Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 19: Dọn dẹp hiện trường

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 19: Dọn dẹp hiện trường


Quân đưa mắt, nhìn xem gã đàn ông đang thoi thóp nằm dưới đất. Bản thân gã giống như cảm nhận được số mệnh của mình, ánh mắt gã sợ hãi đến tột độ. Tay gã vung vẫy với tần suất cao hơn, hi vọng dùng điều đó có thể ngăn Quân lại.

Trong lúc Quân đang nghĩ vu vơ, một bàn tay cầm kim tiêm xuất hiện ngay trước mặt hắn. Quân giật mình, nhìn lên. Thì ra là Thầy Hiền.

[Tích. Hành vi hợp lệ. Kỹ năng mở khóa]

Quân run tay, cậu cố gắng thuyết phục mình: "Quân, không phải thương tiếc, thẳng tay đi. Không phải mày nghĩ kiểm soát mạng sống của kẻ khác sao? Giờ lại chùn bước à? ĐÂM!"

Trên sàn nhà là bảy cái xác nằm yên bất động, máu chảy thành vệt hợp với v·ết m·áu trên tường. Còn có ba người hít thở yếu ớt, quằn quại nằm sát một góc tường. Thân thể bị thiếu hụt và đ·ánh đ·ập đến mức không thể nhận ra.

Kỹ năng mới! Quân mừng rỡ. Đánh bậy đánh bạ ra kỹ năng mới, thật là không ngờ. Kỹ năng Suy luận hả?

Người thanh niên thành thạo vác một cái xác với tử trạng thê thảm bỏ vào trong túi xác. Động tác trôi chảy, không một tí chần chờ. Mặc cho v·ết m·áu dính đầy trên bộ đồ của mình, anh ta cũng chẳng để tâm mấy. Thờ ơ một cách rợn sống lưng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nén sự ghê tởm trong lòng, Quân cầm nó lên, đi tới chỗ nó cần trở về. Chợt, trong đầu người thiếu niên lại vang lên tiếng âm thanh điện tử.

[Tích. Kỹ năng Suy luận lv.0 (1/100)]

Đây chẳng khác nào là nhân gian địa ngục, trong không khí nồng nặc là mùi máu. Quân buồn nôn, người thiếu niên dùng sự tỉnh táo ít ỏi bụm chặt miệng mình lại, cố gắn nuốt xuống đống thức ăn trào ngược.

Đây sẽ là điều sai lầm nhất mà Quân từng làm. Cậu cực kỳ hối hận khi mình theo Thầy Hiền vào trong căn phòng đó. (đọc tại Qidian-VP.com)

Quân thở đứt quãng quan sát cảnh này. Nhìn về phía bảng hệ thống, ngay lập tức một điểm hệ thống đã được sử dụng. {Tinh thần} từ 3 điểm tăng lên 4 điểm.

Động tác của anh ta dứt khoát lại thành thạo thanh lý bộ t·hi t·hể. Thậm chí Khánh còn ngân nga một giai điệu vui vẻ trong khi khiêng xác bỏ vào túi. Như thể đây là công việc hằng ngày của anh ta vậy.

Khi Quân đi lên tầng hai, cảnh tượng trước mắt làm cậu rợn cả người, bởi vì tiếp đón ba người là một cái xác cụt tay, nằm tựa ở một góc với v·ết m·áu trượt dài trên tường.

Mọi chuyện xảy ra quá bất ngờ, Quân không phản ứng kịp. Hai tay cậu nhóc run rẩy nhận lấy cây kim tiêm: "C-con, con làm ư?"

"Số 2, đi kiểm tra đi." Thầy Hiền với giọng điệu bình tĩnh ra lệnh cho anh Khánh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thầy Hiền gật đầu một cái: "Thế thôi, con theo số hai, giúp khiêng xác đi." Dứt lời, ông lão cúi người nhặt lên cây kim tiêm.

Anh Khánh khiêng theo chiếc túi lớn đi vào, để xuống, kéo ra. Lôi từ đó ra một chiếc túi ni lông có kích thước tương đương với một người trưởng thành. Đó là túi xác.

Lần này, Quân như có thêm sự dũng cảm, cậu đã có thể bình tĩnh nhìn xem cảnh vật bên trong căn phòng. Tuy vẫn còn sợ sệt nhưng đã đỡ hơn trước rất nhiều.

"Con, con không làm được. Ít nhất là hiện giờ không được."

Có nhiều vấn đề khó hiểu lâu nay, cũng bị Quân cho tìm hiểu ra. Mọi thứ xung quanh đều trở nên rõ ràng hơn. Tâm trạng của Quân bình phục trở lại.

Quân bắt chước hành vi của Khánh, mong muốn học thêm một chút gì đó. Lựa chọn một cái xác thiếu tay, Quân nhìn quần áo của t·hi t·hể rồi tìm ra một mảnh khá tương tự ở chỗ hơi xa.

Ông lão lặng lẽ rút ra một cái bình thuốc nhỏ, truyền thứ dung dịch đen tuyền vào kim tiêm. Ông lão đưa nó cho Quân, giọng điệu lạnh nhạt: "G·i·ế·t nó đi."

Người thiếu niên nhìn xem cái xác mà anh Khánh đang khiêng đi. Quân suy đoán trong lòng: "Chắc là b·ị đ·âm đến c·hết."

Quân kìm nén tâm tình, sử dụng ánh mắt cứng rắn. Người thiếu niên cắn răng, quỳ xuống. Bắt lại cánh tay quơ loạn của gã, nắm chặt kim tiêm. Gã cũng run giọng cầu khẩn, mở ra ánh mắt đầy sự tội nghiệp nhìn chòng chọc vào Quân.

"Ừ, đằng nào con chẳng phải làm. Sớm một tí, coi như lấy kinh nghiệm." Thầy Hiên lạnh nhạt đáp.

"Số 3, có học được gì không?" Thầy Hiền quay sang nhìn Quân. Người thiếu niên thông minh: "Phải cẩn thận, đúng không t-số một?"

Khánh thấy Quân lại đây, chỉ gật đầu với cậu ta một cái rồi lại tiếp tục thu gom những bộ phận còn thiếu của quý ngài đang nằm dưới sàn nhà.

Thầy Hiền cũng không thúc giục Quân, mà để cho cậu ta từ từ thích nghi với bầu không khí này. Ông lão nhìn vào bên trong, nhưng ông ta chẳng có phản ứng gì cả, như một kẻ máu lạnh vô tình.

[Tích. Hành vi hợp lệ. Kỹ năng mở khóa]

Trái tim Quân đập thình thịch như muốn nhảy khỏi lồng ngực, âm thanh đó át cả tiếng xung quanh.

Quân đứng dậy, tiến đến chỗ anh Khánh. Thầy Hiền nhìn bóng lưng cậu. Lúc đầu ông ta định để Quân đi dọn dẹp vết tích tại hiện trường, ai ngờ Quân quá sợ hãi khi chứng kiến khung cảnh máu me này.

Các căn phòng hai bên đều không phải mục tiêu của hai người. Bởi vì chúng nó bị khóa, chỉ có căn phòng đối diện cuối hành lang là cửa mở khép. Từ trong đó Quân thấy được một ít ánh sáng nhấp nháy của ánh đèn neon chui ra, đồng thời cũng là căn phòng lớn nhất của quán karaoke này.

[Tích. Kỹ năng Truy tung lv.0 (5/100)]

Chợt Quân ngây người, trong đầu người thiếu niên như có một cú nổ lớn xảy ra, quét ngang hết thảy trong đầu. Một giây sau, Quân vội hoàn hồn. Cậu cảm giác được giống như mình biến thông minh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ánh mắt cậu hiện lên vẻ quyết tâm, bàn tay nhấc lên, kim tiêm đâm mạnh vào da gã. Khi đó, một phần lương thiện trong Quân tỉnh thức, hắn buông tay khiến cho kim tiêm chưa đâm vào sâu cũng b·ị đ·ánh rớt. Quân thở hổn hển, ngước đầu nhìn xem Thầy Hiền:

"Đi theo tôi." Thầy Hiền nói một tiếng, rồi đi lại chỗ góc tường. Nơi tụ tập mấy người còn sống sót.

"Ừ, đi thôi." Thầy Hiền gật đầu xách vali đi vào trong, thành thạo mở ra vali. Bên trong đó chưa đầy kim tiêm cùng mấy bình thuốc nhỏ.

Tuy cậu bịt khẩu trang kín mít, vẫn ngửi được cái mùi máu nồng nặc xộc thẳng vào khoang mũi. Làm Quân có chút nhớ lại cái đêm mình tới thế giới này.

Thế là ông biến đổi kế hoạch, để Quân làm việc tiếp xúc với t·hi t·hể nhiều hơn. Điều này sẽ khiến Quân quen thuộc, thích nghi nhanh hơn với công việc này. Làm nhiều thì sẽ quen thôi, giống như ông ta, dửng dưng đối mặt với cảnh tượng kinh dị như này.

"Chính xác, nếu còn sống thì làm cho c·hết hẳn. Được rồi, nơi đây giao cho số 2. Chúng ta vào trong." Thầy Hiền xách theo chiếc vali, bước chân khoan thai đi tiếp. Quân cũng cẩn thận đi theo.

Cửa mở, ánh đèn sân khấu chớp nháy, bàn ghế bị lật tung, mảnh kính vỡ vương vãi khắp nơi. Bên trong là cảnh tượng hỗn loạn. Quân tận mắt chứng kiến những gì còn sót lại của cuộc thanh trừng.

"Xác nhận đ·ã c·hết." Giọng anh Khánh vang lên. Quân đứng ở sau, thấy cái xác cũng quá tội nghiệp, c·hết rồi mà cũng không yên.

Chương 19: Dọn dẹp hiện trường (đọc tại Qidian-VP.com)

Bên trong quán karaoke im ắng lạ thường, dù cho đèn vẫn sáng chứ không tắt đi. Bầu không khí rất âm u, tràn đầy sự ma quái. Đây là cảm nhận đầu tiên của Quân khi bước vào nơi này.

Người thiếu niên ngỡ ngàng, hai chân run cầm cập ngã ngồi ngay ngoài cửa. Khắp nơi trong căn phòng toàn là máu, đâu cũng có, xuất hiện ở mọi nơi. Thậm chí số lượng máu trên sàn nhà nhiều đến mức, muốn vỡ đê tràn ra ngoài phòng.

Nhưng thứ làm Quân sợ hãi nhất, lại chính là những phần còn lại của một con người. Quá nhiều lìa chi, mất thứ.

Ở đó, có ba người hít thở thoi thóp, nằm sát vào cạnh tường. Có một người đã b·ất t·ỉnh nhân sự, hai người còn lại thì trừng đôi mắt đau khổ nhìn chòng chọc vào hai thầy trò.

Một lát sau, Khánh đi tới đây. Người thanh niên thấy Quân ngồi bệch trên sàn, thì cũng không châm chọc gì. Chỉ nhìn Thầy Hiền: "Chúng ta nhập tiệc chứ?"

Một trong hai người, một gã gầy gò, giơ cánh tay còn sót lại đung đưa như muốn nắm lấy cái gì đó. Gã thều thào cầu xin: "Tha mạng…Làm ơn…Cứu…Cứu."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 19: Dọn dẹp hiện trường