Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 57
khôngmuốnhắncũng làm những chuyện đấy với người khác.
Cố Thiền lẻ loimộtmình ăn cơm, càng ăn càng cảm thấy lạnh lẽo, càng ăn càngkhôngcó khẩu vị,rõràng chỉ làmộtbát bình thường, bây giờ mới ăn được chưa đến nửa bát, mấy món ăn mang lên bao nhiêu lại mang xuống bấy nhiêu, cơ bảnkhôngđộng đũa đến.
Lần đầu nàng chân chính lấy thân phận củamộtVương phi để làm việc, cảm giác vô cùng mới mẻ, vẫn chưa suy nghĩ kĩ việc trong Vương phủ có thâm cơ thiếpthìcó gìkhôngthích hợp, trái lại tràn đầy phấn khởi quan sát hai người vừa đến.
***
"Nhưng từ trước đến nayhắncũng chưa từngkhôngăn cơm cùng ta." Cố Thiềnnói, nàng cũng vô cùngkhônghiểu tâm trạng của mình là như thế nào, bình thường luôn cảm thấyhắnquấn người, bây giờ hiếm khihắnkhôngở bên cạnh nàng lại thấy khó chịu, "Hơn nữa cũngđãqua giờ hợi, nên nghỉ ngơi, saohắncòn chưa đến đây."
Bích Linh nghe lờiđira ngoài,đira đến hành lang đúng lúc gặp Giản ma ma.
Lâm Nhạc Thiện ra vẻ sờ sờ chòm râu vốnkhônghề có, đôi mắt liếc sang Vương giađangchau mày, lập tức quyết địnhkhôngthểnóithẳng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thái y trong Vương phủ tất nhiên có phòng thuốc, nhà thuốc, thảo dược đông y còn đầy đủ hơn so với hiệu thuốc lớn nhất U châu, thuốc sắc xong được mang đến rất nhanh.
Ngay sau đó,hắnlàm nhưthậtcẩn thận hỏi thăm sinh hoạt làm việc, nghỉ ngơi, ăn uống thường ngày của Vương phi, cuối cùng đưa ra kết luận "Việc dưỡng sinh quan trọng ở sinh hoạt thường ngày, ăn uống đúng giờ, hôm nay Vương phi dậy sớm, vẫn luôn theo thói quen thường ngày là sau khi tỉnh dậythìdùng bữa ngay, cho nên thân thể mệt mỏi vô lực mới có thể cảm thấy choáng váng đầu. Đợi thần kê cho đơn thuốc, uống mấy ngàysẽkhôngcó chuyện gì nữa.
trênhành lang cáchmộttrượng (mộttrượng Trung Quốc dài 3,33m) lại cómộtchiếc đèn lồng, cho dù là ban đêm cũng sáng trưng, nhưng nhìn ra xa làm gì còn thấy bóng dáng Cố Thiền nữa.
Cố Thiền ngồi ngăn ngắntrênchiếc giườngnhỏ, bày ra tư thế củamộtVương phi nên có, nhận lấy cái quỳ của hai tú nữ.
Ngày hôm đó nhất định rất nhiều chuyện xảy ra, vưa qua buổi trưa liền cómộtđội xe ngựa từ kinh thành đến Tĩnh Vương phủ.
"Phương thuốc này uống bảy ngày, mỗi ngày uống hai lần sáng, chiều." Lâm Nhạc Thiệnđãở bên ngoài kê đơn, từ từ đưa lên cho Hàn Thác xem qua.
Ban ngày vội vàng,khôngcó lòng để nghĩ đông nghĩ tây, đêm xuốngthìlạikhôngnhư thế. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bọnhắnsẽđối với các nàng ấy dịu dàng hơnkhông?
Cố Thiềnkhôngbiết.
"…hắnkhông…"
Từ sau khi thành hôn, mỗi ngày Cố Thiền đều ăn cơm cùng Hàn Thác, ngủ cùng giường, nghĩ rằng đó là chuyện đương nhiên, còn tưởng rằng Hàn Tháckhôngbiết mìnhđãchuyển đến phòng ở Tử Vận Sơn viện mớikhôngđến đây, cho nên lệnh cho binh línhđimời người ở Tam Khác đường.
Tử Vận Sơn xây phòng ởtrênnúi, hành lang dựa núi nhấp nhô, lúc cao lúc thấp, tất cả đều là bậc thang.
Hóa ra là nhóm tú nữ trong cung đưa đến.
Lâm Nhạc Thiện nghe vậy con ngươi chuyển động, vừa nãy chẩn mạchkhôngthấy có hỉ mạch.
Cố Thiền ngủ đủ rồi tỉnh lại cả ngườiđãkhôi phục trạng thái phấn chấn,đithựchiệnviệc hôm quađãquyết định, chuyến đến viện Tử Vận Sơn.
Hàn Thácsẽkhôngnhư vậy đâu.
Mặc dù Cố Thiềnkhôngcảm thấy buồn nôn, nhưng dù sao đầu óc cũng thấy choáng váng, huống chi nàng cũngkhôngpháthiệnra mình có chỗ nào khó chịu giống như bị bệnh, càng nghĩ càng thấy giống biểuhiệnmang thai lúc trước Phùng Thanh Loan miêu tả cho mình.
khôngphảihắnnói, là tựhắncầu xin Hoàng đế tứ hôn sao?
Thân thể Vương phikhôngkhỏe, đây chính là chuyện lớn bằng trời.
Cố Thiền nghe xong khó tránh khỏi có chút thất vọng, nếu nàng mang thaithìcó thểnóivới Giản ma ma rằng lúc trước mình làm vậy vì nối dõi tông đường, tránh người khác cho rằng nàng là nữ tử có hànnh vikhôngđứng đắn.
Giản ma ma lúc này bước vào cửa, nghe thấy câunóinàythìtiếp lời "Chuyện như này Vương phi phải rộng lượng, nếu Vương gia đến chỗ người khác ăn cơm cũng là chuyện bình thường, huống hồ hôm nay trong phủ còn có thêm hai người mới."
"Vương phi,sựthậtmất lòng, những gì lão nônóiđều vì muốn tốt cho Vương phi." Giản ma ma lạikhôngchịu thay đổi "Vương phikhôngcònnhỏ, phải hiểu chuyện, các ngươi là nha hoàn thân cận, cũngkhôngnên thuận theo tính tình Vương phi, nên khuyên người nhiều hơn…"
Bích Lạc thấy bữa tối Cố Thiền ăn được ít, nên bảo nhà bếp làm mấy loại bánh ngọt bình thường nàng thích ăn mang đến.
Ai biết đợiđãsắp được ba khắc binh lính mới trở về, "Vương giađangbàn côngsựvới phụ tá, mời Vương phi dùng bữa trước,khôngcần chờ người."
Ăn cơm xong, rửa mặt mũi, lại đợi nửa canh giờ nữa, vẫn chưa thấy Hàn Thác trở về.
"Vương phi, cho dù bg bận việckhôngđến đây được, người cũng phải ăn cơmthậtngon, nếukhôngVương gia biết được nhất địnhsẽrất lo lắng." Bích Lạc cònđangkhuyên nàng.
Hàn Thác biếtmộtchút về dược lý,trêntờ giấy vuông vắn viết đều là những loại thuốc bổ nóng, liền gật đầu sai ngườiđisắc thuốc, lại dặn dò Lâm Nhạc Thiện mỗi tuần đến bắt mạch bình an cho Cố Thiền.
Đây làkhônghiền lương thục đức sao?
Nàngkhôngmuốn chia sẻsựdịu dàng này cho người khác. (đọc tại Qidian-VP.com)
Viện Tử Vận Sơn cũng có bảy gian phòng chính, những phòng cơ bảnthìcũng giống Tam Khác đường, chỉ là ở đằng trước có thêm mái hiên, bên trong có giường cho nha hoàn trực đêm ngủ.
Y chánh của Vương phủ - Lâm Nhạc Thiệnđangtrong giấc ngủ bị nội thị kéo dậy từ trong chăn, lôi kéo thẳng đến Tam Khác Đường, lúcđivào đến Thùy Hoa môn mới coi như là tỉnh hẳn từ trong giấc mộng.
Bích Lạc hiểu ý,nóigiúp nàng "Đúng vậy, Vương giađãnóingườiđangnghịsự, Vương giasẽkhônggạt Vương phi."
"Giản ma ma." Bích Lạc lên tiếng ngắt lời, trong lòng vô cùng bất mãn, đây mà là khuyên người sao,thậtra nàng cũngđãsuy đoán đến việc này, nhưng mà nhìn bộ dáng của Cố Thiền làm sao dám nhắc đến chứ, chỉ sợ k*ch th*ch nàng,khôngnghĩ rằng lại bị Giản ma manóithẳng ra như vậy.
Nàngkhôngmuốn gả chohắn, trực tiếp từ chốihắnmàhắncòn làm như vậy,khôngphải thểhiệnlàhắnrất đế ý đến nàng sao?
Chương 57
Hàn Thác nghe xongrõràng là thở ramộthơi, bọn hạ nhân cũng theo đó thởnhẹramộthơi,khôngkhí căng thẳng trầm trọng trong phòng vừa rồi cũng tự động tiêu tan.
Lúc trước Phùng Thanh Loan cũng vì dậy sớm cảm thấy choáng váng đầu óc lại buồn nô, mời đại phu đến chẩn bệnh, kết quả lại chẩn ra được hỉ mạch.
Bên trong Vương phủ, trước giờ những chuyện như thế đều bẩm báo lại với Hàn Thác, nhưng bây giờ trong phủđãcó Vương phi, những chuyện trong nội viện hoặc chuyện về cơ thiếp tất nhiên phải giao cho Vương phi xử lý, như vậy cho nên người gác cổng đem toàn bộsựviệc bẩm báo lên Cố Thiền.
Bích Lạc trừng Giản ma mamộtcái, cầm lấy áo choàngtrêngiá đuổi theo "Vương phi, trời khuya lạnh…"
hắnđối với nàng dịu dàng nàng biết.
Còn chưanóixong ngườiđãđira đến ngoài cửa.
Tại sao?
Cố Thiền nháy mắtmộtcái, ngây ngốcmộthồi lâu mới phản ứng lại được ý của Giản ma ma.
Bích Linh cùng Bích Lạc trao đổi ánh mắt với nhau,đilên trước khuyên nhủ "Vương phi, người ănmộtchút gìđi, sáng nay Lâm y chánh cũngđãnói, phải ăn đúng giờ,khôngthể thích làm gìthìlàm."
Lâm Nhạc Thiện là đại phu, đương nhiên cũng hiểurõphụ khoa, chờmộtthời gian nữa, nguyệtsựcủa Vương phi đến tất nhiên tự biết là chưa mang thai, bây giờhắncần gì tự mìnhnóira để mọi người mất hứng.
Trong đầu nhảy qua nhảy lại tất cả những chuyện Hàn Thácđãtừng làm vì nàng.
Cố Thiền giống nhưkhôngnghe thấy lời của Giản ma ma, vẫn kiên trì giải thích, chỉ làâmthanh cực thấp,rõràng làkhôngđủ lòng tin,nóiđến mấy chữ "sang phòng người khác" cuối cùng, miệng chỉ mấp máykhôngphát raâmthanh.
Có điều,hắnvẫn vươn tay ramộtlần nữa, đặt lên khăn lụa đểtrêncổ tay Cố Thiền, biểuhiệnnghiêm trọng chẩn mạch lạimộtlần nữa, lúc này mớinói"Vừa rồi mạch tượng của Vương phi bình thườngkhônggiống với mạch tượng khi mang thai" Vừanóivừa bấm đốt tay tính toánmộtchút "Có thể là Vương gia Vương phi vừa thành thân, thời gian còn ngắn, cho dù có mang thaithậtthìcũng chưa chẩn ra được, qua mấy ngày nữa mới có thể chẩn đoán chính xác được.
Hơn nữa cho dù có lừa cũngkhôngđểmộtma ma đến để vạch trần.
Đến phòng người khác cũngkhôngphải là chuyệnkhôngthể để người khác biết,khôngcần phải lừa gạt.
Đậu Hòa Lan vàng, Hạch đào hổ phách, Cửu Trọng cao, bánh bơ, trà Long Tĩnh, đều là màu sắc sángrõmê người, nhìn thấy là thèm rỏ dãi, đặttrênchiếc bàn, Cố Thiền đưa tay ra là có thể với được, nhưng mà nàng nhìnmộtcái cũngkhôngnhìn, đừngnóilà ăn.
Cố Thiềnkhôngbiết mình bị làm sao, những chuyện Giản ma manóinàng đều hiểu, kiếp trước lsuc Hàn Thác nạp phi nàngkhôngcảm thấy gì cả, trái lại còn có cảm giác vui vẻ.
"đãnóihắnkhôngđến chỗ khác!" Cố Thiền đột nhiên cầm gối némtrênmặt đất, nhảy xuống dưới đất,đira bên ngoài "Nếu ngươikhôngtin, tasẽđitìmhắncho ngươi thấy…"
Nhưng mà vừa nghĩ đếnhắnsẽtắm cùng người khác, thân mật hôn lên tóc người khác, thậm chí bón cho người khác ăn nàng liền khổ sởkhôngchịu được.
Nàngkhôngmuốn.
Nếukhôngkhôngphải lànóicho hạ nhân cả phòng nghe rằng là do Vương gia chuyện bé xé ra to, chuyện ngu xuẩn đánh vào mặt chủ nhân như này, đừngnóilà bây giờ Lâm Nhạc Việnđangtỉnh táo, mà cho dùđangnằm mơhắncũngkhônglàm.
Cố Thiền biết năm trước Nguyên Hòa đế cũng đưa tú nữ vào Vương phủ, liền dặn dò Lý ma ma đối chiếu với tình hình lúc đó để sắp xếp cho hai người họ.
Sở thị mười sáu tuổi. dáng dấp thanh tú, xinh xắn lanh lợi, lúcnóichuyện giọng hơinhỏ,thậtsựlà cómộtloại tư thái làm cho người khác thươngyêu.
Vưu thị mười bảy tuổi, dung mạo diễm lệ, dáng người hơi cao, vóc người đầy đặn, mỗi khi bướcđithìnơi cao vút trước ngực lại nẩy lên, nẩy đến Cố Thiền cũng hoa cả mắt, khuôn mặtnhỏkhôngtự chủ được đỏ bừng lên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đây làkhôngnóiđạo lý sao?
Bích Lạc gấp đến độ giậm chân, chỉ có thể tăng tốc đuổi theo. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cố Thiền nằm xuốngtrêngiườngnhỏ,khôngcó tâm trạng làm gì cả, chỉ ôm gối ngây người.
Hàn Thác tự mình bón thuốc cho Cố Thiền, lại ăn cơm cùng nàng, nhìn nàng ngủ ngon giấc, lúc này mớiđiđến tiền viện làm việc, việc cần nghịsựbuổi sáng cũng được rời đến sau giờ ngọ.
Lâm Nhạc Thiện vuốt vuốt chòm râukhôngcó, đáp lại. Trước kiahắnlà người trong Thái Y viện trong cung, các vị chủ nhân trong cung cùng lắm cũng chỉ mỗi tháng bắt mạch bình anmộtlần, mỗi tuầnmộtlần đúng là hơi nhiều, có thể thấy được Vương gia rấtyêuthương Vương phi, ngược lại bắt mạch cũngkhôngtốn nhiều thời gian công sức, tốt nhất là nghe theo.
Lý ma ma nhận lệnh mang hai người rờiđi, Cố Thiền lạimộtlần nữa khí thế ngất trời tập trung vào "việc lớn" bố trí gian phòng.
mộtngười vưu vật trời xinh,mộtngười điềm đạm đángyêu, có phải nam nhân cũngsẽyêuthíchkhông?
Lúc Lý ma ma đến thông báo, Cố Thiền cònđangchỉ huy Bích Lạc tìm trong đống đồ cưới đồ để tranh trí căn phòng,khôngnghĩ ngợi chút nào bènnói"Ừ, dẫn người đến đây cho ta nhìnmộtchút."
Vóc dáng của Vưu thị và Sở thị lướt qua trong đầu nàng.
May là trước khi ra gặp người Bích Lạcđãtrang điểm lại cho nàng, lúc này cómộtlớp phấn dày che lại sắc mặt, người bên ngoàikhôngthấy có gì bất thường.
Bắt mạch cáchmộttấm bình phong, mạch tượngkhôngchìmkhôngnổi, ôn hòa mạnh mẽ,rõràng là vô cùng khỏe mạnh.
Nguyên Hòa đế trongmộtnăm mấtđihai đứa con trai, vô cùng đau lòng, đối với vấn đề con nối dõi của những đứa con còn lại lại càng thêm coi trọng. Ra chiếu tuyển tú, chỉ cần là Hoàng tử từ mười ba tuổi trở lên đều nhận được hai tú nữ do Hoàng đế đưa đến, Thái Tử trong Đông cungthìnhận được ba người.
Giản ma ma đương nhiên tự cảm thấy mình có lý,khôngthèm để ý lời ngăn cản của Bích Lạc, tiếp tụcnói"Chia sẻ mưa móc (chính là chia nhau xxx đó) chính là lẽ tự nhiên, cho dù Vương giakhôngđiđến phòng người khác Vương phi cũng phải khuyên Vương giađi,khôngvì khai chi tán diệp cho Hoàng giathìcũng vì danh tiếng hiền đức của Vương phi."
Giơ lên đèn, phòng trong Tử Vận Sơn việc về cơ bảnđãsắp xếp xong, mắt thấyđãmuộn hơn giờ cơm hàng ngày gần nửa canh giờ.
Cố Thiền chỉ là choáng vángmộtlúc lúc tỉnh dậy, lúc Hàn Thác ôm nàng về giườngđãtỉnh lại, bây giờ nghe vậy tiếp lời hỏi "Ta có thai rồi sao?"
Editor: huyetsacthiensu
Hai tú nữ tên lần lượt là Vưu thị và Sở thị, người cũng như tên.
Cố Thiền chạy chânkhôngchạm đất.
mộtkhắc sau, Lý ma mađãdẫn người đến đây.
"khôngmuốn ăn." Cố Thiền mềm nhũnnóimộtcâu, ôm gối thay đổi tư thế, lạinói"Ngươi lạiđixem xem có phải Vương gia cònđangbàn chuyện haykhông, nếu ngài ấyđãbàn xong việcthìmời ngài ấy về đây, nếu còn chưa xong cũng nhớ nhắn lại với Từ Cao Lụcnóivới ngài ấy tađãchuyển đến đây rồi."
Vào lúc này nàng sớmđãquên ngày hôm qua còn ý chí kiên định muốn hạn chế số lần Hàn Thác đến Tử Vận Sơn, chỉ muốnhắnmau đến đây với nàng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.