Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Độ Ấm Môi Em

Phất Lý Xuyên Âm

Chương 10: Say rượu

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: Say rượu


RốtcuộcLụcThờiDậpkhông laychuyểnđượcýđịnhcủaVuVãn,lạichorằng côlolắngđụngphảingườiquenởchỗnày,ảnhhưởng tới hìnhtượng tổng tàicủa mình.

“Cẩnthận!”

Em trai?

Chữ“chị”giốngnhưđượcđẩytừkẽrăngcủaLụcThờiDập ravậy.

Tuyrằngởgiaiđoạnđầu nàysẽcần tiêutốnvôcùngnhiều tiền bạc,nhưngkhoản lợinhuậnthuvềsaukhithànhcông sẽlàgấp cảmườicảtrăm lần,thậmchílàvôsốkể.

VuVãnchậm rãi ngồixuống,nhấp môingụm rượu,mớiravẻlơđãng hỏiLụcThời Dập,“Cốýtớiđâytìmchị,cóviệc gấp sao?”

VuVãncũng biết,LụcSang giảlàmngười tốtthaycôuống rượu,chắcchắn làcóýđồcả.

VuVãntỏvẻvôcùng sốt ruột,nhưngýtứlạivôcùngkhéo léo,“Hômnay tôiđànhphải rờiđitrước,lần saucácvịtớiBắcKinh,tôisẽnhấtđịnhmởtiệcchiêuđãi mọi người.”

Bữa tiệcđêm nay dotổng tàiLụcSang của tậpđoànkhoa họckỹthuật SangHưng tổchức. Mộtbàn mười haingười,cótớibẩyvịtổngtài,gồmnhiềunhânvậtquantrọng củanhiềungànhnghềkhácnhau từquảntrịInternet,tàichính,nghiên cứuđiều trị,trítuệnhân tạođến các ngànhsản xuất.Đêm nay,cóhaivịtổng tài mangthưkývàgiámđốcđicùng,tuy haingười nàyđềulànữgiớinhưng tínhtrongcấp bậc tổngtài,thìVuVãn người nữgiới duynhất.Hơn nữa buổisángVuVãnvừa cómộtbài diễnthuyếtvôcùng xuấtsắc,nên dĩnhiên côhoàntoàn làtiêuđiểm của bữatiệcđêm nay.Vàcũng trởthànhmục tiêucho mọi ngườithayphiênnhauđếnchúc rượu.Đềtài bài diễnthuyết hôm naycủa côlà《tương lai củamôhìnhtrítuệnhân tạo》.Chủyếuquaychungquanhtínhtoán lượngtửkết hợptrítuệnhântạo,sẽsinhra các loạithayđổi.Trítuệnhân tạovẫnđứngđầu mấynăm nay,thậmchítương laisẽvẫn tiếptụcphát triểnvôcùng rựcrỡ.Con sónglớnkhoa họckỹthuậtđãtới,rấtnhiềutậpđoàn xínghiệpýthứcđượcviệc “ainắm giữtrítuệnhân tạo,ngườiđóliềnnắmphầnchủđộng trong cạnhtranhthươngnghiệp”.Nhưng,khoa họckỹthuật cảitiến từng ngày,màcáchtínhtoán truyềnthốnghiện giờđãkhôngthểtheokhông kịp sựphát triển củatrítuệnhântạo.Điều nàychínhlàhạnchếcủa trítuệnhân tạo,dùcótrínăng*,nhưng lạikhôngkhôn ngoan.Chonên,hiện tạinhànhàmớiđiđầu tưvào trítuệnhân tạo,thìVuVãnđãsớmnhìn xatrông rộng,banăm trướcđâyđãliềnđầutưthànhlậpmộtphòngthínghiệm lượng tửtrítuệnhântạo,chủyếunghiên cứuđốitượng làlượngtửmáy tính.*智能/trínăng: trítuệvànănglựcVậy lượng tửmáy tínhlàgì?Đơn giản mànói,chínhlàmộtkhinghiêncứuthànhcônglượng tửmáytính,thìhiệntại máy tínhchúng tađangdùng liền biếngiốngnhưbàntínhsơkhaivậy.Giốngnhưgiải một hệthống mật mãRSA,một máytínhhiệnđạinhất hiên naycũngphải mấttới 60vạnnăm mới giảiđược,nhưng dùnglượng tửmáytính,chỉmấtkhôngđến 3tiếngđồng hồmàthôi! Nếu lượngtửmáy tínhcùng trítuệnhân tạo kếthợp lạivớinhau,người máysẽtựmìnhtiếpthu họchỏi cùng cónăng lực tưduy giống hệnhưcon người,thậmchícònsẽvượt xahơn cảnhânloại. Các tổng tàiđềuvôcùnghứngthúđốivới bài diễnthuyết củaVuVãn hôm nay,trên bàn tiệcđềukhông ngừngtỏraquantâmvềnộidung củathínghiệm tínhtoánlượng tử.VuVãnnhấtnhấtgiảiđáp,cùngchuyênnghiệp. Xinhđẹp,cónăng lựccùng trítuệ,luôn làlàmngười taphảitrầm trồtánthưởng.Các tổngtài rấtnhiệttìnhthayphiênnhau tới kínhrượu,mặc dùVuVãn cũngđược coi làcótửu lượngcao,nhưng saumấy lượt uống,cũngkhôngchịunổi.Lúc này,tuyLục Sang cóuốngđỡthayVuVãnvàilần,nhưng côvẫnphảiđira toilet nôntận hai lần. “Lụctổng lại yêuthươngVu tổngrồi,lần nàycũngkhôngcholại uốngthayVu tổngđâunha.Lynày làtôiquyếtphải kínhVu tổng.”Ngồibên tây tráiVuVãn làVương tổng,lạicầm ly lênđểbắtđầumộtvòng kínhrượu “Cảm tạVu tổngđãcho mấy lãogia hỏachúngtôiđược tiếpcậnnhững trithức tiên tiến.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Không biết cóphảiảo giáchaykhông,nhưngcôcảm giácgiây tiếptheoLụcThời Dậpsẽhôn mình……

VuVãnóimột lúc lâu,làmLụcThờiDập sốt ruộtchờđợi bênngoài.Anhlạikhông biết bêntrong tìnhhìnhnhưthếnào,gặpđược mộtngườiphụnữcũng bướcvàotoilet,anhliềnnhờxem hộtìnhhìnhcủaVuVãn rasao.

“Vẫncòn sớm mà!Khócóđượccơhội cùngVu tổng nóichuyện,không biếtlần sau tớibao giờmớiđược gặp lạinhau,đêm naychúng taphảiuống cạn hứngmớiđượcđi.”Những người nàymồm năm miệngmười dứtkhoátkhôngcho ngườirờiđi.

VuVãnkhôngnợân huệcủaLục Sang.

Đúnglúc này,cómột ngườiphụnữtừtrongđi ra.Liếcmắtthấy anhđang muốn hướngđivào trong,thấy anhđẹptrai sang láng,ăn mặc lạinghiêmchỉnh,khônggiốngvới mộttên biếnthái,liền cóýtốtnhắcnhở,“Tiên sinh,đâynày làtoiletnữ,phái namởphíađốidiện.”

Thoắt cái,LụcThời Dậpđãcảmthấyhítthởkhôngthông.Anhhítsâu một hơi,cốgắngápxuống lửa giậnđang bùngpháttrong mình,cũngtreo lên miệngcười,dõng dạcnói: “Hôm naysợkhôngthểbồi cácvịuốngđược,tôiđếnđểđónchịtôivề.”

ThâmQuyếntuy rằngkhônglạnhnhưBắcKinh,nhưng gióđêmvẫn lạnhvôcùng.LụcThời Dậpđemáokhoác củamìnhmặcvàochoVuVãn.Côkhông cònsứcđểcựtuyệt,chỉđứngdựavào bảvai xủa anh,đểanhtùyýđỡmìnhrờiđi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi xuốngbậcthang,VuVãn bước hụtmột cái,maymắn làLụcThời Dập kịpthờiôm lấyeo cô,đemngười kéovàotrong lồng ngựccủa mìnhtránhcho côbịngã.ĐỉnhđầuVuVãn bịvamạnhvào cằmcủaLụcThờiDập,côđauđếnnhíu mày,liền bất giácngẩngđầu lên,đúng lúcLụcThời Dập cũngcúiđầu xuốngnhìn cô,đôimôi của haingười,lúc nàybỗngchỉcáchmột ngón taymàthôi.

VuVãnđêm naykhôngănđượcgì,trong bụngtất cảđềulàrượu.Tuyrằng nônđếnkịchliệt,nhưngđềuchỉlànônkhan,óiđến mức cảngườiđều hưthoát*. *虚脱/ hưthoát:triệuchứng hưthoát làhạđường huyết domất máu,mấtnước

Cặp mắtđào hoa luônnhu tìnhnhưnước củaLụcThời Dập,bâygiờlạinhưmuốnphóng ralửa,cảm giácnhưtrong anhđang cómộttrận cuồngphonggiận giữmuốncuốn tung tấtcả.Hai bàntay anhnắmchặt,đi tiếnlênvài bước,trực tiếp cướplấy ly rượutrong tayVuVãn,ngănkhôngcho côlạiuống.

LúcLụcThờiDập tiếnvào,nhìnthấyVuVãnđangnhắmmắt lại,ngồidựavào cửatoilet,vẻmặtsuynhược cùngkhóchịu,hoàntoànkhông cómạnhmẽcùnglạnhlùng giốngngàythường. (đọc tại Qidian-VP.com)

GầnnhưLụcThờiDập mớivừađỡVuVãntới cửa toilet,VuVãn liềnđẩy lồng ngựcanhra,vộivàngvọtvàobên trong.LụcThời Dậpthấycôbước cũngkhôngvừng,sợcôténgã,không kịpnghĩngợi gìcảliền muốntheođivào trong. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng conngười củaLụcSang này,vôcùng cốchấp.Đặc biệt làsaukhi biếtphòngthínghiệmđãnghiên cứura mộtchútkếtquả,mấynăm nayđãkhông dưới mườilần anhtađãtớiđềbạtchuyện hợptác cùng cô.

BởivìLục Sangbiết,mộtkhimáy tínhlượngtửđượcnghiêncứuthànhcông,sẽkhôngchỉởmảng trítuệnhân tạo,màkểcảởđiện tín,an toàn mạng,mạng lưới internet,hàngkhông,tàichính,nghiêm cứuđiều trị,nghànhsản xuấtvân…vân,cùngvôsốcác ngànhkhácsẽđềuchàođón một lịchsửhuy hoàngcủa lậtđổcùng sáng tạo.

Nhiềunămvềsau,khiLụcThờiDậpđãthànhmột tổng tàitrongthương giới.Anhđãtổchức một bữatiệc còn cốýmờinhữngvịtổng tàiđãchuốc rượuVuVãn nămxữa tới dự.Trong tiệc rượuhômấy,trongbẩyvịcótới sáuvịphảinhậpviệndo uốngthổhuyết cònvịcòn lạióiđến bất tỉnhnhân sựngaytạichỗ.“Cóthùtấtbáo”–Lụctổng tàikhẽnhếchkhóe môinói.Đốivớianh,trảthùcho bàxãthìmười nămvẫnchưa muộn.

LụcThời Dậpnắmchặt tay,tiếng cáckhớpngón tay kêu“rắc rắc”vanglên.

CólẽdoLụcThời Dậplàmđộng tácquásỗsàng,nên tất cảánhmắt trênbàn tiệcđềuđổdồnvềphía anh. Tiệc rượubỗngnhiên bịphábĩnhgiữachừng,các lãođạivôcùngkhóchịu,“Cậulàai?Dámxôngvàođâylàm cái gì?”

“Vu tổng,với ly rượucủaLýtổngthìđãuống,vậy còn củatôi,côcũngphải nểmặttôi nữachứ,nào lại uốngthêm ba lynữa.”

LụcThờiDậpvội nói“Cảmơn”,rốt cuộc anhcũngchỉcóthểchờởbên ngoài.

Mặc dùkhôngthểnhấcmímắt nặngtrĩu mởrađược nữa,đầuóc cũngquaycuồng,nhưng côvẫn cóthểcảm giác mìnhđangđược mộtngười nàođóbếngửa lên,rơivào mộtlồng ngực rộngrãiấmáp,khứu giác cũngcảmnhậnđượclàn hơithởtươi mát dụinhẹnhưvàomột ngàyđầynắngđang baoxungquanhcô,rất dễngửi,lại cũng rấtxa lạ,nhưngcũng cócảmgiácquenthuộc,nhưlàđãtừng gặpquaởđâuđó.

VuVãnthầmnghĩ:Gương mặt trờisinhnàythậtđẹp traiquáđi. Cônhìnchằmchằmnhìnmột lúc lâusau,đầuócmớichậpchạpcóphảnứnglại,anhchàngđẹp trai nàychẳngphải làLụcThời Dậpsao?.

VuVãncốýcườngđiệuchữ“gấp”lên,LụcThờiDập ngầm hiểu.Lập tức nóicómột hạngmục xảychútvấnđề,giámđốc hạng mụcđi suốtđêmtớiThâmQuyến,đang ngồichờVuVãnởkháchsạn,cấpbáchmong côtrởvềmởvideo bàn bạc. “Nếuđơn hàng nàyxảy ravấnđề,cólẽsang năm tôiphảivay cácvịtông tàiởđây tiềnđểtrảlươngchonhânviênmất.”VuVãnnói nửađùanửathật.Cốýnóinghiêmtrọng hóavấnđềlên.

“Vương tổngphảithương hương tiếcngọcchứ,nếuVu tổng lạiuốngchắcchắnsẽsay mất.”Ngồichếchnghiêngđối diệnvớiVuVãn làLục Sang,cũngcầm bìnhvớichén rượuđitớiphía saucô,“Vậy,tôithayVu tổnguống ba ly.”

“Chịsayđếnnhưvậy rồi,cònđiđược sao?Đểemômchịra xe,quayvềkháchsạn.”LụcThờiDập lo lắngmìnhôm làmcôkhôngthoảimái,đi càngvữngvàng.

VuVãn giãy giụavài lần,rốtcuộc mởmắtra,đậpvàomắt côlàmộtkhuôn mặtvừa trẻtuổivừa anhtuấn,cóhàng lôngmithật dài,cái mũi caothẳng tắp,cùngđôi môi mỏngđang mímchặtlại.Vẻmặt anhhìnhnhưđangvôcùng lolắng sốt ruột.

Sau một hồi,côđãuồngliền bẩy támly rượu.

Muốnchuốc sayVuVãn,rõrànglàmuốn giởtròđồi bạivới cô!

VuVãnđãsớm say mềm,đầuócthìquang cuồngchaođảonhưngvẫngồng mìnhchịudựng,giờmớinhìn rõngườiđến làLụcThời Dập lạicảmthấy cảngười anhđangtản ra mộttầng sátkhí,VuVãn gắtgao cầmchặtlấy cổtaycủa anhngănkhôngcho anhxúcđộng làmbừa.

VuVãncầm túi xách,bướcchânvữngvàng rakhỏiphòng.Chờđếnkhi cánhcửaphía sauđónglại một cái,sức lực củaVuVãnnhưbịrút kiệt,toàn bộcơthểmềmnhũntrong ngực củaLụcThời Dập.

VuVãn làngườikhông baogiờbiểu bộcảm xúc trênkhuôn mặt,màlúc này cảkhuôn mặtnhỏnhắnnhănnhíuchặt mày lại,côcùngthốngkhổ.

Anhkhẩn trươnghỏi,“Chịvẫnổnchứ?”

ThâmQuyếntuy rằngkhônglạnhnhưBắcKinh,nhưng gióđêmvẫn lạnhvôcùng.LụcThời Dậpđemáokhoác củamìnhmặcvàochoVuVãn.Côkhông cònsứcđểcựtuyệt,chỉđứngdựavào bảvai xủa anh,đểanhtùyýđỡmìnhrờiđi.

Không biếtvìsao,VuVãnvẫn kiêntrì: “Đểchịxuống dưới……chịcóthểtựđiđược.”

Chương 10: Say rượu

Lúcvừa rồi trướckhi rờiđi,LụcThời Dậpcònquayđầulại,nhìnđámngười trongphongbao.Mộtđámngườiởtrướctruyềnthôngthìđều tỏralànhân môcẩu dạng*,vậymàởtrênbàn tiệc lạihùachuốc rượuphụnữ,lạicòn làngườicon gái anhyêu. *人模狗样(nhân môcẩu dạng):Đểchỉnhững ngườicóvẻngoàinghiêm túc(thườngdùngtheonghĩabóngýchỉnhững kẻtrướcmặtthìbóngbẩy sau lưnglạichuyên tínhtoán,âm mưu).Baidu

LúcLụcThờiDậpchạy tới,trongphòng truyềnra một tràngtiếng reo hò,“Vu tổng tửulượngthật tốt,quảnhiên ngườiphụnữmangkhípháchcủađáng trượngphu!Nào lại cạnthêm mộtchén!”

Bóngđêm mêly.

Cửakháchsạn mởra,giólạnhbênngoàithổiùavào,VuVãnhít lấy lànkhílạnhvàotrong cái dạdàyđanhnhưlửathiêu củamình,bỗng cảmthấy dễchịukhôngít,đầuóc hỗnđộncũngthanhtỉnhlại mộtchút.

Tácgiảcólờimuốn nói:Tiểu kịchtrường

Anhnhanhchóngđỡlấy cô,khôngcho côtrượtxuống.

Đâychínhlàcáiđiệubộ“đem ngườichuốc rượu,quyếtkhôngchịu buông”mà.

Cáchđóvài mét,VuVãnởbêntrongđangóiđếnchếtđisống lại,anhởbên ngoàinghethấyvôcùng lo lắng.

Đầuóc sayquanhcuồng giờmới cómộtchút tỉnhtáo,VuVãn cảmgiáckhôngđượctựnhiên,khànkhàn giọng mởmiệng nói,“Đểchịxuống.”

Tuynhữngvịtổngtại ngồiởđây ai aicũng rất cóhứngthúvớihạng mụcnghiêmcứu củaVuVãn,nhưng ngườicósựquantâm lớnnhấtđốivới hạngmục nàykhôngaikhácchínhlàLục Sang.Anhtađốivới môhìnhkhoa học kỹthuật kiểu mớinàyvôcùngnhạy bén,mấynăm nay,vềphương diện kỹthuật của trítuệnhân tạotậpđoàn SangHưngđãcóđược sứcảnhhưởng rất lớn.Hai năm trướcđây,Lục Sangtừng ngỏýmuốn gianhậpcổphầnvàophòngthínghiệmnày của cô,nhưngVuVãnkhông muốn hợptác cùng bấtkỳcông tynàoởthờiđiểm này nênđãkhéo léotừchối.

“Lýtổngquákhen rồi,đâylàly cuốicùng,uống nữatôichắcchắnsẽsay mất.”VuVãn trênmặt mangtheocườinhạt,cốgắng gồng mìnhápchếdạdàyđang muốnóiđếnquaycuồng.Côngẩngđầu lên,rồidứtkhoát cạnchén.

Cơthểhai người lúcnày cũngnhưđang dánchặtvàonhau,làmVuVãnthậmchícóthểcảm giácđượchôhấp nơilồng ngực củađốiphươngđangmãnhliệtphậpphồng.

LụcThời Dậpthân làđànông con trai,cùngđámVuMục,LâmChâuDương,mấy anhemđãgặpquavôsốchủng loại ngườihỗn tạp,hơnnữa anhcũngcómấy nămnayởnướcngoàichứng kiếnđược muôn hìnhvạn trạng ngườiđời.Anhsaolạikhôngnhìnra,đám ngườinày bềngoàithìmũmãochỉnhtềradángchínhnhânquân tử,nhưngtrong xương cốtlại toànnhưngsuynghĩđêhèn bẩnthỉu.

Người kiavừaquay trởra,anhliềnvộihỏi: “Côấythếnào rồi?”“Côấy muốnói cảdạdày ra luônrồi,cậuthửnói xem?”Ngườiphụnữtrungniên liếc xéoLụcThời Dập,nói: “Đểngườita uốngnhiềurượunhưthế,cậuchăm sócbạn gái kiểugìvậy!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Trên bàntiệc các lãotổngđều uốngđếnphiêu diêucả.Rượu bốclênđầu,làmcho càng uốngcàng hăng máu.Lấyđủmọiloại cớhướngVuVãn kínhrượu,căn bảnlàkhôngchocôcơhộitừchối.

Lànkhói trắngnơichóp mũicủaLụcThờiDập cũngđangvấnvít dulãng trên mặtcô.VuVãnkhôngnhìn rõđược cảm xúcnơi cặp mắtđào hoa kia,nhưng dườngnhưcảm giácđượckhôngkhímậpmờđang baotrùm lấy haingười. Giờphút nàykhôngchỉdạdày,màngaycảkhuôn mặtcôđềuđangnóngnhưlửađốt.

LụcThờiDập lạiđợimột lúc sau,khôngthấy bêntrong cóđộngtĩnhgì,lạicàng lo lắng.Anhliềnkhôngquảnnhiều nữa,giờnói anhbiếnthái hắncũngđược,trựctiếpđivàotoilet nữđểxem tìnhhìnhcủaVuVãnnhưthếnào.

Nhữngvịngồiởđâyđều làlõiđời cả,nênmặc kệđâylàem traithật hay emtrai giả,ngheVuVãn giớithiệunhưvậy,trongnháy mắtđãtreo lênbộmặt tươicười,“Ôi,hóarađây làem trai củaVu tổng.Nếutới rồi,nhanhngồi xuốngđâyuống mộtchén.”

Món nợlầnnày,anhnhớkỹ!

Ailạikhông muốnlàngườiđầutiênăn concua này?

Lời cần nóiđãnói hếtnhẽ,bây giờkhông còn aicòn cóthểgiàmồmđòigiữcôlạinữa.

“Đây làemtrai của tôi.”VuVãn cườigiớithiệu.

Bịngườiquađườngmắng,nhưngLụcThời Dập cũngcảmthấyđốiphương mắng rấtcóđạo lý. Anhđi công táccùngvới cô,nhưng lạikhôngchăm sóc tốtcho côvậylỗiđúng làcủa anh……

“Không cần,cảmơnýtốtcủaLục tổng.”VuVãn tuyđãuốngđếncực hạn,nhưngtrên mặtvẫntỏravôcùngthanhtỉnh,hào sảng nói:“Vương tổng,lynày tôi kínhngài,cạnchén.”

KhiVuVãnvừađứng dậy,thânthểcóchút lảođảo,LụcThời Dậpâmthầmđỡlấy cô,mớikhôngđểxảyrađiều gìthất lễ.

“Mau……”dạdàyVuVãnđang cuộnlên từng cơn,“Mauđỡtôitới toilet.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: Say rượu