Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

chương 1:(8) còn sống

chương 1:(8) còn sống


Quay đầu,bóp một cái pháp ấn, trước mặt lão đạo nhân xuất hiện một vùng không gian với quy tắc không ổn định.

Thứ quy tắc duy nhất tồn tại ở vùng không gian ấy là tan rã.

“Phập” tiếng quyền vào thịt vang lên.

“Bùm” nhục thân của lão đạo nhân bị nổ tung.

Và cái vùng không gian vơi quy tắc không ổn định cũng bị phần thân trên của Lão Võ Phu đốt cháy rồi biến mất phảy cánh tay.

Vừa vung quyền Lão Võ Phu hướng mắt về phía 2 người còn lại ở trong một loại khác tiểu thiên địa hoàn chỉnh.

“Chà, các người biết đấy ta biết việc g·iết một trong ba ngươi ở đây là rất khó, nhưng mà như vậy thì sao chứ”

Lão Võ Phu ngẩng mặt lên trời cười dài.

Trên cơ bản phần thân trên của Lão Võ Phu đã được hồi phục lại như cũ rồi.

Phần trên cơ thể không mảnh vải che thân từng thớ cơ bắp trên người ông có thể thấy rõ ràng.

Có thể thấy một bộ xương màu hư hư thật thật qua một bộ nhục thân trong suốt.

Từ trên không trung nhục thân của lão đạo nhân ngưng tụ lại. Đạp không trung lão đạo nhân từ từ đi xuống.

Đứng từ trên cao nhìn xuống Lão Võ Phu

“Bây giờ ta đã hiểu vì cái gì người lại t·ấn c·ông điên cuồng như vậy rồi. ” lão đạo nhân nói với vẻ đầy trí tuệ.

“Ồ, vậy sao” Lão Võ Phu nhàn nhạt trở lời.

Nhưng mà lão đạo nhân không quá quan tâm tới thái độ của Lão Võ Phu cho lắm

“ ngươi cố ý cho bọn ta đánh nát nhục thân trước của ngươi để đạt tới trạng thái bây giờ.

Vì bộ nhục thân bây giờ có khả Nàng phần nào đó thích nghi được với thiên địa vĩ lực .

Và vì bộ nhục thân khi trước đủ cứng rắn đến mức người đã tung ra đòn đánh gấp 64 quyền ý, quyền cương nhưng nó vẫn không có vấn đề gì cả.

Và cả một phần cái nhục thân trước đó trên cơ bản là gần như không thể c·hết không phải sao?”

Lão đạo nhân nở một nụ cười ý vị thâm trường

“Ồ, ngươi nhận ra rồi sao, nhưng như vậy thì sao chứ. ”

Lão Võ Phu chản quan tâm gì tới và vung vảy nấm đấm.

Kết một cái pháp ấn, cầm kiếm gãy một bước mà ra.

Kết một cái phật ấn một bước ma ra.

Kết một cái pháp ấn đạp thiên một bước mà ra.

“Thiên””Địa””Nhân”.

3 người mỗi người phun ra mỗi chữ tương ứng với bản thân lão đạo nhân là thiên, Tên Hòa Thượng là địa và Tên Thư Sinh là nhân.

Đồng thời lúc đó 3 người cũng biến mất.

Trên trời mây đen tụ tập lôi đì như những con rồng điện du tẩu trong các đám mây.

Những đám mây bắt đầu xoáy vào với nhau và những con rồng điện du tẩu chạm vào nhau hợp nhất và lớn mạnh hơn nhiều lần.

Càng lúc các đám may di chuyển càng nhanh và những con lôi long cũng chạm nhau và trở nên mạnh hơn nhanh hơn rất nhiều lần.

“ầm ầm” tôn bị ngạn phật tổ từ từ nắm lại bàn tay của mình, bầu trời nhu thu hẹp lại, những đám mây như sinh ra nhanh hơn.

Trong một loại khác tiểu thiên địa hoàn chỉnh một tôn pháp tướng đứng sừng sững bên hông đeo hồ lô rượu tay trái cầm kiếm, tay phải cầm một quyển sách.

Khí thế hắn tỏa ra nhu chúng sinh bách tính tụ trên người một thân. Sau lưng tôn bị ngạn pháp tướng kia xuất hiện một người một người rồi vô số người.

Có người giàu, có người nghèo, có phàm nhân, có người tu đạo, có luyện khí sĩ đi nhân gian trảm yêu trừ ma.

Có võ phu ân ân oán oán trong giang hồ, có tam giáo tu sĩ biện luận với nhau ở sau cùng nhất có ba tôn hư ảnh chí cao.

Họ có người là một cái thiếu niên cưỡi một con trâu nhưng nhìn vào thì thấy đó là một mảnh không có gì cả

“Nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật. Đi tới cái gọi là cực hạn của “Đạo” là vạn vật là ta và ta là vạn vật”.

Có người đứng chắp tay trước ngực đứng thẳng thân hình như một tòa viễn cổ sởn nhạc tỏa ra vô biên phật ý.

Vô cùng vô tận phật ý này đủ để một người tu sĩ cường đại nhìn vào cũng ngay lập tức trở thành một cái phật tử.

Nhưng khi nhìn kỉ lại thì chả thấy phật ý đâu cả đó chỉ như một vị lão tăng bình thường mà thôi.

Có một cái vị trung niên bên hông mang hồ lô rượu cũng mang theo một thanh kiếm trên tay cầm một quyển sách hạo nhiên chi khí tỏa ra khắp nơi.

Nhìn hắn như nhìn một toà thư sơn nhưng nhìn kì thì hắn chỉ là một cái người trung niên bình thường mà thôi.

Vô số hư ảnh phía sau tôn kia bỉ ngạn pháp tưởng tiến lên một bước rồi sau đó biến mất nhưng lúc này tôn kia bỉ ngạn pháp tướng lại càng trở nên bỉ ngạn hơn.

Một bước ra, một kiếm trên trời xuống hướng thẳng về phía Lão Võ Phu .

Vô số đầu lôi long trên mây hợp thành một con duy nhất “Rít” với tốc độ cực cao nó lao xuống.

Tôn bỉ ngạn phật tổ nắm tay lại nhanh hơn.

Lão Võ Phu nhàn nhạt nhìn lên trời.

Nhìn thấy cái kia lôi long từ trên trời mà xuống, nhìn về phía cao hơn thấy lười kiếm chứa vô lượng chúng sinh lao tới.

Nhìn chằm chằm vào hư không nhìn thấy cái tôn kia bỉ ngạn phật tổ đang nắm bàn tay lại.

"hahaha, các nguơi biết không võ phu là phải bên trong c·hết tìm thấy sồng, tuyệt địa mà phùng sinh mới là người trên người. "

Lão Võ Phu ngứa mặt lên trời cười lớn.

Một quyền ra quyền cương quyền ý gấp 2.

Quyền lên, rồng từ chín tâng mây mà xuống. Quyền chạm đầu rồng

"rác rác" không gian trong một loại khác hoàn chỉnh thiên địa bị nứt ra.

"tắch tắch" tiếng xương không chịu nổi như sắp gẩy vang lên.

Nhưng cây xương có màu hư hư ảo ảo trong cơ thể của Lão Võ Phu đang dần dần

nứt ra, nhưng vì cái gì đây.

Kiếm rơi nhưng quyền vẫn giằng co với đầu rồng.

Tới trước một bước. Một quyền mà ra kiếm chạm nấm đấm.

Nhưng nấm đấm không thành công trong việc chặn lại thanh kiếm.

Vút từ vai trái xuống éo bên phải của Lão Võ Phu bị cắt đứt và rơi xuống đất.

Tuy gần 1/2 cơ thể đã bị chặt đứt nhưng quan trọng sao ?

Quyền còn lại vẫn đang đối đầu với cái kia lôi long nhưng xương cánh tay đó cũng

đã gảy gần như nát rồi. nâng kiếm

"rầm" một âm thanh như quán xuyên quá khứ hiện tại tuơng lai. Lôi long nổ tung.

Rơi kiếm, kiếm này nhanh và mạnh hơn kiếm trước gấp 100 lần.

lúc này phần thân trên của Lão Võ Phu một lần nửa đã bị xóa đi.

Nó một phần nào đó có thể thích nghi vơi thiên địa vĩ lực chứ không phải hoàng toàn thích nghi với nó.

Nên việc ăn hai đòn này nên phần nhục thân ấy bị hủy diệt rất hợp lí đi.

Phần xương sống một lần nửa vương lên từ nơi b·ị đ·ánh nổ, rồi sương sọ mọc ra ở cuối xương sống.

Rồi mọc thêm xương sườn rồi cai rồi mọc ra một cánh tay.

Nàng quyền nhưng chưa kịp vung quyền thì

"tách tách" điện nổi ra từ phần xương tay mới hồi phục và mài đi hết phần xương tay.

Khi gió cánh tay còn lại tính mọc ra thì điều tương tự xẩy ra các phần xương khác trên cơ thể cũng bị các tia điện ma diệt.

Nhưng không đàng kể chỉ có hai tay là gần như không thể khôi phục.

Cái nhục thần trong suốt cũng đã được hồi phục nhưng.

Hai cánh tay thì không như thế.

Nó gần như không thể hồi phục lại như củ.

"xoẹt" lưởi kiếm qua không gian để lại một đạo bạch ngấn.

Cắt qua không gian tạo ra bạch ngấn cũng như cắt đôi nhục thân vừa mơi khôi phục của Lão Võ Phu .

Các tia điện mà lôi long trên người Lão Võ Phu là một loại công kích của thiên địa chi lực đòn đánh này được tiêu ký trên 2 tay của Lão Võ Phu.

Có nghĩa là nó chỉ t·ấn c·ông và bọc phát bản thân khi tay của Lão Võ Phu xuất hiện.

Nửa thân dưới của lão khi này cũng đã biến mất. nâng kiếm

"các ngươi cũng nhận ra điều này rồi à? Vậy thì thôi ta cũng không thể ở trong trạng thái mạnh nhất của ta đón trọn đòn này rôi.

Nhưng mà quan trong sao đơn nhiên là không rồi. Hahah" tiếng cười to xuất hiện trong không gian.

"Ngọn lửa" đang cháy lại hiện ra một lần nửa nhưng lần này nó trong yếu hơn lần trước rất nhiều, xung quanh "Ngọn lửa" bốc lên huyết khí quyền ý và cả quyền cương nửa.

Nhưng thứ này quyện vào nhau tạo nên một cái nhục thân bình thương.

Cái nhục thân đấy mở miệng nói chuyện

“các ngươi đừng có câu giờ nửa không có ít gì đâu cho tới khi, mà bàn tay của cái kia phật nắm lại thì các ngươi vẫn không thể làm gì ta”

Nói xong Lão Võ Phu lần nữa vung quyền,

Quyền ra nhưng không gấp 2 quyền ý quyền cương,huyết khí xông thẳng lên chín tầng may như cản trở việc nắm lại bàn tay của tôn kia phật nhưng như vậy là quá đủ.

Hạ kiếm.

một nhát kiếm kinh diễm tuyệt luân, nơi lưỡi kiếm đi qua để lại nhàn nhạt dấu bạch ngấn trong không khí.

Quyền chạm kiếm.

Nhưng lần này nhục thân của Lão Võ Phu không b·ị c·hém ra lửa mà vẫn y nguyên.

Quyền cương nổ tung trên nấm đấm, như dòi trong xương mài đi thanh kiếm đao chạm vào quyền.

Quyền thứ 2, quyền ý quyền cương gấp 2. Không gian trong một loại khác hoàn chỉnh tiểu thiên địa như bị nén lại trước nấm đấm.

Một quyền ra khí thế nhưng có thể xuyên qua một cái thế giới.

Lần nữa quyền chạm kiếm không gian ở trong một loại khác tiểu thiên địa hoàn chỉnh bắt đầu có dấu hiêụ hơi nứt nứt ra tính từ vị trí quyền giao kiếm.

“tách, rác” thanh kiếm nứt ra rồi bể nát trên không trung còn quyền của Lão Võ Phu thì vẫn không vết xước nhưng huyết khí của Lão Võ Phu đã yếu đi quá nhiều quá nhiều.

Cái kia cột chống trời do huyết khí của Lão Võ Phu dựng lên cũng đã mờ mờ rồi biến mất.

Chương sau là một chương cao trào nên tôi sẽ dành hết những phần hấp dẫn cho chương sau nhé.

Vì có lẻ chương sau là chương cuối cùng của “chương 1: còn sống” rồi.

Rốt cuộc thứ gì hay ai còn sống? Hay vì cái gì mà mấy người này đánh nhau.

Tên Thiếu Niên kia là ai và nhiều tình tiết hay nửa tất cả sẽ có ở chương sau mặc dù tôi biết là chương 1 này hơi dài nhưng mà mọi người thông cảm cho tôi đi vì tôi mỗi ngày tôi chỉ có thể viết tối đa 2k chữ nhưng những thứ tôi muốn biểu đạt trong chương một khá là nhiều.

P/s: chủ yếu là do tôi lười mà thôi bây giờ đã là 3h sáng và tôi phải cố biết hết chương này rồi mới đi ngủ nên là mọi người đọc thấy tệ chỗ nào thì mong mọi người thông cảm cho mình nha.

chương 1:(8) còn sống