Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 139: Thiếu đức vì thời gian chưa đủ, trưởng thành chưa đủ.
Nguyễn Thiên và các địa tiên bán tiên khác thấy thế ánh sáng trong mắt càng sáng rực, lần lượt biến thân thành Lạc Long chân thân và Âu cơ chân thân chuẩn bị chiến đấu.
Chương 139: Thiếu đức vì thời gian chưa đủ, trưởng thành chưa đủ.
Nếu ông ấy biết Nguyễn Văn Siêu mà Bùi Kiên từng gặp thì chắc chắn sẽ lấy anh ta làm ví dụ.
Quốc trụ nghe vậy gật đầu xưng phải, sau đó đi tới chỗ đứng phía xa cùng lãnh tụ chủ chốt khá, mấy vị này vừa nãy bị hình ảnh Ma Thần Khiêm dọa sợ, nên giờ có chút xa cách với mấy vị thần thông giả ở đây.
Bản thân nàng già nhất sẽ là người trủ trì cuộc họp, nhưng đang chuẩn bị hô lên thì cảm ứng thấy có người đến.
Có kinh nghiệm lần trước nên mấy vị lãnh tụ không có thể hiện vẻ bề trên, quốc trụ tiến lên chào hỏi giới thiệu với người phụ nữ:
Bỗng lúc này từ phương xa, tiếng rồng gầm vang vọng, rồng đi tới đâu mây đen tới đó.
Tới nơi, rồng thò một đầu ra nhìn mấy người lãnh tụ rồi hóa thành một một người phụ nữ tầm ba mươi, ánh mắt đỏ lòm im lặng đứng cạnh nhìn dò xét.
Nói xong không cần câu trả lời, tự bản thân Lê Chiêu Thống đưa ra câu trả lời:
Toàn thân đen bóng bẩy, trên thân như là nhựa đường đang di chuyển quanh thân, một mùi như mùi dầu hỏa dần lan tỏa trong không khí.
Thấy tình hình bình ổn lại, Hùng Văn Vương tản đi linh lực đang bảo vể các lãnh tụ Đại Nam, người đứng trước mặt mấy lãnh tụ chắp tay chào người mới đến:
Quốc trụ thấy tín hiệu liền chăm chú nghe để phối hợp, mặc dù ông ấy không biết tại sao phải giải thích, cũng giật mình cách gọi bằng bác và cái tên Lê Chiêu Thống, nhưng đại ý thì ông ấy hiểu.
Nếu đích thân đồng chí quốc trụ tự thân dạy dỗ, vậy cục đá có khi thật thành ngọc sáng! x5
Lúc tới gần mới nhìn rõ đầu rồng, mấy người lãnh tụ thấy rồng màu đỏ, sừng cong ba chạc, bờm mượt như nhung bay trong gió.
Lúc này sự tình lại có biến, hai chiếc máy b·ay c·hiến đ·ấu bay đến từ xa, mục tiêu trực chỉ con gió lốc lạ mà Lê Chiêu Thống đang hình thành, hai quả t·ên l·ửa pha vỡ bức tường âm thanh bay tới.
“A, haha, thì ra là chú Thiên, vài mươi năm chưa gặp chú rồi!”
Thấy chính chủ của câu nói thì bất giác nở nụ cười, không cười không được, chính người này cưu mang nàng, còn trải sương trải gió nuôi dậy nàng khôn lớn, giúp nàng chấp chính và phục hưng họ Hồ thời điểm thế kỷ mười chín.
Nguyễn Thiên và Ma thần Khiêm thiếu kiềm chế nhất, quanh thân dần sáng lên mười tám đạo dải lụa năng lượng đỏ muốn biến thân.
“Nếu là lãnh tụ dân tộc thế hệ này cũng phải, ta còn đang thắc mắc sao lại có người thường ở đây!”
Nhưng khi quốc trụ tới nơi bỗng khựng lại một chút, đôi mắt lóe lên khung cảnh tinh không vô tận, chỉ một ngàn tỉ giây sau lại trở lại bình thường, bất giác ông ấy góp lời vào trái ngược với bản ý ban đầu:
Các địa tiên, bán tiên Đại Nam tỉnh táo thoáng chốc, quay ra nhìn thì thấy Hùng Văn Vương dùng ngực làm trống, tay đập thẳng trái tim ầm ừ ngâm nga một giai điệu cổ.
Lê Chiêu Thống không quan tâm, ông ta máy móc hỏi lại lần nữa:
Hùng Văn Vương sốt hết cả ruột.
Hai chú cháu U200 gặp mặt kể chuyện gia đình, để lại mấy vị lãnh tụ toát mồ hôi thì thầm to nhỏ, thật sự biểu cảm hung dữ của Hồ Thanh Phiên rất đáng sợ, giống như hung thú đang sẵn sàng t·ấn c·ông người khác vậy.
Đếm qua một lượt, nhận thấy tổng cộng mười tám địa tiên, cùng với hai mươi lăm bán tiên, chỗ này cũng được già nửa số lượng, vậy còn chưa tính các dân tộc anh em cũng mấy môn phái.
Không khí đè nén, tiếng sấm nổ thi thoảng vang lên từ xung quanh bọn họ, dần dần đôi mắt các địa tiên Đại Nam sáng lên, tia sáng đều rọi đến kẻ lạ mặt mặc long bào mới tới.
Thế là quốc trụ tiến lên góp lời:
“Đất nước ta có những vị thần như thế này thật tốt, liệu kẻ thù nào còn giám đối mặt!”
Nghe lời giới thiệu, khuôn mặt người phụ nữ dịu đi tan bớt cảm xúc nội tại, mặc dù trải qua nghi thức nhưng chưa đầy đủ, nàng xốt ruột nên cho kết thúc sớm.
Người phát biểu cuối là bộ trưởng bộ công an, ông ấy đi lên từ thời chiến, các loại t·ội p·hạm gặp quá nhiều, thấy quá nhiều.
“Sau này tôi xin chịu trách nhiệm kèm cặp kẻ này đến nên người chống được một góc trời Đại Nam thì thôi!”
Có nhiều kẻ nghiện rồi tái nghiện, hoàn lương rồi lại nghiện âu cũng là một ví dụ.
“Đây là bọn cháu có chút việc khẩn, với lại hình ảnh này bác thấy rồi, lúc bọn cháu di chuyển đến cũng ẩn nấp trong mây, đứng tại đây cũng như phàm nhân biểu diễn nghệ thuật trên bầu trời mà thôi, xin bác giơ cao đánh khẽ ạ!”
Người Lê Chiêu Thống sáng lên năm mươi mốt đạo dải lụa năng lượng xen kẽ trắng đỏ bao quanh, ánh sáng chói mắt hiện lên, tan đi, một thân hình cao năm mét thành hình.
Khoảng một tiếng sau, thời điểm mười hai giờ đêm thì Nguyễn Thiên cảm thấy đủ rồi, tiếng trống chỉ có chín tiếng đại biểu việc không cần gấp, nên có nhiều người sẽ không được gọi tỉnh lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nói đến, từ sau năm 88 các ngài đa phần đều ngủ say, chẳng nhẽ người tên Bùi Kiên quan trọng đến vậy?”
Ông ấy cảm thấy gọi bà tổ không sai, dù sao cũng đều là người rất già, một chút nữ gặp nam cứ ông tổ mà gọi kiểu này rất hợp lý.
Rồi chỉ mấy người lãnh tụ giới thiệu:
Có một chút khác biệt trong tưởng tượng của bọn họ là rồng này không râu, lông mi rất dài mắt rất to.
“Ta là tổ nhà họ Hồ, tên Hồ Thanh Phiên, nhìn cậu thanh niên này quen lắm, rất giống người mấy chục năm trước…”
Quan trọng là người này thù vặt rất ghê!
Còn chưa nói hết bị giọng nói khác dùng truyền âm tới, Hồ Thanh Phiên lại nổi hung tính nhìn sang đứa nào đang truyền âm.
“Cố chủ tịch đảng nói không sai, nhưng đó là nói trong trường hợp làm công chức tại vị, hoặc sắp tại vị!
Rồng bay khá chậm rãi so với tốc độ của một địa tiên, lượn lờ thập thò trong đám mây, nơi lộ thân, nơi lộ đầu, toàn thân đỏ rực cứ thế ung du·ng t·hư thả bay tới. (đọc tại Qidian-VP.com)
Để cậu ta hòa nhập xã hội sống bình thường, có pháp luật và quy chuẩn xã hội giá·m s·át thì còn được, chứ thành người siêu phàm tôi sợ xảy ra chuyện!”
“Đất nước có vị thế và sự phát triển chưa từng có, nhưng tôi tin, tập thể đảng, toàn quân và toàn dân ta còn có thể làm tốt hơn nữa!”
“Phạm tội tày đình trái luật trời, phán tội c·hết!”
“Các ngươi vi phạm điều cấm, nên chịu tội gì!”
Xa cách thì xa cách, mấy vị này đang đứng tụm lại với nhau than thở thán phục sức mạnh của thần thánh.
Ở đây đều là mấy vị ngủ say mới tỉnh, cảm xúc nội tại đang kìm nén mạnh mẽ khó mà kiểm soát, vừa nãy sử dụng “khởi nguyên ca” mà không dùng trống mẫu đã làm ông ấy b·ị t·hương, hiện tại dùng lại sẽ càng thương tổn nghiêm trọng gấp bội, một lát tình trạng chuyển xấu phải chiến đấu sẽ không thể góp sức được.
Quốc trụ nhíu mày suy tư, rồi trả lời chắc nịch:
Hùng Văn Vương lại nói, vừa nói vừa liếc mắt ra hiệu với quốc trụ:
Đã đủ.
“Đúng vậy, nhìn đám mây này không phải thần thánh thì làm sao làm được!”
Chính giai điều này thức tỉnh tạm thời cho mọi người.
Nếu có biến cố, sự vật hoặc sự việc thật sự trọng đại làm thời vận xoay chuyển, vậy thì người thanh niên Bùi Kiên này có thể thay đổi được!”
Không có câu trả lời.
Đi tới gần hơn, người phụ nữ giới thiệu:
“Ồ, thì ra là bác Lê Chiêu Thống, thất lễ rồi, cháu không thấy người đến mà không hóa rồng nên cháu nhìn mãi mới nhận ra bác!”
Sau đó rảnh rỗi cũng là rảnh rỗi, mấy vị lãnh tụ đi tới mép đám mây nhìn xuống thủ đô muồn hồng ngàn tía các ánh đèn, than thở với nhau về sự phát triển, tự hào về những gì mình làm được cho đất nước này.
“Ý đồng chí là sao?”
Lê Chiêu Thống lực lượng quanh thân mạnh dần, gió lốc tụ mây quanh người, từ trong gió lốc sấm sét dần hiện nổ uỳnh oàng vang vọng.
Sau đó lục tục lại có người đến, mỗi vị địa tiên đền hóa thân thành rồng, bán tiên thì cưỡi mây bay tới.
Quốc trụ đi bộ trên mây từ phía xa tới, đám mây một mẫu quá rộng, mà đám bạn già thì đứng tận ngoài rìa, khi tới nơi vừa nghe được câu của bộ trưởng bộ công an thấy có nhiều ít đạo lý.
Kẻ này mở miệng: (đọc tại Qidian-VP.com)
Còn tại sao không thể lấy ra trống mẫu, cũng vì kẻ trước mặt.
“Các người phạm vào cấm kỵ, xuất hiện công khai trước người phàm phải chịu tội gì?”
“Đây cũng là các lãnh tụ chủ chốt của dân tộc, chả là bọn cháu đang chuẩn bị diễn tập quân sự, nên nhờ các vị tổ tiên ở đây giúp chút sức tạo ra ảo ảnh trên bầu trời, âu cũng là tạo nên khí thế hùng vĩ mà thôi!”
Cả năm người lãnh đạo đều cùng nghĩ như vậy, có hỏi tại sao, câu trả lời cũng là tâm linh, không ai phát giác được điều kỳ lạ.
Lúc này tiếng ầm ừ từ trong cổ họng vang vọng, đồng thanh với đó là tiếng trống vang.
“Đúng vậy thưa ông tổ, cháu là quốc trụ Đại Nam đời này!”
Hiền tài là nguyên khí của quốc gia, câu nói này đồng chí quốc trụ rất tâm đắc, đồng thời đào tạo cán bộ nguồn cũng rất tâm đắc! x5
“Vừa nãy đọc hồ sơ về cậu Bùi Kiên này tôi không hài lòng, cố chủ tịch đảng đã từng nói rồi, người có tài mà không có đức là người vô dụng, cậu ấy đã trưởng thành, tính cách đã định hình rất khó thay đổi, nếu thay đổi được thì nhân cách cũ cũng sẽ luôn còn âm ỉ trong tâm!
Theo tôi nghĩ, một người chưa có đức hạnh bởi trải đời chưa đủ, thời gian chưa đủ, trưởng thành chưa đủ!
Lê Chiêu Thống thấy vậy vội vàng ẩn đi thân hình, nhìn từ ngoài vào không thấy người ông ta nữa mà chỉ thấy một đoàn gió lốc.
Bởi vì một phần không rõ mấy vị lãnh tụ là ai, người đang trực bên ngoài các dòng họ thì đều biết rõ, cho nên đều tiến tới dò hỏi hoặc chào hỏi trước, sau đó lại tới chỗ Nguyễn Thiên tụ tập chuyện phiếm.
Nghe lời của quốc trụ, các vị khác gật đầu tán thành. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chào bà tổ, bọn cháu là những người lãnh đạo đất nước thế hệ này, xin ra mắt bà tổ!”
“Hồ Thanh Phiên, thấy chú không tới chào sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Mấy vị lãnh tụ khác ngẫm lại thấy cũng được.
Bên các bán tiên địa tiên Đại Nam cũng thế, tập hợp sức lực với nhau che đi khung cảnh đám người trên rặng mây đỏ.
Gió nổi lên, những sương khói trên đám mây đỏ xao động kịch liệt.
Tất cả địa tiên, bán tiến Đại Nam nhìn thấy người này đều đỏ mắt như thấy kẻ địch không đội trời chung, cảm xúc nội tại không thể kiềm chế.
Một người mặc long bào của vua thời hậu lê đứng trên một đám mây màu đỏ trắng xen kẽ lẫn lộn, đứng cách đám mây đỏ một nghìn mét nhìn chằm chằm đám người.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.