Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 32: Gieo gió gặp bão.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 32: Gieo gió gặp bão.


Đưa tay vuốt sợi râu dê dưới cằm, Thanh Tâm đưa ra kết luận.

Hung hãn, túc sát có thể thấy ngay trên gương mặt. Mạnh mẽ có thể thấy được qua từng động tác rứt khoát. Bền bỉ biểu hiện qua cách vận hành như diễn viên uốn dẻo, vì những hành động Thanh Tâm không ngờ người bình thường có thể làm được.

“Phùzzzzzzzzzzzzz.”

Một lúc gọi cho bệnh viện xách kẻ này đi, từ nay cuộc sống lại êm đềm như trước.

Bùi Kiên phải dành cả sinh mệnh cố gắng đạt tay trái trên tay phải, Thanh Tâm cũng nhìn hành động mà giúp đỡ theo.

Quả nhiên là cao thủ!

Thanh Tâm sợ hãi đỡ Bùi Kiên nửa ngồi dậy.

Chẳng lẽ, chẳng lẽ ông ta thu nhận một cao thủ võ lâm ẩn cư?

Suy nghĩ lại, là hắn sung sướng việc công pháp tới tay mà vội vàng luyện thể. Năng lượng không đủ, cơ thể tự g·iết lấy mình để vắt ra năng lượng, mà ở đây bao hàm cả tinh khí thần.

Những mạch máu tại mắt nhỏ yếu nhất, sự vận hành của khí huyết vượt trội phụ tải làm những kinh lạc này vỡ ra, nước mắt không tự chủ chảy ra ngoài, màu hồng tươi của máu.

Mà đặt sai.

Thực sự Bùi Kiên lúc này trông rất dọa người. Toàn thân đỏ lên, dưới làn da như tụ huyết. Mắt đỏ lên chảy ra nước mắt từ trắng dần hồng, nhìn lại một cái đỏ tươi như máu. Trên da Bùi Kiên mắt thường cũng thấy bọc một lớp sáp dinh dính màu tro.

Chương 32: Gieo gió gặp bão.

“Hítzzzzzzzzz”

Thanh Tâm đứng ở trên bậc thềm hậu viện hai phòng nghỉ, ông ta thấy Bùi Kiên “hây ya” một tiếng rất khí thế rồi nhảy từ trên bậc thềm cao ba bậc xuống sân, hai chân vừa chạm đất nhún một cái nhảy như ếch ra giữa sân, trong miệng vẫn không ngừng cười “hê hê”.

Bùi Kiên sực tỉnh, đúng là hắn quá nóng lòng rồi.

Thất sách.

Hệ thống vừa đau đớn vừa gào thét, nó chưa bao giờ nhân tính hóa như lúc này.

---

Trong “tu la thiên võ sát đạo” đã có ghi chép đầy đủ tâm pháp luyện thể, cũng ghi rõ cần tu luyện tâm pháp ngồi thiền định, vận sức tích năng lượng, khi luyện thể cũng cần tâm pháp điều tiết khí huyết.

Xuất phát từ sự ích kỷ, Thanh Tâm không gọi cứu thương mà đưa Bùi Kiên vào giường, không quên thủ tiêu v·ết m·áu trên sân thật nhanh chóng.

Những nơi vỡ ra như lưu ly tan biến, để lại sau đó là khoảng không gian bóng tối sâu vô tận. Nhìn vào đó, Bùi Kiên rùng mình cảm giác đối mặt trực diện t·ử v·ong.

Câu này thì Thanh Tâm không hiểu, nhưng nhìn Bùi Kiên ngoặc mồm trố tròng mắt xuống tay, ông ta dịch ra được để tay vào lòng, vội vàng ông ta làm vậy.

Thanh Tâm bấm bụng đợi thử xem một lúc Bùi Kiên có tỉnh hay không.

Quả nhiên là bị thần kinh thật chứ?

Bỗng nhiên Thanh Tâm giật mình.

“Ký chủ! Ngươi sắp c·hết! Dự tính còn ba tiếng! Có di ngôn chưa, ta thì không có, ta được tạo hóa từ hư vô, rồi cũng trở về hư vô! Dạo một vòng sinh mệnh, nhìn vào ký ức của ngươi cũng như đã trải qua một kiếp nhân sinh vậy, không tồi!”

Bùi Kiên gạt bay đi tạp niệm, giờ này không phải lúc quan tâm cái này, hắn gắng gượng ngồi dậy mà không được, cơ thể hắn hiện tại liên tục toát ra mồ hôi, cái giường chải chiếu cói tưởng rằng không thể trơn tuột mà giờ như vùng sình vậy.

Thanh Tâm bỗng nổi da gà!

Thân thể Bùi Kiên từ từ hiện lên trong không gian ý thức, lần này lâu hơn một chút mới thành hình xong, hắn đứng ngơ ngác nhìn không gian trắng tinh đang vỡ ra từng mảnh, phần hoàn hảo còn chừa lại không nhiều.

---

“Đau quá!”

Thật sự chỉ còn một trăm ngàn đồng, không thể đi bệnh viện. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bùi Kiên đang thở bằng cả năm lỗ, hai lỗ tai, hai lỗ mũi và mồm. Đúng ra là hắn nghĩ như thế, vì dù hơi thở thoi thóp, nhưng mỗi lần thở ra tai lại ù ù giống như có không khí đi qua đi lại vậy.

Cái bấm bụng này bấm một cái đến tối.

Ẩn nhân chi sĩ xuất sơn hành tẩu giang hồ!

Thanh Tâm: (o__O)

Hắn vảm nhận cơ thể vẫn hư thoát không có lực như vậy, nhưng cảm giác đau đớn không còn, tạm chuyển qua cho hệ thống gánh chịu.

Sau đó ông ta lại nhìn Bùi Kiên múa xong một lượt, kết thúc bằng việc đưa tay trở lại sau hông, nắm đấm chạm vào nhau.

Mỗi lần trước khi luyện thể cần tích trữ một lượng linh khí vào thân trước, nếu không cũng cần dược vật đại bổ để bổ sung năng lượng, kiến thức này trong luyện thể công lược ghi rõ ràng.

“Hả, mau kéo ta vào không gian ý thức. Ta đau quá!”

Đôi mắt lờ đờ cố gắng lấy tiêu điểm để nhận rõ thực tại, đến thở đối với Bùi kiên lúc này cũng là một điều khó khăn.

Nhìn Bùi Kiên trợn mắt toàn màu đỏ tươi liếc sang, như người thực vật t·ê l·iệt toàn thân chờ c·hết chỉ có thể truyền tải cảm xúc bằng ánh mắt, tiếng hắn v·út qua hơi thở đứt quãng khó hiểu, Thanh Tâm mãi mới dịch được là hai chữ “khoanh chân”.

Thanh Tâm: (.__.)

Vớ được cành cây, Bùi Kiên có víu lấy, hi vọng chốn vào trong không gian ý thức tránh đi đau đớn của thân thể hiện tại.

“ì ì ì ì zzzzz”.

Gần trưa ngày 20 tháng 2.

Không có khí lực, tâm thần cũng tàn phá, Bùi Kiên không thể hành động thu công được.

Bỗng tiếng hệ thống vang lên, nó than thở về số mệnh của mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn vào Bùi Kiên hiện tại, mắt ếch vốn lồi lại trợn trố, môi bặm lên, răng nghiến ngạnh, từ từ đưa hai tay trước ngực.

Bùi Kiên: (X___X)

Bùi Kiên nghe trợn mắt trắng dã sợ hãi về với thế giới hiện thực.

Ông ta lại thấy Bùi Kiên hít sâu, sâu đến cái bụng bia cũng co lại. Nhìn lồng ngực cảm giác như bong bóng căng tràn sắp vỡ ra. Cứ thế nín vẻn vẹn mười giây, nín đến Thanh Tâm cảm thấy không thở nổi hộ kẻ nào đó.

“Đệt mịa nó nhanh lên, nếu buông tay thì thôi! Hủy diệt đi, chúng ta cùng c·hết!”

Thanh Tâm không hiểu lắm, nhưng nhìn vào thấy khá giống như bộ đội luyện võ. Ít nhất trong tưởng tượng của ông ta bộ đội luyện võ là như thế, mà đặc chủng binh nữa kia.

Bùi Kiên hít sâu một cái lại nín thở như trước, Thanh Tâm đang định giơ ngón cái lên tán dương một câu thì bất ngờ xảy ra.

“Khụ, phốc…khụ khọ khọ khọ..”

Nếu không tận mắt thấy cảnh buổi trưa, chắc chắn Thanh Tâm sẽ nghĩ Bùi Kiên bị ma quỷ nhập.

Ông ta thấy gì?

Thanh Tâm nhìn đến trố mắt ngoác mồm.

Sớm biết thế này nên làm như vậy sớm hơn, mà ai lại nghĩ ra được xương sọ não con lừa trọc này yếu ớt thế được đâu?

Mỗi lần hít thở là một lần quặn đau ở cơ bụng, cơ hoành, cơ ngực. Trái tim chịu phụ tải quá lớn đến hiện tại đập ba nhịp lại dừng một nhịp, tuy nhiên nó vẫn cố thoi thóp đập vượt mức. Các cơ như nhũn ra, hắn cố gắng co cơ vận động cổ tay một chút lại cảm giác gân như sắp đứt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bỗng, Thanh Tâm chạy vào. Ông ta nhìn Bùi Kiên đang trợn mắt đỏ lòm.

Thanh Tâm toát ra mồ hôi mịn nhìn tiếp.

Thanh Tâm cũng thở ra một hơi, chỉ sợ kẻ nào đó nghịch dại c·hết cái bất đắc kỳ tử, nhìn dáng vẻ Bùi Kiên hiện tại giống điên điên lắm.

“Khoan..h chơn…hờ hờ..”

Rất tốt.

Không bỏ cuộc, Bùi Kiên rít qua hơi thở cố gắng ngồi dậy, cố gắng hết sức nhưng vô lực hồi thiên, tầm mắt của hắn bắt đầu nhiễm lên màu máu đỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đạ ờ vào lòn..g”.

Một giọng nói đột ngột hiện lên, Bùi Kiên nhìn sang thì thấy hệ thống đang cuộn tròn như con tôm nằm cạnh chân hắn.

Không trách được, ông ta là người ngoại đạo không luyện võ cũng thấy động tác dứt khoát liền cành, mỗi cái vung tay, đấm, đá nhìn như rất mạnh mẽ hung hãn, nhưng nhìn vào toàn bộ lại thấy một dòng nước trôi lơ lửng tại giữa sân.

Cố gắng cầu sinh trong hai phút không thành, hiện tại mồ hôi của Bùi Kiên đã rỉn ra cả vẩn đục, đây là những tế bào c·hết bị cơ thể hi sinh bổ sung năng lượng, máu của hắn không ngừng gia tốc theo sơ đồ khí huyết vận hành của “tu la thiên võ sát đạo” không ngừng nghỉ.

Bùi Kiên tỉnh lại mà toàn thân đau nhức, không chỗ nào là không đau, đã vậy còn cảm giác thân thể hư thoát không còn một chút sức lực.

“Ta đã vận dụng chức năng cầu sinh của ngươi, có thể chịu đựng cảm giác đau đớn cho ngươi trong hai giờ. AAAAAAAA... Nhanh vận tâm pháp võ đạo đi! ĐỒ NGU DỐT!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Bùi Kiên ho ra một búng máu, mặt úp về phía trước cái mông chổng ngược lên trời.

Từ từ Bùi Kiên vừa gồng hai tay thả lỏng dần đưa về sau hông,hai bàn tay vẫn nắm chặt nắm đấm chạm vào nhau, rồi bắt đầu thở đều ra.

Bùi Kiên ra giữa sân, cởi phăng cái áo ném ra bên cạnh, ông ta toát mồ hôi sợ cay con mắt vì kẻ nào đó sẽ cởi nốt quần nhưng may quá không phải.

Lúc này Bùi Kiên bắt đầu múa năm mươi tư thức mở đầu của “đoạn thân đạo”.

Đệt mịa nó!

“Hítzzzzzzzzzzzzzzz…”

Đau nhức, đau nhức, đau nhức…

Mà Bùi Kiên lúc này, sau lưng được bàn tay của Thanh Tâm đỡ lấy, bắt đầu công cuộc cứu vớt sinh mệnh của mình.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 32: Gieo gió gặp bão.