[ĐN Tokyo Revengers] Thay Đổi Cốt Truyện
Bee Honey Pie
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1: Khởi đầu ?
"Bày đặt quá!!"-Sara than
"G-Gomenasai!"-tôi (đọc tại Qidian-VP.com)
"Takemichi!!"-??
"CON KIA MÀY CÓ TẮT NGAY CÁI BẢN NHẠC ĐẤY ĐI KHÔNG HẢ, TAO GI*T MÀY GIỜ!!"-Mẹ (đọc tại Qidian-VP.com)
Hina tiến lên bước nữa nhìn mặt tôi thì thấy tôi đang băng mặt mình hai miếng trên mặt, nhìn xuống lại thấy chân cũng bị băng. Xong Hina thở dài chán chửa về tôi, đi ngang lại tôi rồi bắt đầu trách.
"Chính xác!"-Takemichi
"Sara-chan nè"-Hina
Bị ngủ gật hay mất tập trung thế nào, cô gọi lên nhìn bảng một chút cũng ra kết quả. Hina chán việc Sara chẳng chú ý nhưng vẫn đúng đáp án còn Hina thì lơ là một tí là không hiểu bài thế nên còn phải đi học thêm nữa.
"Đủ rồi Takemichi, tớ chưa nói với cậu là tớ không tin mà, sao cậu cuống thế? Haizz, nó khùng thật nhưng biểu cảm của cậu lúc nãy nó đã thể hiện được vẻ trưởng thành của cậu rồi... Cậu.. Là Takemichi.. Của 12 năm sau?"-Sara
Chương 1: Khởi đầu ?
/When I am with you, there'-../
nữa hửm?"-Sara
"Tớ có chuyện quan trọng.. *hộc, hộc* cần nhờ cậu!!*hộc*"-Takemichi
"Huh? Akkun!"-Take
"Takemichi, tớ chưa bao giờ thấy cậu làm ngơ việc tớ gọi cậu là Tắc kè mì chiên..?"-Sara
"Nếu Takemichi bị đánh do các anh năm ba trường khác thì biết tính sao bây giờ đây?"-Hina
Giờ về, Hina phải đi học thêm, hai đứa chia nhau đi một hướng. Sara định đi chơi vài nơi thì có tiếng gọi tên mình nên cô quay lại.
"Hả.."-Sara
(Tui mà vào vai Hina có con bạn như thế tôi cũng chán chẳng muốn nói luôn 😥)
/Know with all of your heart, you can't shame me/
"Thiệt tình, hôm qua cậu lại đi đánh nhau nữa hả? Chả hiểu sao những người tớ thân toàn những côn đồ không à"-Hina vật vã nói
"Đúng vậy!"-Takemichi
"Tin tớ đi Hina-chan! Tớ làm được mà!"-Sara
"Tớ biết tớ chỉ giống như là một thằng khùng và nói bừa như một đứa trẻ con nhưn-.."-Takemichi
"Đành vậy thui!"-Hina
"Vậy hả? Cậu chắc không đó!"-Hina
/If you give me a chance/
"Sara-chan!!"-??
"Thì bây giờ tớ nói cậu nè!!"-Takemichi
"Ò ừm"-Sara
"Sara, Chuyện này khá quan trọng và cũng khá là vô lí, nhưng tớ mong cậu... sẽ tin ở tớ!"-Takemichi
Chap 2: Dự báo cái c·h·ế·t Hina?
"Cậu đã ra đây trước rồi à? Mà sau Sara-chan lại ở đây?"-Akkun
"Hửm, oh Tắc kè mì chiên, cậu chạy theo tớ chi vậy?"-Sara
"Nói"-Sara
"Nó quan trọng đến vậy à.."-Sara thở dài ngao ngán
"Thực ra thì tớ cũng chẳng biết nữa nhưng tớ vừa mới rơi xuống đường ray tàu điện thì tớ về năm nay luôn. Tớ chẳng biết làm sao để trở lại nữa.."-Takemichi
Cái tiếng r*n r* đến ghê tai của mẹ tôi và tiếng gầm rợn tóc gáy của người đàn ông kia.. Còn cả cái tiếng chạm da thịt mà ngày nào cũng phải chịu đựng đến phát ớn cũng không được thoát. Đi lướt qua thôi, vì tôi không muốn thấy cảnh tượng ghê tởm đó nữa.. Bước ra khỏi nhà và đi đến trường.
___________. ____________. ___________.
"hửm?"-Sara
"Chắc mà! À mà hôm nay không đi với
"Thôi được rồi, tớ sẽ ít đi đánh nhau hơn cho cậu bớt lo. Chứ không bỏ được đâu, giờ nhiều đứa lăng mạ tớ lắm nên tớ phải 'kéo tay áo' thôi!"-Sara
Main's P.O.V (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ừ hẹn gặp lại nha!"-Akkun
"*hộc*Hả gì?"-Takemichi cố giữ bình tĩnh
"A, Sara-chan, hôm nay cậu đến sớm hơn mọi khi á, bộ có chuyện gì sao?"-Hina
Sara ngồi ở góc cuối lớp cạnh cửa sổ, lúc nào cũng nhìn ra ngoài cửa sổ. Cô giáo luôn giảng bài và khi nhìn xuống dưới cũng chẳng để ý cuối góc lớp nên cô không bị nhắc. Nhiều khi chẳng chú ý trong giờ học thế nhưng mà vẫn luôn làm được bài và đặt điểm cao nhất lớp. Vì sao? Vì cô vào thư viện đọc sách rất nhiều thế nên cô còn học trước bài rồi, nhìn vô cũng biết thừa câu trả lời.
"Thực sự rất quan trọng?"-Sara
Và đó là những gì khởi đầu hành trình Tokyo Revenger mà bao gồm cả Sarako, nhân vật thêm vào.
'Tắc kè mì chiên'
/I will take it/
___________. ____________. ___________.
Trong lúc đang đi tới trường thì Hina-chan đằng sau tới bên cạnh và nói
"Tớ có thể.... Du hành thời gian..."-Takemichi (đọc tại Qidian-VP.com)
"Nó quan trọng thật !!"-Takemichi
Main's P.O.V :)
/But I'll make it!/
"Nói dối tệ quá, Sara-chan à! Haizz, tớ rất lo lắng cho cậu mỗi khi cậu đi đánh nhau đấy, Takemichi cũng vậy nữa.."-Hina
"...không, không có gì đâu!"-Sara
Vẻ mặt của cậu ta với giọng điệu chắc chắn này, chẳng giống cậu ta chút nào, nó trưởng thành hơn rất nhiều nhưng nó cũng cho tôi khá chắc rằng cậu ta đang rất nghiêm túc.
/It's the shot in the dark/
Đón xem những chap sau một cô gái lạc vào đây sẽ thay đổi cốt chuyện như nào nhé !
"À có chuyện nói với Takemichi tí ý mà! Tớ có việc rồi, tớ đi trước đây, bye!"-Sara
Dù sao thì, hôm nay đến trường sớm tí không sao đâu..
Khi ở trong lớp
Đứng dậy, bước vào nhà vệ sinh để vscn. Đang thay đồ thì cái chuông báo thức nó vang lên lần nữa.. Má ơi, phiền thế !!
"Mồ, cậu trêu cậu ấy hoài à ! Cậu ấy thường không đến sớm vào giờ này đâu !"-Hina
"Mấy cái này có gì đâu chứ, cậu lo làm gì ! Nó không quá nặng đâu, với lại hôm qua nhà tớ có chuyện, tớ không cẩn thận nên mới bị vậy chứ có đánh nhau đâu chời"-Sara
Người mẹ của tôi đang trần như nhộng nằm cạnh người đàn ông gọi là "khách" của bà. Nguyên đêm qua nằm trong phòng không tài nào ngủ được..
"Thì các trường khác gây sự và lăng mạ đến mấy đứa năm nhất trường mình đó nên Takemichi cũng giúp đó, nhiều khi cậu ý mà gặp phải bọn mạnh hơn thì c·h·ế·t chắc. Nếu cậu ý không nói thì tớ vẫn phải tìm ra bằng được."-Sara
No one's P.O.V
Tuyệt thật, ngày nào cũng nghe cái bài nhạc này lúc sáng dậy, không bật dậy thì nó lập đến trăm lần nữa phần điệp khúc...
___________. ____________. ___________.
"Thực sự không nói ở đây được, đi chỗ ít người nói đi!"-Takemichi
"...Tớ không chắc nữa.. Tớ hơi sợ cậu sẽ bị thương nặng hơn vậy.."-Hina
"...."-Sara
"Nói thế còn được, mà Takemichi, cậu ấy khá mít ướt và yếu đuối sao cậu ấy cứ thích đi đánh nhau thế nhỉ..?"-Hina
"Pfft cứ tin ở tớ, tớ làm bạn với Takemichi lâu rồi, tớ biết cậu ấy thường đi đâu vào giờ nào mà!"-Sara
Ừ thì một phần cũng do mình bật max volume nên ai nhà bên cạnh cũng nghe tiếng hét của mẹ mỗi sáng. Tắt báo thức rồi thay nốt đồ đồng phục, thắt cà vạt lên, sách cặp rồi đi thôi. Đi ngang qua căn phòng mẹ, ngó vào thì trời ạ. Cảnh tưởng đó ngày nào cũng thấy, và cũng là cảnh tương chẳng thể chấp nhận được...
"Thế thì cứ ở đây hết một ngày đi, gặp được cái gì, may ra cậu quay lại thì sao"-Sara (đọc tại Qidian-VP.com)
"...B-Bye Sara-chan!"-Take
"Ừm, rồi tới đây có việc gì không?"-Sara
"Ừm!"-Takemichi
___________. ____________. ___________.
"Nói đi"-Sara
"Ờ ờ"-Sara
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.