Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 85: Hạt đậu xanh.
Nghe vậy Bùi Kiên gật đầu như trống bỏi thể hiện rằng đúng như thế, bỏ qua một bên việc cô gái chạy xa tít phía trước bỏ lại hắn, thì việc hắn chạy đằng sau cũng là việc giúp đỡ trọng đại.
Hắc bạch vô thường muốn đuổi g·i·ế·t cô ta chắc chắn phải chặt Bùi Kiên trước, đồng nghĩa với việc phải bước qua xác hắn mới có thể g·i·ế·t người. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ai đó bị đá bay giờ cáu lên làm thật rồi!
“Vợ không sao chứ? Để chồng xem bị thương ở đâu không?”
“Không có gì, tí nữa g·i·ế·t người diệt khẩu là được.”
Việc bạn gái cũ úp mặt vào lòng kẻ khác ngay trước mặt làm hắn có cái nhìn cẩn thận hơn, nhất là biểu hiện của phụ nữ.
Đánh nhau thật à?
Nói đến cái chỗ này, nhìn thì vừa quen vừa lạ.
Hắc Bạch vô thường nhìn người mới đến nổi điên liền ra hiệu cùng nhau chạy, nói đến cũng chỉ bị đá một cú vào ngực thôi, mà làm như thù g·i·ế·t cha g·i·ế·t mẹ vậy, nhìn biểu cảm tên này hiện tại rất đáng sợ.
Hết cách, Bùi Kiên kệ mọe đời ôm chân người đẹp mặc cho số phận.
Nhìn dáng vẻ tự tin của cô gái này, kinh khủng như hai tên kia chưa chắc là đối thủ của anh chồng cô ấy, vậy thì người ta hắt xì Bùi Kiên cũng c·h·ế·t được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghĩ xong xuôi sự việc làm Bùi Kiên yên tâm hơn, hắn thư thả đánh giá xung quanh tìm một chỗ ngồi xuống.
Gần vang ôm khúc gỗ muốn lao tới gõ đầu ai đó, ai đó ở đây là ai cũng được, cơ bản là không chọn lọc. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tôi tên Nguyễn Lập, cảm ơn anh đã cứu vợ tôi, hiện tại nhờ anh đưa cô ấy đến nơi an toàn, bản thân tôi sẽ truy sát hai tên sát thủ rồi quay lại.”
Tốc độ quá nhanh cùng đêm tối làm Bùi Kiên không bắt được thân ảnh, chỉ cảm thấy trận chiến rất kịch liệt, hắn dần mơ hồ không biết là diễn hay làm thật.
Một người cầm gươm chém một chém cây to đứt lìa, một người đá một đá bay nửa thân gỗ. Cành gỗ vừa nãy chính là kẻ dùng chân đá tới, nhìn thì biết, hiện tại người ta đang đá đến cành cây bay lung tung khắp nơi.
Bạn hiền, cơ hội khó gặp, tổ đội đánh boss?
Cái hôm Bùi Kiên bất tỉnh ở đây lúc đó chỉ có một số cây đổ như vậy, hiện tại con số phải gấp đôi, khoảng trống này nếu từ trên cao nhìn xuống gần bằng cái sân bóng mỹ đình rồi.
“Chồng đừng làm vậy, anh ấy giúp đỡ em chạy trốn đấy.”
Bùi Kiên quyết định trước giúp một tên sử lý tên kia, chuyện sau đó tính sau, có khi nhờ ơn giúp đỡ cộng việc quỳ xuống giảng hòa sẽ giúp hắn vượt qua nguy kịch không chừng.
Mặt hắn lại ngố ra nhìn bóng người mảnh khảnh, nhưng rất nhanh Bùi Kiên tỉnh hồn lại vì tiếng động mạnh “rầm rầm” ở gần đó.
Hắn là kẻ có kiến thức, kinh nghiệm và trải nghiệm.
“Cô ấy tên Bảo Ngọc.”
“AAAAAAA… hự.”
Bùi Kiên cho ra cái đánh giá:
“Đúng đúng.” Bùi Kiên hoàn toàn đồng ý.
Bùi Kiên ngẫm nghĩ đánh giá kỹ cô gái, nhìn cô ta biểu hiện hoàn toàn bình tĩnh, thậm chí còn tò mò nhìn ngó về phía sau hai tên hắc bạch gì đó đánh nhau.
Cũng đúng thôi, bản thân hắn cũng là tỷ phú mà, những một tỷ mười lăm triệu chẵn, là người đàn ông có tiền.
Pass.
Giọng đàn ông bên cạnh làm Bùi Kiên giật mình, quay sang nhìn thì thấy anh chồng đứng bên cạnh, hiện trạng bây giờ thành ra Bùi Kiên nằm giữa hai người, bốn con mắt từ trên cao nhìn xuống đánh giá hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bùi Kiên không ngu!
“Em gái, khọ khọ, anh chịu thôi, không đánh được. Hôm nay chúng ta cùng c·h·ế·t, nào ngồi xuống mình làm việc gì có ý nghĩa chút được không.”
Chồng em?
Hỏng bét!
Mọe kiếp, nếu cô đang diễn thì có thể biểu hiện hoảng sợ một chút được không?
Không phải sao?
Thi thoảng khi gươm cùng chân va chạm, ánh lửa lóe sáng trong đêm rồi lại vụt tắt, giống như có người cầm que hàn chấm sắt, nơi này chấm một chấm, nơi kia châm một chấm.
“A? haha….”
T·ố·n·g· ·t·i·ề·n?
Bùi Kiên: (.___.)
Thế này ai là hạt đậu xanh còn chưa biết đâu!
Người này đến hiện tại dường như giận thật sự, hắn ta vỗ ngực phủi bụi, nhún chân lấy đà văng đất cát tung tóe lao tơi hai tên sát thủ nhanh như một tia chớp.
Lại thêm một tiếng vang lớn, Bùi Kiên rõ ràng thấy gươm của bát giới đã gãy, còn tên ngộ không kia hộc máu trên không trung bay về phía sau.
Bùi Kiên nằm dưới đất mất hết sức lực, lâu lâu tức ngực quá khạc ra toàn đờm lẫn máu, nghe tiếng hắn cố gắng ngẩng đầu lên xem chiến.
Chạy đi, ở lại ăn đòn đó!
Đá ra tên vô sỉ c·h·ế·t đến nơi còn háo sắc, lại nhấc chân đá ra một khúc gỗ khác bay tới, cô gái nhỏ giọng an ủi:
Nhưng vừa mới tới gần mép chiến trường, khúc gỗ bị chém thành sáu mảnh, còn Bùi Kiên thị đá bay rơi ngay tại chân cô gái.
Bùi Kiên: (o_0)
Có lẽ thật sự là sát thủ, Bùi Kiên cảm nhận lúc hắn bị đá bay không hề có tí khoan nhượng nào, hắn hiện tại toàn thân khó chịu, nơi vai bị đá trúng hiện tại tê dại không cảm nhận được gì.
Quay sang nhìn cô gái, Bùi Kiên nhận ra sự ngỡ ngàng trên đôi mặt ngây thơ, càng làm vững chắc suy nghĩ này.
Chương 85: Hạt đậu xanh.
“Anh không cần lo lắng, Chồng em sắp tới rồi.”
“Anh nhìn xem, chồng của tôi đến rồi.”
“Em gái, em tên gì?”
Hai tên hắc bạch vô thường liếc mắt nhau ra hiệu.
Nghĩ đến chủ của cái rừng keo này số cũng khổ, không biết vì cái gì tai họa cứ ấp đến như vậy.
G·i·ế·t người? Diệt khẩu? Ấu shệt!
Rất hiển nhiên cô gái trước mặt này biết võ, cũng đang là diễn viên trong vở kịch này, vậy tiếp theo sẽ có phân đoạn nào đây?
Tâm lý lo âu bị câu lên, Bùi Kiên quyết định tự cứu, hắn hiện tại cũng là người đàn ông nâng được năm trăm cân, nghĩ vậy hắn cắn răng ôm lấy một khúc gỗ to như bắp đùi xông lên.
Anh chồng cũng choang vạng một chút rồi lại tiếp tục lao tới, khí thế hùng hổ quyết không bỏ qua.
Nhưng chính đêm tối mập mờ dưới ánh trăng, bòng hình mờ ảo càng làm cô gái toát lên vẻ huyền bí, lung linh.
Dần dần chiến trường xa dần nơi Bùi Kiên nằm, không còn gì để quan sát hắn nằm im xuống cho thân thể nghỉ ngơi.
Cô gái đứng ra giải vây cho Bùi Kiên:
“Uỳnhhhhh…”
Dường như biết rằng một chiêu cuối định ra kết quả, hắc bạch vô thường cũng phi thân tới như đ·ạ·n đạo. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đến khi bóng người cầm kiếm bị trúng đòn bay tới ngay chân, nghe người ta chửi tục một câu vùng dậy đạp tung mặt đất bật tới chém người, lúc này Bùi Kiên mới biết là làm thật.
Nhưng rất nhanh hắn biết nguyên do sự việc.
“Thôi, bên ngoài có người kìa, vợ ngại.”
Suy nghĩ xong đối sách, Bùi Kiên vừa muốn mở mồm biện minh thì anh chồng mở miệng trước, run sợ trước biểu hiện dũng mãnh của người ta, Bùi Kiên thức thời ngậm miệng lại.
Khung cảnh thế này làm Bùi Kiên có hơi xấu hổ.
Trong trăng đêm sáng rõ, hai bóng người chiến đấu kịch liệt hoàn toàn phá vỡ nhận thức của con người.
Anh chồng bước qua người Bùi Kiên, đi sang cầm tay Bảo Ngọc xem xét sờ nắn cơ thể cô ta kiểm tra vết thương, làm kẻ bên cạnh thật ao ước được đầu thai thành bàn tay đó.
Bóng người mới đến có lẽ chính là anh chồng trong lời của cô gái. Quả thật sự tự tin của cô ta không sai, Bùi Kiên thấy kẻ này tả xung hữu đột, gặp gươm dùng kiếm, gặp chân đối chân, dùng sức một người áp chế hai tên sát thủ.
Vậy thấy anh ôm chân em như thế này có băm anh không?
Hắn liếc mắt sang cạnh thấy em gái kia nhìn cảnh rượt đuổi trong thích thú đến cười lên, tiếng cười trong đêm lanh lảnh như tiếng chuông bạc, bộ ngực sữa run rẩy theo làm Bùi Kiên quên hết cả đau đớn.
Hai người tâm linh hữu tê cùng hét lên, chiến ý hừng hực vận nội lực xông tới.
Trời tối quá, nếu không có thể nhìn rõ hơn rồi!
Ok bạn hiền, trả lại mối nhục của hôm trước!
Tiếng động lớn làm cắt dòng suy nghĩ, Bùi Kiên thấy anh chồng bị đánh bay.
Quả là thế, một bóng người đàn ông như ảo ảnh chạy tới, vừa tới nơi lao vào giữa chiến trường rút kiếm chém văng gươm của bát giới, nâng chân đối chân đá văng tên ngộ không ra xa.
Bùi Kiên vội buông chân người đẹp ra, hiện tại hai tên kia đánh nhau có thể lưỡng bại câu thương cùng c·h·ế·t cái gì, nhưng chồng người ta đến đây sẽ đầy máu và mana.
“Uỳnhhhhhh.”
Trở lại với Bùi Kiên lúc này, hắn đang chống tay vào cây để thở lấy hơi, mắt nhìn chăm chú vào cô gái mang đến tai họa đứng bên cạnh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.