Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 78: 78

Chương 78: 78


Chương 78: 78

Tưởng chừng mọi việc là bế tắc, bất chợt một giọng nói vang lên.

" Ta, ta có thể làm chứng hắn là bắt ta đến đây." Vũ Tĩnh Hàm tiếng nói vang lên, nàng là suýt chút nữa bị làm nhục, nếu chuyện này cứ như vậy qua đi, ai biết sẽ hay không có lần sau.

Hơn nữa nàng cũng không sợ Sở gia, cha nàng chuyện làm ăn, nếu thật sự không được nàng hoàn toàn có thể xin Gia Tĩnh xin Phạm gia giúp một chút, nàng là biết Gia Tĩnh được Phạm gia chủ Phạm Văn Quân nhận làm con

nuôi, mặc dù cụ thể làm sao Lý Gia Tĩnh là không chịu nói với nàng, nhưng Lý Gia Tĩnh là Phạm gia con nuôi là sự thật, chỉ cần có Phạm gia bảo đảm, Sở gia còn có thể làm gì cha nàng?

Sở Minh Viên nghe vậy biên sắc, Miên Vân Dung thì là vui mừng quá đỗi.

" Rất tốt Tĩnh Hàm bạn học, ngươi yên tâm, ta sẽ không để Sở gia có thể làm gì ngươi đâu." nói rồi Miêu Vân Dung nhìn Sở Minh Viên." Sở Minh Viên, Sở Minh Tiêu, các ngươi phạm tội b·ắ·t· ·c·ó·c g·i·ế·t người không thành, bây giờ ta

lấy đặc biệt tổ đội B tổ thân phận tuyên bố bắt ngươi.

" Nói rồi nàng là tiến đến tiến đến, ý đồ bắt Sở Minh Viên cha con, nhưng vừa tiến đến, một bóng người đột nhiên đứng chắn trước mặt nàng.

" Dương Tuyệt!" Miêu Vân dung thất kinh, vội lùi lại nhìn trước mắt lão giả.

" Cha."

" Ông ngoại."

" Thật vô dụng, một chút chuyện cỏn con như vậy cũng không giải quết được." Dương Tuyệt lạnh lùng nhìn Sở Minh Viên hai cha con, rồi hắn quay sang Miêu Vân Dung. " Miêu tổ trưởng, đã lâu không gặp."

" Dương Tuyệt, chuyện này ngươi là cũng có phần?" Miên Vân Dung sắc mặt ngưng trọng nhìn trước mặt lão giả, Dương Tuyệt đến Thanh Bình, đáng nhẽ ra nàng lên nghĩ đến sẽ cùng cha con Sở Minh Tiêu hội hợp mới phải.

Dương Tuyệt cũng không trả lời Miêu Vân Dung mà cảm khái. " Thời gian đúng thật là rất nhanh à, còn nhớ nhày nào ta gặp ngươi vẫn là một tiểu cô nương léo đẽo theo sau ngươi sư phụ, thật không ngờ chớp mặt một cái đã

thành Đặc Biệt Tổ đội B tổ tổ trưởng lúc nào không hay, sư phụ ngươi... còn khỏe sao?"

" Cảm ta Dương tông sư đã quan tâm, sư phụ ta là hãy còn rất khỏe, không cần ngươi lo." Miên Vân Dung lạnh lùng đáp, nhưng trong lòng không ngừng cảnh giác.

" Hài, hắn còn khỏe là được rồi, nể mặt sư phụ ngươi, ta cũng không làm khó ngươi, ngươi vẫn là đi đi thôi."

Miêu Vân Dùng nhìn chằm chằm Dương Tuyệt, trong lòng không ngừng tính toán, Dương Tuyệt bây giờ là Tông sư hậu kì, nàng mới là tông sư trung kì, nếu đối đầu với nhau là gần như không có phần thắng, vẫn là trước rời đi

nơi này rồi tính sau.

" Vậy đa ta Dương tông sư rồi" Nói rồi nàng dẫn theo Tống Khanh Thi cùng Vũ Tĩnh Hàm đi.

" Khoan đã, ông ngoại, không thể để hai nàng đi." Sở Minh Tiêu nhìn Tống Khanh Thi cùng Vũ Tĩnh Hàm rời đi, có chút sốt ruột, Lâm Trần còn chưa đến, con tin là không thể chạy được.

" Im miệng, ta để ngươi nói." Dương Tuyệt hừ lạnh một tiếng, Sở Minh Tiêu lập tức lùi ngược về sau hộc ra một ngụm máu.

" Cháu biết sai, mong ông tha thứ." Sở Minh Tiêu sắc mặt tái nhợt, có chút sợ hãi nói.

" Được rồi, hai tiểu cô nương kia, làm phiên các ngươi vẫn là đợi ở đây một lúc nữa vậy."

Tống Khánh Thi cùng Vũ Tĩnh Hàm nghe vậy cơ thể run lên, sắc mắt trắng bệch vê ý thức lấp sau Miêu Vân Dung, cầu xin nhìn nàng.

Miêu Vân Dung dùng an tâm ánh mắt trấn an các nàng, nhìn Dương Tuyệt bình tĩnh mởi miệng.

" Các nàng là liên quan đến một vụ trọng án nhân chứng, chúng ta Tổ Đội đặc biệt còn cần các nàng phối hợp lấy lời khai, mong Dương tông sư thông cảm."

" Vậy là ngươi nhất quyết muốn đưa nàng đi." Dương Tuyệt ánh mắt bình tĩnh nhìn Miêu Vân Dung, nói.

" Đúng Vậy." Miêu Vân Dung kiên định nói, nếu hôm nay, nàng thả mặc hai người này ở lại một mình rời đi, như vậy đừng nói người ngoài sẽ nhìn nàng thế nào, chính nàng cũng cảm thấy ghê tởm chính mình.

" Vậy thì tất cả ở lại đi." Dương Tuyệt dậm chân, một cái, nội khí trong cơ thể phóng ra ngoài, nội kình hóa hình, nội khí như đao nhanh chóng hướng về phía Miên Vân Dung mà đến.

Miêu Vân Dung thấy vậy biến sắc, dóc hết hoàn lực mà đón đỡ, bất quá vô dụng, nàng cả người bay về phí sau, không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi.

" Nội kình hóa hình, ngươi đột phá đại tông sư?"

.....

Phạm gia lúc này, Chương Bích sắc mặt kiêu ngạo mà nhìn Phạm gia đám người.

" Làm sao, Phạm gia lựa chọn là thuần phục hay hủy diệt."

Phạm Văn Quân nhìn chằm chằm Chương Bích.

" Muốn Phạm gia thuần phục, nằm mơ, ngươi sư phụ cũng không được."

" Vậy là các ngươi lựa chọn hủy diệt?" Chương Bích cười lạnh, ánh mắt đầy sát ý.

" Hay một cái Dương Tuyệt, hay một cái Chương Bích, thật lớn lối." lúc này, Phạm Hiểu từ trong nhà đi ra, vẫn là bộ dáng đó già yếu bất quá ánh mắt lại sắc bén vô cùng. " Lão phu ở đây, muốn xem ai dám diệt Phạm Gia."

" Ra là Phạm lão gia tử, thì ra là ngươi chưa c·h·ế·t." Chương Bích gặp Phạm HIểu thì cũng có chút bất ngờ, nhưng cũng không quá để ý. " Bất quá chỉ là một lão đầu gần đất xa trời, nếu không thuần phục thì ta tiễn ngươi cùng con cháu của ngươi đi chung một lúc để có người làm bạn, không cần cảm ơn."

"Ngươi dám g·i·ế·t ta, không sợ chính phủ truy cứu." Phạm Hiểu không giận tự uy nói.

" Chính phủ sẽ vì ngươi một lão gia sắp c·h·ế·t mà đối phó sư phụ ta, hơn nữa các ngươi đều c·h·ế·t hết ở đây, ai biết là ta g·i·ế·t, ha ha ha, c·h·ế·t đi."

Chương 78: 78