Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 80: 80

Chương 80: 80


Chương 80: 80

" Hắn, là vì ta đi."

Phía sau đột nhiên xuất hiện giọng nói, Miêu Vân Dung giật mình quay đầu, nhỉ thấy một bóng người từ đằng sau mà đi tới.

" Lâm Trần, làm sao ngươi lại ở đây?" Miêu Vân Dung giật mình, Vũ Tĩnh Hàm cùng Tống Khánh Thi cũng bất ngời.

Vũ Tĩnh Hàm là nhiều hơn một phần kinh hỉ. ' hắn, là đến vì ta sao?'

Nhưng nghĩ đến vừa rồi lão giả kia kinh khủng môt một màn, nàng liền biến sắc.

" Lâm Trần đi mau, ngươi không phải bọn hắn đối thủ."

Lâm Trần nhàn nhạt nhìn nàng một cái, lại nhìn về phía Miêu Vân Dung " đưa các nàng rời khỏi đây đi."

" Lâm Trần, ngươi muốn làm gì? Không nên cậy mạnh, hắn đã là đại tông sư rồi, ngươi không phải đối thủ của hắn." Miêu Vân Dung nghe vậy cau mày, sốt ruột nói.

Nàng là biết Lâm Trần cùng Sở gia mâu thuẫn, nhưng là nàng thật không ngờ là vì nho nhỏ mâu thuẫn mà Dương Tuyệt một vị vị Đại Tông sư phải đích thân ra tay, sự việc là vượt quá không chế rất nhiều rồi.

" Lâm Trần, ngươi cuối cùng cũng tới." Sơ Minh Tiêu nhìn đến Lâm Trần, gương mặt cười đến vặn vẹo dữ tợn nói.

" Ngươi là Lâm Trần đi, rất không tồi, ta cho ngươi một cơ hội sống, làm đệ tử của ta, thế nào?" Dương Tuyệt hứng thú nhìn Lâm Trần, mói.

" Ông ngoại..." Sở Minh Tiêu có chút khó tin nhìn mình ông ngoại, bất quá gặp Dương Tuyệt nhìn qua, hắn là không dám nữa nói câu gì.

" Ngươi muốn làm sư phụ ta? Ngươi còn chưa xứng." Lâm Trần cười, một cái nhếch mép cười, sư phụ hắn, chỉ sợ khắp vũ trụ này, chỉ có một người xứng làm sư phụ hắn mà thôi, mà người đó, là đã bị hắn g·i·ế·t c·h·ế·t lâu rồi.

"Ngươi là coi thường ta?" Dương Tuyệt dáng tươi cười biến lạnh, sát ý tịch ra.

Lâm Trần ánh mắt rơi vào Dương Tuyệt trên thân, hắn cười.

Đột nhiên!

Lâm Trần thân ảnh từ biến mất tại chỗ!

Một giây kế tiếp, hắn liền trực tiếp xuất hiện tại Dương Tuyệt phía trước, nhấc chân đạp.

Ầm!

Dương Tuyệt biên sắc, chỉ cảm thấy ngực bị một luồng khổng lồ lực đạo oanh kích, cả người xương cốt phảng phất đều bị chấn nát.

Hắn bay ngược về sau, bức tường bị hắn đụng phải ngay lập tức bị dụng nát.

"Ngươi loại trình độ này muốn làm sư phụ ta?" Lâm Trần đạp bạc nhìn Dương Tuyệt nói.

"Thật mạnh!"

Miêu Vân Dung nhìn đến bị đạp bay Dương Tuyệt, nội tâm vô cùng rung động.

Mặc dù nói Lâm Trần xuất thủ có chút xuất kỳ bất ý ý vị, nhưng dẫu sao Dương Tuyệt cũng là Đại Tông sư cảnh, bình thường Tông Sư cho dù là tập kính bất ngờ cũng khó đả thương hắn, như vậy Lâm Trần tu vì là gì? Tông sư

hậu kì, hoặc là cao hơn? nàng thật không dám nghĩ, chỉ biệt, Đại Nam là lại sinh ra một đại thiên tài nữa rồi.

Đồng thời, nàng cũng là cười khổ không thôi, mặc dù trước đã cho là mình tận lực đánh giá cao Lâm Trần, thật không ngờ mình vẫn là coi thường hắn.

"Lâm Trần. . ."

Vũ Tĩnh Hàm tự lẩm bẩm, nội tâm đồng dạng chấn động.

Nàng vốn chỉ cho rằng Lâm Trần chỉ là có chút giỏi đánh nhau, nhưng nhìn đến hắn một đạp khiến cho vừa rồi như thần tiên lão giả bay đi, nàng mới biết rằng mình trước kia là thiển cận đến mức nào, thế giới là không đơn giản

như nàng nghĩ.

Dương Tuyệt từ trong đống đá vụn đứng dậy, cố nén ngụm máu, sắc mặt ngưng trọng mà nhìn Lâm Trần.

"Quả nhiên có chút môn đạo, ngươi đến tột cùng cái tu vi gì?"

Dương Tuyệt ánh mắt tại Lâm Trần trên thân quét tới quét lui, phát hiện một chút cũng không nhìn thấu.

Lâm Trần Trần trên thân không có bất kỳ chân khí dao động, chợt nhìn liền chính là một cái người bình thường, không phân biệt được tu vi cảnh giới.

"Lẽ nào ngươi cũng đạt tới nửa bước Đại Tông Sư?"

Dương Tuyệt cau mày, Tông sư cảnh là không thể cho hắn một cái đại Tông Sư bị thương được.

Một cái không được 20 tuổi nửa bước Đại Tông Sư, không khỏi quá yêu nghiệt!

"Ngươi ngay cả tu vi ta đều nhìn không thấu, còn muốn làm sư phụ ta?"

"Hừ, bớt giả thần giả quỷ, bất quá chỉ là tu luyện che giấu công pháp mà thôi! mặc kệ ngươi là tu vi gì, phá rối kế hoạch của ta, hôm nay ngươi là phải c·h·ế·t". Dương Tuyệt hừ lạnh.

Liền đem Lâm Trần xem như Nửa bước Đại Tông Sư thì lại làm sao? Nửa Bước đại Tông Sư chung quy vẫn không phải là Đại Tông Sư, cùng hắn vẫn là kém không ít.

" Tử Trảo."

Chỉ thấy Dương Tuyệt vung tay, khô héo tay phải hội tụ một đoàn màu đen lượng hóa thành một trảo, hướng về Lâm Trần mà đi, Miêu Vân Dung nhìn thấy trảo này thì biến sắc kinh hô.

" Là Tử Trảo, Lâm Trần mau tránh đi."

Tử Trảo là một trong các tuyệt kĩ thành danh của Dương Tuyệt, 20 năm trước còn là tông sư hậu kì, hắn là đã bằng vào cái này tử trảo thành công phản g·i·ế·t hai cái vây công hắn Tông sư hậu kì khác, là vô cùng lợi hại một chiêu

thức.

Ngay tại thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Lâm Trần toàn thân lại lần nữa hiện ra lực lượng thần bí bảo vệ.

Dương Tuyệt sát chiêu đánh xuống, hẳn là giống như hãm sâu bùn lầy, không ngừng bị hấp thu thôn phệ.

" Đỡ được!"

Còn không đợi Dương Tuyệt kinh ngạt, Lâm Trần là lại một lần nữa biến mất tại nguyên chỗ.

" Chiêu cũ dùng lại? Trước là do ta kinh địch, ngươi tưởng có thể cho ta bất ngờ lần nữa?" Dương Tuyệt cười lạnh nhìn biến mất tại nguyên địa Lâm Trần.

Quả nhiên đúng như hắn đoán, Lâm Trần là lại xuất hiện ở trước mặt hắn, một cược đạp tới.

Nhưng, cho dù chuẩn bị đầy đủ Dương Tuyệt, đến Lâm Trần một cước vẫn cứ là như quả bóng xì hơi bay ngược về phía sau, không có chút nào chống cự.

" Mặc dù là chiêu cũ, bất quá ngươi là phải có khả năng đón đỡ mới được à." Lâm Trần nhìn nôn ra ngụm máu, chật vật từ dưới đất đứng dậy Dương Tuyệt, bình tĩnh mà nói.

" Ngươi không phải đối thủ của ta, còn không gọi đang trốn người kia ra giúp?"

Chương 80: 80