Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đô Thị Kẻ Trở Về
Unknown
Chương 39: 39
Về khách sạn, Trương Căn đã đứng đợ sẵn hắn tại đại sảnh, nhìn thấy Lâm Trần cùng Viên Tiểu Mai trở về vội ra đón.
“ Lâm tiên sinh, Tiểu Mai tiểu thư, các ngươi đã về.”
“ Lâm tiên sinh, đây là hai tấm vé víp vào hội đấu giá của Tào gia tổ chức.” Trương Căn kính cẩn đưa lên vé cho Lâm Trần, nói.
“ Ừm, Tào gia sao? Nói cho ta một chút thông tin ngươi biết về Tào gia đi.”
“ A, được Lâm tiên sinh.” Trương Căn có chút bất ngời khi Lâm Trần lại có hứng thú với Tào gia, bất quá cũng không có hỏi nhiều.
“ Tào gia HD huyện số một gia tộc, HD huyện thị trưởng là người của Tào gia nên nói HD huyện tào gia độc tôn cũng không hẳn là sai, hơn nữa cho dù cả tình Thanh Bình tào gia cũng có nhất định quyền lên tiếng.”
“ So với Phạm gia thế nào?”
“ Không kém bao nhiêu, ta nghe nói Tào gia có một vị lão tổ từng là võ đạo tông sư, nếu không phải đã mất rồi thì thậm chí Tào gia có thể hơn Phạm gia một bậc, bất quá cho dù vậy thỉ chỉ cần Phạm gia lão gia tử còn sống thì
Phạm gia vẫn có thể ép Tào gia một đầu.”
“ Ồ, không thua gì Phạm gia đại gia tộc sao.”
Lâm Trần trầm tư, có điều suy nghĩ, nếu một đại gia tộc như vậy ra chuyện, hắn chắc chắn sẽ bị chính phủ để ý.
Không, có khi chính phủ đã bắt đầu để ý hắn rồi, chỉ là còn không có đặc biệt quan tâm mà thôi, dù sao hai căn biệt thự 1000 tỷ của Phạm gia bỗng chốc được sang tên cho một học sinh trung học, muốn không chú ý cũng khó.
Phải tính toán kỹ lại một chút.
Cơm nước xong xuôi, Lâm Trần lên phòng nghỉ ngơi, suy nghĩ của hắn vẫn không thể dứt được kẻ sống lại trước mình, ruộc cuộc là ai cơ chứ, xem ra cần phải chuẩn bị một chút mới được.
…..
“ Đinh đinh đinh.”
“ Lâm đại sư, là ta, Phạm Hiểu.”
“ Có chuyện gì?”
“ Nghe nói này đến HD huyện tham gia đồ cổ giao dịch hội, bên đây ta bận chút việc không thể bồi ngài đi được, mong ngài thứ tội.”
“ Không sao, có chuyện gì khác nữa không?”
“ Nghe Tiểu Căn nói ngài có hứng thú với Tào gia, có phải Tào gia đắc tội với ngài, muốn hay không ta…” tối qua Phạm Văn Quân nói chuyện điện thoại với Trương Căn, vừa lúc Phạm Hiểu hắn cũng ở, biết được Lâm Trần đột
nhiên hỏi về Tào gia, có thể Trương Căn hay Phạm Văn Quân chưa tiếp s·ú·c nhiều với Lâm Trần không hiểu, nhưng nhìn người vô số, tự nhận là người tiếp s·ú·c nhiều với Lâm Trần Phạm Hiểu biết, tính cách hắn khá là vô vi, sẽ
không tự dưng hứng thú với một cái gì, bởi vậy Lâm Trần đột nhiên hỏi về Tào gia chỉ có thể là Tào gia đã làm gì chọc đến hắn.
Mặc dù biết là Tào gia sẽ không lật lổi sóng gió gì trước một thiếu niên Tông sư như Lâm Trần, bất quá thân là thủ hạ, hắn cũng phải thể hiện ra một chút thái độ.
“ Không cần, ngươi không cần nhúng tay vào.”
" A, Lâm tiên sinh ngài muốn?”
“ Không lên hỏi đừng hỏi.”
“ Đã biết đại sư, là lỗi của ta.”
….
Ngắn ngủi điện thoại rồi xuống lầu, cơm nước xong suôi Lâm Trần dẫn theo Viên Tiểu Mai tiếp tục đi dạo, Trương Căn cũng muốn đi theo bồi hắn, bất quá trông thấy hắn cùng Tiểu Mai cùng nhau ra ngoài thì lại thôi.
Cũng không ôm hi vọng sẽ tìm được thứ gì quý giá, chỉ là đơn thuần bồi Tiểu Mai ra ngoài giải khuẩy thôi.
Ngang qua một sạp hàng thảo dược, Lâm Trần dừng bước, đầy hứng thú đánh giá trước mặt một cây được sấy khô thảo được.
Hồi Hương Thảo.
Một trong các thảo dược chủ yếu để luyện chế chú nhang đan, tuy không phải là một loại thảo dược nào quý hiếm nhưng hắn thật không ngờ ở trái đất lại có loại thảo dược này, hắn đã đọc rất nhiều loại sách về thảo dược ở
trái đất nhưng không thấy bất cứ tư liệu nào về cây này, tưởng không có chứ.
“Ông chủ, cây này bao nhiêu?”
“ cây này á, 500 ngàn.” ông chủ nhìn Lâm Trần một cái, thuận miệng nói ra.
“ 1tr, cây này thảo dược cho ta.” một giong nói từ đằng sau vọng lại.
Quay đầu sang thì là một cái mặc đồ H quốc cổ đại nam tử trẻ tuổi, phong độ nhẹ nhàng nhưng cũng không kém chút hiên ngang, dường như không phải Đại Nam người, là người H quốc.
“ Thật xin lỗi, ta có chút hứng thú với cây này thảo dược, không biết huy đài có thể nhường cho ta được không?.”
H quốc nam tử nhẹ nhàng nở một nụ cười, dùng trôi chảy Đại Nam tiếng nói chuyện với Lâm Trần.
Một nụ cười này nở ra là cho ven đường không biết bao nhiêu nữ nhân đứng người, không thiếu người vội vàng lấy điện thoại ra quay chụp.
“ Không thể.”
Lâm Trần chậm dãi lắc đầu, cây này thảo dược hắn cũng có ý dùng, không nhừng được.
“ Ngươi vậy là có ý gì, không phải là một cây thảo dược sao? Thiếu gia nhà ta đã hạ giọng như vậy rồi mà ngươi còn khư khư cố giữ, Đại Nam các ngươi đạo đãi khách ở đâu.”
Bên cạnh H quốc nam tử, một cái nhỏ tuổi xinh đẹp tiểu cô nương tức giận bất bình nói.
Thấy Lâm Trần ca ca nàng bị nói, bình thường nhu thuận Viên Tiểu Mai cũng tức giận đáp trả: “ Cây này thảo dược rõ ràng là Lâm Trần ca ta thấy trước, Lâm Trần ca muốn nhường hay không đó là quyền của Lâm Trần ca ấy, liên
quan gì đến các ngươi.”
“ Ngươi…” tiểu cô nương H quốc tức giận trừng Viên Tiểu Mai một cái, đang định nói tiếp gì thì bị bên cạch công tử chặn lại.
“ Tiểu Nhu, yên lặng.”
Xong rồi hắn quay sang Lâm Trần, mỉn cười nói: “ ta ra 3tr, huy đài thật không thể suy nghĩ một chút sao?”
“ Không thể.” Lâm Trần vẫn như cũ lắc đầu nói.
“ vậy xin lỗi đã làm phiền huy đài.” nói rồi H quốc nam tửu dẫn theo nha hoàn Tiểu Nhu rời đi, để lại Lâm Trần ánh mắt có chút híp lại nhìn theo hắn.
“ Giả vờ nho nhã cái gì chứ, H quốc toàn bọn giặc tàu, có gì hay ho, tiểu tử, ngươi không nhường là đúng, Đại Nam ta làm sao có thể vì mấy đồng bạc mà thua cho H quốc chứ, nếu ngươi đồng ý nhừng ta cũng không bán cho
ngươi.” ông chủ sạp hàng bất bình đạo.
“ Ngươi có vẻ rất ghét H quốc.” Lâm Trần cười cười nói.
“ còn phải nói sao? Lúc trước vợ ta cũng vì xuất khẩu lao động sang H quốc, bị bọn họ làm m·ất m·ạng, bao năm nay vẫn không có được một câu trả lời thỏa đáng.” nói đến cái này, ông chủ lại tức giận đến nghiến răng nghiến lợi,
trong lời nói tràn đầy căn phẫn.
Lâm Trần không nói gì, theo lịch sử Đại Nam từ ngàn năm nay, Đại Nam cùng H quốc từ những nguyên nhân chủ quan đến khách quan nổi lên không ít mâu thuẫn, ghét H gần như đã ăn vào máu Đại Nam dân rồi, hắn từ một thế
giới khác đến, không tiện bàn luận những thứ này, cũng không hứng thú.
“ Ông chủ, cái này thảo dược ông còn không.”
“ còn thì còn, nhưng không nhiều, đây là quê ta một loại thảo được tác dụng liền sẹo rất tốt, thế nào, tiểu tử, muốn đại lượng mua.”
“ ừm, ta muốn đại lượng mua, hơn nữa còn dài kỳ kí hợp đồng, thế nào, có hứng thú không ông chủ.”
Gặp được khách hàng lớn, ông chủ lập tức nhiệt tình chào hỏi, bàn bạc giá cả cùng trao đổi số điện thoại xong, lão bản mới hài lòng thả Lâm Trần đi.