện sát trận ấy vậy mà trở nên yếu đi liền mừng rở không thôi, vội vàng quay qua do hỏi:

Cũng chính lúc này, bên ngoài trận pháp bỗng nhiên xảy ra chấn động kịch liệt, tốc độ luyện hóa của trận pháp cũng đang bắt đầu chậm dần lại.

Nhưng dù cho có vùng vẫy như thế nào, hoàn toàn đều là công dã tràng.

Hạ Hoàng bí cảnh từ góc nhìn đằng xa.

Nói nói, sau đó hắn phong độ hướng ánh nhìn về phía Vân Thanh Trúc, tiếp tục lên tiếng:

Một vị sư đệ nghĩ đến điều gì đó, rồi đột nhiên có chút khổ sở nói: "Liệu rằng giờ phút này bọn họ có đang ở cùng Lâm đại thần, cùng một chổ đàm luận nhân sinh hay không?"

"Chẳng lẽ ta thật sự sẽ c·h·ế·t ở nơi này sao? Không nên a." Cơ Dạ có chút không can tâm lẫm bẩm nói.

Ngồi gần đó Vân Thanh Trúc có chút mộng bức.

Lạc Sương Sương không có trả lời hắn, mà là liếc xéo hắn cùng đám người Lệ Nhược Hà, trong lòng nàng lúc này là vừa giận, vừa tức, thật sự muốn xong lên xé xác đám ngu bức này.

An lòng ở đây là có thể trùng phùng, không ai rơi rớt bỏ mạng.

Đợi đến khi toàn bộ đám người bị vây nhốt vào lòng sáng, thì sát trận thật sự mới bắt đầu mở ra, đến lúc đó, bọn hắn chỉ có thể bị trận pháp luyện hóa thành dược liệu mà thôi.

"Thiên a!" Lạc Sương Sương giờ phút này chỉ biết trách trời oán phật, thở dài lấy.

Bên trong lòng sáng.

Lời vừa ra, khiến cả đám dần trở nên im bặt.

Thế là dõng dạt lên tiếng:

Đám người thấy vậy liền kinh hoảng, vội vàng tập trung điều chỉnh linh lực, không dám hó hé thêm bất kỳ điều gì.

"Làm phiền." Vân Thanh Trúc cũng không có nhiều lời qua lại, chỉ đổi về 2 câu.

Nàng truyền âm để đám tỉ muội đồng môn của mình lần lượt đến bên cạnh mình, sau đó đưa ra nhắc nhở để bọn họ biết điều, không nên vọng đọng tránh xảy ra bất trắc.

Bận tâm là toàn bộ đều bị nhốt bên trong trận pháp, liệu rằng ai còn có thể cứu nàng ra ngoài bây giờ?

Những người dùng sức đánh càng hăng, linh lực càng lúc bị bào mòn, tốc độ bị luyện hóa phân rã thành huyết vụ càng trở nên nhanh chóng.

Nhìn thấy Cơ Dạ không có phản ứng, một vị đệ tử đến từ đại tông môn mở miệng trách mắng tên đệ tử đến từ tiểu tông môn kia.

Núi non trùng điệp, cảnh sắc phai màu, ảm đạm một màu đen tối.

Vài khắc đồng hồ cũng quá có thể so với phần còn lại rồi.

Ta chỉ hỏi các ngươi tung tích vài người, không đến mức biến thành bộ dạng như vậy a?

Đất đá bị nghiền nát thành cát vụn, cây cối bị trận pháp quật ngã trơ trọi khắp nơi.

Cơ Dạ không có trả lời vị đệ tử đến từ tiểu tông môn kia, vẫn nhắm mắt dưỡng thần, tận lực không tiêu hao bất kỳ chút linh lực nào.

Khiến cho ai náy đều cảm cảm thấy âm u, quỷ dị và hiu quạnh.

"Sư huynh! Huynh đây là bị điên rồi sao? Mạnh như Lâm kiếm tiên làm sao có thể bị hút vào được." Một vị sư đệ buồn bả, lời nói ra như dội vào người của đám bọn hắn một xô nước lạnh.

Vân Thanh Trúc mặc dù xảy ra chuyện lần trước, dẫn đến linh lực trong cơ thể hao tổn đi không ít, nhưng tu vi nguyên anh kỳ vẫn còn ở đó.

"Vân tiên tử xin cứ an tâm, ta nhất định phá giải đạo này sát trận, thành công mang tiên tử lành lặn đi ra ngoài." (đọc tại Qidian-VP.com)

Giờ phút này, lượng lớn tu sĩ đã bị trận pháp bắt giữ vây nhốt đã đạt gần đến con số một ngàn.

"Thiên a!" Cả đám đệ tử Lam Hoàng Thiên Tông đồng loạt thở dài, khí thế đột nhiên giảm mạnh, chán trường không thôi.

Chủ yếu dồn vào việc tạo lực hút và vây giữ bọn hắn lại.

C·h·ế·t một không vừa ý lại muốn c·h·ế·t cả đoàn?

Hiện tại cũng chỉ có thể đột phá từ bên trong mà thôi.

Vân Thanh Trúc trong lòng là một trận đậu đen rau muống khó hiểu.

Cơ Dạ nhìn như điềm tĩnh, nhưng bên trong là một trận dày vò sứt đầu mẻ trán, trận pháp này tuy hắn có thể nhìn ra một hai, nhưng trong thời gian ngắn liền không có cách nào phá giải.

"Không đúng! Nếu như Lâm sư huynh vô ý đi ngang qua, huynh ấy chắc chắn sẽ nhận ra vấn đề, chúng ta có lẽ sẽ được cứu." Lạc Sương Sương bỗng dưng nghĩ thoáng, đưa ra vấn đề có thể sẽ xảy ra khiến cho đám người mừng rở định thần hẳn lên.

Trong thời gian đó vẫn không quên tìm cách trao đổi suy nghĩ biện pháp giải quyết.

Đám đệ tử nhìn thấy Cơ Dạ tự tin như vậy, cũng liền thở phào một hơi, sau đó là đưa ánh mắt vô cùng ngưỡng mộ nhìn lấy, đều muốn thế vai Cơ Dạ giải cứu mỹ nhân a.

Các chúng tu sĩ mới đầu bị kéo đến, đều là cảm giác hoang mang sợ hãi, việc đầu tiên là gào thét hô hoán, sau đó là tung ra hết các võ kỹ công pháp, nhằm mục đích đánh nát cái lòng sáng này để có thể đi ra bên ngoài.

Còn những người đến trước đã phần nào nhìn thấu trận pháp, toàn bộ đều cố gằng đàm tọa sử dụng linh lực chống đỡ.

Giờ phút này, lại tiếp tục có người bị trận pháp hút đến, trong đám đó Vân Thanh Trúc liền nhìn thấy đồng môn tỉ muội của mình.

Lệ Nhược Hà cúi đầu, úp mặt thấp xuống, cũng là hối hận không thôi, nhưng đâu đó cầu sinh, hắn lại nảy sinh ra một ý nghĩ.

Nếu như không phải bọn hắn nhiều chuyện lo việc bao đồng, thì nàng đã không rơi vào thế sự như vậy.

"Ngươi...Aaaaa....á...cứu ta....không!!!!!" Tên đệ tử kia bởi vì bị mắng liền tức giận, dẫn đến hô hấp không đều, kèm theo trạng thái có chút kém liền bị sát trận cho giây, đem đi luyện hóa thành huyết vụ.

"Ngươi im mồm lại cho ta! Đừng có mà ồn ào làm phiền đến Cơ Huynh, không thì đừng trách ta trước tiên tiễn ngươi đi trước."

Bây giờ nhìn lại quân số đều toàn bộ đông đủ, không thiếu một ai.

Trận pháp xảy ra vấn đề, Cơ Dạ liền lấy lại lòng tin, chỉ cần cho hắn thêm chút thời gian, đảm bảo thành công phá được trận này.

Sâu tận bên trong các đồi núi lớn.

"Cơ huynh! Chuyện này là thế nào? Trận pháp có vấn đề sao? Chúng ta liệu rằng sẽ thoát khỏi nơi này chứ?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghe thấy đám người trò truyện, Vân Thanh Trúc cũng nhịn không được tò mò hỏi.

Xung quanh nơi này thoáng chóc bị khoáy đảo cho tan hoang điên loạn.

Chẳng phải sẽ có người ở bên ngoài nghĩ cách cứu chúng ta hay sao?

"Đệ tử Lam Hoàng Thiên Tông chỉ còn có từng này người thôi sao? Giống như còn có Sở Phàm và 2 vị cô nương xinh đẹp kia, nếu ta nhớ không lầm thì cũng là đệ tử Lam Hoàng Thiên Tông đi?"

Tông môn các ngươi đều không trọng tình trọng nghĩa như vậy sao?

Tiến vào Hạ Hoàng bí cảnh hết thảy mười người. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn đến số lượng đệ tử bị hút vào lòng sáng càng nhiều, liền khiến cho Cơ Dạ càng thêm nóng lòng.

Xét về bày bố trận pháp, Tạ Diệm hoàn toàn không sánh bằng Cơ Dạ.

"Trời ạ! Ta quên mất, trong này còn có cả Hạ nữ thần và Trần sư tỷ."

"Lạc sư tỷ! Lâm đại thần sẽ đến cứu chúng ta chứ?" Một vị sư để có chút hơi run rẩy, méo mó hỏi.

"Cơ công tử! Không biết ngài đã nghĩ ra cách phá giải trận pháp này hay chưa?" Một vị đệ tử đến từ tiểu tông môn nhìn như sắp trụ không nổi, lên tiếng thúc d·ụ·c hỏi.

Chương 90 Vạn Huyết Thập Đồ Sát Trận.

Đúng vậy a! Bọn họ giờ phút này rất có thể đang ở một chổ thơ mộng nào đó abcxyz cũng nên, nào còn tâm tư lo lắng đến cứu bọn hắn a.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 90 Vạn Huyết Thập Đồ Sát Trận.