0
Mặc dù là hai nha đầu nước mắt vẫn là chảy ước đẫm cả gương mặt, thế nhưng rất nhanh chóng, bọn nó liền khẽ đẩy Diệp Tử Phàm ra, dùng tay áo lau sạch đi nước mắt trên gương mặt của Diệp Tử Phàm.
"Ân! Phụ thân đã biết, phụ thân không khóc nữa! "
Diệp Tử Phàm bỗng nhiên được hai con nha đầu này chăm sóc, cùng lên tiếng dạy cho một khóa, cũng là ngừng khóc bật cười vui vẻ trở lại, đây là nụ cười xuất phát từ tận đáy lòng của hắn, hắn cũng là không biết, lần cuối hắn nở nụ cười thật tươi như thế, là từ khi nào nữa.
"Vũ Đồng! Vũ Phi! Phụ thân đã bỏ rơi hai con lâu như vậy, hai con không có giận Phụ Thân hay sao?" Diệp Tử Phàm cũng là lau sạch sẽ những giọt nước trên hai gương mặt nhỏ bé của Vũ Đồng hai người, sau khi trả lại cho bọn chúng bộ đôi gương mặt của tiểu Thiên Thần, hắn liền là lên tiếng hỏi.