Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 100: Thanh Tâm thực sự trở về.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 100: Thanh Tâm thực sự trở về.


Cái này Huyền Hân không cần đích thân gặp Bùi Kiên cũng đưa ra kết luận như vậy.

Ngẫm vậy, Trần Hồng Tuấn quét dọn một lượt trong ngoài rồi ra về, bản thân không quên để một số thuốc quý trong phòng, hi vọng thần tăng khi về thấy được tấm lòng của mình mà dạy võ.

“Ồ! Bà loan hôm nay đi chợ nấu món gì đấy?”

Thông thường đàn ông họ Cao sẽ kế thừa sức mạnh của dòng họ, nhưng không biết thế nào thế hệ hiện tại sức mạnh lại rơi vào một người phụ nữ. Đã vậy người phụ nữ này còn không chuyên chú hoàn toàn vào nghề rèn, bản thân thiên sinh lại thích làm chiến sĩ.

Nếu Bùi Kiên chính là kẻ mở tri giác, vậy sẽ nhận ra bóng hình mở ảo đứng ở cửa chính điện này…là Thanh Tâm.

Huyền Hân hai tay khoanh lại trước ngực, ngả người ra sau dựa vào ghế nói giọng nghiêm khắc:

Có thể lắm! Nhìn phần mái ngói trên cao năm mét này xem, người thường ai lại leo lên đó cầm búa tạ đập như vậy?

Ngưỡng mộ xong, Huyền Trân đi chuẩn bị đồ đạc ngày mai lên đường đánh đấm.

Thấy con gái phụng phịu dỗi, Huyền Hân đổi chủ đề:

Nếu là lúc trước khi nghe mẹ nhận xét, Huyền Trân tự tin phát biểu rằng Bùi Kiên có thể tin, thậm chí đưa vào đào tạo trong ngành cái gì. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ông ta đ·ã c·hết rồi!

Lơ lửng bay ra ngoài, Thanh Tâm nhìn bà Loan vừa đi chợ về, ông ta bản năng tiến lên săn đón nói:

“Sáng mai con sẽ theo đoàn ra ngoài biển, thời gian từ giờ đến mai chuẩn bị sớm đi!” (đọc tại Qidian-VP.com)

---

“Từ tư liệu trước đó cùng biểu cảm khi nghe tới Rings thì Bùi Kiên tạm có thể tin! Ồ trước đó say rượu con cũng hỏi anh ta, có thể kết luận anh ta không liên quan đến Rings!”

Thanh Tâm nhận ra tất cả! Mùi Đình Phán nhớ lại tất cả!

Còn Ma Thần Chi thì khỏi nói, dòng họ Ma có danh hiệu “Ma Tộc Thần Tướng” có từ thời ban sơ lập quốc. Dòng họ này cùng họ Phan tuy chưa từng làm vương làm đế trong lịch sử, nhưng hai chữ “Thần Tướng” đã nói lên tất cả.

Trong giọng thét tràn đầy đau đớn, cay nghiệt và hận thù.

“Con nhận xét về Bùi Kiên có nhiều sai xót, theo sát thanh niên này để nhận xét lại, sau đó báo cáo lại với mẹ! Nói thì làm đi!”

Cao Phi Nhung lấy phong hào khi thành tông sư là “Samira” làm các dòng họ đầu lớn như cái đấu, bởi vì nàng này lấy tên theo một nhân vật trong game. Thú thật khi tìm hiểu qua tựa game kia, Huyền Trân cũng thấy hình tượng không sai chút nào.

Ma Thần Chi vốn phong hào thuần sắc Đại Nam, nhưng từ khi có người yêu cũng học theo, hiện tại cũng làm dòng họ mình đau đầu, bởi vì kẻ này đổi phong hào thành “Malphite” để hòa hợp với “Samira” của mình.

“Grừzzz…zz…z… Tại sao lại như vậy? Tại sao lại c·hết rồi? Tại hắn, hắn phải trả giá cho chuyện này! Chắc chắn phải đền mạng lại cho ta! Azzz…zz…z…” Tiếng Thanh Tâm gào thét chỉ mình ông ta nghe thấy.

Nghe vậy Huyền Trân mắt sáng lên hỏi: “Có những ai đi hả mẹ?”

Chỉ thấy Thanh Tâm chân cách mặt đất vài cm, người chơi vơi phiêu diêu theo hướng gió, hình ảnh không cố định, giống như bất cứ lúc nào đều có thể tan đi.

Những người này Huyền Hân đều biết cả. Như vậy ngoài họ Ma, Hồ, Nguyễn Quang ở ngoài biển sẵn, hiện tại mấy người thanh niên khác đại diện cho họ của mình thêm vào là Đinh, Phan, Lý, Cao cùng họ Âu của nàng.

“Nè! Tôi nè! Tôi bây giờ trở về rồi, từ nay tôi sẽ cố gắng làm lại cuộc đời không đi nữa! Bà tha thứ cho tôi đi!”

Huyền Hân nhớ tới danh sách mấy dòng họ báo người tham gia, nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

Huyền Hân nói: “ Mẹ nghĩ người Bùi Kiên đạp xuống trên cầu theo lời cậu ta có thể là X, dự kiến sau này con sẽ tiếp tục theo sát Bùi Kiên để theo dõi và dẫn hướng cho nó!”

Chỉ thấy bà Loan xách giỏ đồ vào cửa hàng, ngồi vào cái giường nghỉ trưa để trông đồ, bà Loan thở dài nói:

Cao thủ đánh nhau cái ba năm ngày không về là bình thường, thôi được, chủ nhật tuần sau rảnh lại đến!

Nhưng hiện tại không thể thế rồi, Huyền Trân cắn môi trả lời ba phải:

Trần Hồng Tuấn bước vào chùa Tùng Thông. Ông ta đi một vòng không thấy “thần tăng” trong lòng mình đâu liền đợi, đợi một cái hết cả buổi chiều cũng không thấy “thần tăng” về.

Trần Hồng Tuấn nhàm chán đi một vòng thì thấy mái ngón sau chính điện sụp một góc, ở sân có vết lõm, gần hậu viện có vết đao kiếm cày xuống sân. Ông ta có một suy đoán to gan trong lòng:

Tính đến gần nửa các dòng họ siêu phàm của Đại Nam có người góp mặt rồi. Đại Nam và Đại Viêm có văn hóa gần giống nhau, có người dòng chính của dòng họ có mặt, vậy nghĩa là chuyện này bản thân dòng họ đó công khai xen vào. Người dòng chính góp mặt này có thể đại diện một phần thái độ của dòng họ mình, bên phía Đại Viêm cũng vậy, kẻ dự tỉ thí cũng đại diện thái độ của gia tộc bọn họ.

Hiện tại thần trí Thanh Tâm rất mơ hồ, lý do tại sao chốn đi rồi lại quay lại đây ông ta cũng không nhớ. Thanh Tâm chỉ biết rằng bản thân nhung nhớ nơi đã từng gắn bó nửa đời, nơi tình cảm đã tàn đi theo năm tháng được thắp sáng trở lại.

Ông chú Hồ Nhật Tung này Huyền Trân từng được gặp, chức vụ ngang hàng với bác Lê Thế Huy, cũng hàm thiếu tướng. Ông chú Tung toàn quyền phụ trách mảng tình báo đặc biệt của biển đông, vai trò trong tổng cục là phó tổng cục trưởng lĩnh vực chiến đấu. Có thể điều động các lực lượng đặc công, đặc nhiệm và chiến đội “Thanh Niên Lạc Hồng”. Có thể vượt cấp trực tiếp báo cáo và tham mưu với quốc trụ về tình hình biển đông, công việc xong hành với cơ quan tình báo q·uân đ·ội tổng cục 2.

Vẫn không có câu trả lời, nhưng Thanh Tâm lại nhận được câu trả lời gián tiếp.

Không có trả lời, bà Loan không con cái vẫn lủi thủi công việc mà không thấy Thanh Tâm.

Chương 100: Thanh Tâm thực sự trở về.

Cái này cần nói đến, tổng cục an ninh đặc biệt chuyên về lĩnh vực siêu phàm, độc lập với tổng cục tình báo q·uân đ·ội. Tuy vậy, hai bên tổng cục vẫn hợp tác và chia sẽ thông tin, tất cả vì mục đích thủ hộ Đại Nam.

Ông ta nhìn Trần Hồng Tuấn đơn giản coi đó là kẻ xâm nhập, muốn xem kẻ này làm hại gì đến ngôi chùa này không, đến khi Hồng Tuấn ra về thì coi đó là khách hành hương mà bỏ qua.

Nhớ đến hai người này làm Huyền Trân cười khúc khích, khi từ biệt mẹ già U50 khuôn mặt U30 đi ra ngoài vẫn tủm tỉm cười như vậy.

Nếu có một người tu chân cảnh giới từ trúc cơ trở lên, đã khai mở được tri giác của bản thân, vậy sẽ nhìn rõ được người này.

Có khi nào thần tăng cùng cao nhân khác tỉ thí ở đây?

Cũng không biết ngài ấy đi đâu rồi! (đọc tại Qidian-VP.com)

May mắn là đổi phong hào thôi, nếu đổi họ thật thì có khi bị đuổi khỏi dòng họ không chừng, trước đó Huyền Trân đã từng thấy tình cảm của cặp đôi kia, việc này có làm thật hay không còn khó nói.

Về thanh niên, có người mới là Cao Phi Nhung của dòng họ Cao. Nhắc đến dòng họ Cao, bọn họ là chuyên gia chế tạo áo giáp, binh khí. Tổ tiên chính là ông tổ nghề rèn đúc của Đại Nam.

Thứ hai, việc điều tra tư liệu của Bùi Kiên trước ngày 12/2 và sau này cũng suy ra được Bùi Kiên không liên quan đến Rings! Nếu muốn đào tạo điệp viên luồn vào cơ quan tình báo Đại Nam, một đêm là không thể đủ với một kẻ cặn bã, ít nhất cũng phải là mấy khóa học bổng năm bảy năm để mang về đào tạo mới đủ.

Thứ nhất, Rings không có năng lực cùng truyền thừa để tạo ra thiên tài như thế, tài nguyên được ngoại quốc cung cấp cho bọn họ không nhiều đến vậy! Dù sao khả năng của Đại Nam trên ngoại giao khá tốt, nhiều đại quốc vẫn đang cố gắng níu kéo Đại Nam về phe mình. Việc có một tổ chức như Rings cũng chỉ là con dao dự phòng của chính trị thôi!

Một tiếng như tiếng sét phá tan sự hỗn độn trong tâm trí, Thanh Tâm đứng bên cạnh bà Loan mắt đỏ lên nhìn trân trân vào bà ấy.

Huyền Trân nhíu mày không vui: “Con không làm đâu! Mẹ bảo người khác làm đi!”

Cái này cần nói đến, ở Đại Nam gọi một quần thể “trâm anh thế phiệt” là dòng họ, tại Đại Viêm gọi quần thể này là “Gia Tộc”.

Nếu có một người yêu chiều mình như vậy, mình cũng siêu lòng!

“Dẫn đoàn lần này là chú Hồ Nhật Tung. Thành viên trẻ tuổi các dòng họ có con, con bé Đinh Bảo Ngọc, mấy thanh niên Phan Đình Cường, Hồ Nhật Phi, Lý Trọng Nghĩa, Cao Phi Nhung cùng Ma Thần Chi. Ngoài ra còn một số chuyên gia người thường đi cùng, mấy đứa sẽ đi bằng cá trạch! Sắp tới bên Đại Viêm và Đại Nam ta dự định tổ chức tỉ võ cho mấy người trẻ tuổi, con và Ma Thần Chi hai đứa coi như nhân vật đại biểu, đừng làm mẹ thất vọng!”

Trần Hồng Tuấn không biết rằng, mọi việc ông ta làm khi vào đây đều được một ánh mắt đứng tại chính điện dõi theo, đến khi ra về ánh mắt này vẫn chăm chú.

Xốt ruột vì nghĩ bản thân bỏ trốn làm bà ấy thất vọng không muốn nhìn mặt, Thanh Tâm chạy tới trước mặt xua tay câu lên sự chú ý: (đọc tại Qidian-VP.com)

“Không biết giờ nay ông Phán đã yên ấm ở quê chưa? Ông ấy về gần hai tuần rồi không lên nữa, có khi vui vầy bên con cháu rồi! Haiz!”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 100: Thanh Tâm thực sự trở về.