Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 64: 64

Chương 64: 64


Hôm sau, Lâm Trần đội ngũ đồng thời xuất phát, bởi vì tối hôm qua cuối cùng huyên náo có chút không vui, cho nên đoàn người là chia làm hai nhóm riêng biệt không có đi chung, mà là cách một đoạn khoảng cách, một trước

một sau hướng về phía Thủy Long Động tiến phát.

Chu Dương nhìn Lâm Trần phía trước, lại nhìn Đỗ Vân đang líu nhíu cùng Lâm Trần trò chuyện, hai tay lắm chặt, sát khí mười phần.

Đỗ Nguyên trông thấy con gái vậy mà chạy đi cùng Lâm Trần đám người với nhau, hơi chút nhíu mày, bất quá vẫn không nói gì.

Giữa trưa, Lâm Trần đoàn người rốt cuộc đã tới trong truyền thuyết Thủy Long Động, Thủy Long Động từ bên ngoài nhìn, cũng không có gì đặc biệt, chính là một cái phổ biến sơn động mà thôi, chỉ là bên ngoài sơn động, không

có một ngọn cỏ, khắp nơi trụi lủi, hơn nữa nhiệt độ cực độ, phỏng chừng không đến mười độ C.

Hàn bàn tử chú ý mọi người mặc vào vũ nhung phục, Lâm Trần cùng Viên Tiểu Mai có linh khí hộ thể, tự nhiên không cần thiết mặc vũ nhung phục.

Trước cửa Thủy Long Động, Lâm Trần cau mày, thoang thoảng hơi lạnh hắn có thể ngửi thấy mùi máu tươi.

Lâm Trần ngửi được, đám người Đỗ Nguyên làm sao không ngửi được, vội vào đi vào trong động, cũng không cần vào quá lâu, đập vào mắt đám người là một Cự xà dài gần 10m, to như thùng nước, toàn thân màu đen, t·hi t·hể,

xà trên người máu me be bét, ở trên đầu, tim cùng mật bị khoét rỗng.

Hàn Bàn tử, Giàng A Núi, Viên Tiểu Mai cùng Đỗ Vân nhìn thấy đại xà xác thì nuốt một ngụm nước miến, lắp bắp

" Thật, thật sự có thủy long."

Đỗ Nguyên mấy người nhìn thấy Thủy Long, có chút kích động, bất quá nhiều hơn là thở dài

"Vẫn là đến muộn rồi."

Từ gặp Tiêu Lạc Thiên thì hắn cũng chuẩn bị sẵn tâm lý rồi, bất quá nhìn rồi hắn vẫn không nhịn được đáng tiếc, nhìn tình trạng này, những thứ đáng giá nhất trên hung thú đã sớm bị Tiêu Lạc Thiên đào rỗng rồi, nhưng ít nhất

cũng còn có hung thú thịt, chuyến này đi xem như cũng không phí.

Lâm Trần nhìn trước mặt hung thú, cau mày đi lại đến gần đưa tay chạm vào hung thú người. Chu Dương đám người thấy Lâm Trần động tác, sắc mặt lập tức trầm suống.

" Tiểu tử, đó không phải thứ ngươi muốn động thì động, tự chặt một tay, lưu lại truyền thừa, ta có thể tha cho ngươi một mạng!"

" Chu Dương, ngươi muốn làm gì?" Đỗ Vân thấy sau lưng Chu Dương hai lão giả định ra tay với Lâm Trần, vội vàng đứng trước mặt hắn, nàng một đường đi sát Lâm Trần đám người chính là vì sợ Chu Dương động thụ với Lâm

Trần.

" Vân, chuyện này ngươi không nên can thiệp vào." Chu Dương nhìn chằm chằm Lâm Trần, dữ tợn nói.

Một đường đi đến hắn cố nhận nhịn, cũng chính là vì thời khắc này, hắn phải muốn tiểu tử kia sống không bằng c·hết.

" Ba..." Đỗ Vân thấy mình nói không còn tác dụng, vội quay sang cầu sự giúp đỡ của Đỗ Nguyên, chỉ cần Đỗ Nguyên lên tiếng, Lâm Trần hôm nay nhất định có thể đảm bảo.

Nhưng nàng còn chưa kịp lên tiếng, Đỗ Nguyên đã trầm giọng.

" Vân nhi, trở lại."

" Ba, ngươi...." Đỗ Vân khó tin nhìn ba của mình, cắn môi, kiên định. " Nếu các người muốn xuống tay với Lâm Trần, vậy g·iết ta trước đi."

Đỗ Nguyên nhìn con gái, cau mày " Lương, đi mang tiểu Vân trở lại."

" Được, Nguyên." Tô Lương từ đằng sau Đỗ Nguyên đi tới, nhìn Đỗ Vân thở dài. " Được rồi Vân nhi, lại đây đi thôi, không lên hồ nháo."

" Tô thúc.." Đỗ Vân nhìn Tô Lương, cắn môi.

Nàng biết Ba nàng cùng Chu Dương là đã quết nhắm vào Lâm Trần, hôm nay Lâm Trần rất khó mà có thể bình yên rời khỏi đây.

" Lâm Trần, bắt ta làm con tim rồi mang Tiểu Mai rời khỏi đây, chỉ cần bắt ta làm con tim cha ta sẽ không dám làm gì ngươi." Đỗ Vân lùi lại sát vào Lâm Trần, nhỏ giọng cùng hắn nói.

Lâm Trần nghe vậy khóe miệng khẽ nhếch, cười nói: " Không cần."

Đỗ Vân nghe vậy thì sốt rột, vội nói: " Lâm Trần, bây giờ không phải lúc ngươi cậy mạnh, ngươi..."

"Gào!" Lời chưa dứt, đột nhiên,Thủy Long Động trong truyền đến một trận phẫn nộ tiếng gào thét.

Lâm Trần quay đầu, híp mắt, vội vàng lôi kép Viên Tiểu Mai cùng Đỗ Nguyên lùi về sau.

" Oành, ầm ầm." Tiếng khổng lồ đồ vật lên xuống dưới đất, tiếng đất đá rơi, bụi mù hang hộng làm người ta khó thấy được tầm nhìn.

"Xảy ra chuyện gì?" Chu Dương đám người giật mình, nhìn bụi mù trước mặt, nghĩ đến cái gì, Đỗ Nguyên như đ·iện g·iật, sắc mặt hỏng hốt gọi to.

" Tiểu Vân, Tiểu Vân ngươi sao rồi?"

" Cha, ta không sao."

Khói bụi dần ta đi, lộ ra Đỗ Vân Lâm Trần đám người, Đỗ cũng thở phào nhẹ nhõn.

Hắn giương mắt, nhìn trước mặt.

Trong khói bụi lộ ra một đầu ước chừng 8-9 m bằng vại nước, nhỏ hơn con kia cự mãng t·hi t·hể một chút, trên đầu có một cái màu đen ngọc, phun phun lưỡi rắn phẫn lộ nhìn đám người, tất cả mọi người đều nhìn ngây người,

làm sao đột nhiên lại nhiều ra một con hung thú rồi.

"Gào!"

Cự mãng nhìn dưới đất đồng bạn t·hi t·hể, thống khổ kêu lên một tiếng, sau đó phẫn lộ ánh mắt nhìn đám người.

Chu Dương người nhìn cự mãng, nuốt một nước miến, hai chân run rẩy không đỡ được ngồi bệt đất, hai lão giả đi theo hắn sắc mặt tái nhợt, cả người run rẩy không ngừng.

Đỗ Nguyên bên này cũng không khá hơn chút nào, Tô Lương cùng Đỗ Nguyên đều là sắc mặt tái nhợt, cực kì ngưng trọng nhìn cự mãng.

" Đại... đại tông sư cấp yêu thú."

Chương 64: 64