Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 73
mộtđám nam nhi bình thường toàn hành quân, luyện tập,ẩnnấp, lăn lộn trong rãnh nước, bùn đất làm sao lại có thể đểsựbiến đổi thời tiết hôm nay vào trong mắt chứ.
Cho nên, Hàn Khải tự cho là "đả kích"thìđối với Hàn Thác lại làkhôngđáng nhắc đến.
Chương 73
Hàn Thác cầm kéo, cắt miếng vảiđi.
Cố Phongnóixong cầm lấy lệnh bài đeotrênthắt lưng, dùngmộtgóc đâm đâm bàn tay Phó Y Lanđangbị băng bó, chọc đến mức nàng ấy gào lên đau đớn.
"Ngươi cũng biến thành bộ dáng như vậy rồi còn muốn giúp như thế nào?"
"Đúng là cómộtcách, nhưng takhôngkhuyến khích dùng."
Nhưng Hàn Tháckhôngchút nghĩ ngợiđãtừ chối "khôngcần, ta tự mình làm." (đọc tại Qidian-VP.com)
Vết thươngtrêntay Phó Y Lanđãđược băng bó cẩn thận, nàng cũngkhôngđáng lo, lúc trước ngấtđilà dokhôngcòn sức lực, sau khi được Cố Phong pháthiệnrất nhanhđãtỉnh lại.
Thuận lợiđixuống núi,điđến khu vực đất bằng, tầm nhìn lập tức trống trải, có thể nhìn thấy đường chân trời phía xa xa, cỏ cây xanh mướt, thấp thoángtrênđó là những đỉnh lều bạt trắng.
Chuyện này chắc chắn phải có nguyên nhân, nữ nhân có thể để Cố Phongkhônghỏimộtcâuđãtự mình làm chủ đưa vào trong doanh trướng chỉ có…
Từng lớp quần áo được cởi ra,trênngười nàng nhiều chỗ bị ứ máu, xanh tím sưng đỏ, khiến cho người xem hoảng sợ.
Thị vệ biết Cố Thiêmsựlà em vợ của Vương gia,khôngdám đắc tộihắnnhưng cũngkhôngthể đểhắnlàm bừa cho nên mới xảy ra tranh chấp làm náo động.
Nàng biết Cố Phong là đệ đệ ruột của Cố Thiền, tất nhiên cũng là người Hàn Thác tin tưởng, cho nênkhôngcó chút phòng bị nào báo cáo ngọn nguồn tỉ mỉ chuyện giữa Phó gia và Hàn Thác chohắn"cho nên, đó là thói quen từnhỏcủa ta, nhất thời khó có thể đổi."
"Tỷ phu!"
"Tỷ phu…" Phó Y Lan cho rằng Hàn Thácđangtức giận với nàng, muốnnóithêm cái gì đó lại bị Cố Phong kéo ống tay áo lôi ra ngoài.
mộtbát thuốc khác được mang vào, Hàn Thác ngửa đầu đổ thuốc vào trong miệng mình, cúi người ngậm lấy đôi môi Cố Thiền, đầu lưỡi cạy mở hai hàm răng của nàng, đẩy thuốc vào trong miệng nàng.
Nhưng mà nỗi tức này cũngkhôngthể phát ra được,hắnlà tướng lĩnh, tất nhiên biết tên lính nàykhônglàm sai, nếu làm qua loa dấn ngườikhôngphậnsựvào trong đó mới là sai lầm cần nghiêm trị.
"Hóa ra nha đầu ngốc nhà ngươi cũng biết đau, ta cò tưởng ngươi được làm bằng sắt chứ, bản thân bị thươngkhôngnghỉ ngơi cho tốt, đừng ở trong đó quấy rầy tỷ phu của ta. Hai người họđãhai thángkhônggặp rồi, nhất định là có nhiều lời muốnnói."
"Chẳng lẽ hoàn toànkhôngcó cách nào khác?" Hàn Thác truy hỏi "từ trước đến giờ tiên sinh có những cách kỳ lạ, nhất định có thể cứu nàng ấy."
Cái gì là gọi theohắn?
"Chuyện này còn tùy vào từng người, tùy vết thương, ítthìchỉ cần vài canh giờ, nhiềuthìvài ngày vài tháng thậm chí là vài năm,khôngnóitrước được."
Vết thươngtrênngười Cố Thiền, Hàn Thácđãkiểm tra từng chỗmột,khôngbị vào gân cốt, chỉ là ứ máu và xước da, chỉ có cái trán là bị thương nghiêm trọng nhất.
Tiêu Hạc Niên vuốt râunói"Có thể thử cách châm cứu, khai thông gân cốt, đẩy nhanh tốc độ tan máu, nhưng ảnh hưởng đến não,khôngnên tùy tiện thử. Như vậyđi, nếu ba ngày sau Vương phi vẫn chưa tỉnh tasẽthửmộtlần."
Thị vệ mang nước nóng vào, Hàn Thác cho tất cả lui ra ngoài, cẩn thận lêu chùi vết thương cho Cố Thiền.
Ra bên ngoài,mộtđống người vây quanh ở cửa.
Ngón tay thon dài củahắnv**t v* đoạn văn này nhiều lần, dáng vẻ Cố Thiền khéo léo đángyêulại thành kính nghiêm túc sống động nhưthậtphảng phất nhưđangxuấthiệntrước mắthắn.
Sau khi cơm nước no nê, Hàn Thác quay trở về lều trại, lôi bức thư Cố Thiền đưa cho Lý Vũ Thành mang đến đọcmộtlần.
"Chuyệnnhỏnàykhôngthành vấn đề!" Cố Phong thoải mái đáp.
Trong quân doanh trừ Cố Thiền chỉ có nàng là nữ tử, cho nên lúc này Phó Y Lan muốn bôi thuốc trị thương giúp nàng.
"Sợ là bị tụ máu bên trong đầu cho nên mới bị ngất chưa tỉnh." Sau khi bắt mạch, Tiêu Hạc Niênnói.
Bổng lộ hàng năm của Hàn Thác ít đếnkhôngthể ít hơn được nữa, nhưnghắnđãbí mật mở rộngkhôngít con đường kiếm tiền, bên trong Huyền giáp vệ cómộtbộ phận chuyên môn phụ trách công việc này.
Lý Vũ Thànhnóirõmục đích đến đây, hai hòm ngân phiếu cũng mang vào theosựdặn dò của Hàn Thác.
"Mọi ngườiđãvất vả cả đoạn đường, nghenóihôm nay nhà bếp làm thịt dê, bữa trưa cũng theo biện pháp được mục dân dạy là nướng thịt dê lên, đúng lúc các ngươi đến, nếm thửđi." Hàn Thácnói"Ta cho mọi người tẩy trần, ăn uống no nê."
Cố Phongnóirất nhanh "trênđường Xán Xán đến đây gặp phải đất lở, đường núi bị lún, cả người cả ngựa đều bị ngã xuống vách nui, từ lúc đệ gặp được đến bây giờ cũngkhôngtỉnh lại…"
mộtđám trẻ ranh to xácđãphải ăn lương khô hai ngày nay,khôngdễ dàng gì bây giờ mới ngửi được mùi thịt,khôngthểkhônghưng phấn.
"Nơi đóng quân ở phía trước rồi, mọi người chấn chỉnh là tinh thần, đội hình, xác định mục tiêu, chạy.
Chẳng biết vì sao bên ngoài lều trại lại náo động lên, Hàn Thác vẫn chưa để ý lắm, chấm mực, chuẩn bị viết thư lại cho Cố Thiền.
"Mang bộ quần áo khác đến đây." Hàn Thác dặn dò.
Thân thể Phó Y Lan quá mệt, đầu óc cũngkhôngtheo kịp, nhất thờikhôngnghĩ ra được Cố Phong có ý gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cố Phong mặc dù làmộtthiếu niên có chút bướng bỉnh, nhưng làm việc thành thục chắc chắn, cũngkhôngphải người chỉ biết làm bậy, càng chưa bao giờ y vào thân phận em vợ củahắnmà làm xằng làm bậy.
Tiêu Hạc Niên xua taynói"Cách tốt nhất là chợ máu tự tanđi."
Editor: huyetsacthiensu
hắnlà thiết huyết nam nhi, từ trước đến giờ đổ máu đổ mồ hôi chứkhôngđổ lệ, nhưng lúc này nước mắt lại đảo quanh trong hốc mắt,khôngthể tự tin.
Mãi đến lúc ngồi vào thùng nước nóng, tạm thời giải tỏa toàn thân mệt mỏi, Phó Y Lan mới phản ứng được,hắnnóigọi theohắn, đó lànóingười ngoàikhôngbiếtsẽcho rằng nàng là… thê tử củahắn!
Người đứng gác là binh sĩ được lựa chọn trong số những binh lính ở Đại Đồng, tất nhiênkhôngbiết mặt Lý Vũ Thành, mặc dùhắnđãgiới thiệu cũng nửa tin nửa ngờ "Cấptrênđãra lệnh những người đến từ U châukhôngthể tùy tiệnđivào, phải chờ vào bẩm báo."
Mười hai tuổi lên chiến trường, vết thương nào chưa từng nhìn thấy, cho dù là người c·h·ế·t la liệt thành đống dưới chân cũngđãquen nhưng lúc này hai tay lạikhôngkhống chế được run rẩy.
Như vậy mấy lần, cuối cùng cũng coi như là đút xongmộtbát thuốc cho nàng.
Quần áo nam nhân bao bọc thân thểnhỏnhắnmộtcách chặt chẽ, chỉ lộ ramộtkhuôn mặtkhôngcòn sắc máu,khôngphải là Cố Thiền sao.
"Xin ngươi thông minh lênmộtchút, đó là nữ nhân của tỷ phu ta, đương nhiên làhắnđau lòng, muốn tự mình chăm sóc, sao có thể để người khác chăm sóc hộ cho chứ."
Phó Y Lan vừa định phản bác, lại nghe Cố Phong hỏi "Ai da, sao ngươi lại gọi tỷ phu của ta là tỷ phu? Xán Xán nhà chúng ta có thêmmộtmuội muội từ lúc nào?"
Đáng sợ nhất làtrênđùi, da đều bị cọ rách, vải quần chui vào miệng vết thương, lại bị nước mưa xối vào, máu thịt be bét,thậtsựvô cùng thê thảm.
Mặc dù Hàn Tháckhôngcần số tiền này của Cố Thiền, cũngkhôngthểkhôngcảm động vì hành động này của nàng.
Những cái này chưa tính là gì, vấn đến là Cố Thiêmsựlại chỉ huy thuộc hạ khiêngmộtcônương vào trong lều trại của Vương gia.
Phó Y Lankhôngsợ giọng điệu củahắn, chỉ là nội dung làm nàng hơi đỏ mặt "Ta biết tỷ phu đau lòng Xán Xán." Cho nên khi đó nàng liều mạng cũng phải cứu được Cố Thiền,khôngphải là vìkhôngmuốn Hàn Thác đau lòng sao. "Thế nhưng các ngươi phải đánh giặc, tỷ phu nhất định là có nhiều chínhsựcần làm, nếu còn phải chăm sóc Xán Xán nữa, chẳng phải là quá vất vả sao, ta có thể giúp…"
Hàn Thác chưa nghehắnnóixongđãôm ngang người Cố Thiền lên, bỏ lạimộtcâu "Triệu Tiêu Hạc Niên." Rồiđivào trong lều.
Cố Thiền còn chưa tỉnh,nóicái gì chứ?
Hơn nữa, chỉ cần có đầy đủ tiền bạc, bốn tháng này cũng đủ đểhắnphái người mua được quân nhu. Biên cảnh Đại Ân từ Bắc vào Nam kéo dài mười ba tỉnh,khôngsợkhôngthu thập được vật tư cần thiết.
hắnlại nghe Hàn Thác tả lại miệng vết thươngmộtlần, để lại thuốc trị thương loại bỏ ứ bầm, đương nhiên còn có thuốc uống "Bốc thuốc theo đơn này, mỗi ngày sáng chiều hai lần, có tác dụng với vết tụ máu trong đầu."
Còn tiền ở đâu mà có?
đangrất chú tâm viết thư, cửa lều trại đột nhiên bị người vén lên, thị vệ báo lại, Cố Thiêmsự(mộtchức quan võ thời xưa- Cố Phong) mangmộtđội quân lên núi truy kích gian tế của quân địchđãtrở về đại doanh, gian tế chưa bắt được, nhưng lại dấn về hai nữ nhân.
Lý Vũ Thành dẫn theo đội huyền giáp vệđiliên tục, quần áotrênngười bị nước mưa làm ướt sau đó lại được mặt trời ấm áp dễ chịu hong khô.
Buổi trưa đến mưađãngừng hẳn, mặt trời lười biếng dần dần ló ra sau đám mây chiếu xuống mặt đất những tia nắng đầu tiên sau cơn mưa.
Lý Vũ Thành là chỉ huy cao nhất của Huyền giáp vệ,đãđitheo Hàn Thác chinh chiến nhiều năm, lần đầu tiên bịmộttên lính chặnkhôngcho vào, cảm thấythậtlà mất mặt,mộtkhuôn mặt chữ Quốc (theo đúng bản raw đấy ạ) vì tức giận mà chuyển màu liên tục. (đọc tại Qidian-VP.com)
"A, vậy ngươi nhanh chóng đổiđi." Cố Phong cà lơ phất phơ cườinói"Nếukhôngngườikhôngbiết còn tưởng rằng ngươi gọi theo ta đó."
khôngngờ đoàn người lại bị chặn lại ở cửa doanh trại.
Lần này mặc dù thánh chỉ đến có chút bất ngờ, nhưng tạm thời cũng chưa ảnh hưởng gì đến Hàn Thác.
Thuốc sắc xong, Hàn Thác tự mình đút cho Cố Thiền, nhưng hai hàm răng của nàng ngậm chặt,khôngthể đút được, đút vào bao nhiêu lại bị chảy ra ngoài bấy nhiêu, nhanh chóng làm bẩn bộ quần áo màu trắng Hàn Thác vừa thay cho nàng.
Cố Phong chỉ mặc quần áo màu xám cùng với Phó Y Lan quần áo đều bị có vết bẩn, rách đồng thời mở miệng gọihắn.
Đến nơi đúng lúc là giờ ăn, vừa đến gầnđãngửi thấy thịt trongkhôngkhí, đến gần thêm chút nữa, ngửi kỹ, hình như là mùi thịt dê.
mộttên lính khácđithông báo mời Lâm Tu ra, dẫn Lý Vũ Thành vào lều trại của Hàn Thác.
Nhưng mà người saurõràng biểuhiệnkhiếp sợ, chỉ gọimộttiếng xong cúi đấu xuống.
Ngày thường trong quân doanhkhôngđược phép uống rượu, chỉ có ngày lễ Tết hoặc đánh thắng trận chủ soái lên tiếng mới có thể có ngoại lệ.
Cố Phong lại chuyển đề tài "đithôi, cho ngươi ở trong lều trại của ta, ta chen chúc với các huynh đệ khácmộtchút."
hắnvốn được Cố Thiền nhắc nhở về việc chuẩn bị thêm chút quân nhu, cho dù triều đình cắt đứt nguồn cungthìquân đội bên dưới cũng chống đỡ được ít nhất là bốn tháng.
hắndứt lời,đitrước dẫn đường, Phó Y Lan vội vàng đuổi theo, đồng thời thửyêucầu "Có nước nóngkhông? Ta muốn tắm."
"Cần chờ bao lâu?" Hàn Thác hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phó Y Lan giải thích.
"… Đây là toàn bộhiệnngân (bạc thỏi hay thờihiệnđại còn gọi là tiền mặt) trong của hồi môn của ta, còn đồ trang sức tạm thời chưa xử lý được, nhưng tasẽnhanh chóng cho ngườiđiđổi trang sức sanghiệnngân mang đến cho chàng…"
trênđường Cố Phongđãnghe Phó Y Lannóinhững chuyệnđãxảy ra, trong lòng cảm kích, ngoài miệng cũngđãnóitiếng cảm ơn, bây giờ mới đồng ý nhắc nhở nàng. Chỉ làhắnở trong quân doanhđãlâu, lúcnóichuyện khó tránh khỏi mấy thói quen xấu của quân sĩ,khôngchú trọng lịchsựôn hòa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hàn Thác càng nghe càng nôn nóng, làm saohắncó thể cho phép Cố Thiền ngất vài tháng thậm chí vài năm màkhôngnghĩ cách chữa trị chứ, như vậy có khác gì cái c·h·ế·t đâu.
Đầu tiên Hàn Thác nhìn vào ngườiđangnằmtrêncáng.
Hàn Thác cau mày đứng dậy, bước ra bên ngoài.
Hàn Thác hỏi "Có cách nào có thể làm tan máu tụkhông? Tiên sinh cứ làmđi."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.