Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 144: Phản ứng của Mẽo và Viêm 2.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 144: Phản ứng của Mẽo và Viêm 2.


Vị nguyên soái bặm môi đắn đo rồi trả lời:

“Về vấn đề xóa bỏ luật sở hữu s·ú·n·g tư nhân, thưa ngài tổng thống, các gia tộc rất không vui vì điều này, ngài nên cẩn thận với dự thảo trình lên, không cần làm điều dại dột! Chào ngài!”

Đứng trước cửa xe công vụ của mình, Bạc Cổ Lai ngắm lấy khung cảnh Đại Đô phía xa sau hàng rào an ninh, nhưng đôi mắt không tiêu cự thể hiện nội tâm đang suy tư tưởng nhớ.

Chủ tịch lập pháp Bạc Cổ Lai lên tiếng tiếp sau: (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau quá trình bỏ phiếu, tất cả thông qua nghị quyết này, Đông Dân Bình quyết định sau ba ngày Bạc Cổ Lai sẽ thăm người đồng cấp tại Đại Nam.

Nguyên soái hải quân Nam Hải gật đầu xác nhận.

Thêm nữa, các đ·ạ·n đạo mới lộ diện một tiếng trước đều đủ để tấn công các vị trí trên biển của ta trong thời gian rất ngắn!”

Đông Dân Bình mở miệng bắt đầu:

Dừng lại một chút, Bạc Cổ Lai nhìn thủ trưởng số 1 cùng các vị ở đây rồi nói tiếp:

Thái độ coi ai đó không bằng cục cức rõ rành rành khỏi bàn cãi.

Nửa đêm, Đại Viêm, thủ đô Đại Đô, văn phòng làm việc của thủ trưởng số 1 tên Đông Dân Bình.

Vấn đề này rất được Đông Dân Bình quan tâm, ông ta hỏi ngay:

“Đất tổ, lại có dịp trở về!!!” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đây là tư liệu được X01 gửi về, người này có tư cách đủ cao trong chính phủ Đại Nam, các đồng chí đọc trước rồi nói!”

Hội nghị diễn ra rất nhanh chóng, xong việc tất cả ai về việc nấy, đất nước Đại Viêm rất rộng lớn, lượng công việc cực kỳ nhiều, không thể lãng phí quá nhiều thời gian.

Mấy người khác lên tiếng bổ sung:

Không biết có phải thần giao cách cảm hay không, khi trên đường về Bạc Cổ Lai nở nụ cười y hệt Jonhson, giống như người trong một gia đình vậy.

Như vậy, toàn bộ hải quân gần trăm ngàn người, các khí tài của chúng ta trên Nam Hải đều trong tầm ngắm đ·ạ·n đạo của bọn họ.

Nguyên soái hải quân toàn quyền nam hải, vị trí này tại Đại Nam gọi là Biển Đông, ông ta lên tiếng đầu tiên:

“Hãy để tôi sang thăm chủ tịch lập pháp của bọn họ, coi như một chuyến ngoại giao hữu nghị hai nước anh em!

Đến đây coi như xong công việc, Nekedy bắt đầu đuổi người, nhà bạch trên danh nghĩa vài năm tới vẫn là sở hữu của ông ta.

Tất cả đều nghiêm túc đọc tư liệu để trước mặt, mỗi người tự có suy nghĩ của riêng mình.

“Chúng tôi phát hiện thấy radar của bọn họ bao phủ toàn Nam Hải, điều này trước đó chưa phát hiện được.

Công nghệ rất hiện đại, trước đó sóng radar này đã bao phủ rồi, chỉ là bây giờ chủ động lộ diện tần số mà thôi.

“Đúng, nước đi này khá hay, mặc dù đột ngột, nhưng tập trận sâu trong đất liền không thể gây ra hiểu lầm về ngoại giao, điều này mặc dù thể hiện tiềm năng và nội lực, nhưng sẽ không gây phức tạp trong các mối quan hệ!”

Chương 144: Phản ứng của Mẽo và Viêm 2.

Không biết đứa oắt con nào làm ra cái vụ này, đang yên đang lành diễn tập sớm thế để làm gì, cuối năm có phải đẹp hơn không?

Chủ tịch lập pháp Bạc Cổ Lai đề nghị:

“Đứng trước vấn đề này, thái độ của chúng ta sẽ thế nào?”

“Họ đang thử sức trước sức mạnh cấm vận của Mẽo, bằng việc đưa xã hội trở lại thời bao cấp!”

Mọi người trong phòng lại thảo luận.

Ý kiến này được rất nhiều người đồng ý, quan trọng nhất là trong đó bao gồm cả Đông Dân Bình. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Tạm thời giảm hoạt động hiện có chờ cuộc diễn tập này kết thúc, không chỉ ta, mà các nước chắc chắn cũng đang thắc mắc thái độ và ẩn ý của Đại Nam, đợi họ đối ngoại sau đó thế nào rồi tính!”

Trên đường về Jonhson vẫn nhíu mày khó chịu, tâm tình cực kỳ không vui mà ngẫm nghĩ:

“Cộp” một tiếng, giám đốc CDC thả một tập giấy tài liệu dày bằng một phần ba cục gạch để trên bàn, ông ta và ngoại trưởng cúi người chào đầy cái xã giao rồi cứ thế đi thẳng ra ngoài.

Sáu phần, cực kỳ nguy hiểm, trong chiến tranh không kích bằng đ·ạ·n đạo, dù không chắc chắn một phần cũng đã là nguy hiểm.

ps: Đi làm buổi tối, tuần này tác gõ chữ vào ban đêm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhận định một cách khách quan xong, bây giờ mới đến công việc cụ thể.

Trong phòng làm việc của thủ trưởng số 1 Đại Viêm.

Ông ta chỉ thị vấn đề Nam Hải:

“Họ đang thử sức chịu đựng của nền kinh tế và xã hội, giống với cách chúng ta làm trong năm trước, khi cấm cửa dịch bệnh!”

“Họ muốn cho các nước thấy tiềm năng quân sự của mình!”

Trong này còn mỗi jonhson coi như người ngoài cuộc, vậy là ông ta rất thức thời xin phép ra về, để lại không gian riêng tư cho ngài tổng tống. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Năm mươi năm mươi!”

Ra tới cửa, Giám đốc CDC nhớ tới lời bàn bạc của các gia chủ các gia tộc, bổ sung thêm một câu:

Việc của ta chưa làm xong đâu!

Dù sao, nếu chúng ta làm quá mức kịch liệt, có thể đẩy Đại Nam đến với vòng tay của Mẽo, mặc dù bọn họ luôn tuyên bố “ba không” trong vấn đề đối ngoại, nhưng khi bước vào đường cùng thì lại là chuyện khác!”

“Đánh chặn được không?”

“Ta ngủ say mấy chục năm, trước đó có dặn dò nếu có đại sự nên để ta tỉnh lại!”

Nekedy và johnson quen rồi cũng chẳng buồn nổi sóng tâm tình cái gì, chuyện hằng ngày ở huyện vẫn vậy.

“Bọn họ đưa ra tín hiệu, đứng trước chiến tranh, họ sẵn sàng tiếp nhận và chấp nhận trả giá về kinh tế, việc chịu đựng tổn thất khi đóng cửa giao dịch chứng khoán, đóng cửa các ngành nghề, khu công nghiệp chính là minh chứng cho việc này!”

“Mời các đồng chí tự do phát biểu cái nhìn về vấn đề này!”

“Họ đang phản ứng lại việc ta áp đặt các con bài chiến thuật về mặt kinh tế!”

Về chế độ của Viêm, nước này có nét khá tương đồng với Đại Nam, nhưng ngoài tứ trụ trong giới chính trị, Viêm còn các đặc sứ kinh tế, và các nguyên soái quân đội tham gia cuộc họp này.

Lúc này, Đông Dân Bình lên tiếng hỏi:

Vân vân đủ loại.

Sắp được ngửi lại mùi vị của quê hương, dù chỉ vài ngày, cũng đủ!


“Vâng!”

Thủ tướng Viêm lên tiếng:

Đông Dân Bình đợi tất cả đi rồi, đứng dậy đi ra sân sau của trụ sở, tại đây có một người khoác áo da thú đứng đợi, chính là Hiên Viên Nhạc của gia tộc Hiên Viên, xét về vai vế ngang hàng với Hùng Văn của Đại Nam.

Đông Dân Bình lên tiếng chào hỏi:

---

Truyền thống gắn kết các nước xã hội chủ nghĩa đã có từ lâu, chúng ta nên vin vào cớ này, tuyên bố tăng cường tình cảm, hữu nghị và hợp tác giữa hai nước!

“Chào lão tổ, thật không ngờ Hiên Viên thị lại là ngài đến đây!”

Sau đó, thủ tướng Viêm nghe sơ qua vị nguyên soái kia trình bày liền biết đến cái khó của quân đội trên biển, ông ta đề nghị:

Tại đây đang có cuộc họp các lãnh tụ chủ chốt, có tất cả có chín người.

Nói đến, lâu rồi chưa được hớp suối nguồn, hơi thèm, tiện thể chuyến này được về nên thăm một chuyến đứa chít, con bé này mới chỉ nghe tới còn chưa được bế ngày nào cả, không biết lớn đến thế nào rồi!

Tất cả các lãnh đạo đưa ra ý kiến, sau đó Đông Dân Bình tổng hợp lại, nhận định sách lược này của Đại Nam mặc dù có cấp tiến, nhưng tác dụng đưa đến là tuyệt vời.

“Chúng ta có thể nới lỏng một chút tại các cửa khẩu biên giới, việc làm vừa đủ là được, vẫn gây khó khăn chèn ép nhưng không tới đường cùng!”

Đông Dân Bình lại lên tiếng chỉ định vấn đề bàn bạc tiếp theo:

“Chuyến đi của tôi cần có thành ý, một số chính sách cần nới lỏng, đặc biệt cần có một số tập đoàn lớn của ta mang hợp đồng đến hợp tác!”

Vậy là có sáu phần đánh chặn được, cách tư duy chừa đi một phần của vị nguyên soái này, Đông Dân Bình nắm rất rõ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 144: Phản ứng của Mẽo và Viêm 2.