Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 38

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 38


Khi Cố Thiền tỉnh lại thấy mình bị đặt trongmộtmảng bóng tối.

Cố Thiền căng thắng đến toàn thân đều căng cứng lên, lúc nụ hônđixuống đến đầu ngón chân, nàng cho rằng cuối cùng cũng kết thúc rồi.

mộtcái hônnhẹnhàng rơitrêntrán Cố Thiền, sau đó là lông mày, đôi mắt, chóp mũi, môi, cằm, xương quai xanh, ngực,…

"Vương gia ghét bỏ ta sao?" Cố Thiền ủy khuấtnói.

Lúc thánh chỉ tứ hôn vừa ban ra, Cố Thiền ngàn lần tâmkhôngcam vạn lần tìnhkhôngnguyện,khôngmuốn gả cho Hàn Thác, bây giờ nếu vì tên Ninh Hạo khốn kiếp màkhôngthể gả cho Hàn Thác, nàng càngkhôngcam tâm tình nguyện.

Hàn Thác lạnh nhạtnói"Nàng chớnóilung tung, nàng bị uống mấy ngụm nước sông, bây giờ có chỗ nào cảm thấykhôngthoải máikhông? Nếukhôngsao để ta đưa nàng về nhà."

"Vương gia." Cố Thiềnnhẹgiọng gọi, "Có phải tađã…khôngcòn trong trắng rồikhông?"

Hàn Thác đột nhiên vươn tay đè Cố Thiền xuống, mặc dù ở trong bóng tối cũng có thể chuẩn xác gọn gàng ngậm lấy cái miệngnhỏnhắnđangoán giận của nàng, tay cũng thuận thế x** n*n ở nơi tròn trịa cao vút của nàng.

Nhưng mà, chỉ cần tưởng tượng những chuyện Ninh Hạo có thể làm trongmộtkhắc đó, Cố Thiềnđãcảm thấy buồn nôn, thậm chí còn nghĩ nếu bịhắnđụng vào nàng thà bị c·h·ế·t đuối còn hơn.

"Lạnh nhạt?" Hàn Tháckhôngtìm được manh mối,khônghiểu bản thân mình lạnh nhạt chỗ nào, máy móc lặp lạimộtlần.

Hàn Thác đổi tư thế, ôm Cố Thiền ngồitrênngười mình "Toàn thân nàng đều phủ kín dấu vết của ta để lại, sau này nàngsẽchỉ là của ta, đến già đến c·h·ế·t ta cũngkhôngghét bỏ nàng, bây giờ nàngđãhài lòng chưa?"

"khôngphải như vậy…" Cố Thiền còn chưa thỏa mãn, quay đầu né tránhnói.

Đợi sau khi chueyejn xảy ra, Ninh thái hậu bệnh vựckhôngchịu để Ninh Hạo chịu trách nhiệm, điên đảo thị phi, vu oan cho Tấn vương phikhôngtuân thủ nữ tắc, d·â·m loạn cung đình, ban chomộtchén rượu độc, mà Ninh Hạo chỉ bị giam lỏng.

"Vương gia…" Nàngkhônggiãy dụa nữa, trở tay ôm lấy Hàn Thác, vùi đầu vào trong lồng ngựchắnkhóc nấc lên.

Bây giờ Hàn Thácđãngherõ, nhưnghắnbị oan, lần trướchắnnhiệt tình quá mức, Cố Thiền khóc quên trời quên đất, lúc ngồi ở trong xe về nhà cònkhôngngừngyêucầuhắnđáp ứng từ nay về saukhôngđược làm như vậy nữa,khôngphải làhắnđanglàm theo lời nàng sao.

Lúc đó cách thời gian mình và Hàn Thác hẹn nhau cònmộtkhoảng thời gian, cho dù Ninh Hạo muốn làm gì cũng thừa thời gian.

Nghĩ đến đây, Cố Thiềnkhôngcảm thấy là Ninh Hạosẽe ngại thân phận Tĩnh Vương phi tương lai của nàng.

Chuyện chắc là khoảng hai năm sau, Hiền Thái phi mời khách, Ninh Hạo vậy mà chọn thời điểm sơ hở, ở trong cung điện đặt linh cữu đánh thuốc mê cưỡng h**p Tấn vương phi Hàn Triết,

Cómộtsố việckhôngso sánhthìkhôngbiết, có vụ việc của Ninh Hạo để so sánh Cố Thiền mới hiểu được, nàng cũngkhôngchán ghét Hàn Thác đụng vào như mình vẫn nghĩ, cho dù kiếp trước là bất đắc dĩ cũngkhôngvì bịhắnđụng vào mà cảm thấy như thế nào.

Như bươm bướm vỗ cánh,mộtđườngđixuống phía dưới, vừanhẹnhàng mà mềm mại, vừa tê vừa ngứa…

Cố Thiền vội vội vã vã gật đầu, cũngkhôngquan tâm là trong bóng tối Hàn Tháckhôngnhìn thấy hành động này của mình "Từ trước đến nay, Vương gia nhìn thấy ta đềusẽđộng tay động chân, muốn ngăn cũngkhôngngăn được…"

Khuôn mặt xinh đẹp của Cố Thiền trong nháy mắt đỏ bừng giống như màu quần áo cưới của Cố Tùng.

Chương 38

Sau khi ý thức được điều này, trong nháy mắt Cố Thiền bình tĩnh lại.

Việc này sau đó trở thành mở đầu cho việc Hàn Khải động thủ tước vị.

Cho dù là kiếp trước hay kiếp này, lúc Hàn Thác ôm nàngsẽkhôngquy củ như ngày hôm nay.

Ai biết Hàn Thác lật người nàng lại, làm cho nàng nằm úp sấp xuống giường, bàn tay gạt tóc sau gáy nàng ra, hôn từ đuôi tóc nàng lên, đến sau gáy trắng mịn, bất ngờ hôn lên xương bướm…

Như thân phận hai người hoán đổi cho nhau, Cố Thiền nhất địnhkhôngtránh khỏi oan ức xoắn xuýt.

Hàn Thác nhấc màn lên, ánh mặt trời chiếu vào, hóa ra mặt trời con chưa lặn.

Hàn Thácnhẹnhàng thở dài,hắncũngkhôngphải hoàn toànkhônghiểu suy nghĩ của Cố Thiền, chỉ làhắncũngkhôngcảm thấy như vậy có gì quan trọng, vốn định náo loạnmộtlúc rồi bỏ qua, nhưng màcônương trước mắt vẫn ngoan cố trước sau nhưmột, xem ra vẫn cần kiên trì động viên.

Cố Thiềnđangrun rẩy trong lồng ngực Hàn Thác lại nghĩ đếnmộtchuyện.

Hàn Thác quát khẽ "Đừngnóinhảm, chẳng có chuyện gì cả." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đừng sợ, là ta."âmthanh vô cùng quen thuộc vang lêntrênđỉnh đầu nàng. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Nhất định là như vậy…" Cố Thiền khóc to thành tiếng "Lúc trước Vương giakhôngnhư vậy, ngườikhônglạnh nhạt với ta như vậy…"

Cố Thiền lấy chăn bọc lấy người mình, lăn đến bên giường, đánh giá xung quanh.

Tuy rằng nàngkhôngnhìn thấy gì, nhưng có thể cảm nhậnrõràng rằng mìnhđangdựa vàomộtlồng ngực kiên cố nóng rực, hai cánh tay cường tráng mạnh mẽ siết lấy hông nàng,rõràng là cánh tay của đàn ông.

Cố Thiền muốn biết cuối cùng Ninh Hạo có làm gì mìnhkhông?

Cố Thiền nghe thấy vậy vẫn chưa thôi nghi ngờ, đối với nữ tử mànói, quần áo ướt đẫm bị người khác nhìn thấyđãcoi làkhôngcòn trong trắng. Trừ việc phải làm thiếp cho ngườiđãnhìn thấy mình, khó hơn nữa là cómộtmối nhân duyên khác, cuối cùng chỉ còn cách là vào chùa làm bạn với Phật suốt quãng đời còn lại.

Là Hàn Thác.

"Vậythìđứng lênđi, quần áo của nàng chắc cũng khô rồi."

Sau lưng Cố Thiền cũng cómộtđộ cong duyên dáng,hắnhôn dọc theo xương sống từng đoạn từng đoạn xuống phía dưới, ngẩng lên rồi lại cúi xuống, cuối cùng dừng lại ở gan bàn chân mập mạp giống như bàn chân trẻ em.

"… Ngứa…" Cố Thiền trốn tránh,khôngkiềm chế được khẽ cười thành tiếng.

Thậm chí nàng còn pháthiệnmình khỏa…thân.

Hàn Thác lấy quần áo của nàng đặt ở đầu giường, cònkhôngquên chống đầu trêu ghẹo nàng "Takhôngchê nàng, để ta giúp nàng mặc?"

Cố Thiền khóc vô cùng đè nén, cắn môi ngắn tiếng khóc của mìnhkhôngcho phát ra, nhưng cơ thểnhẹnhàng run rẩy cùng vạt áo trước ngực dần dần bị thấm ướtđãbán đứng nàng. (đọc tại Qidian-VP.com)

May làhắnđến sớm hơn thời gian hẹnmộtchút, từ xađãnhìn thấy Hồng Hoađangbị treo ngượctrêncành cây, lòng nóng như lửa đốt thúc ngựa chạy đến, nhìn thấy mấy tên thị vệđangcanh chừng, mà tên hỗn thế ma vương Ninh Hạođangkéo Cố Thiền toàn thân ướt đẫm ra sau bụi cây, còn gìkhônghiểu nữa chứ. Lúc này liền gọi Lâm Tu đánh ngấthắnrồi mangđitrừng trị.

Cố Thiền ngượng ngùng gật đầu, nàng thích nụ hôn dịu dàng như vừa rồi, khiến cho nàng cảm thấy mình đượcyêuthương trân trọng.

Ninh Hạo làmộttên khốn khiếpkhôngsợ gì, ở kinh thànhhắnlàmộttiểu bá vươngkhôngsợ trờikhôngsợ đất, chỉ cầnhắnmuốn, chò dù là dân chúng bình thường hay là hào môn thế gia,cônương nhà ai cũng đừng mong thoát khỏi tayhắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Thiềnkhôngcảm thấy có gì mà Ninh Hạokhôngdám làm.

Editor: huyetsacthiensu (đọc tại Qidian-VP.com)

Lòng người chính là kỳ lạ như vậy, đồ được đưa đến trước mắt ngươi ngươisẽkhôngthèm để mắt đến, nhưng nếu đột nhiên bị người khác cướp mất từtrêntay,sẽkhôngai làkhôngvươn tay ra giữ chặt lấy.

Tất nhiên Tấn vươngkhôngphục, cầm kiếm vọt vào Ninh Quốc Công phủ chém c·h·ế·t Ninh Hạo.

Môi Hàn Thác hônnhẹlên thái dương nàng, bàn tay vỗnhẹlên sống lưng nàng, an ủi "Đừng khóc,khôngcó chuyện gì."

Nhưng Hàn Thác là nam nhân, việc tùy cơ ứng biếnhắnđãthông thạo từ sớm, hơn nữa nghe lời phải nghe trọng điểm, ngược lại bây giờcônương trong ngựchắnđangoán giậnhắnkhôngđủ nhiệt tình, vậythìhắnsẽnhiệt tình cho nàng xem.hắncòn cầu màkhôngđược sao có thể từ chối chứ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 38