Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Nguyệt Lưu Hương
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 168: Bữa Trưa Sóng Gió (VII) 1002
‘Tiểu Nguyệt, em nhất định phải giúp anh gặp anh ấy đấy! Thần tượng! Thật sự là thần tượng của anh đó!” Tiền Giang Thành chỉ thiếu điều quỳ xuống trước mặt Kỷ Hi Nguyệt.
“Anh muốn làm quen với Triệu Húc Hàn?” Kỷ Hi Nguyệt kinh ngạc, nhưng sau khi nghe Giang Thành kể chuyện học trưởng cô mới tỉnh ngộ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Kỷ Hi Nguyệt nhìn dáng vẻ ước ao của anh ấy, nói: “Được rồi được rồi, để em gửi tin nhắn hỏi thử.”
Có vẻ cô biết quá ít về anh.
Mọi người xúm vào hỏi rất nhiều vấn đề, Kỷ Hi Nguyệt dở khóc dở cười, sao tự nhiên trong mắt của mọi người Triệu Húc Hàn lại trở nên cao cao tại thượng, bất khả chiến bại, khó chạm vào như một vị hoàng đế thực thụ như vậy?
Úy Tư Lý sững sờ, sau đó gật đầu nói: “Đúng vậy, với tư cách là đàn ông thì người phụ nữ bên cạnh thú vị một chút sẽ dễ chịu hơn, em gái tôi quả thực hơi cứng nhắc, nhưng mà Jordan, để làm chủ mẫu quản lý cả gia tộc, cậu cảm thấy Kỷ tiểu thư thích hợp sao?”
Không biết là biểu hiện của bản thân có đạt tiêu chuẩn không.
Chương 168: Bữa Trưa Sóng Gió (VII) 1002
“Hợp hay không hợp bây giờ chưa biết, tôi chỉ biết tôi thích cô ấy và cô ấy khiến tôi vui vẻ.” Triệu Húc Hàn không cho một đáp án chắc chắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Kỷ Hi Nguyệt lấy di động ra, cô lưu tên Triệu Húc Hàn trong điện thoại là ‘Đại ma vương’.
“Tiểu Nguyệt, tại sao gọi Triệu Húc Hàn là đại ma vương?” Tiền Giang Thành liếc thấy thì tò mò hỏi.
“Chụp làm của riêng cũng không được sao?” Tiên Giang Thành gào khóc.
“Chụp ảnh thì quên đi. Anh có bao giờ thấy tấm ảnh nào của Triệu Húc Hàn lộ ra ngoài chưa? Ngốc thế không biết!” Kỷ Hi Nguyệt trừng mắt nhìn anh ấy.
“Dì Dương, con không sao, chuyện nhỏ ấy mà. Ăn cơm ăn cơm đi, con đói lắm rồi.” Kỷ Hi Nguyệt chợt nhớ đến món hải sâm trước mặt Triệu Húc Hàn, cô còn chưa kịp thử đã bị anh đuổi về.
Kỷ Hi Nguyệt suy nghĩ một chút rồi nói; “Em thì không sao, nhưng phải hỏi thử anh ấy đã.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tiểu Nguyệt, em có thể giới thiệu cho anh làm quen được không?” Tiền Giang Thành nhịn một lúc lâu mới nói.
Triệu Húc Hàn khẽ liếc nhìn anh ta xong rũ mắt xuống: “Ừm, cô ấy rất đáng yêu.”
Úy Tư Lý hình như rất thích câu trả lời này, lập tức gật đầu nói: “Đã hiểu, nhưng mà Jordan, về việc hợp tác làm ăn giữa chúng ta, tôi vẫn hy vọng cậu sẽ giữ quan điểm bên phía ông cụ.”
Thì ra Triệu Húc Hàn lợi hại như vậy, thiên tài của Yale luôn chứ.
“Được không?” Ánh mắt của Tiền Giang Thành rất háo hức.
Úy Tư Lý mắt bỗng chốc sáng lên, vui mừng nói: “Cảm ơn Jordan đã tin tưởng tôi. Nếu tôi thực sự có thể trở thành người kế nhiệm, nhất định sẽ trở thành đối tác kinh doanh tốt nhất với cậu.”
“Vậy em hỏi đi, anh thật sự rất muốn làm quen với anh ấy, tốt nhất là chụp chung một tấm ảnh hay gì đó, haha.” Nụ cười của Tiền Giang Thành có chút gian xảo, bởi vì nếu có thể chụp ảnh chung với Triệu Húc Hàn thì ước chừng tấm ảnh này rất có giá trị, anh ấy nhất định sẽ được phỏng mũi trước mặt sinh viên cùng trường, hoàn toàn có thể cáo mượn oai hùm.
Hai người đàn ông nhìn nhau bật cười, trong mắt hiện lên ý hiểu ngầm.
“Tiểu Nguyệt, không sao chứ?” Dì Dương hỏi đầu tiên.
Kỷ Hi Nguyệt trở về phòng bao của bố, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
“Không có phụ nữ!” Úy Tư Lý lập tức nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiền Giang Thành vui mừng gật đầu.
“Ai cũng sợ anh ấy nên em mới lấy tên là đại ma vương.” Kỷ Hi Nguyệt thầm than trong lòng, là cô sợ người đàn ông này, vì Triệu Húc Hàn ở kiếp trước hoàn toàn là một đại ma vương.
Kỷ Hi Nguyệt nhún vai: “Không biết, phải xem ý kiến anh ấy thế nào đã.”
“Không có phụ nữ?” Triệu Húc Hàn nhướng mày. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.