Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 30

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 30


Trịnh thị làm sao còn có thểkhôngnguyện ýđi, thậm chí trong Ninh thị lờinóivẫn cầu xin Cố Cảnh Ngô khai ân. Ý tưởng của bà kỳthậtkhôngcó bao nhiêu phức tạp, rờiđikhó có đường rút lui, màđiđến thôn trang, vẫn là ở Cố gia dù sống kém chút,khôngsợkhôngcó đường sống. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vừa khuyên, vừa nài ép lôi kéo, rốt cục đem người mangđi.

*

Đoan ngọ gần tới, ngày hội trong thành U châukhôngkhí nồng hậu, nhà nhà treo cây ngải thảotrêncao, mọi nhà đều có bánh chưng, trẻ con được thêu tặng nhiều túi hương, rượu cùng thịt rừng là dễ bán nhất......

Cố Thiền trợn mắtnói: “hắnnóichuyện tứ hôn cùnghắnkhôngcó quan hệ.”

Cố Thiền, Ninh thị và Cố Tùng, đáp ứngyêucầu Hàn Thác,đilên thuyền hoa của Tĩnh vương phủ.

Cố Cảnh Ngô nổi giận đùng đùng đòi phải đuổi ngườiđi, Ninh thị liền bày ra tư thái vì Trịnh thị suy nghĩ, khuyên nàng lựa chọnđithôn trang, tuy là tiền lương giảm bớt, nhưng tổng thể sinh kếkhôngcó sai lệch.

Cố Thiền tất nhiên là cũng muốn đứng dậyđixuống lầu,khôngnghĩ mới cất bước liền bị Hàn Thác túm lấy cánh tay, nghehắnôn nhunói: “Bánh chưng ăn ngon lắm, ta thích nhất nấm hương vân chân.”

Hai mẹ con Trịnh thị đềukhôngphải là bán mình làm nô, chính là nhập phủ làm việc,khônggiống với hạ nhân có khế ước mà tùy ý chủ tử xử trí.

nóixong, tay sờ vào trong tay áo, lấy ramộtcái hà bao bằng gấm màu thiên thanh, để ở trước mặt Hàn Thác.

Chương 30

Khinóichuyện, Hàn Thác ngẫu nhiên liếc mắt Cố Thiềnmộtcái, mỗi lần cùng nàng ánh mắt tương giao, liền hơi hơi gợi lên khóe môi.

Cố Thiền ngồi ở bên cửa sổ xem thuyền hoa hồng có ngườiđitới,đangngồi tự tại, lại bị Hàn Thác nhìn như vậy dần dần biến thành co quắp mà đứng lên, xoa khăn lụa trong tay, đỏ mặt cúi đầu.

Cố Thiền đem lờinóimẫu thânthậtsựghi tạc trong lòng, kiếp trước cũngkhôngcó người vì nàng mà phân tích quan hệ người với người, lờinóinày giảm bớt bao nhiêu ý kháng cự hônsựcủa nàng cùng Hàn Thác, cũng làm nàngkhônghề có cảm giác tương lai gian nan lắm.

Hàn Thác cũngkhôngđợi Cố Thiền trả lời, liền hướng bên hông nàng lấyđi.

Bất quá nữ nhi da mặt mỏng, Cố Thiền nếu phủ nhận, Ninh thị cũngkhôngđichọc thủng, chỉnói: “Truớc đây ngươi cùng Tĩnh vương có quen biết, lúc sau này tứ hôn, nương nghĩ có lẽ làhắncầu Hoàng thượng chỉ hôn. Nếuhắnnhìn trúng ngươi, tương lai thành hôn tất nhiênsẽđối với ngươi rất tốt.”

Thuyền dập dờn trong nước sông, náo nhiệtkhôngthuatrênbờ, mấy ngày trướcđãbố trí tốt cờ ngũ sắc cùng phao, du thuyền giăng đèn kết hoa, thuyền hoa cũng từng chiếc từng chiếc dọc theo đường sông lại đây.

Hàn Thác mời ba ngườiđilên tầng cao nhất, nơi này tầm nhìn tốt nhất, phía nam có tám cửa sổ mở lớn làm bằng gỗ lim khắc hoa, màn trúc cuốn cao, phóng tầm mắt nhìn xung quanh, toàn bộ cảnh sông cùng với hồ nước thu hết vào mắt.

“Bái kiến tỷ phu!” Cố Phong tùy tiện hướng Hàn Thác hành lễ,hắnđầy mặt tươi cười, hai mắt tỏa ánh sáng, khóe miệng hậnkhôngthể kéo tới mang tai, “Đồng Lâm ngưỡng mộ tỷ phu nhiều năm, hôm nay rốt cục nhìn thấy, đợi trận đấu kết thúc cùng tỷ phu nâng cốc tâm tình.” Lạiđitới chỗ Cố Tùng, “Nhị ca đừng từ chối, sang năm ngươisẽhồi kinhđithi, lúc đó muốn thi đấu thuyền rồng sợ cũngkhôngcó cơ hội.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Còn nữa, Tĩnh vương là người ra sao, thuyền hoa bỏ neo vị trí tự nhiên cũng là chỗ tốt nhất, bởi vậy chỉ cần ngồi trước bàn, liền thoải mái xem tranh tài. Trong khoang thuyền dùng băng, lại có gió phất phơ từ cửa sổ mà vào,sựthoải mái cùng hưởng thụ tất nhiên làkhôngnóinên lời.

Hàn Thác mời là cả nhà Cố thị bất quá, Cố Cảnh Ngô thân là Bố Chính Sứ, lúc này nên điểm mắt vẽ rồng cho thuyền rồng, thi đấu xong phải phát phần thưởng cho đội chiến thắng, Cố Phong cũng là thành viên trong đội thuyền rồng của thư viện Hàn Sơn, cho nên phụ tử hai người sau khi trận đấu chấm dứt mới đến.

“Đa tạ Vương gia quan tâm,” Ninh thịnói, “Đây là tật xấu từnhỏ, chỉ cầnkhôngở chỗ cao tự nhiênkhôngsao.”

Cố Thiền muốn ở cùng mẫu thân, Ninh thị cũngkhôngcho, “Khó đượcđira ngoàimộtchuyến, ngươi chỉ cần chơi tận hứng, Hướng Lâm cũng ở lại, ai cũngkhôngđược theo giúp ta, đều ở chỗ này.”

Cố Tùng vốnkhôngnguyện ýđi, chỉ còn mẫu thân cùng muội muội và Tĩnh vươngtrênthuyềnkhôngổn, liền kêu Xảo Nguyệt từ chối.

Cố Thiền nhớ tới ở Tùng Hạc lâu ban nãy cùnghắnhôn môi kịch liệt lại triền miên, chột dạ mặt đỏ lên, giậnnói, “Đương nhiênkhôngcó, sao nương lại hỏi vậy?”

Ai ngờ chỉ qua thời gian uống cạn chum trà, Cố Phong chạy lên lầu,hắnmặc áo đỏ biên thắt lưng màu đen,trêntrán cột khăn lụa hồng, đây là đồng phục của đội thuyền thư viện.

Cố Thiềnkhôngngừng ngănhắnlại, “Vương gia đừng nháo, đây là đồcônương gia mới dùng.”

Tỷ tỷ ruột đương nhiên thân thiết, nhưng như thế nào cũngkhôngthân thiết bằng với nữ nhi, bà hy vọng nữ nhi có thểkhôngcần cố kỵ ai, đối với Tĩnh vương mở rộng lòng,khôngcần bị người bên ngoài ràng buộc, ảnh hưởng tình cảm vợ chồng.

Cố Thiền bên hông đeomộtchuỗi nhiều màu, từng cái bánh chưng chỉ bằng nửa ngón cái, dùng nhiều sợi tơ quấn quanh ra hoa văn phức tạp, từng cái bánh chưng phối hoa văn phối màukhônggiống nhau, nhìn qua thập phần tinh xảo đẹp mắt.

Tháng năm vào hạ, thời tiết càng ngày càng nóng. Khí hậu U châu so với phía nam khô ráo hơn, xuân hạ hai mùa vốn là ít mưa, hơn nữa trời nắng chan chan, caotrênđỉnh đầu, có thể đem người phơi ramộtlớp dầu.

Cho nên Cố Cảnh Ngô cùng Ninh thịmộtngười làm người tốt,mộtkia làm vai phản diện.

Nếunóitối việc người chú ý nhất, đương nhiên là đua thuyền rồng mỗi nămmộtlần.

“Nhị thiếu gia,”trênbậc thang có tiếng vangnhỏ, là giọngnóicủa Xảo Nguyệt, “Tam thiếu gia sai người lại đây,nóirằng đội thuyền rồng của thư viện có người bị cảm nắng, mời nhị thiếu giađiqua giúp.”

Chuyện tình này nênnóidốithìtốt hơn...

Ba người vì thế ngồi trở lại chỗ cũ, Hàn Thác cùng Cố Tùng tiếp tục tâmsựviệc học.

Ninh thị nhìn thần sắc nàng, liền biết bàđãhỏi đúng.

Editor: Bông Ngố

Ninh thị hôm qua sai hạ nhân tặng bánh chưng cho vương phủ, còn đặc biệt lấy ramộtcái sai ngườinóilà Cố Thiền tự tay làm. Cố Thiềnthậtsựlà động thủ làm bánh chưng, chính là trù nghệ của nàngkhôngtốt lắm,khôngai nhận ra cái nào là nàng làm, sau khi nấu xong, cuối cùng toàn bộ đều cho c·h·ó mèo con ăn.

“Vậy cũngkhôngcòn cách nào, trước khi ta và cha ngươi thành thân ngay cả mặt mũi cũng chưa gặp qua, nay cũng ân ái như vậy.” Ninh thị an ủinói.

Thuyền hoa Tĩnh vương phủ cao ba tầng, tráng lệ, là du thuyền lý tưởng nhất để ngắm cảnh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đáng tiếc, Ninh thị lớn tưổi, ở bên cửa sổ ngồimộtchút liền thấy đầu váng mắt hoa, đứng dậy cáo lui, muốnđitầng duới xem thi đấu.

Ninh thịkhôngbiết chuyện sau này, tự nhiên so với Cố Thiền lạc quan hơn nhiều lắm, nàng gặp nữ nhi vẫn là có chút rầu rĩkhôngvui, tựa hồ vẫn còn lo lắng, chợt dặnnói: “Dì ngươikhôngcó nữ nhi, thuởnhỏyêuthuơng ngươi như con ruột. Bất quá, Xán Xán, dì cũngkhôngthân bằng phu quân, cùng ngươi nhưmộtthể là Tĩnh vương, ngươi hiểu chưa?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Thiềnnóiquanh comộttiếng, chột dạkhôngdám đáp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngày 5 Tháng năm, trời mới tờ mờ sáng,trênquảng trường bến tàu Bắc Hải liềnđãchật ních người chuẩn bị xem thi đấu, tiếng người ồn ào, náo nhiệt phi thường, hơn nữa đám đông cònđangkhôngngừng từ các nơi tràn vào.

Beta: Cua Heo

Hàn Thác nghĩ đến nàng thẹn thùng, cong khóe môi, khẽ cườinói: “khôngbằng đem xâu bánh chưng này cũng đưa cho tađi.”

Đối với Ninh thị mànói, đạo lý là vậy.

“Trước đây ta cũng lo lắng qua, sợ Tĩnh vương vì chuyện dì của ngươi mà làm khó dễ ngươi. Bất quá, nếuhắnkhôngmuốn lấy ngươi, hôm nay tự nhiên có thểkhôngcứu ngươi. Ra tay cứu giúp, cho dùkhôngnhắc tớithìTĩnh vương đối với hônsựnàykhôngbài xích, cũng có thể biếthắnkhôngphải là người có ý chí sắt đá.” Ninh thị phân tíchnói, “Cho nên, nương cảm thấykhôngcần lo nhiều. Trọng yếu vẫn là sau khi thành hôn sống chung như thế nào. Ngươi nên săn sóc mọi chuyện, vìhắnsuy nghĩ,hắntự cũngsẽnhư vậy đối đãi ngươi, vợ chồng thôi, đều cần thời gian chung đụng, thời gian càng lâu, cảm tình càng sâu.”

Sau khi tứ hôn, hai người bất quá gặp quamộtlần, thậm chí ngay cả việc này đềunóisáng tỏ, cho dùkhôngphải muốn vậy, cũng là tác phong cực thẳng thắn thành khẩn quen thuộc.

Thân thể bàkhôngkhoẻ, Hàn Thác tựsẽkhôngmiễn cưỡng, chỉ hỏi có cần thỉnh đại phukhông.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 30