0
“Thiếu Chủ! Ngài xem! Ngài rời Băng Thiên Thánh Cung cũng đã mười ngày rồi, cũng là đến lúc chúng ta nên hồi lại Băng Thiên Thánh Cung!” A Liên đi đến, lấy khăn tay nhẹ nhàng lau đi một ít mồ hôi trên gương mặt hồng hào đáng yêu của Tuyết Thạch Đầu, mỉm cười lên tiếng nói.
Đi ra bên ngoài Băng Thiên Sơn Mạch lần này của đám người mình, tuy nói là vị kia Tuyết A Thánh Chủ muốn phạt cái tên tiểu ngoan đồng này để xoa dịu chúng nộ bên trong Băng Thiên Thánh Cung, nhưng trong lòng bất kỳ ai cũng là biết đến, vị kia Thánh Chủ chỉ là muốn để cho tên tiểu tử này ra bên ngoài vui chơi một chút mà thôi, đúng giờ liền là phải trở lại.
Thời gian nữa tháng mà Tuyết A Thánh Chủ đưa ra, đã qua đi mười ngày rồi, chỉ còn lại năm ngày mà thôi, thông qua nhiều thủ đoạn có thể hồi lại Băng Thiên Thánh Cung sớm hơn, cũng sẽ mấy vài ngày, hiện tại khởi hành là hợp lý nhất, nghĩ đến mấy ngày nay tên tiểu tử này vui chơi cũng đã đủ rồi.
Huống hồ, nhìn đến một bộ hết sức bất đắc dĩ kia của Băng Hùng Lão Tổ Hùng Thuận, nàng cũng thật không đành lòng, Thánh Đế Cường Giả đều có tôn nghiêm vô cùng lớn, nhất là những đại Cường Giả như Hùng Thuận này, để một cái đứa bé chà đạp thời gian lâu đến như thế này, trong lòng nghĩ đến cũng không phải thoải mái gì, nên cho mấy đại nhân vật này một chút mặt mũi sẽ tốt hơn.