Đỉnh Phong Thiên Hạ
SS Hà Thần
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1095: Rốt cuộc cũng đến (2)
– Nhận nhiệm vụ là phải hoàn thành. Đây chính là quy c*̉ c*̉a Thiên Địa các.
– Có người tới.
Phanh.
Ở sơn mạch phía dưới có một sơn cốc diện tích không nhỏ, bên cạnh có mấy ngọn núi dựa thế vây quanh, cao vút tới tận tầng mây, tạo thành một thâm cốc cực lớn.
Lục Lâm Thiên phỏng đoán, bằng vào thực lực linh giả c*̉a hắn, tối đa chỉ có thể đánh c·h·ế·t vũ giả đồng cấp. Đụng độ phải Vũ Suất thất trọng c*̀ng với Linh Suất có lẽ không tới mức bị thua. Thế nhưng muốn đánh g·i·ế·t tuyệt đối không thể làm được. Đối thủ tới cấp độ này muốn đánh g·i·ế·t nào có dễ dàng như vậy. Trừ phi là thi triển linh hồn công kích. Mà linh hồn công kích c*̉a hắn, trước mắt mà nói, chính là con át chủ bài cuối c*̀ng.
Lúc này, cơ hồ là c*̀ng một lúc khi đao mang tiêu tán, một tiếng quát từ trong miệng Lục Lâm Thiên vang lên. Trong tay mang theo một vòng cung ưu mỹ, một đạo đao mang màu đỏ nhanh chóng cắt ngang qua không gian đánh về phía trước. (đọc tại Qidian-VP.com)
Côn mang nhanh chóng bạo liệt, đao mang màu đỏ giữa không trung lập tức tiêu tán. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phong Vũ yêu ưng đứng ở giữa không trung, dường như lúc này cảm nhận được nguy hiểm. Ánh mắt người mang mặt nạ màu xanh kia run lên, thế nhưng không nói gì mà quay đầu nhìn về phía Lục Lâm Thiên.
Sưu Sưu.
Đao mang trực tiếp đánh vào trên côn ảnh. Đao mang nhìn như chỉ có một kia lúc này khiến cho vô số côn ảnh vặn vẹo, gợn sóng trong không gian lúc này rạn nứt. Năng lượng khủng bố nhanh chóng bạo liệt.
Phanh Phanh.
Đao mang màu đỏ biến mất, ánh mắt người này trở nên ngây ngốc, thân thể đứng giữa không trung. Năm người chung quanh lúc này không có hành động gì, đều không có ý tứ ra tay giúp đỡ.
Chương 1095: Rốt cuộc cũng đến (2)
Ánh mắt Lục Lâm Thiên lập tức lạnh lùng quát lên một tiếng. Loại trường hợp này căn bản không cần nói nhiều. Những người này nói rõ là tới đoạt bảo vật cho nên sẽ không bỏ qua. Chi có một biện pháp đó là chấn nhiếp tuyệt đối. Mà muốn chấn nhiếp tuyệt đối thì c*̃ng chỉ có thể dựa vào thực lực chứng minh.
Sưu Sưu.
Năm người có mặt ở đây ánh mắt có chút biến hóa. Vừa ra tay nhanh chóng đánh c·h·ế·t một Vũ Suất ngũ trọng, thực lực bực này cho dù là Linh Suất lục trọng c*̃ng không cách nào đơn giản làm được.
Bên trái một người mang áo choàng lạnh nhạt nói.
– Muốn c·h·ế·t.
– Thiên Địa các?
Sưu Sưu.
Nhìn thấy công kích c*̉a Lục Lâm Thiên, thân ảnh mang áo choàng này lập tức kinh ngạc. Thân hình run lên rồi nhanh chóng lùi lại. Một cây trường côn màu xanh nhanh chóng xuất hiện trong tay, chân khí được rót vào, quanh mang lập tức xuất hiện.
Nhìn thấy Lục Lâm Thiên xuất hiện, ánh mắt sáu đạo thân ảnh này lập tức có chút biến hóa. Dường như ba chữ Thiên Địa các này sáu người đều vô c*̀ng rõ ràng.
– Khục khục.
Bạch Linh khẽ mở miệng nói.
– Đao Hồn trảm.
Một đám côn mang nhanh chóng bao phủ trước người hắn. Cả không gian trước người hắn lúc này lập tức vặn vẹo.
Sưu Sưu.
– Có chút không đúng.
Cơ hồ trong nháy mắt, thân ảnh Lục Lâm Thiên như quỷ mị xuất hiện trước người Vũ Suất ngũ trọng kia. Đao mang trực tiếp nện vào trên người hắn.
Trên phương diện linh giả, Lục Lâm Thiên biết rõ bằng vào thực lực Linh Suất lục trọng c*̉a mình, tuy rằng linh lực không kém. Trong đám linh giả đồng cấp c*̃ng có thể xem như người nổi bật. Thế nhưng so sánh với tu vi vũ giả mà nói. Bằng vào tu vi linh giả c*̉a hắn không cách nào so sánh với vũ giả. Không cường hãn như vậy. Phương diện vũ giả, hắn có Huyết Lục. Vũ kỹ Huyền cấp trung giai, còn có đan điền khổng lồ tới mức khủng bố. Tăng thêm Huyễn Ảnh Thanh Vũ, trên phương diện linh giả thì kém hơn rất nhiều.
– Lưu lại Vũ Linh khí thì có thể đi.
Khí tức c*̉a người này là Vũ Suất ngũ trọng. Lục Lâm Thiên đã sớm dò xét qua. Một tiếng quát trầm thấp từ trong miệng Lục Lâm Thiên vang lên. Lục Lâm Thiên không có chút trì hoãn nào, linh lực đột nhiên tuôn ra. Thủ ấn trong tay nhanh chóng vẽ lên một cái, giống như vẽ ra một vòng cung trước người. Trong tay lập tức có một đạo đao mang giống như trăng tàn cuối tháng. Đao mang này nhanh chóng bành trướng cắt ngang qua không gian mang theo khí tức bá đạo bắn về phía trước.
– Linh Suất lục trọng.
Nữ tử mang mặt nạ kia nhìn về thi thể Vũ Suất ngũ trọng vừa mới c·h·ế·t đi rồi nhìn về phía Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói. Trong mắt mang theo một cỗ hàn ý.
Thanh âm này vừa dứt, ở không trung trước mặt mấy người lập tức xuất hiện một đạo thân ảnh. Mà người này c*̃ng mang mặt nạ. Thế nhưng theo hình dáng bên ngoài mà nói, người này là một phụ thân. Trên người mặc một bộ váy dài, trước ngực cao ngất, lại làm tăng lên vài phần khí chất thành thục vũ mị. Eo nhỏ nhắn, cặp chân dài, đường cong vô c*̀ng mê người.
Lục Lâm Thiên nhíu mày, thủ ấn trong tay vung lên. Đao mang cắt ngang hư không thế nhưng lại không khiến cho không gian chấn động, đao mang tạo thành một đạo quang mang giống như lưu tinh xẹt qua không gian rồi hung hăng đánh về phía Vũ Suất ngũ trọng mang áo choàng kia. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thân ảnh mang áo choàng nhìn về phía trước, ngay lúc đó thân hình trực tiếp bị phân thành hai nửa, trực tiếp vỡ nát.
Lục Lâm Thiên nói. Cảm nhận thực lực c*̉a năm người còn lại, lúc này có hai người bản thân hắn không thể nhìn thấu. Nữ tử này hẳn là Vũ Suất thất trọng. Cho dù hắn gặp phải c*̃ng khó nhằn. Còn có hai người còn lại một c*̃ng là Linh Suất lục trọng, một Vũ Suất lục trọng. Quả thực nếu như hắn muốn bảo vệ người kia vô c*̀ng khó. Trừ phi là bại lộ thực lực vũ giả.
Người mang mặt nạ màu xanh kia rốt cuộc c*̃ng mở mắt ra. Ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía trước.
Lúc này lại có năm đạo thân ảnh nhanh chóng lao tới. Năm đạo thân ảnh này cơ hồ xuất hiện c*̀ng một lúc. Năm người lăng không mà tới. Khí tức quanh người tràn ra, y phục tung bay. Năm người này có ba người mang mặt nạ, hai người mang áo choàng. Khăn và mặt nạ che khuất mặt cho nên không nhìn thấy rõ bộ dáng cho lắm. Thế nhưng từ thân hình bên ngoài có lẽ là nam tử, không giống như là nữ nhân.
Ngay khi thanh âm Bạch Linh vừa dứt, trong sơn cốc phía dưới đột nhiên vang lên một thanh âm trầm thấp: (đọc tại Qidian-VP.com)
– Đao Hồn Quang Nhận.
– Thiên Địa các chấp hành nhiệm vụ, các vị nhường đường.
Lục Lâm Thiên đang nhắm mắt dưỡng thần c*̃ng mở mắt ra cảnh giác nhìn về phía trước. (đọc tại Qidian-VP.com)
– Chúng ta muốn lấy đồ vật chúng ta cần, Thiên Địa các chấp hành nhiệm vụ đương nhiên bình thường chúng ta không dám cản đường. Thế nhưng lúc này không thể nhường được, các hạ chỉ có một mình. Không biết các hạ có thể hoàn thành được nhiệm vụ lần này hay không.
Linh lực trên người bùng lên. Thân ảnh Lục Lâm Thiên nhanh chóng lơ lửng trên không trung. Sáu đạo thân ảnh trước mặt này Lục Lâm Thiên c*̃ng không khó cảm giác được. Trong đó ít nhất có ba người từng xuất hiện qua trên đấu giá hội.
Côn mang bị phá, một cỗ kình phong cực lớn khuếch tán. Vũ Suất ngũ trọng kia lảo đảo lui về phía sau. Sắc mặt tái nhợt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.