Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đô Thị Kẻ Trở Về
Unknown
Chương 62: 62
Chương 62: 62
" Ngươi biết bọn hắn?" Đỗ Vân lén lén xuống dưới cuối đoàn cùng Lâm Trần, không nhịn được hiếu kì hỏi.
" Gặp qua một lần."
" Vậy làm sao tên họ Tiêu đó lại tỏ ra thân thiết với ngươi như vậy?" Đỗ Vân không tin, gặp một lần mà thân thiết như vậy, còn mời nhau sang cả H quốc, ai mà tin.
" Ai biết được, ta cũng không phải hắn." Lâm Trần nhún vai, nói.
" Ngươi..." Đỗ Vân nhất thời bị nghẹn, tức giận bừng bừng nhìn Lâm Trần.
Viên Tiểu Mai thấy vậy hãn hãn, vội vàng cùng Đỗ Vân giải thích bọn hắn cùng Tiêu Lạc Thiên gặp nhau.
Đỗ Vân nghe Lâm Trần hai người cùng Tiêu Lạc Thiên láo mâu thẫn, hài lòng gật đầu.
" Ừm, Tiểu Mai ta cùng ngươi nói tên họ Tiêu kia là cực xấu người, sau này ngươi có gặp hắn nên tránh xa ra, không nên dây dưa gì với hắn."
" Biết Vân tỷ." Tiểu mai ngốc ngốc gật đầu.
" Cô nương, các ngươi thật sự là QN Tỉnh Đỗ gia?" chẳng biết từ lúc nào, Hàn bàn tử đã xuống đến sau đoàn, cần thận dò hỏi Đỗ Vân.
" Tất nhiên, QN còn có chúng ta khác Đỗ gia sao?" Đỗ Vân kiêu ngạo nói, vừa nói vừa nén nén nhìn Lâm Trần.
Bình thường nàng là cũng không muốn cố tình khoe khoang gia thế, bất quá ai bảo Lâm Trần luôn khí nàng, để nàng gần c·hết không được, nhanh, lại đây quỳ liếm tỷ.
Để nàng thất vọng là, nghe nàng Đỗ gia, Lâm Trần mặt cũng chưa từng biến sắc một cái, chỉ có hàn bàn tử là giật mình, kiếp sợ.
" Vậy, cái kia Chu Dương là HP tỉnh Chu gia?"
QN tỉnh Đỗ gia, HP tỉnh Chu gia, đó là hai đại gia tộc, đó là chân thật độc bá một tỉnh gia tộc, chu dù hắn chỉ là nho nhỏ thương nhân cũng là như sấm gầm bên tai, không biết nghe bao nhiêu lần, thật không ngờ vậy mà lại ở đây
gặp hai vị này đại lão.
Từ từ, hôm trước hắn lừa Đỗ gia 1 tỷ, như vậy sau này Đỗ gia sẽ không nhớ thù đi, không lồ Đỗ gia, chơi c·hết hắn còn không phải đơn giả, bây giờ trả lại còn kịp sao?
Hắn Hàn bàn tử muốn khóc à? Ai kêu ngươi khắp nơi lừa gạt, bây giờ báo ứng đến rồi à? Hàn bàn tử lúc này đều hận không được tát mình một bạt tai, lừa ai không lừa, vậy mà lừa trên đầu Đỗ gia, lần này hắn tiêu thật rồi.
" Ừm, là đại công tử Chu gia, ngươi có chuyện gì?." Nhắc đến Chu Dương, Đỗ Vân lại một bộ không có sức nhắc bộ dạng, bữu môi.
" Không, không có gì, Đỗ tiểu thư, ngài đi đường mệt nhọc, nhanh uống chút nước giải khát." Hàn bàn tử lắc đầu, vội lấy ra hắn ba lô nước khoáng như hiến bảo đưa cho Đỗ Vân, bộ dạng chẳng khác nào thái giám thời xưa.
Đỗ Vân nhàn nhạt nhìn hèn mọn Hàn bàn tử, nhận lấy trai nước mở lắp uống hột hơi, thái độ này nàng cũng không còn xa lại gì, trước này mỗi khi có người biết nàng là Đỗ gia tiểu thư đều sẽ là thái độ như này, trước thời còn đi
học chính là vì thế mà nàng gần như không có lấy một cái thực sự người bạn.
Đó là lý do nàng chẳng bao giờ muốn lộ ra họ của mình, nhìn có chút ngốc ngốc không hiểu cùng mặt vô b·iểu t·ình Lâm Trần, Đỗ Vân thở cũng có chút thở phào một hơi, một mặt nàng thật sự muốn thấy Lâm Trần bộ mặt kiếp sợ,
một mặt nàng cũng không muốn Tiểu Mai cùng Lâm Trần bởi nàng thân thế mà trở lên cùng nàng xa cách, có thể như này cũng là tốt nhất rồi.
.....
Bởi Tiêu Lạc Thiên ảnh hưởng, tốc độ đoàn người tiên nhanh không ít, bất quá cho dù thế muốn đến Thủy Long động cũng không thể trong ngày được, tối này cũng đành nghỉ ngơi ở trong rừng ban đêm.
Nếu chỉ là bọn hắn đám võ giả, có thể đám người sẽ ở trước đêm xuống đến được Thủy Long động, bất quá bởi vì phải cần có hai người bình thường dẫn đường, bởi vậy tốc độ trở lên chậm không ít.
"Chúng ta hôm nay ở nơi này một bên nghỉ ngơi đi." Đỗ Nguyên đến một cái rộng rãi, vung tay lên,
" Được Đỗ thúc." Chu Dương cũng gật đầu, đi theo phía sau hắn hai liền bắt đầu xây dựng cơ sở tạm thời, còn nhấc lên nồi sắt cùng vỉ nướng, bắt đầu đồ nướng cùng nấu cơm.
Lúc này đám người mới chia làm 2 nhóm, một nhóm là Đỗ Nguyên Chu Dương đám người, một nhóm là Lâm Trần Hàn bàn tử Giàng A Núi đám người.
Lâm Trần đám người cũng không có chuẩn bị nhiều như vậy, đơn giản một ít bánh mì cùng đồ hộp mà thôi.
Không bao lâu, đồ nướng mùi thơm truyền đến, để cho Hàn bàn tử cũng không nhịn được mũi co rúc.
"Ta đi, đây là trần trụi trần mỹ thực cám dỗ a." Hàn bàn tử nuốt nước miếng một cái, dùng sức hút một hồi trong không khí đồ nướng mùi thơm, hâm mộ nói ra.
" Nếu các ngươi muốn, ta có thể đi bắt một ít thú rừng về nướng." Giàng A Núi chủ động lên tiếng, thật ra hắn cũng thèm đồ nướng.
Hàn bàn tử có chút động tâm, bất quá cuối cùng vẫn lắc đầu.
" Được rồi, thịt nướng không có gia vị ăn cũng không ngon."
" Lâm Trần, Tiểu Mai, mọi người nhanh qua đây ăn thịt nướng à" Hàn bàn tử đang nói, đột nhiên truyền đến Đỗ Vân tiếng hô.
Chu Dương nghe vậy thì cau mày, nhưng nhìn Đỗ Nguyên không phản đối hắn cũng không tiện nói gì.
Tiểu Mai nghe mùi thịt nướng là có chút thòm thèm, nghe Đô Vân gọi, quay người nhìn Lâm Trần, đợi hắn quyết định.
Lâm Trần cười cười, xoa xoa đầu tiểu cô nương, đứng dậy, "chúng ta đi đi."