0
'Hừ! Nếu như ta nói thương thế của mình vẫn còn, ngươi tuyệt đối là sẽ không cho ta dùng bữa là cái chắc'. Diệp Tử Phàm trong lòng oán thầm.
Dù là trong lòng có bất mãn, nhưng mà bên ngoài Diệp Tử Phàm vẫn là nở nụ cười sởi lởi.
Không có cách nào khác, ai bảo con nha đầu này nấu ăn quá ngon đâu.
Nếu như nhìn thấy hắn cái bộ dạng này, những vị Yêu Tôn thuộc hạ của hắn sẽ cả kinh rớt cả tròng mắt, đây là vị chủ nhân khủng bố của chúng ta đây sao?
...
"Tiểu Nha! Hôm nay là ngày gì? Dường như thức ăn có phần thịnh soạn a?"Bước đến bàn ăn, Diệp Tử Phàm không khỏi nghi hoặc hỏi.
Mọi ngày Diệp Tiểu Nha chỉ cho hắn ăn một ít rau dưa, khá lắm cũng có vài món thịt heo mà thôi, hôm nay lại có rất nhiều món thịt, hắn thật sự ngạc nhiên.
"Tử Phàm ca ca! Hôm nay là Diệp Thành Thiếu Niên Võ Hội, ta muốn làm một bữa thịnh soạn, để có thể mong muốn gặp may!" Diệp Tiểu Nha có chút hưng phấn nói.
"Diệp Thành Thiếu Niên Võ Hội! Thì ra là như vậy! " Gắp một viên thịt bò đưa vào trong miệng nhai, Diệp Tử Phàm nói nhỏ.
Trải qua ba tháng tại nơi đây, hắn cũng không phải là không biết cái gì về tòa Diệp Thành này, Diệp Thành Thiếu Niên Võ Hội hắn cũng là nghe nói đến.
Diệp Thành Thiếu Niên Võ Hôi, đầu tháng mười hàng năm sẽ tổ chức một lần, đây cũng là dịp trắc thí tu vi của một đám thanh thiếu niên cùng lứa tuổi, sau đó còn có phần hội võ tỷ thí, ban đầu nó chỉ là dành cho Thiếu Niên nam nữ từ mười hai đến mười tám, nhưng mà sau này, vì nhân tài điêu linh, Võ Hội này đã mở rộng ra cho thanh niên tham dự.
Nếu như tại Võ Hội, phát hiện ra được nhân tài kiệt xuất, sẽ là được cả Diệp Tộc nghiên tất cả tài nguyên bồi dưỡng, cho nên ngày này hàng năm cũng còn gọi là ngày Ngư Vượt Long Môn, chỉ cần là thanh thiếu niên nam nữ, không ai có thể bỏ qua ngày này.
"Tiểu Nha nha! Diệp Thành Thiếu Niên Võ Hội, ta nghĩ muội không nên đi...!" Diệp Tử Phàm thật sự hết sức tìm lời nói.
Hắn còn không nói thẳng ra cho dù ngươi có đi cũng chả làm được cái gì mà thôi.
Võ Mạch nhất trọng thiên cảnh giới, một năm không tiến, đây là cảnh giới trước mắt của Diệp Tiểu Nha, cái cảnh giới này không khác gì hắn tại lúc mới vào Thiên Hoang Đại Lục Diệp gia là bao.
Với tu vi kia của Diệp Tiểu Nha, có đi tham dự cũng chỉ bán nước tương việc, không chừng còn rước lấy không ít bầm giập.
"Tử Phàm ca ca! Ý của huynh là ta không có hi vọng gì sao?" Diệp Tiểu Nha ánh mắt nổi lửa, căm tức nhìn Diệp Tử Phàm nói.
"Cái này! Cái này! Tiểu Nha nha, ta là không có ý đó! " Diệp Tử Phàm cười bồi nói.
Chỉ là hắn cười rất gượng, cho nên ai cũng có thể nhận ra hắn là đang nói dối.
"Hừ! Tử Phàm ca ca, huynh hãy chống mắt chờ xem, Diệp Tiểu Nha muội nhất định có thể dành một kết quả tốt cho huynh xem!" Diệp Tiểu Nha nói xong, không chờ Diệp Tử Phàm đáp lại, một mạch chạy ra cửa, hướng Diệp Thành trung tâm quảng trường đi đến.
...
"Tử Phàm ca ca! Thật là xin lỗi, nhưng mà muội tuyệt đối sẽ không bỏ cuộc! " Đi được nửa đường, Diệp Tiểu Nha đột nhiên dừng lại, quay đầu lại nói.
Thật ra, sao nàng có thể không biết thực lực của mình, cũng biết Diệp Tử Phàm nói không sai, nhưng mà vì khát vọng của mình, nàng tuyệt đối sẽ không bỏ cuộc.
"Nha đầu này! " Ngồi tại bàn ăn, Diệp Tử Phàm lắc đầu nói.
Diệp Tiểu Nha lời nói, hắn là nghe được rõ ràng, tính tình cô bé này cũng thật sự rất là cứng cỏi, xem ra phải để cho nàng ta một bài học, nàng ta mới tỉnh táo ra.
"Ngươi còn không hiện thân!" Thanh lý xong một món ăn cuối cùng, Diệp Tử Phàm đối với hư không nói.
"Thiên Xa bái kiến chủ nhân!" Hỏa Thiên Xa không một tiếng động xuất hiện, hướng Diệp Tử Phàm thi lễ.
"Ân! Tiểu Nha nói những công việc kia, ngươi cũng đã nghe rõ rồi, lập tức thay ta đi làm đi!" Diệp Tử Phàm quay lại Hỏa Thiên Xa nói.
Gương mặt của hắn bây giờ lạnh tựa băng sương, làm gì còn ấm áp như mùa xuân khi cùng Diệp Tiểu Nha nói chuyện nữa kia chứ.
"Vâng! Chủ nhân, Thiên Xa đi ngay!" Hỏa Thiên Xa rùng mình một cái đáp.
Hắn vẫn luôn luôn đối với Diệp Tử Phàm sợ hãi có gia, cho dù Diệp Tử Phàm có cái thái độ gì với hắn, hắn vẫn là trước sau như một.
Ba tháng trước hắn được Diệp Tử Phàm thông qua Nô Ấn gọi đến đây, sau đó không lâu còn truyền cho hắn một bộ Hóa Hình Thuật, có thể biến hóa thành bất kỳ người nào mà mình đã từng gặp.
Sau khi có được môn Bí Thuật này, hắn như nhặt được chí bảo, quả thật loại Bí Thuật này quá mức thần kỳ, nếu như trước đây hắn có loại thuật pháp này, hắn sẽ tự do xuất nhập Hư Không Trùng Động, mà không cần phải sử dụng đến cái Hóa Hình Ngọc Phù, cũng sẽ không có ý định thống nhất Đại Lục, để rồi bị vị chủ nhân này bắt.
Khi hắn cảm động đến rơi nước mắt thầm nghĩ vị chủ nhân này đã thay đổi, thì tai họa lại cập đến người hắn, vị chủ nhân bắt hắn hóa thành chính vị chủ nhân này bản thân, để thay hắn làm những công việc tạp dịch.
Hắn là ai kia chứ, đường đường là Đạo Thể Yêu Tôn Chí Cường Giả, đứng tại Thiên Nhược Đại Lục đỉnh phong, sao có thể đi làm những công việc của hạ nhân, có đ·ánh c·hết hắn cũng không làm, chỉ là rất nhanh, vị chủ nhân này liền cho hắn biết nếu như không làm sẽ có hậu quả gì, trải qua một khắc chơi đùa với Nô Ấn, hắn cuối cùng cũng phải chấp nhận hiện thực, hạ mình làm công việc tạp dịch.
Gần ba tháng thời gian qua, có thể nói là khoảng thời gian thống khổ nhất trong đời của hắn, không chỉ phải làm công việc hạ nhân, mà hắn còn bị đám Phàm Nhân này xem như tiểu bối đối đãi, hết sai cái này đến sai cái kia, nếu như có thể, hắn đã dùng một chưởng diệt đi đám Phàm Nhân này, nhưng mà hắn không dám, hắn mà ra tay, hắn sẽ c·hết rất thảm.
Hắn hiện tại đang ngày đêm cầu nguyện, mong cho vị chủ nhân này rời khỏi nơi đây càng sớm càng tốt, như vậy hắn cũng có thể thoát ly khổ hải.
Chỉ là nhìn dáng vẻ của vị chủ nhân kia, rất khó để có thể rời khỏi đây trong một quảng thời gian ngắn.
"Cũng là đến lúc khôi phục lại hoàn toàn thương thế rồi! " Chờ cho Hỏa Thiên Xa rời đi, Diệp Tử Phàm nói nhỏ.
Nói xong, hắn cũng biến mất tại chỗ, đi vào Luyện Thần Đỉnh không gian tu luyện.
Đạo kia Lôi Kiếp cuối cùng, tuy làm cho hắn b·ị t·hương thảm trọng, nhưng mà đồng thời cũng giúp đỡ cho hắn không ít.
Mấy tháng qua, không có giờ phút nào mà hắn không vận chuyển Hỗn Độn Bá Thần Quyết trị thương cùng luyện hóa Lôi Kiếp lực lượng.
Kết quả cũng khá là khả quan, hắn không những hắn thương thế đã khôi phục gần hết, mà Lôi Kiếp năng lượng kia cũng đã giúp hắn đột phá đến Hỗn Độn Bá Thần Quyết đệ ngũ trọng viên mãn hậu kỳ, âu cũng là trong cái họa có cái phúc.
"Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm! "
"Một ngàn sáu trăm năm mươi vạn ức long lực lượng! Cũng không tệ lắm!"
Một kích đánh ra, thiên địa không gian bên trong Luyện Thần Đỉnh liền băng diệt quá nửa, Diệp Tử Phàm hài lòng gật đầu nói.
Đây là Khí Đạo tu vi của hắn hiện tại, trải qua tăng phúc thêm năm mươi lần mà có được lực lượng, không tính những thủ đoạn khác, hắn đã hơn tuyệt đại Đạo Thể Hóa Thần hậu kỳ viên mãn cường giả khác.
Hơn nữa với một ngàn vạn mét Bá Thể, hắn cũng có thể lấy ra hù dọa được rất nhiều người.
"Chỉ là có chút đáng tiếc, Yêu Hoàng Linh Vân ta lại không có được! " Diệp Tử Phàm đầy tiếc nuối nói.
Nếu như có hơn mười vạn đạo Yêu Hoàng Linh Vân, hắn có thể đưa thực lực của mình tăng trưởng nhiều hơn nữa, không chừng Nguyên Thần của mình còn có thể nhập Thánh cũng nên.
"Đại Hắc! Ngươi còn không thể tìm được nguyên nhân tại sao thân thể của ta lại có dị tượng như vậy sao?" Diệp Tử Phàm hỏi, hắn còn không có quên đi chuyện xảy ra ba tháng trước.
"Chủ nhân! Thật xin lỗi, ta vẫn còn không biết nguyên nhân! " Đại Hắc thật sự rất xấu hổ nói.
Ba tháng qua, Diệp Tử Phàm đã không ít lần hỏi hắn về vấn đề này, nhưng mà hắn cũng là thất thủ vô sách.
"Không biết sao! Như vậy cũng không cần nghĩ nửa, sau này tu vi cao, ta sẽ biết là chuyện gì xảy ra thôi!" Diệp Tử Phàm lắc đầu nói.
Thân thể của hắn phát sinh dị thường, tuy cũng làm cho hắn bực bội, nhưng mà cũng không ảnh hưởng đến căn bản.
Hắn đã thử nghiệm qua, dị tượng kia cũng không gây bất lợi gì cho hắn, chỉ cần hắn tập trung, dị tượng kia là sẽ biến mất, lần trước chỉ vì chuyện xảy ra quá mức bất ngờ, làm hắn có chút phân tâm, nhưng mà chuyện như vậy, tuyệt đối sẽ không ra lần thứ hai.