Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 50

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 50


Betaer: huyetsacthiensu

Trong tiếng náo nhiệt ồn ào, trong đầu nàng toát ramộtý niệm trong đầu, có lẽ sau này nhân sinh tựa như giờ phút này,khôngnên để ý bên ngoài như thế nào, chỉ cầnđitheo Hàn Thác, gắn bókhôngrời.

Mấy vật này chỉ là bề nổi, về phần ruộng đất, thôn trang, địa thế cửa hàng, ngân phiếu nhiều vô số, mới là tài vật chân chính áp đáy hòm.

Cố Thiền ngồi lên, chỉ thấytrêntấm khăn vốn trắngrõràng xuấthiệnmộtvệt máu lớn.

Hôn môi, xoanhẹ. Sờ, sau đó lại kéo dàimộtchút xuống phía dưới....

Hàn Thác cũng thấy được,khôngthể tin nhíu màynói: “Nguyệtsựcủa nàng đến sao?”

“Quảnsựma manóilà đào ống dẫn trực tiếp lấy nước từ nhà bếp lại đây, lúc nào muốn dùng là có, bớtđiđám người nấu nước phiền toái, cơ quan ở đáy bể kia dùng để thoát nước, tắm rửa xong rút nơi đó, nước liền chảyđi.” Bích Lạc học vẹtnói, “Chỉ làkhôngbiết vương phủ ở U châu có phải cũng hưởng thụ như vậykhông.”

Phòng bếp lại đưa tớimộtchén cháo hạt sen bách hợp giống đồ ăn sáng, Cố Thiền ăn xong lạikhôngcó việc gì làm,khôngyên bất an chờ tiệc rượu ở tiền viện chấm dứt -- khi đó Hàn Thácsẽphải về phòng ngủ, cũng có nghĩa là hai người phải động phòng hoa chúc.

“Đừng hoảng hốt.” Hàn Thác vươn tay ra giúp Cố Thiền buông khăn voan, đem bảo bình đặttrêntay nàng, lại lấy hộp điểm tâm vứttrênmặt đất, cònkhôngquên đámộtcái làm cho nó trượt đến phía dưới chỗ ngồi, xong mới đem vải đỏ thẫm đặt lên tay phải Cố Thiền, khiêng nàng ra khỏi kiệu hoa.

Hàn Thác nghĩ đến người trong lòngđãhoàn toàn chuẩn bị tốt,đangmuốn tiến thêmmộtbước, liền nghe được Cố Thiền khóc kêu lên đau đớn......

Đồ cưới Cố Thiền cómộttrăm tám mươi sáu rương, chậm rãiđitrênhai con phố dài màkhôngthấy điểm cuối.

Cố Thiền đá rơi giày thêu xuống, ôm chân ngồi chờ, thầm cầu mong thời gian có thể qua chậmmộtchút.

đivào phòng tắm, trước mắt là bể tắm cẩm thạch, rộng chừng ba thước.

Hàn Thác hôm nay tâm tình tốt,khôngthèm tính toán với nàng, đứng dậyđivào phòng tắm.

khôngbiết có phải thức dậy quá sớm lại chưa ăn cơmkhông, nàng cảm thấy choáng váng muốn nôn, lại cảm thấy bụng hơi hơi trướng đau.

Trở lại trong phòng, Bích Lạc cầm lư đồng cho nàng hong tóc, Bích Linh từ bên ngoài cầmmộtcái bát tiến vào: “Phòng bếp đưa tới,nóilà Vương gia ra lệnh làm cho tiểu thư.”

Khăn voan Hồng lăng phía dưới thêu bằng tơ vàng lưu tô, vì kiệu hoa lắc lư, khó tránh khỏi dính vào điểm tâm đường và dầu, Cố Thiền đơn giản nhấc lên ởtrênhoa mẫu đơn của mũ phượng, vừa vặn để cho khănkhôngrơi xuống.

nóiđến đây, lại thêm ủy khuất, trong lờinóiđãkèm theo tiếng khóc.

Tóm lại đều là kỳ trân dị bảo, dân chúng nhìn thấy đều cứng lưỡi, mở to hai mắt mà nhìn.

Ngày đại hỉ, đương nhiênkhôngtránh được việc phải uống nhiều rượu, canh giải rượuđãđược chuẩn bị từ trước, Bích Lạc bưng canh giải rượuđivào.

Cùng Hàn Thác đối diệnmộtlát, Cố Thiền mới giật mình tỉnh lại muốn làm cái gì, ai ngờ lúc này khăn voan kéo xuốngkhôngđược,khôngkhỏi vừa thẹn vừa vội.

Bố cục kiến trúc kinh thành lấy hoàng cung làm trung tâm, càng gần trung tâm đất càng quý, người sống ở đâykhôngphú cũng quý.

Khóe môi Cố Thiền cong lên, nở nụ cười tươi phát ra từ nội tâm đáp lại Hàn Thác.

Hàn Thác ôm Cố Thiền ngồi xuống, khẽ vuốt phía sau lưng nàng, nuốn làm nàng thả lỏng.

Khinóichuyện còn quyệt miệng, tỏ ý ghét bỏ.

Bích Lạc nhắc nhở nàng: “khôngthể lại gọi là tiểu thư nữa, về sau phải gọi là Vương phi.”

Tân lang theo tập tục đá kiệu, ai ngờ nhấc màn kiệu lên lại thấy tân nương tự vén khăn voan, miệng còn ngậm nửa miếng bánh ngọt.

Nếu ngày hôm sau sau khi viên phòng nàngnóivớihắnthắt lưng đau,hắncòn có thể nghĩ có phải do bản thân mình quá mức thô lỗ haykhông,hiệntại ngay cả cơ hội để thô lỗ nàng cũngkhôngchohắn...

Hàn Thác nhẫn nhịn cố gắngkhôngcười, xê dịch thân mình, che khuất hoàn toàn cửa kiệu, làm cho người bên ngoàikhôngnhìn thấy tình hình bên trong.

Cố Thiền ngồitrênhỉ giường, khẽ cúi đầu, mắt thấymộtcây gậy được đưa đến bên dưới khăn voan, đẩy lêntrênmộtcái, khăn voan liền bị vénđi.

Mẫu thân Hàn Thác sớm mất,khôngcó nhà ngoại thân thích. Trong cung, Ninh hoàng hậu tất nhiênsẽkhôngđến, Thái tử phi xem ánh mắt mẹ chồng lấy cớ Thái tử bệnh ở lại làm bạn cũngkhôngtới tham gia tiệc cưới, Sở Vương phi cùng Sở vươngđangbị giamkhôngcó tư cách tham gia, Tấn vương phikhôngcó, hoàng tử khác tuổi còn quánhỏchưa từng đón dâu.

Cố Thiền vội vàng gọi Bích Linh Bích Lạc hầu hạ nàng tháo trang sức, chuyện thứ nhất đương nhiên là tháo mũ phượng, thêmmộtlúc nữa chỉ sợ cổ đều phải chịu tội, đầu cũng bị đè ép.

Nhưng hôm nay nàng đặc biệt khẩn trương,khôngthể xuất thầnmộtgiây phút nào.

“Hôm nay biết được ngươi đói,trênđườngkhôngcó người nhìn thấythìăn chút điểm tâm.”

Cố Thiền đỏ mặt, lại cúi đầu.

Rương đầu tiên là Ninh hoàng hậu ban thưởngmộtđôi hồng san cao hơn nửa người; rương thứ hai là Vĩnh Chiêu hầu phu nhân chuẩn bịmộtđôi bình cát tường cao bằng người khảm vàng, bạc, bảo thạch nhiều màu; rương thứ ba lại là cây tử đàn khảm ngọc trai phỉ thúy Tam Tương, Bát Bảo đại như ý...

Hàn Thác biết nàng sợ đau, nhưng nữ tử nào cũng phải bị đaumộtlầnkhôngphải sao,hắnôn nhu dụ dỗ: “Nàng chịu đựngmộtchút, sau khi cơn đau quađi, cảm giácsẽkhôngnhư vậy nữa.”

Nếukhôngcó đời trước, Cố Thiền chắc cũngsẽbịhắndụ dỗ mà tin, nhưng nàngrõràng cho tới bây giờ cũngkhôngcảm thấy có cái gìkhônggiống, giờ phút này nàng chỉ cảm thấyhắnvì vui thích của bản thânkhôngđể ý cảm nhận của nàng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hàn Thácnhẹgiọng an ủi, nhưng Cố Thiềnđãkhôi phục trạng thái ban đầu là khẩn trương cứng ngắc,hắnchỉ có thể làm lại từ đầu, càng ôn nhu đối đãi nàng.

Nến đỏ lay động, phản chiếutrêngương mặt cười như có nhưkhôngcủa Hàn Thác, Cố Thiền nhìn có chút ngây người, thẳng đến lúchắncúi đầu hôn nàng, ngửi được mùi rượu mới tỉnh táo lại, đẩyhắnnói: “Vương gia, chàng còn chưa rửa mặt…” (đọc tại Qidian-VP.com)

Hàn Thác cũng đau, đau đầu.

Hàn Thác lạikhôngngốc, làm saokhôngpháthiệnđược,hắncũngkhôngbắt nàng, chỉ cúi đầu, hôn trụ cái miệngnhỏnhắn hồng nộn.

Bích Linh cũng phỏng đoánnói: “Phải càng hưởng thụ hơn so với nơi này chứ, dù sao Vương gia cũng thường ở bên kia.”

Cố Thiền vốnđãsợ hãi, nhìn Hàn Thác lạnh lùng, thoạt nhìn giống bộ dạng lúc động phòng đời trước, từ đó nàng chỉ càng thêm sợ, mặc kệ Hàn Thác như thế nào ôn nhu trêu chọc đều làm nàng càng thêm khẩn trương.

mộtlần, hai lần, ba lần.

Khách ngồi đầy cả sảnh đường, sau khi bái đường, liền bị đưa vào động phòng.

Cố Thiền đỏ mặt lui vào phía trong giường.

khôngcó nữ quyến nhà chồng cần xã giao, Cố Thiền thoải mái ung dung tự tại, thích làm gìthìlàm, tháo trang sức xong liềnđitắm rửa.

Chợt nghe cửa phòng gian ngoài mở ra, đứng lên vừa nhìn, thấy Hàn Thác bị Lý Vũ Thành cùng Lâm Tu đỡ hai bên trái phảiđivào.

“Đừng sợ, tanhẹmộtchút.”

Cố Thiền ăn vui vẻ, kiệu hoa đột nhiên bị đặt xuống đất, nàng còn chưa phản ứng lạiđãnhìn thấy màn kiệu run lên, nhìn theo chỉ thấy đôi giầy màu đỏ...

Cố Thiền tay phải ôm bảo bình, tay trái cầm hộp điểm tâm trước khi lên kiệu Phùng Loan cho nàng.

Có điều mới chỉ qua thời gian uốngmộtchén trà, Hàn Thácđãtrở lại phòng ngủ,trênngười mặc trung y màu đỏ, lộ ra ngực trắng nõn rắn chắc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhớ tới lời chị dâu dặn, Cố Thiền đem bảo bình đặt xuống ở bên chân, mở hộp điểm tâm, bên trong có ngưu nhũ, đậu đỏ, cửu trọng cao và hoa quế cao.

Vì thế, lại dừng lại, lại làm lại...

Bích Linh sửa lờinói: “Vương phi nhanh ănđi, để nguộisẽănkhôngngon.”

Nàng quảthậtrất đói, dù sao bên cạnh trái phảikhôngcó người, điểm tâm đưa đến bên miệng, cái miệngnhỏnhai nuốt.

Tên tuổi Tĩnh vương sớmđãkhôngcòn giống trong quá khứ, phố lớn ngõnhỏchật ních dân chúng mặc áo choàng giống Tĩnh vương.

Nến Long phượng chiếu sáng tỏa ra ánh sáng mờ nhạt, mơ hồ có thể thấy được hai thân ảnh giao triền trong màn.

Ngoài kiệu hoa, dân chúng vây xem tình cảm trào dâng, trong kiệu hoa, Cố Thiền cảm thấy có chútkhôngthoải mái.

Bích Linh, Bích Lạc từ lúc trước hôn lễ chính thứcđãtới vương phủ an bày, lúc này tất nhiên là vô cùng thuần thục ngồi xuốngtrênvách đá vặn cơ quan, chỉ thấy nước ấm cuồn cuộnkhôngngừng chảy vào trong bể.

Lễ quađi, tân nương muốn thay quần áo, tân lang còn phảiđira phía trước kính rượu, nữ khách cũng ở lại trong phòng tổ chức yến hội.

Chậm rãi ngẩng đầu lên, Hàn Thácđangở trước người, mặt tươi cười, ánh mắt cùng nàng nhìn nhau, trong mắtkhôngchút nào che giấu sắc mặt vui mừng.

Chương 50

Nàng ủy khuất lại tức giận, giãy dụađira từ trong ngựchắn, khí lực quá lớn,khôngđể ý ngã ngửa ởtrêngiường. Tiếp theomộtdòng máu nóng trào trào ra...

Người Toàn phúc cầm khay sơn mạ vàng lấy rượu Kim Bôi đặt trong tay hai người, để Hàn Thác ngồi bên cạnh Cố Thiền, hai tay quấn quýt cùng nàng, uống rượu giao bôi.

Bích Lạc thấy thế, cúi đầu lặng lẽ lui ra gian ngoài, hướng Bích Linh nháy mắt, hai người lập tức ra khỏi phòng, cònkhôngquênthậtcẩn thận đem cửa phòng đóng chặt,mộtloạt động tác trôi chảy nhưngkhôngphát ra chút tiếng vang nào.

Vĩnh Chiêu hầu phủ cùng Tĩnh vương phủ đều ở gần hoàng cung nhất, hai phủ cách nhaumộtcon phố, nếu tính ra, chỉ sợ đội ngũ đưa dâu chưađira hết hầu phủ,thìngườiđiđầuđãvào đến Vương phủ.

Nàng hơi nhíu mắt đợi thích ứng ánh sáng bên trong phòng.

Đạicônương tiểu tức phụ vì Tĩnh vương cưới vợ mà đau lòng, lúc này lại cùng suy nghĩ, viên mãn hướngđivề phíahắnmà chúc mừng. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đau...” Cố Thiền đột nhiên kêunhỏra tiếng.

“khôngcó.” Cố Thiềnkhôngthừa nhận, hai tay lại chống lên ngực Hàn Thác, ý đồ giãy thoát khỏi ngựchắn.

Cuối cùng, đành phải bất đắc dĩ dừng lại.

Tân phòng ở trong chủ viện vương phủ, trong phòng nến đỏ chiếu sáng,trêngiường, đệm chăn, màn che, đều đỏ thẫm, cái bàn, bình hoa, đồ vật trang trí cũng đều bị treo thêm vải đỏ.

Lần đầu, bọn họ thấy Tĩnh vương chiến thắng mà về, thân mặc chiến bào hiên ngang, tư thế oai hùng, hôm nay lại thấyhắntoàn thân mang khí phái hoàng gia,thậtlà Nhân trung Long Phượng (Rồng Phượng trong loài người), tao nhã vô cùng.

Loại chuyện này đối với nữ nhânthìkhôngsao, nhưng đối với nam nhân là tra tấn ác liệt, dù là Hàn Thác kiên nhẫn có mạnh tới đâu, ôn nhu săn sóc, cũng nhịnkhôngđược thay đổi sắc mặt.

Hàn Thác quay lưng nằm úp sấp, Cố Thiền ngồi ở bên giường chọc lưnghắnnói: “Vương gia, uống canh... A...”

Cố Thiền càng nghĩ càng sợ,trênngười nổi lênmộttầng da gà, dưới bụng lại trướng lên, cònẩnẩnđau nhức. (đọc tại Qidian-VP.com)

Từng cái quần áo đều bị quăng ra ngoài màn, đầu tiên là trung y màu tím, sau đó là tiết khố cùng màu, cuối cùng là yếm đỏ thêu mẫu đơn trước ngực.

Bởi vì muốn cho long trọng, cùng vui với dân, nên lựa chọn rước dâutrênđường lớn.

Hàn Thác cảm giác được Cố Thiền cứng ngắc, thông cảm nàng đêm tân hôn bất an, càng thêm ôn nhu lấy lòng, rốt cục làm nàng dần dần thả lỏng.

khôngnhìn thấy con đường phía trước, Cố Thiền chỉ có thể hoàn toàn tin tưởng Hàn Thác, theohắndắt đường màđitheo.

Nụ hôn hết sức ôn nhu, lúc trướcsẽlàm cho đầu óc Cố Thiền sớm choáng váng, mềm yếu nằm trong lòng Hàn Thác muốn làm gìthìlàm.

Cố Thiền nhàn nhã tắm rửa, ngay cả dầu vừng dínhtrêntóc cũng được tắm sạch.

Hàn Thác cúi đầu, bước chânkhôngvững,rõràng là say đếnkhôngbiết gì rồi, vội vàng dặn dò Bích Lạc mang canh giải rượu vào.

Ăn uống no đủ, Cố Thiền liềnđingủ. Ngủ thẳngmộtgiấc lúc tỉnh lạithìsắc trờiđãtối.

Hàn Thác cưỡi ngựa trắngđituốt đằng trước, mặc trang phục màu xanh,trênhai vai thêu rồng, đầu đội mũ miện màu đen, trước sau mũ miện có gắn ngọc châu nhiều màu

Kiệu hoa ở trong đội ngũ đưa dâu, phía sau đồ cưới uốn lượnđitheo.

Lời còn chưanóixong,đãbị Hàn Thác túm ngã lăntrêngiường, tiếp theo chỉ thấyhắnnghiêng người đem nàng đặt ở dưới thân: “Takhôngcó say, là giả vờ, nếukhôngnhững người đósẽkhôngđể ta trở về.”

Từ ngày Ninh thị cho Cố Thiền xem xuân cung đồ, nàng đều gặp ác mộng, mơ thấy những nội dung giống nhau, sợ hãi càng tích càng sâu. Kiếp trước cùng Hàn Thác viên phòng khi nàngđãmười tám tuổi, kiếp này thân thể này vừa mới tròn mười lăm tuổi, chỉ có thể càng đau hơn thôikhôngphải sao?

Hàn Thác ngồi vào giường, cánh tay dài vươn ra kéo người ôm vào trong lòng, cười hỏi: “Nàng trốn cái gì?”

Nhóm phụ nhân trong phòng nở nụ cười, có người trêu ghẹonói: “Tân lang tân nươngđangthi đối mắt.”

rõràng làmộtngười, nhưng lại hoàn toànkhônglạnh lùng lại tràn ngập lệ khí giống đại hôn đời trước.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 50