Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 26: Nếu vô tình
Nàng đương nhiên nhìn thấy Giang Liên Nam và người Túy Hồng lâu cùng bị nhét vào xe ngựa, vốn tưởng rằng chẳng qua chỉ là diễn vậy thôi, tránh cho người ta nghị luận liên lụy Hàn Thác, nhưng nghe khẩu khí củahắn, tựa hồkhôngphải tính toán như vậy.
Từ sau khi tứ hôn, đây là lần đầu tiên nàng cùng Hàn Thác gặp mặt, lại ngay trong hoàn cảnh xấu hổ này.
Hàn Thác cười nhạonói: “Chính là nữ nhi của nữ đầu bếp kia? Xuất thân thấp hèn, lạikhôngcó quy củ, hơn nữakhôngbiết hộ chủ, quả thựckhôngđáng tý nào, hôm nay ta thay nhạc phụ nhạc mẫu đem nàng xử trí.”
Hàn Thácnói: “Ngươikhôngcần biết, dù sao từ nay về sau nàngkhôngbao giờsẽxuấthiệnở trước mặt ngươi nữa.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Lần đầu tiên còn chưa tính, nhưngđãnếm quamộtlần mệt, cư nhiên nàng lạikhôngnhớ lời giáo huấn, lần này nếukhôngnóinặngmộtchút, chỉ sợ tương lai cònkhôngthiếu lần thứ ba, lần thứ tư...... Luôn luônmộthồi lại muốn té đau.
Chương 26: Nếu vô tình
Beta: Cua Heo
Khách nhân của Tùng hạc lâukhôngphải kẻ giàuthìcũng là người có địa vị cao, trang sức bài trí tự nhiênsẽhết sức tinh xảo.
Trừ bỏ người c·h·ế·t, còn có tình huống gì có thể cam đoanmộtngười vĩnh viễnkhônghiệnra ở trước mặtmộtngười khác?
Cố Thiền nghe vậy cứng họng, hơn nửa ngày mới tìm lại giọng của mình: “Vương gia, nếu Vương giakhôngmuốn lấy, ta cũngkhôngnguyện gả, cònkhôngbằng mời Vương gia hướng Hoàng thượng đề nghị hủy bỏ cọc hônsựnày?”
“Trước khi ngươi giúp người, chưa bao giờ nghĩ tới chính mình sao?khôngbiết tự lượng sức mình, đến cuối cùngkhôngchỉkhôngthể giúp người khác, còn có thể hại chính bản thân. Nếu hôm naykhôngcó ta ở trong này, hoặc cho dù có ở đây màkhôngthấy được ngươithìsao? Ngươihiệntạisẽthế nào? Ngươi về sau như thế nào?”. Nếukhôngphải Hàn Thác đúng lúc phái người ra tay, thanh danh Cố Thiền hôm nay cũng hủy ở nơi này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bất quá, Hàn Thác cũngkhôngbuông tay ra, chính là đem cánh tay rất nhanh kéo lại rồi ôm eo nàng, buộc nàng mặt đối mặt dựa vào trong ngực mình.
Nàngkhôngtrả lời được vấn đề củahắn, bởi vì căn bảnkhôngbiết chính mình có sai, đành phải chậm rãi lắc đầu.
“Còn có nha hoàn của ngươi.” Hàn Thác lạinói: “Bạch Hoa ngươikhôngchịu dùng, kết quả bên người đều là ngườikhôngcó đầu óc, thời khắc mấu chốtkhôngbiết bảo vệ chủ, ngược lại còn ngu ngốc bán đứng chủ tử?”. Hàn Thác ngữ khí quá kém, Cố Thiền theo bản năng liền muốn phản bác lờihắnnói, hoàn toànkhôngthèm để ý trọng điểm, “Nàngkhôngphải nha hoàn, là thư đồng.”
Nhưng Cố Thiềnkhôngcó tâm tư thưởng thức những thứ này. Hàn Thác vẫn trầm mặc,khôngnhìn nàng, cũngkhôngđể ý nàng, nàng tínhnóilời cảm tạ nhưng liềnnóikhôngnên lời.
Editor: Bông Ngố
Bọn họ gặp mặt lần cuối làmộttháng trước, tình cảnh tan rã trongkhôngvui vẫn cònrõràng,hiệnnayhắnlạnh lùng như vậy, Cố Thiền cho dù trong lòng có cảm kích,thìcũngkhôngthểkhôngbiết xấu hổ mà biểuhiệnnhiệt tình.
Hơn nữa, Cố Thiền cảm thấythậtsựrất phiền chán thái độ này của Hàn Thác. Nàngkhôngphải đứa trẻ ngốc, cho dù có chút việc thu xếpkhôngđược chu toàn, trước khi làmkhôngnhìn trước ngó sau, cũngkhôngcầnhắnlấy cách giáo huấn tiểu hài tử mà giáo huấn nàng, lại càngkhôngcầnhắnthay nàng quyết định.
hắnchớp mắtđãđứng lên,đinhanh tới trước người Cố Thiền, bắt được cánh tay nàng, đem người hướng ra cửa.
Như vậy cho dù Cố Thiền cuối cùng có thể đào thoát, về sau cũngkhôngcó khả năng gả cho Hàn Thác, thậm chí căn bản đừng nghĩ gả cho người đứng đắn, chỉ sợ chỉ có thể xuất gia làm nicô, thanh đăng cổ đèn mà sống hết đời.
Cố Thiền tuynóikhôngtình nguyện, nhưng cũng dần dần tiếp nhận chuyện phải gả cho Hàn Thác, thậm chí còn liệt kê ramộtsố lợi ích khi gả chohắn. Đương nhiên, nếu có thểkhônggả vẫn là tốt nhất, nhưng nàngkhôngtính đem hủy cả đời mình làm cái giá.
Nhã gian này tất cả đồ dùng đều bằng gỗ cây tử đàn, sau bình phong là bàn tròn thiết li Long Linh như ý lớn, trước bàn treo tám cây đèn đế tròn lung linh, lưng ghế dựa được khảm điền ngọc lớn bằng bàn tay, treotrêntường là bức tranh sơn thủy, cửa sổ khắc hoa mở ra đem cảnh phố nhìnkhôngsótmộtcái gì, phía trước cửa sổ có hai chậu hoa hồng trắng, phía bên phải hé ra bức tranh tượng Phật Di Lặc, ngay cả chén trà cũng khắcmộtđóa hoa sen bạch ngọc tinh xảo, trong nước trà trong suốt từ từ nở rộ, trông rất sống động.
hắnđây là quan tâm quá bị loạn,đãcó chút oan uổng Cố Thiền, hôm nay dù saokhôngphải nàng dẫn đầuđigiúp mẹ con kia, chẳng qua Hàn Tháckhôngcó nhìn thấy toàn bộ quá trình mà thôi.
Lúc này nàngkhônghỏi lại làm sao để báo đáp Hàn Thác, gả chohắnkhôngphải tương đương lấy thân báo đáp rồi sao.
Cố Thiền chỉ có thể nhìn chăm chú chén trà hoa sen,trênđầu cánh hoa khẽ điểm hồng, nàng mượn chuyện này che giấukhôngyên cùng bất an.
Hàn Thác ngữ khí lạnh như băng lại nghiêm túc, chén trà nguyệt nha trong tay đặt lên bàn phát ramộttiếng vangnhỏ, tâm Cố Thiền cũng theo đó trầm xuống.
ĐềunóiHoàng thượng miệng ngọc lời vàng,nóicái gìthìlà cái đấy, thánh chỉ đưa ra,khôngcó khả năng sửa đổi, nhưng Hàn Thác là hoàng tử, tuy rằngkhôngthể so với quan hệ phụ tử của gia đình bình thường, tóm lại cũng còn có thể có chút đường sống, nếu làhắnthử đề cậpmộtlần cùng Hoàng thượng, chưa hẳnkhôngcó hi vọng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khiđãnghe thân phận của nàng,sẽkhôngcó người nào bận tâmđitìm nguyên nhân hay nguồn gốc câu chuyện như thế nào, mà bọn họsẽchỉ biết đồn đãi tiểu thư của Bố Chính Sứ, Tĩnh vương phi tương lai bên đường bị bắt, bị tú bà nhìn thấy mặt, bị nô tài ôm ôm kéo kéo tiến vào thanh lâu...
Cố Thiền kinh ngạc, vì cách xưng hô của Hàn Thác da mặt dày này, hơn nữahắnnhư trước đối với mình hết thảy giống nhau, còn có: “Ngươi tính xử trí nàng như thế nào?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Cố Thiền vội la lên: “Nàng là người của ta, muốn xử trí cũng là tự ta làm. Hơn nữa, muốn dùng người nào, là chuyện của ta,khôngcần Vương gia quan tâm, xen vào việc của người khác.”
hắnđem Cố Thiền kéo tới cạnh cửa, thấy nàng sợ tới mức hoa dung thất sắc, rốt cục dừng lạikhôngnháo nữa.
Thế nào làsẽkhôngbao giờ xuấthiệnở trước mặt nàng nữa?
Hàn Thác cũngkhôngbuông tha nàng dễ như vậy,hắnthở dàimộthơi trong lòng, đâyđãmuốn là lần thứ hai!
Cố Thiền vừa mớinóixong liền phát giáckhôngổn, trong lòng có hơi chút hối hận, thấy Hàn Thác có hành vi như thế, dường nhưthậtsựmuốn dẫn nàng rờiđithìkhôngkhỏi kinh ngạc và sợ hãi, nhưng lại tránhkhôngthoát bàn tay như kìm sắt củahắn.
Khẩu khí nàng đông cứng gần như chống đối. Cố Thiền cũngkhôngthích việc Giang Liên Nam vừa mới làm, nhưng như vậy cũngkhôngđáng là tội c·h·ế·t, nhiều nhất chỉ làkhôngđể nàng bên mình nữa thôi.
Cố Thiền căn bảnkhôngkịp chống đẩy, môi Hàn Thácđãkhôngtha kháng cự đè ép xuống, hung hăng in lên cánh hoa của nàng.
Hàn Thác chính làđanghù dọa nàng, tứ hôn là do chínhhắncầu mà được, cũng làhắnquyết tâm mặc kệ Cố Thiền có nguyện ý haykhông, trước đem người lấy về rồi hãynóisau, làm sao mà có khả năng chỉnóihai ba câukhônghợp liền đổi ý.
“Vương gia,thậtsựcảm kích ngươi lại cứu tamộtlần nữa.” Cố Thiềnnhẹgiọngnói.
Lý Vũ Thành dẫn Cố Thiền đến nhã gian chữ Thiên, bước vào ngay trước cửa có bình phong làm bằng cây tử đàn điểm thúy khảm đá cao để trang trí. Nhìn qua liền thấy Hàn Thác ngồi ở phía trước cửa sổ hoa hồng, tay linh lung cầm nắp trà, thảnh thơi thưởng thức trà.
Hàn Thác bị nàng chọc giận đến cườikhôngngừng: “Tốt,hiệntại ngươi cùng bổn vương về kinh, trước mặt phụ hoàng tỏrõthái độ,yêucầu hủy bỏ hônsự.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ngươi có biết hôm nay mình làm sai cái gì?” Rốt cuộc vẫn là Hàn Thác mở miệng trước.
Cầu thang gỗ lim tổng cộng có bốn mươi sáu bậc thang, Cố Thiền bướcđilại có cảm giác dài như cả đời.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.