Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 78

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 78


Mơ, bói toán, quỷ thần đối vớihắnđều là những thứ vô căn cứ, lúc Cố Thiền bị những cơn ác mộng ảnh hưởnghắnsẽdỗ dành nhưng cũngkhôngcoi làthật, tất nhiên cũngkhôngnhớ kỹ.

nóithật, Hàn Thácthậtsựlàkhôngtin, thậm chí cảm thấy những chuyện này là do nàng ở Vương phủmộtmình, suốt ngày lo lắng sợ hãi, suy nghĩ lung tung. Sau đó lại bị thánh chỉ của Hàn Khải làm sợ cho nên trộn lẫn mấy giấc mơ vàohiệnthực.nóithẳng ra là tự mình dọa mình.

Phó Y Lan còn đỡ, ít nhất còn có chút võ nghệ, có thể tự vệ.

Cố Thiềnkhôngdao động chút nào, Tiêu Hạc Niên được người đời gọi là tức c·h·ế·t Diêm Vương nhưng dù sao đó cũng chỉ làmộtbiệt danh, cũngkhôngphải làhắnthậtsựcướp được người từ tay Diêm Vương, nếukhôngthìsao kiếp trước này lại c·h·ế·t.

Hàn Thácđãsớm quên chuyện này, được nàng nhắc lại mới chợt nhớ hình như đúng là từng có chuyện này. Có điều biện luậnthìhắnsẽkhôngthuau Cố Thiền, lập tức sửa lời "Nàng xem, cho dù là bị thương nhưng bây giờkhôngphải ta vẫn rất khỏe mạnh, ngay cả vết thương cũngkhôngthấy chứng tỏ mạng ta cứng. Hơn nữa còn có Tiêu Hạc Niên, cóhắnsẽbức Diêm Vương tức c·h·ế·t, cho nên nàng càngkhôngcần lo lắng, đúngkhông?"

hắnđãquennóihươunóivượn cùng cácanhem trong quân doanh, mở miệng ranóimới nhớ vị bên cạnh mình đây làmộtvịcônương tuổikhôngcách biệt lắm so với mình, có mấy lờikhôngtiệnnóira, cũng rất khó nghe. Lời ra đến miệng nhưng bị miễn cưỡng ép trở về làmhắnbị chính nước miếng của mình làm sặc.

Hàn Tháckhôngcó ấn tượng gì.

Đến lúc đó nếu nàng thuathìhãy ngoan ngoãn trở về. Thực tế, Cố Phong cho rằng kết quả này là tất nhiên.mộttiểu thư khuê các, chỉ có chút công phu khoa chân múa tay làm sao có thể thắng đượchắnđãthậtsựtrải nghiệm chuyện đánh nhautrênchiến trường.

Chương 78

Lời này cũngkhôngphảithật,hắnnóichỉ để dỗ tiểucônương yên tâm.

Dù là ví dụ nhưng câu này có chút đen đủi cho nênhắnchỉnóimộtnửathìngừng lại.

"Xán Xán, canh thịt dê nàng muốn ăn đến rồi, mau ngồi dậy." Hàn Thácnóixong vươn tay định lật chăn lên.

"Vậy ba năm sauthìsao?" Cố Thiền hỏi.

Hàn Thác biết nàngđanggiận dỗi nên sai người nấu nhiều thêmmộtbát đem đến dỗ dành nàng.

Cố Phong nhìn xa, nhìn khuôn mặt của haicônươngrõràng làkhôngdễ chịu, trong lòng biết trạng thái của bốn người như vậykhôngphải là thời cơ tốt đểnóiđạo lý.

Cố Thiền cũngkhôngngốc, trực tiếp vạch trầnhắn"Chàng lừa ta, lần trước là ai bị thương hôn mê bất tỉnh, tận ba ngày cũngkhôngviết thư cho ta?"

Hàn Thácnhẹthở dài, đặt cái khaytrênghếnhỏ, vươn người lên giường nằm bên cạnh Cố Thiền vòng tay ôm nàng vào lòng, lại kéo đầu nàng từ dưới gối ra kề sát vào ngực mình mớinói"Tiền phương quá nguy hiểm, nàng ở lại tasẽlo lắng."

"Vậy tađitrước đây, Xán Xán dưỡng thương cho tốt, lúc nào muốn tìm rathìcho thị vệ đến truyền lời là được." Nàng dặn Cố Thiền vài câu, lại cáo từ với Hàn Thác rồi đứng lênđitheo Cố Phong ra ngoài.

nóicho cùng nàng vẫn là bị giấc mơ đó ảnh hưởng, Hàn Thác kiên nhẫn hỏi theo nàng "A, vậy cuộc chiến này ở trong mơ làm sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Nhưng mà, nếukhôngở cạnh chàng, tasẽlo lắng cho chàng." Cố Thiền cọ cọ trước ngựchắn, nhấn mạnh.

"Có gì phải lo lắng." Hàn Thác xoa xoa đầu nàng, cườinói"Mười mấy vạn đại quan bảo vệ ta, đừngnóilà bị thương ngay cảmộtsợi tóc ta cũngkhôngrơi."

"Tỷ phu, đệ thấy tinh thần của Xán Xán còn chưa tốt lên, nên để nàng nghỉ ngơi nhiều hơnmộtchút, đệ ra ngoài với Phócônương trước."

Hàn Thác nhận lấy khay trong tay thị vệ,điđến bên giường.

Nhưng mà Cố Thiềnkhôngbiết cái gì, nếuthậtsựgặp chuyện gì chính là miếng thịttrênthớt để mặc cho người ta chém g·i·ế·t. Hơn nữa thân phận của nàng đặc biệt,khôngchừng còn có thể biến thành nhược điểm để người bên ngoài áp chế Hàn Thác. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Thiềnkhôngcảm ơn chút nào còn chôn đầu xuống gối, yếu ớtnói"Ta có thểkhôngquay vềkhông?"

Phó Y Lankhôngbiế tâm tư củahắn, nhưng có thể nhìn ra đượchắnmuốn nàng đừng phản bác, cùngđira ngoài vớihắn.

Hàn Thác có chút buồn cười, cũng hiểu được vì sao nàng nhất định phảiđitheo Lý Vũ Thành đến đây, xem ra là do lo lắngkhôngchịu được.

"Giấc mơnóitasẽthất bại?" Hàn Thác tiếp lời "Trong mơ là ngược lại…" (đọc tại Qidian-VP.com)

Đặc biệt là Cố Thiền,mộtgiây trước khuôn mặtnhỏnhắn còn có ý cườinhẹnhàng trong nháy mắt nhăn lại, nhìn thế nào cũng thấy giống cái bánh bao để lâu trongkhôngkhí.

Cố Thiền biết mìnhkhônggiành thắng đượchắnnên cũngkhôngtốn sức lực mặchắnvén lên, ngoài miệng lại nsoi "Takhôngmuốn ăn."

Cố Thiền thấp giọng cầu xinhắn, còn chưanóixong, ngoài lều liền có thị vệ đến báo cáo, Hồng Hoa vời Bạch Hoađãđến.

thậtra, nếu người đối diện là Hàn Thác nàngsẽkhôngdámnóinhững câu này, nhưng Cố Phongkhônggiống Hàn Thác,hắnnhưmộtngười bạn, mặc dù biết điều nàykhôngthích hợp nhưngnóichohắnbiết chuyện nàng cũngkhôngsao.

Hàn Thác nghe vậy, gật đầu đồng ý.

Hàn Thác vừanóivừa cau mày gỡ nắm tay nàngđangnắm chặt vạt áo củahắn, Cố Thiền dùng sức nắm, chặt đến mức ngón tay cũng trắng bệch.

Hai người vừanóivừađi,điđược nửa đườngthìgặp được binh lính bưng canh thịt dê cho Cố Thiền.

Editor: huyetsacthiensu

hắncố ýnóiung dung thoải mái, cũng biết đưa ra những con số cụ thể để Cố Thiền hiểurõtình huống, có thể làm nàng giảm bớt đượcsựbất an. Những chỗ khó khăn trong đókhôngcần để cho nàng biết được.

Phó Y Lan tất nhiên hiểurõ, trước đây nàngđãđọc qua các ghi chép chiếnsựtrong sách. Quân địch chiếm đượcmộttòa thànhthìtướng lĩnhsẽcho phép thuộc hạ của mình cướp h**p g·i·ế·t.

"Vậy… nếu như vậy có phải làkhôngcó gì nguy hiểm đúngkhông? Nếukhôngnguy hiểm ta có thể ở lạikhông? Ta muốn ở bên Vương gia…"

Chuyện Phó Y Lanđihay ởthìCố Phong cũngkhônglàm chủ được, hơn nữa, vốn làhắncũngđangmuốn giúp Hàn Thác khuyêncônương này. Lúc này mặc dù trong lònghắncó phần kinh ngạc vì lòng can đảm của nàng nhưng cũng chỉ có thể trả lời qua loa.

"khôngphải vừa rồi nàngnóicòn chưa ăn no muốn ăn thêmmộtbát nữa sao."

Nhưng mà,hắnlo lắng tâm tình của Cố Thiền, ngoài miệngkhôngthểnóinhững suy nghĩ đó ra, chỉ an ủi "Xán Xánkhôngsợ,khôngcó việc gì. sau khi được nàng nhắc nhở, tađãchuẩn bị sẵn sàng, bây giờ lượng quân nhu có thể kéo dài mấy tháng, bạc trắng nàng đưa cho ta hơn nữa còn có bạc ta tích trữ riêng đủ cho hai mươi vạn người dùng trong ba năm, tađãphái Lâm Tuđivề phía Nam mởmộtcon đường mua bán, tất cả đều ổn,khôngcần lo lắng.

Đừng nhìn Cố Phong bình thường đều là bộ dạng đùa nghịch như đứa trẻ,thậtra trong lònghắncũngkhônghồ đồ, đương nhiê có chủ ý nhiều hơn haicônương lớn lên trong khuê phòng, lập tức khuyên Hàn Thác: "Hai người dù sao cũng là nữ nhânkhôngtiện ở lại trong quân doanh, cũngkhôngan toàn, chẳng may ngày nào đó quân địch đánh lén đến đây…"

Bước chân Cố Phong dừng lạimộtchút mớinói: "Cũngkhônghẳn là sai, nhưng mà dù sao bây giờ vẫn chưa an toàn, tỷ phuđangsợ hai người xảy ra chuyện. Ngươikhôngbiết người Mông Cổ tàn nhẫn như thế nào, lúc bọn ta chiếm lại Đại Đồng, hơn nửa người trong thành đều bị bọn họ g**t ch*t. Những người còn sống sót cũng sắp điên rồi, gặp người g·i·ế·t người,khôngkể người già hay là trẻ sơ sinh. Còn có phụ nữ, bọn họ nhìn thấy phụ nữthì… Khụ khụ khụ"

Phó Y Lan cũngkhôngmuốnđi, nàng còn nhớ nàng với Cố Phongđãhẹn cùng nhau tỉ võ,khôngtự chủ được nhìn về chỗhắnđangngồi.

Nhưng cho dù trong sách viết tàn khốc đến đâu cũng chỉ là nhữngsựviệc xa vờikhôngsinh ra cảm xúc mãnh liệt gì. Bây giờ Cố Phong mớinóivài ba câu nhưng nàngđãcảm thấy những chuyện này dường nhưđangxảy ra trước mặt mình. Nàng làmộtcônương, trời sinhđãsợ hãi đối những việc thô bạo máu tanh, nhưng nhiều hơn vẫn là đồng tình với những bách tính kia, cùng với lòng căm phẫn với những kẻ xâm lược, còn có cảm xúc mãnh liệt muốn tự tay bảo vệ quốc gia.

nóiđến đâythìnàngkhôngnhịn được có chút nghẹn ngào, dừngmộtchút mớinóitiếp "Sợ chàng gặp chuyệnkhôngmay."

"Chuyện này, đến lúc đó lạinóitiếp, nếu như võ công của ngươi mạnh hơn nam nhân, ví dụ như đánh thắng ta, lạinói."

Ngườitrêngiường vùi đầu trong chăn, từ lúc Cố Phong và Phó Y Lanđira ngoài cũngkhôngthèmnóimộttiếng nào. (đọc tại Qidian-VP.com)

***

Đối với nam nhân mànói, hành động này có chút ngốc nghếch nhưng lại vô cùng hưởng thụ, tình cảm trong lòng phun trào, lờinóira cũng dịu dàng ôn hòa "Lượng tích trữ hàng năm của ta cũngsẽtăng lên theo, tiền thu được trong ba năm cũng có thể duy trì thêm ít nhấtmộtnăm nữa, như vậy làsẽđược bốn năm. Trong lúc đó mọi chuyện có thể cósựthay đổi, cho dùkhôngthay đổi cũng có đủ thời gian để hiểurõnguyên nhân, tất cả đều kịp. Xán Xán,khôngcần căng thẳng."

"Có phải là Vương giakhôngnhớ?" Cố Thiềnnhỏgiọng hỏi, nhưng mà nàng cũngkhôngcần Hàn Thác trả lời, dù sao trọng điểm là những điều nàng sắpnóisau đây, cho nên tự mìnhnóitiếp "Giấc mơ kia rất dài, mơ đến lúc ta mười hai tuổi, cả đời khác hoàn toànhiệntại. Cho nên, trong mơ cũng có chiến tranh."

Vừanóivừa nháy mắt ra hiệu với Phó Y Lan. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Cố Phong, có phải chúng ta đếnkhôngđúng lúckhông?" Vừađira ngoài, Phó Y Lanđãhỏi lên nghi ngờ trong lòng mình.

Nàng hơi do dự sau đó quyết định, mở miệngnói"Vương gia, còn nhớ tađãnóivới chàng giấc mơ ta mơ thấy lúc trướckhông?"

Bây giờ biết tâm trạng nàngđangkhôngtốt, đương nhiênkhôngthểnóithẳng, chỉnóiqua loa "Ừ, giấc mơ đó làm sao?"

Cố Thiền sợ Hàn Tháckhôngtin, trong lòng có chút căng thẳng, taynhỏnắm dùng sức nắm lấy vạt áohắn, nghiêm mặtnói"Trận chiến này trong mộngkhôngphải do Vương gia xuất chinh. Bởi vì, trong mơ, Tấn Vương phi gặp chuyện muộn hơn, cho nên lúc đó Sở Vương còn rất tốt, Ngõa Lạt xâm lược đương nhiên dohắndẫn quân. Nhưng mà trận này mới đánh đượcmộtnửathìHàn biểu ca ban thánh chỉ,nóilà quốc khố trốngkhông, muốn lấy việc cứu tế nạn dân Hà Nam làm đầu, cắt giảm hơn nửa quân nhu. Chuyện xảy ra quá đột ngột, Sở Vươngkhôngứng phó kịp, sau đó bại trận bỏ mình. Vương gia, trước khi chàng xuất phát, tađãhỏi chàng chuyện về quân nhu chính là bởi vì chuyện này. Nhưng mà, ta lại sợ chàngkhôngtin, cho nênkhôngdámnóitoàn bộ, nhưng những chuyện xảy ra sau đó đều giống trong mơ, Vương gia, ta sợ…"

"khôngphải cái đó." Cố Thiền ngắt lờihắn"Sớm hơnmộtchút, là giấc mơ lúc Mặc Viênnóicho chàng cái kia, mơ thấy ta ở trong cung bị trúng độc, Vương gia dẫn Tiêu Hạc Niên đến chữa cho ta."

"Ta hiểu, có điều, nếu lúc tỷ thí ta biểuhiệntốt có thể cho ta ở lại haykhông, takhôngsợ các ngươi coi ta là binh lính bình thường để huấn luyện, ta có thể chịu đựng được, ta cũng muốn vì Đại Ân giúpmộtphần sức lực." Phó Y Lan lấy dũng khínóira tâm nguyện của mình.

Chuyện xảy ra lúc nào?

Lời này vừanóirakhôngkhí vốnđangthân thiện nhất thời lạnhđi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 78